Blood X Blood

Chương 11: Lấy máu lần thứ mười một: Lời ngon tiếng ngọt và không biết xấu hổ, dù sao cũng giống nhau cả thôi



Đức ngài Ventrue bị Bạn học Đại Bàn ôm, hơi kinh ngạc vì sự chủ độnghiếm thấy này, vừa muốn mở miệng nói gì đó đã bị mùi máu ngọt ngào chảyxuôi trong miệng ép trở về! Trong nháy mắt dường như ý thức cũng hòa tan trong mùi hương này, tất cả dây thần kinh tập trung tại điểm tiếp giápgiữa hai làn môi, cảm thụ được đầu lưỡi ướt át ấm áp linh hoạt kia, trơn trượt làm cho người ta mê say, hơi thở khiêu khích từng ngóc nghách bíẩn trong khoang miệng mẫn cảm, luồn lách trêu chọc như cá lội, cảm giácsảng khoái và tê dại đồng thời vọt tới, làm cho người ta muốn liều lĩnhsay mê hưởng thụ……

Thật lâu sau nụ hôn cuồng nhiệt khiến người ta muốn trật khớp hàm kia mới chấm dứt, đức ngài thân vương kinh nghiệmphong phú từng duyệt qua vô số người của chúng ta, lần đầu tiên, cảmnhận được tư vị thích đến mê muội……

“Thật không ngờ……” Khẽ nângnhẹ tay lên che miệng lại, Ventrue kinh ngạc nhìn bạn học Đại Bàn đangvội vàng điều chỉnh hơi thở bên cạnh……

Là ảo giác sao? Nụ hôn vừa rồi, tuy rằng vì mùi máu mà có vẻ tuyệt vời khác biệt, nhưng không thểphủ nhận……“Kỹ thuật hôn của ngươi dường như cũng không tệ lắm.”

“A? Vậy á? Cám ơn, hắc hắc……” Bạn học Đại Bàn được khen ngượng ngùng gãi gãi đầu.

Dường như nghĩ tới điều gì, ngài Ventrue lạnh giọng,“Thường làm việc này sao?”

“Làm sao có thể? Tôi còn là học sinh trung học mà, cũng không xinh đẹp, nàocó cơ hội yêu đương? Nói gì đến kinh nghiệm thực tế.” Bạn học Đại Bànnhún nhún vai,“Tôi chỉ học rất nhanh thôi. Nếu nói đến kinh nghiệm, đạikhái cũng chỉ có lúc tôi vừa mới đến tinh cầu này, một người đàn ôngcưỡi con rồng đen đã từng cắn tôi, a, chính là tướng quân Brujah kia.”

“Ồ, vậy sao, Brujah à……” Sóng âm của ngài thân vương, nháy mắt đã san bằng phong ba bão táp xung quanh……

Mọi người từ xa dòm tới trong nháy mắt cứng đơ……

“Đúng vậy, chính là Brujah.” Người Địa Cầu trì trệ, khả năng cảm ứng sóng âmcó hạn gật đầu, quăng thêm một trái bom lớn hơn,“Ừa…… Nếu ngài cảm thấykhông tệ, đại khái là kỹ thuật hôn của ngài tướng quân cũng không tệ đó, bởi vì tôi hoàn toàn bắt chước ngài ấy……”

Lanka quỳ xuống đất,“Có ai không, ai đi bảo cô ta im mồm lại đi……”

“À, vậy sao? Bắt chước cậu ta……” Sóng âm của đức ngài thân vương, nhanh chóng thẳng tiến về xu hướng lạnh lùng như băng……

“Ừa, cho nên nếu ngài thích kiểu hôn môi này, nói cách khác……” Người địa cầu mỉm cười tung trái bom cuối cùng,“Nói không chừng ngài sẽ thích hôn môi với tướng quân Brujah !”

Ventrue:“……”

Cao Đại Bàn:“Không bằng lần sau ngài thử……”

Mọi người tan rã:“Xin cô đó, câm miệng lại đi!!”

…………………………

Hậu quả thê thảm của việc hôn môi là, đức ngài thân vương đằng đằng sát khí không bao giờ dừng lại nghỉ ngơi nữa.

Đừng nói nghỉ ngơi, ngay cả toàn thành đầu tiên đến lúc hừng đông theo kếhoạch cũng bị bỏ qua! Dưới ánh mắt lạnh như băng của chỉ huy, các bạnđội viên bị giận chó đánh mèo chỉ có thể thay trang phục phòng hộ banngày tiếp tục đi…… Sau khi bôn ba liên tục mấy chục giờ đồng hồ, bạn học Đại Bàn tiều tụy tứ chi xụi lơ nằm bẹp trên lưng con rồng màu mè, nghengười đẹp đang mặc đồ phòng hộ bên cạnh oán giận……

“Ngài ấy nóingài ấy đói bụng ……” Cao Đại Bàn hoang mang nhíu mày,“Lanka, vì sao ngài Ventrue lại đói? Huyết tộc các người không phải mười ngày nửa thángkhông ăn cơm cũng chẳng sao à?”

“Ở bên cạnh cô, ngài ấy muốnkhông đói bụng cũng khó.” Lanka điều chỉnh bao tay phòng hộ, lắc đầu thở dài,“Tôi thấy, cô hất tóc này, lộ cổ này, liếm môi này, bất cứ hànhđộng nào cũng rõ ràng là đang dụ dỗ…..”

“Nhưng mà, tóc ẩm ướtdính vào trên cổ thật sự rất khó chịu……” Đại Bàn buồn bực nhìn trang sức trên cổ tay,“Nói cho cùng cũng là pháp bảo cô làm cho tôi không tốt,không phải mang cái vòng này sẽ không có mùi thơm mê người nữa sao? Kếtquả là vẫn vô dụng đấy thôi……”

Lanka, lạnh lùng nhìn xuống,“Cô đang nghi ngờ thành quả nghiên cứu của tôi sao?”

Đại Bàn, hoảng sợ lắc đầu,“Không…… Tôi chỉ thuận miệng nói vậy thôi.”

Lanka:“Hừ, chuyện này căn bản không liên quan đến cái vòng! Thân vương Ventrue làtrường hợp đặc biệt, ngài ấy từng nhấm nháp máu của cô, hương vị kia đãkhắc sâu vào thân thể ngài ấy, cũng trở thành phản xạ có điều kiện dùkhông ngửi được mùi. Nói đơn giản chính là:‘Nhìn thấy cô=‘Nước bọt tựđộng chảy ra.”

Cao Đại Bàn buồn bã:“…… Vậy ngài ấy không có thể ăn thứ gì khác, khắc chế một chút sao?”

Lanka nhìn cô trong chốc lát, xoay người lười biếng nằm úp sấp trên lưngrồng,“Có nói cô cũng không hiểu được đâu. Vị giác của con người và Huyết tộc có phản ứng hoàn toàn khác nhau. Huyết tộc là động vật trí nhớ, sau khi hưởng qua hương vị cực phẩm như máu của cô, ăn những thứ khác, chỉgiống như ăn sáp. Ngẫm lại mà xem, dù ăn cái gì cũng không thể giảm bớtcảm giác khao khát này, chỉ có dòng máu tươi ẩm ướt mang theo loại hương vị đặc biệt kia, mới có thể lấp đầy nỗi khát vọng! Nói cách khác, vềvấn để vị giác, cô là món ăn không thể thay thế được!”

Đại Bàn:“= = Tôi nên cảm thấy vinh hạnh sao?”

Lanka:“Không, cô nên cảm thấy khủng bố. Chỉ có người có được cô mới nên cảm thấy vinh hạnh. Đối với những người khác mà nói, cô rất kinh khủng. Nói thật, mặc dù khi ở bên cạnh cô tôi thỉnh thoảng cũng nhịn không được muốn cắn cônếm thử hương vị đó, nhưng về phương diện khác mà nói, tôi lại vô cùngmay mắn vì mình chưa từng thưởng thức máu của cô. Nếu không, về sau tôibiết đi đâu mà tìm ‘Con người cuối cùng trong vũ trụ ’ để an ủi trí nhớvị giác kia đây? Chỉ vui sướng một lần, lại phải dùng sự bất mãn cả đờiđể đổi, như vậy rất bi thảm ……”

Cao Đại Bàn sửng sốt trong chốclát. Khi nghe Lanka nói đến đây, trong đầu cô đột nhiên hiện ra một sựthật, hình tượng “bi thảm như thế”. Người kia, nếu cô nhớ không lầm,dường như, cũng từng thưởng thức máu của cô…… Ai……

…………………………

Lại một tòa thành xẹt qua phía dưới đội rồng bay, đức ngài thân vương vẫnkhông hề có ý hạ cánh như cũ, mọi người chỉ có thể kiên trì tiếp tụcbay.

Kỳ thật liên tục phi hành đối với Huyết tộc đã được huấnluyện nghiêm khắc mà nói, cũng không phải là gánh nặng. Nhưng đối vớiđội rồng bay quen được chiều chuộng chỉ bay những khoảng cách ngắn mànói, thì có phần chịu không nổi. Cũng may lần này hơn phân nửa đám rồngmà đội ngũ sử dụng là của quân đội, có vẻ nhẫn nại, cho dù mỏi mệt cũngvẫn nhẫn nại, thống nhất nghe theo khẩu lệnh.

Vấn đề là, con rồng mới mua của người nào đó, thì không giống những con rồng khác.

Lo lắng đến vấn đề hình thể, Ventrue mua cho Đại Bàn một con rồng vị thành niên. Tốc độ mau, phi hành ổn định, ngoại hình bắt mắt. Nhưng mà, conrồng nhỏ xinh đẹp quen được nuông chiều này, có hai khuyết điểm trímạng: So sánh với rồng quân dụng trưởng thành, con rồng này không chỉthiếu kinh nghiệm mà tính cách cũng rất tệ……

Bay liên tục khôngngừng lại đã làm cho bạn rồng tức giận đầy bụng, khi một tòa thành nữatượng trưng cho “Nghỉ chân + đồ ăn” xẹt qua dưới chân, hy vọng chan chứa lại thành thất vọng, sự bực bội tích tụ đến cực điểm, rốt cuộc bạn “màu mè” của chúng ta, bùng nổ rồi!

Nó phẫn nộ thét dài một tiếng, sau đó, bất mãn lộn vòng……

Kỳ thật động tác lộn nhào này không đáng vào đâu, giống như trẻ con làmnũng lăn lộn trên mặt đất. Vấn đề là, bé “ màu mè” thiếu kinh nghiệm chở người, đã quên trên lưng mình, còn chở một kẻ vô dụng……

Vì thế, sau khi quay cuồng khó chịu làm nũng một cái……

Tiếp theo là tiếng thét thê thảm ……

“A a a ——–!!!”[ Tôi muốn đánh câu này lâu rồi......]

Kẻ xui xẻo Cao Đại Bàn, trước khi mất mặt từ trên không trung ngã xuống, kỳ thật đã cố gắng tự cứu lấy mình.

Cô định bắt lấy gai xương trong tay kéo dài thời gian, nhưng mà, làm mộthọc sinh trung học bình thường sức lực không đủ để thực hiện động tácđặc biệt dùng một tay đu người, yêu cầu trình độ cao này, bạn học ĐạiBàn không chịu nổi nửa giây thì thôi đi, còn bị gai rồng cứng rắn chặtđứt nửa cái móng tay, liền vừa đau vừa sợ tiếp tục rớt xuống……

Thân vương Ventrue đi đầu và Lanka đang bay bên cạnh Đại Bàn có phản ứngtrước tiên! Mạnh mẽ tăng tốc lao xuống định bắt lấy Cao Đại Bàn…… Lại bị cánh rồng màu đen đột nhiên chen vào che tầm mắt! Gió xoáy thốc lên!Chấn động làm đau màng nhĩ! Rồng của Lanka trực tiếp bị hất qua một bên! Ngân long của Ventrue tuy rằng không bị hất văng nhưng cũng bị gaixương xẹt qua cắt đuôi, phẫn nộ kêu đau một tiếng khựng lại giữa khôngtrung!

Cao Đại Bàn giống như rơi vào một giấc mộng màu đen lạnhnhư băng, bị áo choàng giống như màn đêm vừa cứng rắn vừa mềm mại baolấy, chậm rãi lọt vào trong lòng đối phương, vừa định thần, trái tim còn đang đập loạn không ngừng, đè ép máu toàn thân sôi trào như muốn tuônra, miệng vết thương trên đầu ngón tay truyền đến từng trận đau đớn……

“Brujah , đã lâu không gặp.” Ngài Ventrue vươn tay uy hiếp vỗ vỗ ngân long đang tức giận dưới thân, giương mắt đảo qua cánh tay ngài tướng quân đang ôm Cao Đại Bàn,“Không hổ là quân nhân, cho dù đã xuất ngũ, tốc độ phản ứng vẫn hơn đội hộ vệ một bậc. Như vậy……” Mỉm cười tao nhã vươn tay vềhướng Brujah, giọng nói đức ngài thân vương mang theo sự ngạo mạn:“Lầnnày cảm tạ cậu đã ra tay cứu giúp, hiện tại hãy trả nó lại cho ta đi.”

Dường như không nghe thấy lời thân vương nói, cánh tay tướng quân Brujah hơihơi siết chặt, kéo bàn tay bị gãy móng của Đại Bàn qua, cúi đầu thô bạongậm lấy, cái lưỡi ướt át cuốn qua đầu ngón tay non mềm mang theo mùimáu, sự đau đớn lạnh như băng khiến đối phương khẽ phản kháng, nhưngdưới mùi máu nồng nàn kia, tất cả đều bị bỏ qua……

Đội hộ vệ đang xôn xao khi mùi máu biến mất trong miệng Brujah thì đồng thời khôi phục bình tĩnh.

Qúy ngài thân vương bị ngó lơ, sắc mặt rất khó coi.

A a đúng là hương vị như vậy…… Đồng tử màu máu của Hắc Long tướng quân hưởng thụ híp lại.

Vừa giống hương vị tuyệt vời trong trí nhớ, lại lạ lẫm giống như lần đầutiên được nhấm nháp, ngọt ngào làm cho người ta run rẩy từ hơi thở đếntận xương tủy, nhưng chỉ có một chút trên đầu ngón tay như vậy…… Khôngđủ, không đủ, dù thế nào cũng không đủ! Chờ đợi lâu như vậy, nhẫn nhịnlâu như vậy! Muốn càng nhiều, càng đậm, càng thơm, chất lỏng mang theosinh mệnh, đang giấu trong thân hình mềm mại này. Chỉ cần nhẹ nhàng cắnnát, sẽ chảy ra không ngừng…… Lưỡi liếm qua da thịt ấm áp, lưu lại những vệt nước ẩm ướt, chiếc áo vướng bận bị thô bạo kéo ra!

Muốn……Rất muốn vươn răng nanh xé rách làn da mỏng manh bao bọc tầng tầng mỹvị, thật sâu thật sâu chui vào suối nguồn đầy máu tươi kia! Để cho chấtlỏng nóng bỏng thỏa mãn đầu lưỡi khô cạn, xoa dịu cơn khát, tận tìnhchảy xuống cổ họng……

Dấu răng biểu trưng cho sự sở hữu rõ ràngxuất hiện bên gáy, giống như thanh kiếm quy tắc nháy mắt đâm xuyên quamắt Brujah! Tất cả xúc động im bặt đình chỉ, tình cảm mãnh liệt giốngnhư bị hắt một thùng nước đá từ đầu đến chân, cấp tốc phục hồi……

A, đúng rồi, sinh vật này là của người khác.

Giống như đang ở sửa sang lại lý trí, yên lặng ngắn ngủn một giây, ngài tướng quân khép áo Tiểu Tiểu lại, chậm rãi ngẩng đầu lên……

“Ventrueđại nhân…… Ngài mang theo thứ nguy hiểm này, thật sự không nên bất cẩnnhư thế…..” Giọng nói mang theo sự khàn khàn miễn cưỡng bị kiềm chế, tay Brujah ôm Tiểu Tiểu càng siết chặt, móng tay duỗi dài cơ hồ phá ráchquần áo cách ly của cô,“ Để mùi máu của nó tùy tiện phát tán trong không khí như vậy, là đang khoe khoang sao?”

Ventrue cười khẽ:“Những lời này chứng minh kỳ thật cậu hâm mộ muốn chết phải không?”

Brujah cũng không phản bác,“ Viện trưởng lão cần một người có thực lực đànghoàng giữ lấy con người này, để phòng ngừa tranh đoạt và rối loạn.”Giương mắt nhìn về phía thân vương, giọng nói ngài tướng quân vô cùnglạnh lùng,“Những lời này là do ngài nói lúc trước. Hiện tại xem ra, thân vương tùy hứng làm bậy cũng không thích hợp đảm nhiệm vị trí này. Tôinghĩ, viện trưởng lão cũng sẽ không để ý việc đổi chủ.”

Ngài thân vương hơi kinh ngạc nhíu mày,“Hiếm khi thấy cậu nghĩ thông suốt đếntranh giành như vậy. Đáng tiếc, tôi nghĩ tình huống ngoài ý muốn nho nhỏ này còn không đủ để dao động quyết định của viện trưởng lão. Brujahthân ái, tôi đề nghị cậu nên ở Phòng chính sự lăn lộn thêm mấy trăm năm, thăm dò điểm mấu chốt của viện trưởng lão lại ra tay. Nhưng mà, ha ha…… Chính là không biết mấy trăm năm sau nó còn sống hay không, tôi nghenói tuổi thọ của con người, rất là ngắn.”

Ngài tướng quân nhìn đối phương chằm chằm, im lặng nắm chặt tay.

“Cái kia……” Cao Đại Bàn mặt chảy đầy mồ hôi lạnh xen miệng,“Xin hỏi, haingười có thể chờ một lát lại ầm ỹ tiếp không? Tay của tôi, hình như gãyrồi.”

Tướng quân:“……”

Thân vương:“……”

Tầm mắt mọingười tập trung trên cái tay được ngài tướng quân liên tiếp “âm thầm nắm chặt”, cổ tay mảnh mai gầy đến lộ xương của đồng chí Đại Bàn trong bàntay to của người nào đó phát ra tiếng răng rắc thật buồn bã……

Lanka:“Khụ, tướng quân, con người căn bản không thể chịu nổi sức mạnh của Huyết tộc, xin chú ý nhẹ tay nhẹ chân.”

Brujah kinh ngạc buông móng vuốt ra, chỉ thấy cổ tay Cao Đại Bàn trong lòngbàn tay mình rõ ràng lộ ra vết bầm xanh tím, xương cổ tay biến thànhhình dạng kỳ quái lắc lắc……

Ventrue:“Ha ha…… Hiện tại xem ra,người đàn ông không biết vũ phu nặng nhẹ dường như càng không đáng phóthác hơn tùy hứng làm bậy.”

Ngài tướng quân bực bội cau màynghiêng đầu, khi đối diện với đôi mắt rưng rưng lên án và sắc mặt trắngbệch chảy mồ hôi lạnh ròng ròng của người bị hại! Liền không được tựnhiên quay đầu đi, Brujah thấp giọng than thở:“Ngươi…… Khụ, ngươi khóccái gì! Ta đã buông tay, ngươi tự chữa là được.”

Cao Đại Bàn: Đồ khốn! Nếu móng vuốt của bà không gãy nhất định sẽ quào chết nhà ngươi!

Lanka tiếp tục ho khan:“Ngài tướng quân, con người không thể tự chữa trị như Huyết tộc.”

Tướng quân:“Vậy biết xử lý cái tay gãy kia thế nào bây giờ?”

Lanka:“Người địa cầu có một loại nghề nghiệp chuyên môn chăm sóc thân thể con người, tục gọi là bác sĩ. Thuận tiện nói một câu, hiện tại tôi chính là bácsĩ riêng của cô ấy. Nhưng con người là sinh vật yếu ớt, khi chăm sóc cần có hoàn cảnh yên tĩnh và tiêu độc kỹ càng, nếu không có gì sơ sót hoặcnhiễm trùng cũng đều tạo thành di chứng. Ở trên không trung làm nhữngchuyện này không thích hợp, tôi đề nghị chúng ta hạ cánh, tốt nhất làđến một nơi có điều kiện chữa bệnh nhất định.”

Cúi đầu nhìn ĐạiBàn ôm cổ tay vẻ mặt ủ rũ tự nhận mình xui xẻo trong lòng, tướng quânBrujah không chút do dự quát một tiếng, Hắc Long dưới chân liền ngửa đầu xoay mình, vỗ cánh lao xuống tòa thành vừa mới bay ngang qua!

Đội trưởng đội hộ vệ thấp giọng bẩm báo:“Bẩm thân vương, tòa thành phía dưới là lãnh địa của gia tộc Erythrocyte, ngài xem……”

Lanka:“A, phạm vi thế lực của thân vương Giovanni sao? Chúng ta phải cầu nguyệncái tên tham tiền kia không có ở đó, nếu không ngày hôm sau tỉnh lại nói không chừng con người đã bị cắt thành từng khúc mang đi bán……NgàiVentrue? Chúng ta hạ cánh chứ? Ngài làm sao vậy?”

Ventrue tên lặng nhìn bóng Hắc Long, nhẹ giọng lẩm bẩm:“Thật sự là…… Làm cho người ta khó chịu.”

Lanka, nhìn chằm chằm ngài sắc mặt âm trầm của thân vương, hơi đămchiêu,“Ngài…… kỳ thật khi tôi nghiên cứu văn hóa Địa Cầu, phát hiện cómột hiện tượng rất thú vị. Khi con người sinh ra loại tình cảm yêu thích mãnh liệt với một thứ gì đó, đồng thời cũng sẽ sinh ra một loại cảm xúc chiếm hữu mãnh liệt. Rất khó chịu khi người ta yêu thích, chia sẻ, thậm chí là đụng chạm vào thứ đó, loại hành vi này trong ngôn ngữ Địa Cầu có một danh từ rất hình tượng, gọi là ‘Ham muốn độc chiếm’.”

Lankanghiêng mắt nhìn mặt bên giống như pho tượng của đức ngài thân vương,cười khẽ:“Rất thú vị phải không? Đối với Huyết tộc mà nói, không có gìlà không thể chia sẻ với người khác, đồ ăn cũng vậy, bạn đời cũng thế,đều có thể trao đổi. Dấu hiệu chiếm hữu là xuất phát từ vinh dự, màkhông phải xuất phát từ tình cảm, nếu có giai cấp cao hơn hoặc là đồngcấp yêu cầu chia sẻ, cũng không phải là không thể. Nhưng đối với ngườiĐịa Cầu mà nói, việc bài xích ‘chia sẻ với người khác’ vốn dựa theo cảmxúc, họ sẽ khó chịu, bực bội, nổi giận……”

Ventrue:“Cô muốn nói cái gì?”

Lanka:“Tôi nghĩ ngài đã biết.”

Ventrue:“Tôi là Huyết tộc.”

“Cho nên không có ham muốn độc chiếm của con người?” Lanka mỉm cười,“Đừngvội vã phủ nhận, đó cũng không phải chuyện gì xấu. Nói thật, tôi chorằng chuyện này hoàn toàn là điểm tiến bộ của người Địa Cầu hơn Huyếttộc chúng ta. Ham muốn độc chiếm hẳn là bắt nguồn từ của khát vọng mãnhliệt của sinh vật đối với người phối ngẫu và gây giống đời sau. Động vật trời sinh luôn chấp nhất với việc lưu truyền huyết mạch của mình, cũngphòng ngừa nòi giống của kẻ khác lẫn vào, vì thế thậm chí tự giết lẫnnhau, người thắng mới có thể độc chiếm giống cái. Cho nên, đây là loạitình cảm mà chỉ những chủng tộc có năng lực sinh sản mới có. Mà Huyếttộc không có con cháu, cũng không có ham muốn độc chiếm bạn đời, từ gócđộ của sinh vật học mà nói kỳ thật là một loại nhược điểm và thoái hóa!”

Ventrue:“Ngươi đang khuyên ta phát triển loại tình cảm tiên tiến này vì chủng tộc sao?”

“Đương nhiên không.” Lanka cúi đầu bình tĩnh ghi chép,“Tôi là nhà khoa học, chỉ biết yên lặng xem xét.”

…………………………

Lúc đầu Cao Đại Bàn còn thật sự tự hỏi một vấn đề — có nên nhắc nhở ngàitướng quân, mình bị thương ở tay chứ không phải chân, có thể tự đi haykhông?

Bởi vì…… Bị Brujah ôm ngang xông vào tòa thành như vậy, thật sự là, rất gây chú ý!

Dọc theo đường đi, tiếng nghị luận rất nhỏ từ bốn phương tám hướng truyềnđến, đồng chí Cao Đại Bàn tầm thường không quen trở thành nhân vật tiêuđiểm, cả người cứng ngắc……

“A, đó là ai? Tướng quân ôm ai vậy?”

“Tóc đen, là Bán Huyết tộc, chẳng lẽ là thú cưng? Rất đẹp sao?”

“Không biết, là người đàn bà của ngài ấy sao? Thân thể thật nhỏ nhắn mảnh mai.”

“Không thể nào…… Tướng quân thích loại hình đó sao? Xem thân hình kia thì vẫn chỉ là đứa bé thôi……”

“Mặt, khuôn mặt trông như thế nào? Nhìn không tới……”

“Xuyt…… đến kìa!”

Dưới ánh nhìn chăm chú đầy hứng thú của toàn bộ quần chúng trong tòa thành,đồng chí Đại Bàn theo bản năng ôm đầu che mặt, hận không thể cuộn thànhmột cục vùi toàn bộ thân thể vào trong lòng tướng quân…… Brujah đươngnhiên không biết hành động này của Đại Bàn là vì nhà quê không lên nổisân khấu, chỉ cảm thấy sinh vật bé bỏng trong lòng dính sát vào mình,nắm tay ấm áp đang ở trước ngực, vô cùng thân mật cực kỳ ỷ lại, vì thếtrong lòng không khỏi dâng lên những xúc cảm mềm mại đã lâu không xuấthiện, bàn tay cầm lấy tay đối phương trong bất giác cũng nhẹ nhàng hơn……

Hiếm khi bầu không khí không tệ thế này, có lẽ, nên nói vài câu với nó, ngài tướng quân nghĩ. Thường xuyên thấy nó và Ventrue nhỏ giọng nói chuyện,hình như mình chưa từng nói gì dễ nghe với nó, hiện tại lại làmtay nó bị thương, đại khái về sau càng bị chán ghét hơn? Như vậy đi, bắt lấy cơhội, trước tiên cứ ôn hòa hỏi thăm thương thế, ví dụ như:“Đaukhông?”“Không đau.”“Đừng chịu đựng.” Sau đó dịu dàng an ủi nó, thuậntiện sờ sờ đầu nó, hoặc là hôn một cái, để nó đừng sợ hãi.

Ngàitướng quân ở trong lòng xác định kế hoạch tác chiến xong xuôi, vì thếcứng ngắc mở miệng:“Ngươi…… còn đau không?” Câu tiếp theo là đừng chịuđựng đừng chịu đựng đừng chịu đựng đừng chịu đựng…… Sau đó sờ một chúthôn một cái……

Cao Đại Bàn, vẻ mặt u oán, lên án:“Rất đau!”

Tướng quân:“……………… Chịu đựng.”

Đối thoại chấm dứt.

Brujah buồn bực: Đáng giận! Tại sao người Địa cầu lại kêu đau? Huyết tộc chưa bao giờ kêu ……

Đại Bàn bi phẫn: Còn bảo ta chịu đựng?! Thằng nhãi này thật quá đáng!

Cứ như vậy, mâu thuẫn giữa hai người càng sâu sắc hơn……

Từ chuyện này chúng ta học được, cái hành động “Lời ngon tiếng ngọt” này,cần kỹ xảo tùy cơ ứng biến cao cấp cùng với huấn luyện tri thức văn hóaphong phú.

“Rất đau sao? Đau cỡ nào?”

Giọng nói của thânvương Ventrue từ sau lưng truyền đến, Cao Đại Bàn chỉ cảm thấy thân mình nhẹ bẫng, liền từ vòng tay khó khăn lắm mới ủ ấm được lọt vào một vòngtay lạnh như băng mới.

Cổ tay bị thương được nâng lên, đặt ở bênmôi, vài nụ hôn lành lạnh rơi xuống, đúng là có hiệu quả hạn chế cơnđau, đây xem như…… Ướp lạnh giảm đau?

Nụ hôn lành lạnh chuyển dời đến trên mặt, nhẹ nhàng rơi xuống lông mi, Cao Đại Bàn cố sức nháy mắt, trong tầm mắt mơ hồ là mái tóc bạc hoa lệ và làn môi đỏ mọng của ngàithân vương, tiếng ma sát với da thịt mềm như tơ lụa……

Ventrue:“Đau đến rơi nước mắt sao? Nước bọt của Huyết tộc có tác dụng chữa trị, muốn ta giúp ngươi liếm liếm không?”

Đại Bàn:“Không cần đâu……”

Ventrue:“Đừng khách sáo.”

Đại Bàn:“Tôi không……”

Ventrue, đã bắt đầu liếm ……

Ventrue, liếm say mê……

Đại Bàn:“Quên đi = =.”

Cao Đại Bàn cảm thấy không quá đau nữa: Tuy rằng hành vi của người này hơikỳ quái một chút, nhưng cũng xuất phát từ lòng tốt, hẳn là người tốt?

Brujah càng thêm buồn bực: Thì ra còn có thể làm như vậy……

Từ chuyện này chúng ta học được, cái gọi là“Lời ngon tiếng ngọt”, kỳ thật có thể dùng “Không biết xấu hổ” để thay thế.