Bắt Được Trượng Phu Như Ý

Chương 18



Ai ngờ nàng thôi miên chính mình không nên suy nghĩ nhiều,thân thểlại nhớ kỹ mỗi buổi tối có hắn ở bên, từ khi hắn đến nhà nàng, nàng lạibắt đầu nhớ đến cảm giác an tâm khi được hắn ôm.

Liếc mắt một cái thấy trên bàn có đặt cái áo choàng kia,Thẩm Lạc Hàcũng không hiểu bản thân muốn làm cái gì, liền choàng áo kia ra cửa.

Đã biết bộ dáng này thật sự là buồn cười, ngoài trời quả nhiên lạnhlên,nàng đi dọc theo hành lang ,tính hít thở không khí một chút rồi trởvề phòng ngủ.

“Đệ nghĩ vấn đề này không lớn,độc tính này quả thật có phần tương tự thuốc trong Miêu tộc .”

Thẩm Lạc Hà dừng lại cước bộ, là giọng của Cưu Bạch Tú? Hướng bốnphía nhìn xem nàng lắp bắp kinh hãi,trong lúc vô tình nàng đã đi đếnphòng khách Cưu Bạch Tú?

Ban ngày Cưu Bạch Tú phải về,Cưu Minh Dã giữ hắn lại,an bài một gianphòng cách phòng nàng không xa, lúc ấy Cưu Bạch Tú không đề cập tới vấnđề gì,thì ra hắn ở lại là có chuyện muốn nói.

Huynh đệ đang ôn chuyện cũ sao? Bởi vì nàng lại nghe trong phòng kia lại truyền ra thanh âm người thứ hai.

“Huynh hỏi đệ, nếu theo phán đoán của đệ xảy ra vấn đề,vậy không phải người Miêu gây nên hoặc là bọn họ cũng không có giải dược, loại độc này thật sự khó giải như vậy?”

Này…… Là đang nói nàng sao? Thẩm Lạc Hà thật không có sở thích nghelén người khác nói chuyện, chẳng qua là quan hệ đến nàng, mà bọn họ lạikhông nói trước mặt nàng nha.

“Chuyện này đệ không dám cam đoan,nhưng trong thời gian ngắn đệ không nghĩ ra biện pháp gì tốt, hiện tại cho Thẩm cô nương uống loại thuốcnày để trấn định, nếu uống trường kỳ phải dùng liều mạnh, đối thân thểkhông phải tốt lắm,cũng không phải kế lâu dài.” Cưu Bạch Tú tạm ngừngnói:“Minh Dạ, nếu chất độc trên người Thẩm cô nương thật sự giải khôngđược, huynh tính làm sao?”

“Ta?”

“Huynh cũng không cần giấu đệ,đệ là thầy thuốc có quái bệnh nào chưathấy qua, nhưng huynh là nam nhân bình thường, cô nương đó tại sao dễdàng đem chuyện như vậy nói huynh biết? Thủy Dao cũng nói với đệ khi ởThái Hợp Trấn, ngươi cùng Thẩm cô nương ngủ chung một gian phòng .”

“Đó thì như thế nào?” Còn chẳng hề để ý.

“Ý của đệ là,Thẩm cô nương là cô nương tốt, nếu huynh đã làm cũng đừng phụ người ta.”

Thẩm Lạc Hà nghe được tim đều nhanh nhảy ra ngoài, thật muốn cứ nhưvậy vọt vào bảo bọn họ đừng nói nữa,nhưng chân chính không nhúc nhíchđược.

Nghe nói như thế,giọng Cưu Minh Dạ rõ ràng tức giận,“Đệ tại sao biết nàng là cô nương tốt?”

“Sao?” Cưu Bạch Tú sửng sốt, cảm thấy được huynh ấy hỏi một đằng trả lời một nẻo.

“Nàng là dạng cô nương nào không cần đệ tới phán đoán,đệ mới thấy qua nàng vài lần,có thể khẳng định chính mình thấy là sự thật sao? Chuyệncủa nàng ta tự biết xử lý.”

“Vậy huynh tính xử lý như thế nào, cưới Thẩm cô nương?”

“Không biết!” Cưu Minh Dạ không kiên nhẫn đuổi hắn về,“Ta bên này băn khoăn cũng rất nhiều,đệ đừng lấy việc này phiền ta.”

“Được được được,đệ không phiền huynh nhưng huynh nhìn mình xem,vàocũng không biết đóng cửa lại.” Cưu Bạch Tú đứng dậy đóng cửa lại, hắntheo thói quen mở cửa liếc mắt nhìn ra ngoài một cái, ngoài cửa khôngmột bóng người.

Tên Cưu Minh Dạ đáng ghét kia, nhất định không chết tử tế được!

Đúng vậy, nàng không phải nữ nhân tốt,nào có nữ nhân làm mã tặc,còncả ngày đi theo đám đàn ông làm việc,bắt người thì không nói còn chủđộng câu dẫn nam nhân lên giường.

Nàng cho tới bây giờ chưa từng nói chính mình là nữ nhân tốt , cũngkhông muốn cho ai cho rằng như vậy, hắn n sợ Cưu Bạch Tú bị nàng lừa, sợ hắn bị nàng ăn sao? Mà tên đệ đệ kia còn hỏi hắn có muốn lấy nàng haykhông? Thật sự là chê cười, hắn ngại nói nàng nghe không hiểu sao? Cùngloại nữ nhân như nàng lên giường mà thôi, phải chịu trách nhiệm cái gì?

Nàng…… nàng còn cho hắn là chính nhân quân tử, thì ra chỉ muốn chiếm tiện nghi mà thôi.

Nhưng hắn có làm sai gì đâu? Nàng tại sao phải tức giận như vậy giống như bị hắn phản bội, chẳng lẽ nàng muốn nghe hắn nói nàng là nữ nhântốt nhất thiên hạ, hắn cùng này nữ nhân có quan hệ, cho nên muốn lấynàng về nhà ?Buồn cười, nàng cho tới bây giờ không có nghĩ như vậy,cứgiống như nàng thích hắn lắm không bằng.

Trừ điểm ấy đi, nàng có cái gì phải tức giận?

Ngồi ở trong phòng tối đen, trên người còn khoác áo choàng thời niênthiếu của Cưu Minh Dạ,Thẩm Lạc Hà cuối cùng kết luận bản thân chính làchịu không nổi có người nói nàng như vậy,cho nên lòng tự trọng bị đảkích, nàng vỗ vỗ hai má lại kinh ngạc phát hiện tay mình ướt.

Thì ra là nàng chảy nước mắt……

Nàng kinh ngạc nhìn lòng bàn tay của mình, kỳ thật dưới ánh trăngcũng không nhìn rõ cái gì, nhưng nàng vẫn nhìn,sau đó nước mắt lại không tự giác rơi xuống.

Lúc này mới phải nhận rõ, thì ra nàng không phải tức giận,không phải không cam lòng, mà là đang thương tâm.

Động tình?Hay là thật tình?

Ở Cưu gia mấy ngày nay,Cưu Minh Dạ dường như mỗi ngày đều đưa nàng ra ngoài đi dạo,nhìn xem một chút đồ chơi mới mẻ ở kinh thành,nhưng ThẩmLạc Hà tự mình biết,hắn có phần thảnh thơi,một phần cũng là bởi vìThương Thủy Dao mỗi ngày vào trong phủ tìm hắn,một ngày ba bữa đều ởtrong nhà hắn,sợ không chú ý một cái hắn sẽ chạy trốn.

Thương Thủy Dao từng lén nói qua với nàng, hắn đối với Cưu Minh Dạchấp nhất như vậy, hoàn toàn là bởi vì hắn thật sự là một kỳ tài trămnăm khó gặp, mỗi lần vào trận chiến đúng vào điểm mấu chốt đề nghị củahắn luôn giành phần thắng, cha hắn vô cùng coi trọng Cưu Minh Dạ, hắncũng cảm thấy người như vậy lãng phí thật sự đáng tiếc, cho nên mặt dàyđến mấy hắn cũng nhất định phải trói hắn trở về .

Bất quá hôm sau,Thẩm Lạc Hà không có nghe được chuyện từ trong miệngThương Thủy Dao nửa, bởi vì bọn họ nói chuyện với nhau,cách ngày CưuMinh Dạ liền đem nàng lôi ra cửa, hơn nữa chỉ cần hắn ở bên ngoài, nàngliền nhất định đi theo hắn ra bên ngoài, không có cơ hội cùng ThươngThủy Dao nói chuyện phiếm .

Ngày này,sáng sớm Thẩm Lạc Hà đang trang điểm trong phòng,Cưu Minh Dạ đột nhiên tiến vào dọa nàng nhảy dựng.

“Ngươi xông vào phòng ta không thể gỏ cửa trước sao?” Nàng trừng mắt, trước đó hắn luôn đợi nàng ở đại sảnh, tại sao hôm nay cứ như vậy xôngvào ?

“Sao, không phải là học nàng sáng sớm xông vào người ta sao.” CưuMinh Dạ lấy chuyện ở Thái Hợp Trấn phản bác,hoàn toàn không đem lửa giận của nàng để vào mắt.

Thẩm Lạc Hà rất muốn hỏi hắn, chẳng lẽ hắn cũng đem nàng trở thành là một loại giam lỏng? Bất quá nàng thu hồi những lời đó, bởi vì phát hiện người tới không chỉ một mình Cưu Minh Dạ, phía sau hắn giờ còn có thêmba nha đầu.

Ba nha đầu xếp thành một hàng đứng ở ngoài cửa, trên tay mỗi người đang cầm một cái hộp lớn.

“Tất cả vào đi.” Cưu Minh Dạ bảo ba nha đầu kia theo thứ tự đi vào,xếp thành một hàng.

“Làm cái gì vậy?”

Ba cái hộp lớn trước sau mở ra,Thẩm Lạc Hà còn có chút ngây người,không hiểu đồ trong hộp đó có quan hệ gì với nàng, thẳng đến Cưu Minh Dạ từ trong một cái hộp cầm lấy một y phục tơ lụa màu hồng đặt ở trướcngười nàng khoa tay múa chân, cả người nàng giống như bị điện giật.