Bản Nhạc Của Những Kẻ Bất Tử

Chương 4: Black Winter



Sarah Stuart bước xuống xe. Quãng đường từ Forks Minicipal đến Black Winter quả thực không dễ chịu cho lắm. Phải nói là, rất xóc nảy!

Black Winter nằm sâu trong rừng rậm và cách biệt với thị trấn. Nó gần như là một pháo đài biệt lập với thế giới bên ngoài. Thật đấy! Theo nghĩa đen. Sarah Stuart đứng trước cửa ngôi nhà tương lai của mình và không kìm được cảm thán.

"Chúa ơi! Thật tuyệt!"

Trước mặt Sarah, Black Winter im lìm như một con dã thú ngủ đông sâu trong rừng rậm. Toàn bộ ngôi nhà đều chìm trong những tán cây rậm rạp. Phía trước là một hồ nước tự nhiên. Bề mặt phẳng lặng như chiếc gương khổng lồ bị phủ bụi bỏ quên trong quá khứ. Màu nước xanh thẳm phản chiếu những tầng cây rậm rạp cao vút phía trên. Màu xanh dày đặc đến nỗi đảm bảo Black Winter quanh năm đều không thể phơi mình dưới ánh sáng mặt trời. Sarah Stuart ngó đồng hồ trên tay, ánh đèn phản chiếu xanh loè loè lên nửa khuôn mặt cô, 12 giờ 17 phút. Có vẻ như hành trình đã kéo dài vượt dự kiến. Thế nhưng, Sarah háo hức nghĩ, trong tình hình ánh sáng hiện tại, buổi trà chiều mới là thực hợp thời.

Toàn bộ hành lý, luật sư John đều đã an bài trước cho Sarah nên cô đến đây thật nhẹ nhàng, hầu như không mang gì theo bên người. Vì vậy, Sarah có thể thoải mái đứng ngắm biệt thự xây theo lối kiến trúc Tây Âu Trung cổ trước mặt. Tường được xây bằng đá xanh mài nhẵn, rắn chắc, lạnh lẽo lại không kém phần quý phái. Hàng rào chắc chắn với từng dây thường xuân uốn éo chằng chịt lại thập phần thẩm mỹ. Trước biệt thự nhô ra một hàng hiên vừa đủ, Sarah nghĩ, nơi này có thể đặt một bộ bàn ghế ngồi đọc sách thì thật là tuyệt vời.

Dany nhìn cô bé xinh đẹp đang đứng mê mẩn trước mặt cũng tỏ ra bất đắc dĩ. Tổng không thể đứng mãi ngoài cửa đến trời tối được. Ông lịch thiệp tiến lên nhắc nhở Sarah.

"Tiểu thư Stuart. Chúng ta có thể vào được chứ. Biệt thự có hệ thống nhận dạng, cần phải có mẫu đồng tử và vân tay của tiểu thư mới có thể khởi động các thiết bị trong nhà." Dany ngượng ngùng gãi đầu. "Nếu tiểu thư còn đứng ngoài này, tôi e rằng khi đêm xuống sẽ khó mà nhận thấy đường trở ra khỏi rừng mất."

Lúc này, Sarah Stuart mới giật mình nhớ đến sự hiện diện của người dẫn đường tốt bụng và nhiệt tình. Cô gái đầu ngượng ngùng đối Dany tỏ vẻ xin lỗi.

"Thật ngại quá. Quả thực Black Winter thực sự khiến tôi quá đỗi kinh ngạc."

Dứt lời, Sarah nhanh nhẹn lưu loát thực hiện các thao tác mở cửa nhưng sau khi bước vào nhà cô cũng không có ý định mời Dany vào trong. Cô khoát một tay lên cánh cửa, khẽ cúi người chào.

"Thật cám ơn vì ngày hôm nay và cả quãng đường tuyệt vời." Ngước đầu nở một nụ cười lịch sự với Dany. "Lúc nào rảnh rỗi xin hãy cho phép tôi đến nhà chào hỏi. Cũng không níu chân ngài lâu nữa. Chúc ngài có một buổi tối tốt lành."

Dany cũng thập phần phong độ duy trì phong phạm của một thân sĩ Anh quốc điển hình. Ông khẽ cúi người với Sarah, làm một động tác chào tạm biệt hoa lệ của những quý ông.

"Không có gì. Đó là bổn phận của tôi. Như vậy, xin chào tiểu thư Stuart xinh đẹp. Chúc cô có một buổi tối tốt lành."

Nói xong, Dany cũng dứt khoát xoay người lên xe, rời khỏi. Sarah đứng tạm biệt cho đến khi ánh đèn xe chìm vào trong khu rừng mới cẩn thận đóng cửa lại. Cô có cả một buổi chiều để khám phá Black Winter quyến rũ này và dư dả thời gian chuẩn bị bữa tối đầu tiên tại Forks.

Khi vừa bước vào trong căn nhà, điều đầu tiên khiến Sarah ấn tượng là phòng khách rộng mở và ấm áp. Chắc hẳn luật sư John đã tốn rất nhiều công sức trong việc sửa sang lại nơi cũ kỹ như Black Winter. Cả căn nhà là sự kếp hợp hài hoà giữa cổ điển và hiện đại. Tường giả gạch màu nâu đỏ gợi lên cảm giác ấm áp. Lò sưởi hoàn toàn làm bằng đá đen sang trọng. Bên cạnh là bộ salon màu trắng làm bằng lông thú nhân tạo cực kì xa hoa và mềm mại. Sàn nhà lát gỗ, nhẵn nhụi và quý giá. Đôi chỗ trang trí thảm lông khiến Sarah yêu thích không thôi. Đối diện sopha là một bộ hoàn hảo ti vi cùng dàn âm thanh hiện đại đều khoác trên mình một màu đen thanh lãnh.

Black Winter khá rộng nhưng chỉ gồm một phòng khách, một bếp, một gara bên ngoài, một phòng ngủ chính, một phòng khách cùng hai phòng tắm kèm theo. Vì vậy không gian cho mỗi bộ phận được mở rộng tối đa. Phòng ngủ chính là nơi Sarah sẽ tiêu tốn gần một nửa thời gian trong cuộc đời mình vì vậy được chú ý khá nhiều. Giường công chúa king size với bộ trải giường và chăn dày màu đen hoa lệ. Đèn ngủ bằng pha lê. Cửa sổ sát đất có treo hai tầng rèm dày màu trắng. Bàn gương đơn giản thường hay xuất hiện trong phòng các thiếu nữ được thay bằng một bàn làm việc bằng gỗ sồi thượng hạng. Trên bàn trang bị sẵn một máy tính, một laptop và một notebook đời mới có thể tuỳ tâm sử dụng. Bàn làm việc đặt đối diện với giường không gây cảm giác nặng nề, trái lại hài hoà một cách kì diệu. Tường được để nguyên trạng đá xanh mài nhẵn nhưng chỉ nhìn bằng mắt thường thì không thể thấy. Toàn bộ những khoảng trống trên trường đều được trang bị thành một kệ sách khổng lồ, kéo dài từ sàn gỗ lên đến trần nhà hoa lệ được trang trí bằng một bức vẽ hệ tinh hà tinh xảo có thể độc lập phát sáng trong bóng tối. Đây có lẽ là căn nhà duy nhất có được một sự kết hợp trong thiết kế phòng ngủ kiêm phòng đọc sách độc đáo đến như vậy.

Trái ngược hẳn với phòng ngủ, phòng bếp được trang hoàng khá là đơn giản và gọn gàng. Toàn bộ trang bị phòng bếp đều được sử dụng đồ nội thất bằng gỗ, trừ những vật dụng điện tử hiện đại. Bàn ăn bằng gỗ hình vuông gọn gàng được đặt giữa trung tâm có thể sử dụng cho tám người cùng dùng bữa. Khá xa xỉ đối với một người sống một mình như Sarah Stuart. Trong kho có đặt máy phát điện công suất lớn, một nhu yếu phẩm không thể thiếu đối với một căn nhà hiện đại giữa rừng rậm. Không chỉ có vậy, lục tìm kỹ mọi ngõ ngách trong kho, Sarah còn có thể phát hiện một số vật dụng cổ xưa như đèn bão dùng bằng dầu, chân nến bạc, diêm và nến (???)... thật là một cái kho toàn năng.

Nhìn quanh căn nhà quý giá mà lại thập phần khiêm tốn, thoải mái. Sarah chợt mỉm cười. Kiếp này, dường như ông trời đối đãi với cô rất tốt, phi thường tốt. Cuộc sống tốt đẹp đến nhường này, có ai mà không hảo hảo quý trọng? Sarah đổ người lên chiếc giường to lớn, cảm thụ sự mềm mại của nó, thầm nghĩ. "Black Winter, lão bạn, sau này sống chung vui vẻ nhé!"