Bạn Gái 60%

Chương 11



Cứ như vậy, tất cả dân ở Đông Phương trấn đều biết chuỵên Trình Dư Chân là bạn trai trước của Lâm Gia Gia.

Đương nhiên, tin tức được buôn chuyện sẽ không đơn giản như vậy như vậy, chỉ tiếc......

Bởi vì Lâm Gia Gia không muốn nói rõ quan hệ chân chính của cô cùng Trình Dư Chân, cho nên dân trong trấn xem diễn đành phải tự mình tưởng tượng.

Bởi vì là tình tiết do dân chúng tự mình nghĩ ra, cho nên mặc kệ là bản kể của người nào, đều thập phần đặc sắc, nói ra tuyệt không tẻ ngắt.

Khổ chủ chính tông có miệng khó trả lời, cho dù mẹ của cô không ngừng ép hỏi, cô cũng luôn cố ý tránh né nói về anh.

Cô không thể nói ra tình hình thực tế, bởi vì anh bắt cá hai tay, bị cô bắt kẻ thông dâm ngay tại giường, cho nên mới hạ quyết định quyết tâm cùng anh chia tay?

Nếu chiêu cáo thiên hạ như vậy, cô cảm thấy người mất mặt là chính cô.

Nói đơn giản, cô chỉ là cô gái dưới mặt đất, không dám vọng tưởng trèo cao đến nam nhân đang bay ở trên trời.

Cô đành phải ngoan ngoãn về nhà, dự định tương lai tìm một nam nhân bình thường sống qua cả đời, chỉ là không nghĩ tới kế hoạch đều đã bị vận mệnh làm thay đổi.

Đầu của Lâm Gia Gia cô không phải chỉ là đơn giản một chút, chẳng lẽ lão thiên gia ngay cả chút tâm nguyện nho nhỏ ấy cũng không thành toàn cho cô?

Mà lão già vận mệnh luôn thích cùng cô đối nghịch, không muốn phát sinh bất cứ chuyện gì, ngay cả chuyện cô muốn cùng Trình Dư Chân tách ra khoảng cách cũng thành một loại nguyện vọng xa xỉ.

"Cùng bạn trai trước gặp lại không phải nên vui vẻ sao?" Nhiễm Ấu Lam vừa sơn lên móng tay vừa nói, sau đó ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm lên.

Gặp lại vui vẻ?

"Là Quỷ Kiến Sầu!"

Từ sau khi cô cùng Trình Dư Chân gặp lại, ngày của cô liền trở nên thập phần hỗn loạn, giống như có ai đó cầm hòn đá nhỏ không ngừng quăng đến trên người cô, cảm giác không đau lắm, nhưng đau đớn sâu tận tâm.

Cô nghĩ, có lẽ là do bóng ma tạo thành bất mãn trong lòng, cho nên chỉ cần nhớ tới chuyện quá khứ, sẽ cảm thấy rất khó chịu.

"Nhưng hiện tại phái người khác đi phỏng vấn cũng không còn kịp rồi." Nhiễm Ấu Lam ngừng công việc đang làm trên tay, thanh tú nhíu mày.

"Vì sao không kịp?" Lâm Gia Gia khó hiểu hỏi lại.

"Bởi vì chị đã từng gọi điện thoại cho Nguyễn hiệu trưởng, Nguyễn hiệu trưởng cũng đồng thời chuyển đạt ý tứ của anh ta, trừ khi tự em đến, anh ta không tiếp nhận bất luận kẻ nào phỏng vấn." Nhiễm Ấu Lam ra vẻ như lực bất tòng tâm.

"Cái gì?" Nam nhân chết tiệt, dám dùng cách thối tha này để bắt buộc cô.

"Chính là như vậy đó!" Nhiễm Ấu Lam nhẹ giọng nhỏ nhẹ, "Gia Gia, em là ái tướng duy nhất của chị, nếu không có em, chị nhất định không có biện pháp hoàn thành tập san quý này. Lần này nếu em không giúp chị, tập san quý này sẽ trở thành rác rưởi trong miệng Trấn trưởng, đến lúc đó kinh phí thư viện của chúng ta sẽ bị giảm đáng kể."

Nhìn phấn môi của Quán trưởng nhếch lên, bộ dáng như sắp khóc, Lâm Gia Gia cảm thấy áy náy không đành lòng, dù sao phỏng vấn luôn luôn là công việc của cô, nay chỉ vì riêng một người nào đó, mà muốn tránh chạm mặt cùng Trình Dư Chân...... Ngẫm lại, giống như có điểm thực có lỗi với Quán trưởng.

"Gia Gia, chị thực sự không thể không có em." Nhiễm Ấu Lam đột nhiên đứng lên, chạy đến trước mặt của cô, ngữ khí đáng thương nói: "Nếu không có lần phỏng vấn này, tập san quý kì tiếp theo sẽ bị bỏ trống."

Biết rõ Quán trưởng sẽ lừa gạt người, nhưng cô lại là người mềm không ăn cứng, nhìn thấy đôi mắt hoa đào của Quán trưởng nước mắt lưng tròng, trong khoảng thời gian ngắn mềm lòng, thở dài.

"Được...... được rồi!" Phỏng vấn vốn chính là công tác thuộc bổn phận cô, không phải sao? "Em sẽ tận lực hoàn thành công việc của em."

Nhiễm Ấu Lam cao hứng vỗ vỗ đầu cô, lập tức còn không quên truy vấn,"Thế nhưng tại sao em lại chán ghét bạn trai trước như thế?"

Lâm Gia Gia muốn nói lại thôi, cắn cắn môi, do dự không biết nên nói như thế nào.

"Có phải anh ta...... bắt cá hai tay hay không?" Rất kinh nghiệm Nhiễm Ấu Lam gọn gàng dứt khoát hỏi.

"Chuyện anh ta làm so với bắt cá hai tay càng không thể tha thứ." Thần sắc Lâm Gia Gia ảm đạm, trong giọng nói ẩn chứa nét không thể tha thứ được.

Nhiễm Ấu Lam chuyển con mắt vòng vo, thật cẩn thận hỏi: "Bị em bắt kẻ thông dâm tại giường?"

"Đúng vậy." Cô rốt cục gật đầu thừa nhận.

Trầm mặc trong chốc lát, Nhiễm Ấu Lam vỗ vỗ bả vai của cô,"Gặp gỡ loại sự tình này, cũng chỉ có thể chấp nhận, nhưng mà..... em tận mắt thấy sao?"

"Vâng, còn nhớ rõ ngày đó là lễ Noel, sau khi chấm dứt hoạt động của xã đoàn, em chạy đi tìm anh ấy, không nghĩ tới thế nhưng thấy anh cùng với bạn học nữ cùng nhau ngã vào trên giường......"

"Cởi sạch sẽ?"

"Vô cùng chính xác." Lâm Gia Gia cắn môi, gật đầu. "Hơn nữa anh ấy mệt đến bất tỉnh nhân sự, ngay cả em đến đó tìm anh ấy cũng không biết."

Nhiễm Ấu Lam lại trầm mặc trong chốc lát, "Sau đó thì sao?"

"Sau đó...... cách vài ngày sau, anh ấy chạy tới hỏi em, vì sao vẫn né tránh anh ấy? Đau dài không bằng đau ngắn, em đưa ra lời chia tay với anh ấy." Lâm Gia Gia cụp mắt xuống, cực lực muốn dùng ngữ khí bình tĩnh kể ra đoạn chuyện cũ này.

Sau đó anh cũng không giải thích, đã thực sự cùng cô chia tay, tiếp theo cô chuyển trường rời khỏi Đài Bắc, trở lại Đông Phương trấn, học xong đại học.

Đây là quá trình cô cùng Trình Dư Chân từ quen biết đến chia tay, thời gian ngắn ngủn không đến nửa năm.

Nhiễm Ấu Lam chớp chớp lông mi dài, ho nhẹ hai tiếng "Gia Gia, có đôi khi mắt thấy không nhất định chính xác, hơn nữa chị cảm thấy em rất đơn thuần."

Đơn thuần?

Cô không hiểu, Quán trưởng nói như vậy là có ý gì?

Nhiễm Ấu Lam vẫn vỗ vỗ bả vai của cô như cũ "Có đôi khi em muốn cởi bỏ khúc mắc, không thể chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân, chị cho em một đề nghị, em tìm thời gian rảnh nào đó, cùng bạn trai trước, công bằng nói ra những lời nói trong lòng, giải trừ những vướng mắc trong lòng như vậy các người sau này có chạm mặt nhau, cũng sẽ không thành đối chọi gay gắt nữa.

Sắc mặt Lâm Gia Gia buồn bã, " Chuyện đã lâu như vậy, còn có cái gì để nói?"

"Nói không phải là chuyện đã xảy ra, mà là tâm tình của các em. Mau đi đi!" Thời gian Nhiễm Ấu Lam chỉ dẫn lầm lạc đã chấm dứt.

Cô bất đắc dĩ nhìn Quán trưởng, cuối cùng vẫn đem lời nói phản bác nuốt vào bụng.

Quán trưởng nói đúng, tháo gỡ vướng mắc thì phải kiếm người buộc nó.

Nếu cô muốn cùng Trình Dư Chân chung sống hoà bình ở trấn này, quả thật phải tìm một cơ hội cùng anh nói chuyện......

Từ sau khi chuyển đến Đông Phương trấn, tâm tình Trình Dư Chân mỗi ngày đều được vui vẻ hiếm có, sống rất thoải mái sung sướng, thậm chí thực chờ mong mỗi ngày đến.

Tính thời gian, anh cùng với cô chia tay đã năm năm, trong đoạn thời gian này tuy rằng anh từng kết giao với bạn gái khác, nhưng là đều duy trì không lâu.

Nguyên nhân kỳ thật rất đơn giản, anh không dễ dàng thay đổi, tính cách xấu xa, ác liệt đã tồn tại lâu rồi.

Có lẽ Lâm Gia Gia nói đúng, anh trời sinh chính là xấu xa hiểm độc, nên thích loại nữ nhân có tính cách đối nghịch với anh.

Nhưng khi hồi tưởng lúc trước trở thành bạn trai của cô, cũng là do cô theo đuổi anh, anh thế nhưng ngay cả lo lắng đều không có, lập tức đáp ứng thông báo của cô.

Vì sao vậy?