Bạn Học, Hãy Đối Mặt Với Tôi

Chương 1: May Mắn Gặp Gỡ Cho Tôi Ôm Một Lúc



Edit: Tương
Ngũ Nguyên là trường trung học tư nhân cao cấp ở thành phố B, trường trung học cơ sở và trường trung học phổ thông ở đây được bố trí không cùng khu vực, thậm chí thành tích còn vượt xa cả thành phố Nhất Trung, cho nên thành phố Nhất Trung thường quang minh chính đại khai thác những học sinh có thành tích tốt ở Ngũ Nguyên.

Trường trung học cơ sở có hai học sinh xuất sắc nhất, trung học Nhất Trung đã đào góc tường hai năm vẫn chưa chịu từ bỏ, mắt thấy lớp 2 sắp kết thúc học kỳ, trung học Nhất Trung liền đẩy mạnh đợt tấn công.

Nhưng cho dù tốn nhiều tiền hơn nữa đều vô ích, trung học Ngũ Nguyên còn có biệt danh khác là cơ quan đơn vị tổ chức, bên trong có mười thì đến chín gia đình giàu có không phải lo ăn mặc, mà hai học sinh có thành tích tốt cũng là một trong những người xuất sắc đó, cha mẹ đều có chức vị cao, mới mười mấy tuổi đã mưa thuận gió hòa nhàn hạ thoải mái.

Còn nữa điều bất đồng so với trong tiểu thuyết chính là, học sinh trung học Ngũ Nguyên rất nỗ lực học bài, vì thế cạnh tranh vô cùng kịch liệt.

2-A

Phòng học rộng lớn, bàn ghế được xếp theo thứ tự rất ngăn nắp. Cuối mùa hè và đầu mùa thu, gió thỉnh thoảng thổi nhẹ lên cái màn cửa trắng tinh. Toàn bộ lớp học có ba dãy sáu hàng, cộng thêm hàng cuối cùng chỉ có hai chỗ ngồi đơn độc tất cả là 50 người.

Ngoài cửa sổ tiếng ve kêu chim hót, hết giờ học và đang là thời gian nghỉ ngơi, trên bàn ngã xuống một bóng người.

Ở góc cuối cùng của hàng thứ ba, một nữ sinh đang nằm ở trên bàn ngửa đầu lên.

Mái tóc bob ngắn Tề lưu hải(2), nho nhỏ bao quanh. Đôi mắt to mượt mà có thần, chiếc mũi cao xinh xắn, đôi môi anh đào mềm mại nhỏ nhắn, khuôn mặt có chút giống trẻ sơ sinh. Trông như một búp bê tinh xảo. Bởi vì mới vừa tỉnh ngủ, sợi tóc bé xíu, đôi mắt lim dim một bộ dáng lơ mơ.

[(2) Tề lưu hải: kiểu mái phồng bằng bằng]

Trình Ấu chống cằm, lãnh đạm nhìn thiếu niên mồ hôi như mưa ngoài cửa sổ trên sân trường, trong lòng dường như có điều suy nghĩ. Cuộc sống thật quá nhàm chán.

Bề mặt bàn học của Ngũ Nguyên màu vàng mộc, phía dưới có lưới sắt kẻ ô vuông. Có hai tầng trên và dưới, lưới trên lớn mà chiều rộng lại hẹp, lưới dưới ngắn hơn và thấp hơn nhưng chiều rộng cao hơn.

Trình Ấu lấy một quyển sách từ bên trong lưới ra, phía trên in <[Xuyên nhanh] Lương duyên viết ý>, cho dù ai nhìn thì cũng nghĩ đây là một quyển tình thơ họa ý tiểu thuyết tình cảm bình thường. Đặt sách Anh Ngữ đã mở ra che ở phía trên, bắt đầu tập trung tinh thần đọc.

"A... hừ... a... ừ... Đừng nhanh như vậy, em sẽ... không chịu được, ha a..." Khoái cảm tình dục kích thích Nguyễn Lương không ngừng, khiến cho đầu nàng ngửa ra sau phát ra tiếng kêu dâm đãng, trên mặt tràn đầy xuân ý, nàng đã sớm quên là thanh âm sẽ bị người ngoài nghe được, đắm chìm trong ham muốn vô tận. Thân thể thành thực phối hợp với côn thịt ra vào, nước dâm loạn chạy ròng, dính ướt cái mông dưới đáy mặt bàn.