Bắt Cóc Em Về Làm Vợ

Chương 4



Vương Tuấn Khải nghe được, quay đầu lại khóe miệng khẽ nhếch lên khuôn mặt đầy hứng thú " Tôi bắt cóc em...đem về nhà làm vợ. " Rồi lại sải bước đến chiếc xe BMW đang đứng chờ anh mà anh cũng không quên để lại một câu châm chọc cậu " Bảo bối em chậm tiêu như vậy chắc trí nhớ cũng không tốt nên đừng có đi lung tung nếu không sẽ lạc đấy." Vương Nguyên như muốn bốc khói nói không lên lời đành cắn răng bực tức đi vào.

Vương Nguyên ăn sáng trong trạng thái vô cùng bực bội cậu tưởng tượng miếng bít tết kia là anh mà dùng dao nỉa đâm chọc dùng hết sức mà chuốc giận. Sau khi cơn giận đã được giải tỏa cậu lại tiếp tục ăn...

"Bác quản gia" Sau khi ăn xong cậu gặp quản gia hỏi chuyện.

"Vâng có chuyện gì sao ạ!?" Quản gia một mực cung kính đáp.

"Vương Tuấn Khải là người thế nào ?" Cậu ngây thơ hỏi. Cậu muốn biết rốt cuộc anh là người thế nào mà đột nhập vào Vương gia 1 cách dễ dàng như vậy.

"Thiếu gia cậu không thể gọi thẳng tên của ông chủ như vậy ! Như vậy ông chủ sẽ không vui đâu." Quản gia trả lời.

"Ưm...vậy anh ấy là ai vậy."

Quản gia ngỡ ngàng nói cũng phải trước giờ rất ít ai biết đến tổng giám đốc của tập đoàn Vương Thị bởi lẽ anh không mấy thích những tên "chó săn" chuyên đi moi móc chuyện của người khác nên những người biết anh chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Ông chủ là người rất tài giỏi chưa đến 15tuổi đã tốt nghiệp bằng thạc sĩ sau khi ông chủ nghiên cứu và chỉnh trang lại ngành dược sĩ rồi bắt đầu thành lập tập đoàn Vương Thị chỉ sau 2 năm tập đoàn đã nằm trong top 10 ĐNÁ tiếp tục 1 năm sau đã trở thành tập đoàn lớn mạnh đứng đầu và bao trọn trên khắp ĐNÁ...."

Vương Nguyên ngỡ ngàng thật không ngờ lại Vương Tuấn Khải là một người tài giỏi như vậy . Vì thế nên cha cậu mới đến cầu cứu anh sao !? Nhưng cậu không hề hay biết anh ngoài mặt là một Tổng đài tài giỏi anh còn Là 1 người lãnh khốc mưu trí hơn người làm việc quyết đoán đối với phụ nữ chỉ có 4 chữ "chán ghét phiền toái . Là 1 trong 10 tài phiệt trẻ tuổi nhất Thành Đài Bắc là lão đại có thế lực lớn nhất trong thế giới Hắc Đạo cũng như trên ĐNÁ . Ai nqhe đến tên Hung Thần đều khiếp sợ . Bởi lẽ anh rất tàn nhẫn đối với những kẻ dám chống đối anh , anh đều diệt hết . Vương Tuấn Khải từng mở rất nhiều cuộc truy sát những kẻ phản bội hay bất tài . Một khi đã bị anh nhắm tới thì chỉ duy nhất có một con đường đó chính là CHẾT.

Chỉ cần nghe sơ vậy thôi cậu cũng đủ biết anh là người như thế nào rồi. Bây giờ trong lòng cậu , sự sợ hãi đang dâng trào.

"Thiếu gia !" Thấy Vương Nguyên cứ đứng ngẩn ngơ ở đó quản gia bèn lên tiếng.

"Ưm...bác quản gia à. Vậy Vương Tuấn...à không Vương Tổng là xã hội đen hả !?" Vương Nguyên ngây thơ hỏi. Quản gia đổ mồ hôi ông tự hỏi cậu giả vờ không biết hay không biết thiệt vậy ông đã nói anh là người đứng đầu trong Hắc Đạo rồi mà..."Vâng phải ạ."

"oh ~ cháu muốn đi tham quan ngôi nhà này có được không . Anh ấy nói cháu không được đi lung tung nên chắc cháu đi cùng bác được nhỉ !?"

" Vậy để tôi sai người đi cùng Thiêú gia !"

"Được!" Vương Nguyên hào hứng trả lời.

"A Tuyết mau dẫn thiếu gia đi tham quan đi" Quản gia ra hiệu cho cô hầu gái có tên là A Tuyết dẫn câụ đi tham quan.