Bé Con, Chú Không Thể Chờ

Chương 153



Bọn họ đều biết rằng cô và Kiều Phong Khang đã chia tay, cho nên họ khá ngạc nhiên khi Du Ánh Tuyết đến đây.

“Cô bạn nhỏ, có chuyện gì sao?” – Người đầu tiên lên tiếng chính là Trần Thanh Tùng.

Du Ánh Tuyết nhìn quanh một vòng, cô không thấy Kiều Phong Khang, ngược lại… cô nhìn thấy cánh cửa phía bên trong thì lập tức chú ý đến.

“Chú ba ở bên trong phải không? Và chú ấy đang ở cùng người phụ nữ chú ấy thích?” Nghĩ vậy, ánh mắt Du Ánh Tuyết tối sầm lại.

Hơi thở của cô trở nên gấp gáp hơn.

“Cô đến tìm Phong Khang hả?” Lê Tiến Minh cũng nhìn theo cô, hướng ánh mắt về phía cánh cửa đang đóng chặt.

“Hiện tại Phong Khang có chuyện rất quan trọng, e là không thể gặp cô rồi” Quả nhiên… ở trong đó? Anh cùng với một người phụ nữ có chuyện rất quan trọng sao? Du Ánh Tuyết chắp hai tay lại, cố dùng sức cắn chặt môi không để mình lên tiếng.

“Không thì cô ngồi chờ một lát, có chỗ chờ bên kia” Hồ Minh Tuấn mở miệng.

Nghe vậy, Du Ánh Tuyết không chút do dự liền lập tức tiến vào.

Ở bên trong khói mù mịt, mùi rượu nồng nặc.

Du Ánh Tuyết liếc mắt đánh giá sự việc, thấy bên cạnh là một bàn trà, trên đó đặt năm cái ly rượu đã được sử dụng.

Ngoài ra Trên ghế sofa có túi xách của phụ nữ cùng với… áo khoác của Kiều Phong Khang.

Mọi thứ đều hiển hiện trước mắt không chút giả dối.

Trái tim của Du Ánh Tuyết chùng xuống, nhịp đập chậm lại.

Ngẩn ngơ nhìn cánh cửa đang đóng chặt, cô thấy trái tim đập loạn nhịp.

“Cô muốn uống gì, hay uống trà nhé?” Hồ Minh Tuấn hỏi Du Ánh Tuyết.

Du Ánh Tuyết vẫn chưa hoàn hồn, ánh mắt cô vẫn dán chặt vào cánh cửa đang đóng kia.

Lê Tiến Minh đứng dậy, từ phía sau đỡ lấy hai vai cô, xoay người cô sang hướng khác.

Anh ta đỡ cô đến ngồi cùng chỗ với bọn họ:

“Cô đừng nhìn vào trong đó, chú ba của cô đang nói chuyện yêu đương, không có gì hay ho cả”

“Đang nói chuyện yêu đương?” Ngón tay Du Ánh Tuyết dường như đã bấm vào da thịt cô.

Dùng ánh mắt lạnh lùng, cô hỏi:

“Bọn họ định nói chuyện yêu đương bao lâu?”
“Vừa mới vào không lâu.