Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

Chương 34: Phát hiện



“Chỉ là địa điểm?” Harry cảm thấy kỳ quái. “Nếu chỉ xác định lời nói ở Hogwarts, hắn làm sao tấn công đầu óc của con nhanh chóng như vậy?” Cậu nhóc đột nhiên nhớ tới trước đó nói chuyện cùng Prince đối phương từng nói qua. “Liên kết? Bởi vì giữa con và hắn có liên kết? Bởi vì cái Avada Kedavra kia vẫn không thành công! Bởi vì linh hồn!” Harry đứng lên vọt tới trước người Snape, nắm cổ áo anh la lên. “Giữa con và hắn rốt cuộc là có quan hệ gì!”

“Bình tĩnh.” Snape không thể không lại cho Harry uống một lọ dược trấn an, xem ra Đôc dược hỗn hợp trước đó còn đang phát huy tác dụng, bất quá có lẽ kẻ tửu lượng kém kia cùng Harry có quan hệ.

“Xin lỗi giáo sư, có thể cho con một Stupefy không?” Harry khôi phục một ít bình tĩnh, cậu nhìn Snape thỉnh cầu, cảm giác không thể tự kiềm chế nữa.

“Sinh tử thủy.” Snape đem Độc dược qua, sau đó nhận lấy một cậu nhóc hoàn toàn an tĩnh lại. “Xin lỗi.”

Đem Harry đặt trên giường, Snape triệu hồi thần bảo hộ truyền tin cho Dumbledore, sau đó cầm tay Harry, bắt đầu khẽ đọc thần chú, cổ ngữ Rune huyền bí hiếm có người biết, từ âm thanh dần dần giảm xuống thành ký tự di động tiến vào ngực cậu nhóc.

Sau đó Snape vừa mở mắt ra, đã ở sâu trong thế giới tinh thần của Harry.

Đây là Occlumency cao cấp, chỉ bậc thầy mới có thể thi triển loại pháp thuật này, cần thêm cổ ngữ Rune, và hiểu biết về Pháp thuật hắc ám. Lẻn vào tinh thần một người không khó, chỉ cần không được gây  bất kì tổn hại nào, điều này cần hai người tin tưởng nhau, và người thực hiện đồng ý hy sinh ý niệm bản thân. Chỉ cần một chút sơ sẩy, tinh thần người thực hiện sẽ mất đi, còn tinh thần người bị ếm trở nên không phát triển.

Thế giới tinh thần Harry là một loại màu sắc trung tính, không phải gần mực thì đen gần đèn thì sáng, mà là một loại màu xám lẫn lộn. Ở gần màu trắng nhất kia, là Harry ngủ say ỡ giữa. Mà chỗ gần màu đen kia nhất, là hình dạng một đứa trẻ đang sống.

Snape nhíu mi, cẩn thận nhìn, sau đó khinh ngạc nghe thấy tiếng tim mình đập.

Đứa trẻ kia, anh đã từng thấy.

Giống như trong trí nhớ của Harry, cảnh tượng Voldemort sống lại, con chuột dơ bẩn kia ôm Dark Lord! Cái thân thể đang cuộn tròn kia, làn da lộ ra màu sắc kì lạ, híp mắt thành một cái khe lộ ra một ánh mắt màu đỏ.

Lẽ nào…, rõ ràng có một Dark Lord sống ở trong thân thể Harry! Nghĩ đến trước đó Harry miệng kêu liên kết linh hồn, Snape nghĩ tới một đáp án đáng sợ. “Chẳng lẽ là…… Hồn Khí?”

Sau khi kế thừa gia tộc Prince, Snape liền xem tất cả phòng sách trong nhà, là gia tộc thuần huyết lâu đời về Độc dược, Nhà Prince cũng có xuất hiện kẻ phản nghịch, bọn họ chết đi trong thí nghiệm Pháp thuật hắc ám tà ác, có người trở thành luyện kim thuật sư được khen ngợi. Người mở đường tìm kiếm Độc dược bất tử từ trước đến nay cũng không ít, mà bản ghi chép cơ mật, chỉ có thông qua đủ loại khảo nghiệm mới biết.

Rất may là, phải có lòng yêu thích Độc dược, cũng cho phép hậu thế có dã tâm, Snape vừa vặn thỏa mãn với yêu cầu hà khắc kia.

Giết người làm cho linh hồn tiêu tán, kẻ thích giết chóc sẽ mất đi linh hồn ổn định. Mà có thể thông qua loại Pháp thuật hắc ám đặc biệt này phân tách linh hồn, đem một phần linh hồn đặt vào đồ vật nào đó, chỉ cần còn mảnh nhỏ linh hồn tồn tại, người kia sẽ không hoàn toàn chết đi. Chỉ là, sẽ dần dần mất đi tất cả. Tình cảm, ký ức đều sẽ theo việc phân tách mà biến mất, cuối cùng chỉ còn lại có chấp niệm. Sống, chỉ là sống.

“Prince.” Đột nhiên truyền đến tiếng kêu gọi làm Snape chú ý, Harry sẽ không cảm giác được anh nhẹ nhàng tiến vào, pháp thuật chỉ là hiện ra suy nghĩ trung thực trong lòng Harry.

“Prince……” Âm thanh cậu nhóc nghịch ngợm lại thoải mái. “Prince.”

Snape cảm giác chính mình cần lập tức đi khỏi nơi này, nếu anh không thể hoàn toàn khống chế cảm xúc dao động, rất có khả năng sẽ gây hại đến Harry. Chịu đựng chua xót trong lòng, Snape trong lòng lẩm nhẩm thần chú hóa giải, sau đó nghe đến lão dơi già thân mật  nháy mắt được trấn an.

Prince là anh, mà anh muốn, thì cuối cùng sẽ được.

Snape khôi phục khống chế thân thể bản thân, thích ứng với ảnh hưởng tinh thần ngắn ngủi, anh cần cùng Dumbledore nói chuyện, sau đó xác định kế hoạch tiếp theo. Lúc trước luôn là bị động nhận nhiệm vụ người bắt đầu thức tỉnh, vì cậu nhóc nào đó, anh phải có thay đổi.

Harry tại trong mộng cùng bạn thân Prince đang nghiên cứu Độc dược, thuận tiện thúc giục lão dơi già chỉ dạy một chút, cũng không biết có một bóng người đang âm thầm tiến hành.

“A, my boy, đã trễ thế này, thầy còn chưa ngủ sao?” Dumbledore nâng mũ. “Harry lại ở chỗ thầy? Hai người gần đây ở chung cũng thật tốt.” Lão hiệu trưởng đối việc Harry và Snape gần gũi là thích nghe ngóng, có Snape, cụ có thể bớt lo lắng Harry rất nhiều chuyện.

“Tôi tới là cùng cụ xác định một việc.” Snape nhìn chằm chằm Dumbledore, có chút táo bạo mở miệng, “Cụ vẫn là cố ý muốn tôi cuối học kỳ giết chết cụ sao?”

“Đúng vậy.” Dumbledore điềm đạm mở miệng. “Tôi nghĩ vấn đề đó chúng ta đã thống nhất.”

Snape không muốn lại tranh cãi, linh hồn Draco cần bảo vệ, mà linh hồn anh…… Lại có ai để tâm? “Như vậy sau khi cụ chết? Dark Lord mất đi đối thủ lớn nhất, tôi trở thành hiệu trưởng là chuyện có thể đoán trước, sau đó thì sao? Cụ chuẩn bị an bài Potter thế nào? Nó không thể tiếp tục ở lại Hogwarts.”

“Tôi sẽ an bài tốt, tin tôi, cuối cùng thắng lợi nhất định sẽ đến.” Dumbledore duy tâm nói, như là chờ đợi, hoặc như là đang thuyết phục chính mình.

“Vì thắng lợi cái gì đều có thể hy sinh sao?” Snape cảm giác chính mình không thể tiếp tục hỏi thêm.

“Đúng vậy, hết thảy vì lợi ích vĩ đại nhất.” Dumbledore lặp lại niềm tin của mình, không có chú ý tới khung tranh trên mặt bàn dao động một chút.

“Cụ không phải Merlin……” Snape kính nể Dumbledore, cụ là một người ngay cả sinh mệnh chính mình đều có thể đặt lên bàn cờ.

“Ừ, tôi đương nhiên không phải.” Dumbledore cười khẽ nháy mắt mấy cái. “Severus, thầy không phải có tin tức gì muốn nói cho tôi?”

“Chỗ đó không có.” Snape hạ mắt. “Chỉ là hôm nay có người ở club Slug hạ Độc dược hỗn hợp với Harry, loại này sẽ ảnh hưởng cảm xúc.”

“Nói không chừng chỉ là vì giúp vui.” Dumbledore ngoài miệng nói như vậy, ánh mắt lại sắc bén lên. “Tôi sẽ nhờ Slughorn chú ý nhiều hơn.”

Snape tạm biệt sau đó xoay người rời đi, anh không thể đem tin tức Harry có thể là Hồn Khí nói cho Dumbledore, anh gánh vác không nổi sự nguy hiểm này.

Hồn Khí bất diệt, chủ hồn bất tử…… Mà Harry, không thể có chuyện.

Trở lại địa bàn của mình, Snape cả đêm đều nhìn gương mặt Harry đang ngủ, sau đó khi mặt trời vừa mọc, hạ quyết tâm cầm lấy một phong thư trên bàn, chỗ phần đuôi lá thư có vẽ một hình tam giác mắt mèo……

Lúc Harry tỉnh lại đã là thời gian lên lớp, trên bàn lại bày biện bữa sáng vẫn nóng hổi, người đàn ông cao lớn đã không ở trong phòng, Harry xuống giường bắt đầu sửa sang lại chính mình. Không khách khí mượn phòng rửa mặt, thực tự giác lấy đồ dùng rửa mặt mới tinh, vừa thấy chính là cố ý vì cậu mà chuẩn bị.

Ngồi ở trên bàn bắt đầu bữa sáng, đầu  Harry còn có điểm mơ hồ, việc xảy ra tối hôm qua cậu đều nhớ rõ ràng. Giống biểu hiện của cậu, cũng không phải chủ ý của cậu. Và rút ngắn khoảng cách với Slughorn, nhưng vẫn là chưa nghe được ký ức thật sự.

Buổi sáng chương trình học là Phòng chống Nghệ thuật hắc ám, tuy rằng vừa mới bắt đầu lên lớp không lâu, nhưng Harry vẫn là quyết định không đi. Cậu cần một nơi yên tĩnh tiến hành phân tích, mà nơi này thật thích hợp. Harry nhắm mắt bắt đầu nhớ lại, cố gắng phân tích mỗi người trong bữa tiệc tối hôm qua, đáng tiếc đều không có phát hiện.

[ không thể biết người nào mới là kẻ địch……] Harry đồi bại lấy ra sách Độc dược, bắt đầu cùng bạn qua thư than phiền.

[ như vậy đều đem bọn họ trở thành kẻ địch.] Severus nhỏ vốn muốn đợi đến buổi tối mới trả lời, đáng tiếc để không ngăn sự nhớ thương trong lòng. [không muốn bị thương thì đừng tin tưởng.]

[ Prince, anh sao lại như vậy?] Harry đột nhiên thực đau lòng cho người bạn này.

[ đúng vậy, bất quá, ta cũng có bạn.] ít nhất là đã từng, Severus nhỏ nghĩ đến không lâu trước đó Lucius cứu anh, tuy rằng có một chút lợi dụng ở bên trong, nhưng tình bạn của Slytherin chính là như thế. [bạn bẻ thật sự không nhiều.]

[ anh nói đúng.] Harry bi ai nói. [tôi thừa nhận không chịu nổi phản bội, bởi vì hậu quả rất nghiêm trọng.] nếu cậu bởi vì dễ tin mà bị thương  hoặc là bắt cóc, tuyệt đối sẽ ảnh hưởng cuộc chiến, không phải một mình cậu đang chiến đấu.

[ kẻ phản bội khẳng định có lý do.] Severus nhỏ lấy đầu ngón tay vuốt ve bức vẽ sư tử con nhỏ bé Harry. [ làm tốt việc em có thể làm, thì tốt rồi.]

[ ừ, tôi gần đây nghiên cứu lý luận pháp thuật hắc ám, lần trước xem ……] Harry cảm thấy được đối phương nhẹ nhàng khuyên giải an ủi, đem chuyện trước đó của cậu vứt tới một bên, việc cấp bách trước mắt, là nâng cao sức mạnh.

Toàn bộ thời gian buổi sáng Harry cùng bạn qua thư thảo luận ma pháp, cậu cầm tấm da dê trên bàn Snape ghi lại, quan điểm của Prince mới mẻ độc đáo mà sắc sảo, có lẽ bởi vì cùng tuổi hơn nữa đều giống nhau khát vọng sức mạnh, ý nghĩ hai người thực nhất trí.

Lúc Snape tiến vào văn phòng cùng hai cái cái đuôi đi theo phía sau, nhìn thấy chính là Harry đầy mặt hưng phấn viết không ngừng.

“Harry!” Ron thấy Snape không hô to ‘trừ điểm’, vội vàng chạy chậm vào bên người Harry, nhìn ra thể xác và tinh thần Harry bình thường mới vụng trộm thở dài ra một hơi.

“Trò Weasley xác nhận ta không có đem bạn của trò lấy máu sau làm Độc dược?” Snape cau mày mở miệng. “Hiện tại lập tức đem hắn mang đi.”

Harry nghe lời dọn dẹp xong cùng hai người rời khỏi, ở sau lưng dùng tay ra dấu.

“Buổi tối gặp, giáo sư.”

Snape nhìn căn hầm trống rỗng, đi đến bàn bên cạnh cầm lấy ghi chép nguệch ngoạc bình thường của Harry, vô thanh nở nụ cười.