Băng Sơn Vương Gia Đích Ái Nhân

Chương 45



CHƯƠNG 45



Bốn năm trước hai mươi trượng kia, cơ hồ thật sự muốn lấy mạng  Đường Tống. Từ ngày đám Lưu Dục đi rồi, Đường Tống bắt đầu phát sốt, vết thương trên người tuy rằng được tỉ mỉ xử lý, vẫn là sưng to lên. Mà Âu Dương thần y cũng không biết đã dạo chơi đi đâu, chỉ có thể tìm Mạnh Địch ở Hành Y quán đến chăm sóc.

Hơn ba tháng đó, Đường Tống vẫn luôn hôn mê hoặc bán hôn mê, bệnh tình khi tốt khi tệ làm cho Hàn Vương trông gà hoá cuốc, nhất là khi Đường Tống phát sốt sẽ không ngừng khóc hô to, gọi mẹ, muội muội. Lúc này, Hàn Vương hoàn toàn khác hẳn hình tượng không muốn gần người khác khi xưa, lộ vẻ vụng về ôm Đường Tống, dùng thanh âm ôn nhu làm cho tất cả mọi người ngã ngửa không ngừng nói: “Ngoan, Đường Đường ngoan, ta ở đây.”

Nhưng là, đối mặt những người khác, nhất là Mạnh Địch, Hàn Vương sẽ biến thành băng sơn siêu cấp lớn. Thời gian đó, vương phủ cơ hồ biến thành  vết nứt trên tảng băng, không chỉ có bên ngoài trời đông giá rét, trong lòng mọi người ở vương phủ cũng thường cảm thấy lãnh khí dày đặc. Cho đến khi Đường Tống tỉnh táo lại, mùa xuân ở Hàn Vương phủ mới chính thức đến.

Muốn nói Hàn Vương không cho Đường Tống ra khỏi vương phủ, kỳ thật cũng không đúng hết. Đường Tống thân thể nhược, cực kỳ dễ dàng mệt nhọc, đi ra ngoài vài lần, Đường Tống thường thường mới nửa đường liền mệt ngủ gà ngủ gật, làm cho Hàn Vương thấy thập phần đau lòng. Nhất là đi tham gia tiệc tối tết hoàng gia trở về, Đường Tống có chút nhiễm phong hàn. Cho nên, năm trước ba mươi tết, Hàn Vương chỉ dẫn Đường Tống dập đầu rồi trở về , tuy rằng cũng có lòng ghen tị của Hàn Vương quấy phá, nhưng nguyên nhân chính yếu vẫn là vì bảo vệ thân thể Đường Tống.

Triều đình tranh đấu gay gắt càng ngày càng kịch liệt, Hàn Vương cùng Đường Tống lại mỗi ngày ở Hàn Vương phủ ngồi ở nơi thế ngoại đào nguyên ngắm hoa nở hoa rơi, xem mây tới mây đi, thật sự là thập phần tiêu dao. Nhưng là, có người cố tình nhìn không được bọn họ tiêu dao như vậy, kéo bọn họ vào việc tranh ngôi đoạt vị Hoàng đế rườm rà khó phân.

Hôm nay buổi sáng, Hàn Vương cùng Đường Tống vừa mới ở Du Nhiên đình ngồi chốc lát. ( Thúc Thúc: cái kia, thân thể Đường Đường không tốt, cho nên đã sớm không cần đứng hầu hạ Vương gia. Nhưng mừ, Đường Đường cũng không phải ngồi trong lòng Hàn Hàn, mọi người đừng có hiểu nhầm nhe! Mọi người: -_- bọn này thấy có ngươi hiểu nhầm thì có. ) Lưu tổng quản tới bẩm báo, Phượng Tê Lâu chủ Tần Phượng Tê tới chơi.

Đây đã không phải lần đầu tiên Tần Phượng Tê đến bái kiến Hàn Vương . Bốn năm trước khi Đường Tống bệnh nặng, Tần Phượng Tê từng nhiều lần tới vấn an, tuy rằng Hàn Vương một lần cũng không triệu kiến hắn, nhưng là lại giữ lại trân quý dược liệu hắn đưa tới. Tần Phượng Tê cũng không hổ là dược liệu thương lớn nhất Sư quốc, dược liệu hắn đem tới, có vài thứ ngay cả thậm chí hoàng cung đại nội tìm cũng không thấy. Đường Tống thân thể khôi phục, nói tiếp, cũng có một phần công lao của hắn.

Thân thể Đường Tống chuyển biến tốt đẹp, Tần Phượng Tê vẫn luôn đưa thuốc lại, nhưng là đều đổi thành  thuốc bổ có thể cường thân kiện thể. Đường Tống mới bắt đầu cũng không nguyện ý dùng dược liệu Tần Phượng Tê đưa tới, tuy rằng Tần Phượng Tê cũng không làm gì thực có lỗi với y, nhưng phụ thân hắn lại là đầu sỏ làm hại nhà bọn họ cửa nát nhà tan. Hơn nữa, Đường Tống cho rằng, Tần Phượng Tê sở dĩ ân cần đưa thuốc như vậy, cũng là có mục đích. Hàn Vương bất chấp, chỉ cần là đối với thân thể Đường Tống có lợi, có cưỡng ép cũng làm cho Đường Tống uống hết.

Vừa mới bắt đầu Đường Tống cũng từng phản kháng quá, Hàn Vương sao mà ép buộc nổi, lại dùng ánh mắt vô cùng áy náy nhìn y. Đường Tống hiểu được, Hàn Vương đây là vì chuyện đánh y mà áy náy, ánh mắt như vậy làm cho nội tâm Đường Tống cũng đấu tranh không thôi, cuối cùng rốt cục vẫn là bại dưới tay Vương gia, ngoan ngoãn uống dược.

Đường Tống uống dược của Tần Phượng Tê suốt hai năm, mới quyết định gặp mặt Tần Phượng Tê. Tuy rằng hắn là con trai của kẻ thù, nhưng riêng với y mà nói, hắn đối mình có ân. Cứ cách nửa tháng là một bao dược liệu trong suốt hai năm, nếu vì mình mà Hàn Vương không thèm gặp hắn, vậy không khỏi cũng có chút không hợp lẽ làm người. Đường Tống a, tựa như Lưu tổng quản đã nói, chính là lòng mềm yếu.

Nhưng là, từ hai năm trước Tần Phượng Tê cùng Đường Tống nói chuyện riêng một lần xong, Đường Tống liền thay đổi thái độ với Tần Phượng Tê, hai người quan hệ giống như thân cận  không ít. Hàn Vương không biết nội tình cũng từng hoài nghi Tần Phượng Tê có ý đồ với Đường Tống, bởi vì lực hấp dẫn của Đường Tống với nam nhân không thể khinh thường. Trí tuệ lại thâm niên như Lưu Dục, ngay thẳng như Vương Phúc cũng đều bị y hấp dẫn, quỳ gối dưới chân y. Càng đừng nói hiện tại, Đường Tống càng lớn càng tuấn mỹ, mỗi lần ra ngoài, không chỉ có cô nương, thậm chí còn có mấy nam nhân cũng dõi theo y, làm cho Hàn Vương trong lòng tựa như có dấm chua cũ đun sôi, chua gấp mười lần. Nhưng trừ bỏ lần đó nói chuyện riêng, hai người tới bây giờ đều là kết giao dưới mí mắt hắn, Tần Phượng Tê cũng chưa từng đối Đường Tống làm hành động gì đen tối. Ngày qua ngày, Hàn Vương cũng ngầm đồng ý  Tần Phượng Tê tới chơi. Dù sao, Đường Tống cũng cần bằng hữu.

Hết chương thứ bốn mươi lăm