Bắt Cóc Em Về Làm Vợ

Chương 37



Đêm khuya tòa nhà phương Tây phá lệ yên tĩnh táng lá cây theo gió mà lắc lư. Không gian tĩnh mịch đến thế nhưng lại bị phá vỡ bởi tiếng hét đau thương của Vương Nguyên. Vương Tuấn Khải đang yên giấc trong phòng thì bị tiếng hét của cậu làm tỉnh giấc rất nhanh chóng tỉnh ngủ anh vội chạy sang phòng của cậu ngay cả áo cũng chưa kịp mặc. Anh đẩy cửa đi Vương Nguyên đang nằm trên giừơng la hét hai cánh tay cứ quơ giữa không trung một cách vô thức. Vầng trán trắng mịn thấm đầy mô hôi trên khóe mắt còn vương vài giọt nước mặn. Cậu thống khổ kêu la "Mẹ ơi...đừng mà thả tôi ra...THẢ TÔI RA...."

"Nguyên Nguyên...Nguyên Nguyên mau tỉnh dậy." Anh bước tới bắt lấy tay cậu.

"ĐỪNG...THẢ TÔI RA..hic..a...làm ơn...ưhuhh" Cậu vẫn không ngừng la hét và vùng vẫy. Nhưng đôi mắt vẫn nhắm chặt.

"Nguyên Nguyên...là anh....đừng sợ. Có anh ở đây !!" Vương Tuấn Khải ôm chặt lấy cậu thì thào nói nghe được giọng nói cùng hơi ấm rất quen thuộc Vương Nguyên mới bình tĩnh lại vòng tay ôm chặt thắt lưng của anh. Vương Tuấn Khải đưa mắt nhìn khuôn mặt của cậu nhưng không có dấu hiệu tỉnh lại. Bàn tay to khỏe vén mái tóc của cậu anh mới phát hiện , người cậu thấm đầy mồ hôi "Chết tiệt ! Người em ướt hết rồi sẽ bị cảm mất."

Anh đưa tay nâng người cậu dậy "Nguyên Nguyên anh tắm cho em nhé."

Cậu vẫn không cử động vòng tay vẫn chung thủy ôm chặt lấy anh. Vương Tuấn Khải bế cậu lên đi vào phòng tắm đặt cậu nằm bồn tắm nước ấm để đầu cậu nằm trên đùi ghé sát xuống tai cậu anh khẽ nói "Em không trả lời là đồng ý đấy nhé." Anh mở vòi sen cẩn thận làm ướt tóc cậu anh đưa tay rửa sạch tóc của cậu hơi nước nóng khiến cho khuôn mặt cậu ửng hồng vài giọt nước tinh nghịch chảy xuống len qua lớp áo.

Hồi lâu sau Vương Tuấn Khải lấy khăn lông bên cạnh bọc đầu cậu lại nhìn khuôn mặt cậu ửng hồng trong lòng nhất thời nhảy thật nhanh. Vương Tuấn Khải nhất thời miệng đắng lưỡi khô trong lồng ngực tim đập liên hồi người con trai này ngay cả lúc ngủ lại có thể quyến rũ đến như vậy. Cái tư vị chỉ có thể nhìn chứ không thể ăn thật khiến anh khó chịu. Nhưng rất nhanh chóng anh gạt bỏ ý nghĩ đó trong đầu đưa tay mở cúc áo của cậu ra ,một nút hai nút rồi cứ thế chiếc áo liền tách khỏi cơ thể cậu làn da trắng nõn vì ở trong nước ấm có chút ửng đỏ đẹp đến mê người. Anh nghiêm túc tắm rửa cho cậu bắt đầu từ tấm lưng trắng mịn mượt mà sau đó là cái cổ ngọc ánh mắt anh lãnh mị đưa tay vuốt hai điểm hồng trên ngực của Vương Nguyên ( Editor: Đậu mó, thằng này lợi dụng). Dù sao cậu cũng là vợ anh trêu đùa cậu một chút cũng không sao. Bàn tay rắn chắc bóp nắn một bên đầu nhũ của Vương Nguyên bên kia thì **** *** những ngón tay xinh đẹp như nghệ sĩ nắm nhẹ nụ hoa anh đào mà giày xéo Vương Nguyên mê man "ưm" nhẹ một tiếng đôi môi đỏ mọng thở hồng hộc Vương Tuấn Khải ngước mặt lên đặt môi anh lên môi cậu tham lam liếm hút hết mật ngọt Vương Tuấn Khải từ từ liếm láp môi cậu uyển chuyển triền miên Vương Nguyên trong vô thức chỉ biết có cái gì đó đang đặt lên môi cậu đầu lưỡi như đang bị quấn lấy càng lúc càng sâu càng mãnh liệt. Đôi mắt anh đục dần dục hỏa trong lòng cũng đang dâng. Bàn tay phía dưới cũng không ngừng hoạt động mà trêu đùa nụ hoa anh đào đến khi nó đỏ thấm và ***** **** anh mới chịu buông tha. Vương Tuấn Khải buông lỏng cậu ra khóe môi cong lên bàn tay lại từ từ tiến xuống dưới nơi nhạy cảm nhận của cậu mà vuốt ve. Những ngón tay anh tiến vào nơi u cốc ấy nhẹ nhàng ra vào Vương Nguyên khó chịu uốn éo thân hình vô thức rên rỉ. Bàn tay có chút thô vỗ về chơi đùa trên nhụy hoa mềm mại cực kỳ kích thích cảm giác của cậu. Anh cảm nhận được nơi đó của cậu đã ướt mới chịu rút tay ra. Khuôn mặt Vương Nguyên đã hóa đỏ từ lâu nhưng cậu cũng có thể biết được chuyện gì đang xảy ra chỉ là trong mơ hồ thấy rất đau.