[BHTT] U Mê

Chương 5: Lại gặp nhau



Trong thang máy đang có nhiều người.

Quý Hi bê thùng đồ nhìn có vẻ không được tiện, nàng nhìn đến Kiều Chi Du, “ Ta đi chyến sau.”

Kiều Chi Du xem qua Qúy Hi như đang cố ý muốn tránh mình, nghĩ thầm cô nàng này hôm đó lúc ở quán bar, da mặt có chút dầy, sao hiện tại lúng túng như vậy?

Nghĩ là làm, Kiều Chi Du đứng nhích qua một bên, người trong thang máy đứng rộng cũng đủ cho nàng vào, lại vứt cho Qúy Hi một ánh mắt, ý bảo mau vô.

Lãnh đạo đều đã tỏ ra như vậy, Qúy Hi không thể từ chối, nàng nhìn đến Kiều Chi Du hơi mỉn cười, vào thang máy.

Cửa thang máy khép lại, không ai nói chuyện, thực an tĩnh.

Đứng ở bên cạnh Kiều Chi Du, Qúy Hi hơi cọ sát vào bờ vai nàng, trên người vẫn là hương vị dễ ngửi kia.

Nhưng Qúy Hi có cảm giác không được thoải mái.

Cái thùng nặng trĩu, thường tụi xuống, Qúy Hi phải dùng hai tay gắt gao giữ lại, âm thầm dùng sức, chỉ cần kiên trì một lúc lền được rồi.

Kiều Chi Du hơi nghiêng người, dư quang nhìn ở trên người Qúy Hi, mặc áo sơ mi lên trông khác hẳn với mặc váy, hai phong cách hoàn toàn bất đồng, cúc áo cài đến nút cuối cùng, đem hình xăm giấu đi triệt để, một tia cũng không thấy được.

Xắn tay áo tới khủy tay, lộ ra cánh tay rất nhỏ, bởi vì bê cái thùng nặng, cánh tay phải xử dụng hết lực, nhìn càng thêm gầy.

Nhìn ra được, cầm đến vất vả, giống như giây tiếp theo cái hộp liền rớt xuống.

Kiều Chi Du quay đầu nhìn về phía một nam giám đốc, lại nhìn về phía Qúy Hi.

Thân là chức thấp hơn, nhìn thấy cấp trên xem mặt đoán ý vẫn phải biết, nam giám đốc được Kiều Chi Du ám chỉ, lập tức nhiệt tình cùng với Qúy Hi nói: “ Để ta tới giúp ngươi.”

“ Không cần đâu giám đốc Từ, lập tức tới nơi rồi, cảm ơn.” Qúy Hi cười cự tuyệt.

Chính mình có thể làm được, kiên quyết không cần phiền người khác, Nàng rất quật cường.

Đinh, cửa thang máy mở.

Qúy Hi so với Kiều Chi Du bước ra trước, nàng biết Kiều Chi Du khẳng định sẽ lên tầng 23 cùng cấp cao chào hỏi.

Ra khỏi thang máy, cái thùng liền muốn tụt xuống, Qúy hi dùng hết sức nâng lên, nhìn thật dũng cảm.

Thực sự có điểm thưởng thức, Kiều Chi Du nhìn theo bóng giáng Qúy Hi, cho đến khi thang máy đóng hẳn lại.

Dọn xong tư liệu, Qúy Hi trở lại bàn tiếp tục bận rộn, trong diễn đàn còn có người đang thảo luận về Kiều Tổng.

Quý Hi lại thất thần.

“ Kế tiếp, có phải hay không chuẩn bị hỏi ta phương thức liên hệ?”

“ Xin lỗi, ta không thích nữ nhân.”

Quý Hi vuốt vuốt cái trán, hồi tưởng lại, đêm đó thật sự nàng rất giống đem kỹ thuật đi tán tỉnh người khác.

Nàng mở Word ra, tiếp tục làm việc, chỉ mong lãnh đạo mới không nhớ tới mình.

Tiếp đến 11 giờ, tầng 22 lại bắt đầu láo nhiệt lên. Lãnh đạo mới đi tuần tra công ty, nhân viên một đám như được tiêm máu gà phấn khởi, trước nay chưa từng có.

Tập đoàn ZY lãnh đạo cấp cao đa số là đàn ông trung liên, phần lớn mập mạp, mà Kiều Chi Du lại xinh đẹp trẻ tuổi, đi đến làm cho mọi người có cảm giác hoàn toàn bất đồng, mọi người mắt sáng ngời lên, phong thái nữ vương, càng thêm phần cốt khí.

Quý Hi từ xa xa nhìn thấy tư thế này, cũng khó trách mọi người lại kích động như vậy.

Đương nhiên khi Kiều Chi Du đi đến bộ phận tiêu thụ, Qúy Hi mặt khác cùng đồng nghiệp đứng lên quy củ, “ xin chào, Kiều Tổng.”

Kiều Chi Du quét mắt một vòng, bắt giữ lấy thân ảnh quen thuộc, mà Qúy Hi ngước mắt lên nhìn, cũng tân lão bản vô tình mắt chạm nhau trong giây lát.

“ Chào mọi người, về sau bộ phân tiêu thụ sẽ do ta phụ trách, thực vinh hạnh cùng mọi người làm việc chung.” Kiều Chi Du đơn giản chào hỏi, hết thảy theo lẽ thường, “ Mọi người tiếp tục làm việc đi. Dương tổng, Lưu tổng, tới văn phòng mở cuộc họp.”

29 tuổi md, quả nhiên không giống người thường tự tin kiêu ngạo. Qúy Hi thầm than trực giác của chính mình thật chuẩn, lần đầu gặp mặt, liền đoán được đối phương không đơn giản.

Cơ cấu công việc bình thường sẽ không quá lớn, một bộ phận nhân viên cũng là toàn tinh anh.

Cái ngành này không thiếu nhân tài, chỉ cần ngươi không đủ sáng tạo, liền sẽ bị đào thải. Có thể lưu lại, mặc dù ở tầng lớp cuối cùng, đều ít nhiều có chỗ hơn người.

Văn phòng ZY thiết kế chủ yếu là cửa kính. Văn phòng của Kiều Chi Du ở tầng 22, nhìn thông ra ngoài lên hiệu xuất rất cao.

Mới vừa đến công ty mới tiếp nhận công việc, yêu cầu phải hiểu biết nhiều thứ, mà Kiều Chi Du có thói quen sẽ tìm hiểu nhân viên của mình trước, mỗi người, tên, tính cách, phong cách công việc am hiểu hay không am hiểu.

Không đến nửa ngày, Kiều Chi Du đã cơ bản am hiểu hết những nhân viên lòng cốt trong bộ phận xem mặt, tên của từng người, hơn nữa có thể gọi tên hết được tám chín phần.

Trừ bỏ lý lịch của nhân viên trong bộ phận, trên bàn còn có một phần tư liệu của thực tập sinh, Kiều Chi Du dùng tay lật lật, lật tới tờ sau cùng, nhìn xuống dưới.

Tên họ: Qúy Hi

Tuổi: 24

Tốt nghiệp trường học: Q đại

…………

Kiều Chi Du từ hồ sơ nhìn một cái tỉ mỉ kỹ càng, là thuộc khóa này ra trường, đây là một lý lịch rất đẹp. Vứt bỏ bối cảnh cùng tài nguyên không nói, thực sự là thực tập sinh ưu tú nhất.

Ánh mặt lại lần nữa chuyển qua góc trên bên phải hiện lên giấy chứng nhận, Kiều Chi Du nhìn qua hai giây.

Cư nhiên 24 tuổi.

Nhìn ra không tới.

*

6 giờ, đúng giờ hoàng hôn.

Khu vực làm việc trống trơn, nhưng máy tính vẫn mở ở đấy đều không có tắt máy, không ít người tận dụng giờ cơm chiều đi ăn.

Bởi vì tổng giám mới liên tục hai ngày ở lại tăng ca đến đêm, cho nên bộ phận tiêu thụ không ai dám tan làm quá sớm.

Quý Hi lén nhìn văn phòng tổng giám, bên trong đèn còn sáng.

Hồi chưa tới Bắc Lâm, Qúy Hi nghe tin vỉa hè, đối với phú nhị đại, luôn có ấn tượng là loại ăn chơi trác táng. Tiếp xúc về sau, nàng mới phát hiện, rất nhiều người không chỉ có gia cảnh hùng hậu, khí chất cao quý, cũng cùng người bình thường lỗ lực như nhau.

Tỷ như Khương Niệm.

Tỷ như Kiều Tổng mới nhận chức.

Đã là giờ cơm chiều, nhưng Qúy Hi có cái tật thói quen, không đói bụng không ăn cơm.

Có đôi khi đói quá mức, chuẩn bị đi ăn lại không đói bụng, Qúy Nam lo lắng không sai, Qúy Hi lớn lên không biết chăm sóc cho bản thân mình.

Thời gian còn sớm, ở trong văn phòng ngồi hồi lâu, Qúy Hi đi lên sân thượng hóng gió. Thân kinh luôn căng thẳng, làm việc hiệu suất sẽ thấp đi.

Nàng từ trong túi móc ra viên kẹo sữa, nghe nói vị của nó có thể giải tỏa áp lực, nàng thích ăn kẹo sữa, thích nhất là loại kẹo bạch thỏ. Thực sự ngọt, ngọt đến rụng răng.

Nhưng mà vừa lên tới sân thượng, Qúy Hi dừng bước chân, thật sự có ý định nhất định phải quay lại.

Mặt trời đang dần nặn xuống, nàng nhìn đến bóng dáng nữ nhân trước mắt, tóc cuốn sau đầu, ánh chiều tà chiếu lên, nhìn có vẻ nhu hòa ấm áp, mặc một cái áo sơ mi bằng lụa, quần dài, tri thức mà giỏi giang.

Đối phương đầu hơi rũ xuống, môi khẽ nhấp nhấp, nhãn nhã mà hút thuốc. Khói thuốc chậm rãi tỏa ra ánh chiều tà, biến mất không dấu vết.

Cảnh tượng này thật quá đẹp, tựa giống như một bức tranh sơn dầu sống động hiện ra ngay trước mắt.

Có loại cảm giác như, người này đã thoát ra khỏi thế giới nơi đây rồi vậy. Đây là lần thứ hai, Qúy Hi bắt gặp bộ dáng cô đơn vừa rồi. Bất quá nàng lại cười, Qúy Hi cũng biết, nàng hiện tại tâm tình không được tốt.

Kiều Chi Du cười rộ lên nhìn thật là ôn nhu, cười đến ôn nhu cũng không đại biểu được là người có tính cách ôn hòa, chỉ là làm cho người khác khó đoán được tâm tư. Nàng thường xuyên đem nụ cười treo trên mặt, những cũng không phải là vui vẻ mà cười.

Gặp phải cấp trên tự nhiên muốn tạo ra một chút hảo cảm, hiện tại mà bỏ đi, không phải là sợ chốn tránh sao. Qúy Hi trên mặt bình tĩnh, tự nhiên đi lên phía trước, “ Kiều tổng.”

Kiều Chi Du nhìn Qúy Hi, đầu tiên là không nói chuyện, quá một lát mới nâng nâng tay lại, hỏi; “ Để ý sao?”

“ Không ngại.” Qúy Hi đáp, ánh mắt chăm chú nhìn vào chóp mũi nàng, một vết nhỏ ngay giữu mũi vừa vặn đúng chỗ thích hợp, thật tinh xảo.

Kiều Chi Du tiếp tục đứng yên, đem thuốc lên môi đỏ, nhẹ nhàng hút một ngụm, chậm rãi thở ra.

Động tác ưu nhã, thành thục phong tình. Qúy Hi nhìn, thầm nghĩ nếu mà để cho một người trong đám nhân viên nhìn thấy, không trừng diễn đàn lại nổ tung mất.

Nơi xa trên bầu trời hồng hồng, thực đẹp.

Quý Hi thả lỏng đứng một chỗ, hiện tại cấp trên đứng bên cạnh, vẫn là đêm đó “ tán tỉnh.” qua cấp trên, chưa nói tới giới tính.

Nhưng hiện tại có vẻ đột ngột, không đi lại thật mất tự nhiên, Qúy Hi trong tay còn cầm kẹo sữa, chuẩn bị lột ra ăn, lại nghĩ tới cái gi.

“ Kiều tổng, ăn kẹo không?” xuất phát từ lễ phép, Qúy Hi khách sáo hỏi Kiều Chi Du.

Kiều Chi Du nhìn chằm chằm Qúy Hi trong tay cầm kẹo sữa đưa tới, hơi hoảng loạn một lát.

Qúy Hi đã dự đoán đối phương sẽ không lấy, kết quả giây tiếp theo, nàng thế nhưng thấy Kiều Chi Du lấy kẹo từ trong tay đi.

Nữ vương mà cũng ăn kẹo sao?

Này quá tương phản rồi.

Kiều Chi Du không ăn chỉ cầm ở trong tay.

Đưa kẹo xong, không khí lần thứ hai không tránh khỏi rơi vào yên lặng.

Lại vài giây qua đi.

Quý Hi nghĩ nghĩ, quyết định dùng kế thoát thân hay dùng, nàng làm bộ lấy điện thoại ra, âm thanh cực nhẹ: “ Ngượng ngùng quá, ta đi nghe điện thoại.” tiếp theo, nàng vẻ mặt bình tĩnh đưa điện thoại dán lên tai: “ Thiệu giám đốc…. hiện tại muốn văn kiện kia sao……. Ân….Ta lập tức quay lại liền……..”.

Còn chưa nói xong, lúc này, Qúy Hi đột nhiên nghe được một bên Kiều Chi Du sâu kín nhắc nhở nàng một câu: “ Di động lấy gì.”