Bạn Gái Cũ Của Tổng Giám Đốc

Chương 9: Chương 3.1



Trong phòng hết sức yên tĩnh, nếu không phải ngoài hành lang truyền đến tiếng máy hút bụi, anh nhất định sẽ cho rằng hoan ái kịch liệt tối hôm qua chỉ là giấc mộng.

Hạ Phong say đắm nhìn người phụ nữ ngủ say trong ngực, ánh mắt lưu luyến không muốn rời.

Đến bây giờ anh vẫn chưa tin bản năng của mình, tâm tình phiền muộn mất sạch bởi vì phát sinh quan hệ với cô gái phía dưới người.

Dã nhân thực sự chưa khai hóa …

Tuy rằng phần lớn thời gian đều do anh kịch liệt đòi hỏi, nhưng phản ứng rên rỉ động lòng người đó của cô cũng không tồi. Nhớ tới phản ứng kích động cuồng dại đó, anh dám chắc cô gái này được sinh ra là để làm cho đàn ông điên đảo.

Nhìn cô say ngủ thật xinh đẹp. Dấu hôn chằng chịt trên da thịt trắng nõn của cô khiến lòng của anh cực kì thỏa mãn.

Nhìn cô gái ngủ say bên cạnh, khóe miệng Hạ Phong lại hiện ra tia nghi hoặc....... . Rốt cuộc anh phải nên làm gì bây giờ?

“Reng. . . . . .” Chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên. Hạ Phong đi xuống giường, nhanh chóng bắt máy. không muốn tiếng vang đột ngột đánh thức cô gái đang trong giấc mộng.

“Xảy ra chuyện gì?” Anh đi ra ban công nghe điện thoại.

“Thiếu gia, không xong rồi! Thiếu phu nhân quay trở về dọn sạch đồ!” Bên đầu kia điện thoại truyền đến tiếng kêu gào của chị Trần.

“Cô ta còn mặt mũi trở lại sao?" Anh cho là cô ta cùng tình nhân chạy trốn tới Nam Mĩ, ít nhất mấy năm sẽ không dám trở lại, không ngờ anh lại đoán sai.

Cô ta tốt nhất nên biết đường về nhà đi như thế nào!

“Chị cố gắng hết sức giữ cô ấy ở lại, tôi lập tức quay về.” Ra lệnh cho chị Trần giữ chân vợ trước xong, Hạ Phong lập tức cúp máy.

Trở về phòng, nhanh chóng thay quần áo của mình, Hạ Phong liếc mắt nhìn người ngủ say trên giường.

Thời gian tốt đẹp đã kết thúc. . .

Anh để một xấp tiền trên đầu giường. Hơn nữa lấy ra danh thiếp của mình, viết số di động của mình ở trên đó. Anh tin rằng sẽ không có người phụ nữ nào cam lòng không liên lạc cùng anh.

Cũng không phải người phụ nữ nào lên giường với anh đều có số điện thoại di động của anh. Báu vật trên giường này là ngoại lệ ── Nếu không phải có chuyện xảy ra ngoài ý muốn, anh sẽ cùng cô ăn bữa trưa, rồi sau đó tiếp tục cùng nhau trải qua ngày nghỉ tuyệt vời ở trong khách sạn cao cấp này. Đều là người đàn bà chết tiệt kia phá hư kế hoạch của anh. . .

Thật là đáng ghét!

Cô chưa bao giờ có loại cảm giác mệt mỏi không bò dậy nổi này. Tứ chi vô cùng nặng nề. . . Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?...

Đau đớn mở mắt ra, Ái Tĩnh phát hiện mình thế nào lại ngủ ở phòng khách sạn cao cấp? Cau mày, cô cố gắng tìm kiếm trí nhớ bị phân tán. Quay đầu lại, cô mới nhìn thấy trên mình chi chít những dấu vết lưu lại sau khi hoan ái.

“A ──” Cô một tay che miệng.

Trí nhớ phân tán từ từ hợp lại, hình ảnh một buổi tối kích tình cuồng dã hiện lên. Cô nhớ tới mình cùng người đàn ông kia kích tình . . .

Anh ở đâu?

Nhìn xung quanh căn phòng, bóng dáng của Hạ Phong đã biến mất. Trong phòng tắm cũng không có bất kỳ tiếng động nào, xem ra anh đã đi rồi.

Ái Tĩnh nhìn thấy xấp tiền mặt bày ở đầu giường, trong lòng hiện lên cảm xúc bị thương.

Cô không ngờ anh lại dùng tiền để giải thích hành động tối hôm qua . . . . . .

Anh coi cô như kỹ nữ hay là giúp đỡ lẫn nhau?

Đối mặt tình huống như vậy, Ái Tĩnh nhàn nhạt giễu cợt ở trong lòng.

Hừ, cô tiết kiệm được tiền mới tìm Ngưu Lang chứ. . . . Đầu năm nay muốn lên giường với người đàn ông đẹp trai lại dũng mãnh, cũng cần phải có tiền.

Nhưng cô biết chính xác, kích tình tối hôm qua là cô tự nguyện, cho nên đã không còn gì để nói .

Môi mỏng mím lại, Ái Tĩnh quật cường mở tủ treo quần áo trong phòng, quyết định tắm một cái trước, tối nay mới suy nghĩ tiếp.

Cảm tình của người phụ nữ hiện đại nâng lên được cũng thả xuống được.

Người đàn ông trải qua tình một đêm chạy mất cũng không có gì; bọn họ cũng không quen thuộc, cô vốn cũng không có kỳ vọng anh sẽ đợi cô. . . . . .

Ái Tĩnh bước chân tập tễnh, đi chậm chạp vào phòng tắm.

Trước tiên, cô phải thư thái ngâm nước nước nóng đã, những chuyện khác, đợi đầu cô hết đau rồi mới tính…