Bản Hợp Đồng Tình Yêu

Chương 32



Một thời gian sau đó, Linh Đan sinh con, liềm tạm rời xa showbiz, cùng chồng sang Mỹ. Và ít lâu sau đó, Tịnh Vy có bầu.

Đã hơn 2 năm kể từ khi cô bị tai nạn, có tham gia một số talk show, chủ yếu là ở nhà. Còn anh cũng đã không còn trẻ, từ bỏ mơ ước vì vợ con của mình mà chuyển sang kinh doanh. Anh phát hành album “ Need You “ đã thành công vang dội, đó cũng là album cuối khi anh bắt đầu rời xa con đường nghệ thuật.

- Con đang có thai phải ăn uống kỹ lưỡng, mẹ đã mua rất nhiều đồ bổ cho con.

- Mẹ, dạo này con tăng lên những 5 cân.

- Ăn uống như thế cháu mẹ mới khỏe mạnh được.

Tịnh Vy do mang thai lần đầu đều bị ốm ngén cả người rất mệt mỏi. Cả ngày chỉ muốn nằm không muốn đi đâu cả.

Có rất nhiều hợp đồng gửi đến mời cô tham gia phim, hay chụp hình quảng cáo mỹ phẩm nhưng đều bị Thiên Ân từ chối thẳng. Cô rất thích, nhưng anh ta cứ đem mẹ ra hù. Để cho tiện bề chăm sóc con gái mang bầu, nên mẹ cô đã lên nuôi cô cho tới ngày sinh cháu. Dù gì cũng là lần đầu, nên cái gì cô cũng chưa biết.

- Anh về rồi nè.

- Ừ.

Cô đang ngồi trên giường vừa xem phim vừa ăn vặt, chẳng hề quan tâm tới anh. Anh tới cạnh cô, nhẹ nhàng vuốt bụng đứa con thân yêu của mình.

- Anh đừng có mà lợi dụng nha.

Cô hất tay anh ra, suốt ngày sờ bụng người ta, cái gì cũng phải vừa vừa chứ.

Bỗng dưng tin nhắn reo, một số điện thoại kèm theo một tin SMS. Cô chụp lấy, nhưng anh đã đọc hết rồi.

- Đưa đây.

Anh nghiêm giọng.

- Nãy giờ em nhắn tin với cậu ta?

Cô nuốt nước bọt.

- À vì anh ta nhắn tin hỏi thăm nên em trả lời thôi.

Mặt anh ngày càng không được vui. Vũ Hạo Nhiên - thì ra lại là hắn ta. Bị ăn đấm một lần rồi còn chưa ớn.

- Hihi, em qua mẹ có tí chuyện.

Cảm giác bất ổn, cô liền rời đi.

- Em ở đây cho anh. Giải thích đi, tại sao em và Hạo Nhiên vẫn còn liên lạc?

- Thì có gì đâu, anh ấy chỉ hói thăm sức khỏe của em thôi. Thôi mà, nếu anh không thích thì em có thể xóa tin nhắn, không nhắn tin với anh ta nữa, được chứ?

Cô giật giật tay áo sơ mi của anh, và nhận ra tay cô nãy giờ ăn đều dính đồ rất bẩn, tay áo sơ mi trắng của anh bị bẩn cả một chỗ. Cô giật mình, mặt anh lại càng thêm đen.

- Anh nói gì đi, sao im lặng hoài vậy?

Anh bỏ tay cô ra, đứng dậy bỏ đi. Cô hét lớn, òa khóc, anh hoảng sợ.

- Em làm cái gì vậy?

Cô càng ngày khóc càng to. Mẹ anh và mẹ cô nghe con gái khóc liền chạy qua.

- Có chuyện gì vậy?

Tịnh Vy chỉ vào anh.

- Mẹ anh ấy bắt nạt con, anh ấy ngoài đường có cô gái khác, về nhà liền chán ghét không muốn nói chuyện với con.

Cô đang mang bầu, tất nhiên được cưng nhất nhà.

- Thôi, để mẹ nói chuyện với nó. Con đừng khóc, kẻo ảnh hưởng tới đứa trẻ. Thiên Ân, mẹ muốn nói chuyện với con. Ngày nào mẹ còn sống, thì con vẫn là con của mẹ, mẹ phải dạy bảo con.

Vừa giọng dịu dàng lại chuyển sang cọc cằn, anh liếc cô rồi đi.

- Vy Vy, con lớn rồi, đã chuẩn bị làm mẹ, đừng con nít để Thiên Ân nó bị la suốt như vậy.

- Vì anh ta tính tình đáng ghét quá thôi.

Anh quay về phòng tắm rửa, 2 người không nói chuyện với nhau câu nào. Đến tối, cô ngủ gác chân tứ tung, còn ngáy rất to, hại cho anh một đêm thức trắng.

Cuối cùng, cô vẫn là người đi xin lỗi, chiến tranh lạnh với anh ta thực sự không nổi đâu.

Có kết quả siêu âm là con gái. Anh rất thích con gái, quả là cô mang tiểu công chúa bé nhỏ.

- Mẹ, mẹ không buồn khi con mang con gái chứ?

Cô sợ ba mẹ anh buồn vì cô tưởng rằng họ luôn mong cô mang con trai.

- Gái trai sao cũng được, mẹ không quan tâm chuyện con trai quan trọng hơn, mẹ có linh cảm đứa trẻ này sẽ rất giống bố nó. Chỉ cần con sinh khỏe mạnh, tiểu công chúa sau này ngoan ngoãn nghe lời là được.

Nghe tin biết con gái, anh đã sửa sang phòng cho tiểu công chúa, mua rất rất nhiều đồ. Nhớ có lần, bụng cô đã to lên rất nhiều, nhưng lại không tiện ra đường, mẹ anh sai anh đi mua váy bầu cho cô, không phải là không có người mua giúp, chỉ là mẹ anh dạy anh cách biết quan tâm người khác.

Vô cửa hàng váy dành cho người bầu, nhân viên thấy anh là một người đẹp trai lại là ca sĩ nỗi tiếng liền tiếp đãi rất thân thiện.

- Vợ anh hiện mang thai nhiêu tháng rồi ạ?

- Hình như là 4 5 tháng gì đó.

Chết rồi, chuyện này anh nhớ không rõ.

- Bụng cô ấy to bằng chừng này...

Anh diễn tả lại, làm các cô nhân viên trong đây một phen cười thỏa mãn ông chồng đi mua váy bầu cho vợ. Kết quả anh lấy rất nhiều đầm về, cả mấy chục cái rất nhiều kiểu khác nhau.

- Anh mua cả cửa hàng đó sao?

- Anh không biết em mang size nào, thích kiểu gì nên đã mua rất nhiều cho em lựa. Cái nào vừa thì mang, không vừa thì để dành cho lần sau.

Anh ám chỉ “ lần sau “. Cô hiểu ra liền quăng cho cái liếc thật sâu. Đến khi cô mang thai đến tháng thứ 7. Anh đã bắt đầu chuẩn bị phòng cho tiểu công chúa. Anh cũng ra cửa hàng đồ chơi, gôm sạch về vì anh không biết tiểu công chúa thích những món nào. Người đàn ông thích quẹt thẻ là đây. Nhà anh là nhà danh giá, việc chọn tên rất quan trọng, nên tiểu công chúa được đặt một cái tên rất hiền là Tống Linh Khả Như. Đây là cái tên mà mẹ anh nói tử vi bảo rất tốt.

Anh vuốt bụng cho cô, nhìn cô bằng ánh mắt tràn đầy yêu thương, bầu đã to đi lại khá mệt, lại luôn đề phòng cô sinh đẻ. Dự là con 5 tuần nữa cô mới sinh, nhưng lại chuyển dạ sớm, kết quả là sinh non. Đứa bé không sao, nhưng cô đã mém nguy hiểm đến tính mạng vì sức khỏe yếu.

Quả như lời nói, đứa trẻ y hệt Thiên Ân, rất giống, cả nhà đều vui vẻ vì đứa trẻ và cô đã an toàn.

- Bé con của bố, vì con mà mẹ con đã rất vất vả đó.

Anh nhìn đứa bé đang trong vòng tay cô và nắm chặt tay cô, cười hạnh phúc. Cuối cùng, cô và anh đã được làm cha mẹ, Bé con xinh đẹp, mong con sẽ cả đời bình an.