Bạn Diễn

Chương 5



Mặc dù Từ Triết Ấp vô cùng bài xích quay phim G, nhưng sau khi y phát hiện phần công việc này rất có khả năng có thể bởi vì bản thân nhất thời xem thường mà mất đi, y ngược lại bắt đầu chú trọng, còn thật sự đang cầm kịch bản.

Y thừa nhận chính mình không tự trọng, nhưng y không có cách nào, y cần phần công việc này.

“Chờ một chút quay hỏi đáp kịch bản trang hai mươi mốt, Triết diễn vai A, Ruka còn lại là B.”

Sau khi nhân viên công tác thông báo xong, Từ Triết Ấp nhịn không được ở trong lòng mắng câu thô tục.

Y quả nhiên bị điều động nội bộ diễn vai số 0, tuy y đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng tôn nghiêm của đàn ông vẫn khiến cả người y không thoải mái.

Công việc quay chụp 10 phút sau bắt đầu. Sô pha hai người vốn coi như rộng rãi sau khi chen chúc hai người đàn ông cao lớn có vẻ có chút chật chội. Từ Triết Ấp không được tự nhiên điều chỉnh tư thế ngồi, bằng không cả người y nhất định sẽ ghé sát ngực Ruka.

“Cậu có thể ngồi xích qua một chút không?”

Nhìn thoáng qua không gian trống của chiếc ghế bên cạnh Ruka, Từ Triết Ấp yêu cầu, Ruka lại nhướn mày hỏi vặn lại: “Tại sao?”

Từ Triết Ấp bị những lời này cản trở một chút, đang muốn hỏi cậu hai thằng đàn ông to lớn ngồi gần như thế không buồn nôn sao, chợt nghe được âm thanh đếm ngược của quay phim, đành phải miễn cưỡng một hơi nuốt trở lại.

Trên màn hình monitor hiện trường, hiện rõ hai người ngồi ở trên sô pha. Ruka thoải mái chéo chân, tay trái tùy ý đặt ở trên lưng ghế sô pha, như là từ phía sau vây quanh Từ Triết Ấp ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh.

Từ Triết Ấp mặt mũi trắng nõn, khí chất ánh mặt trời, quả là hình ảnh khỏe mạnh làm cho rất nhiều phụ nữ tâm động, nhưng khi y ngồi ở bên cạnh Ruka, còn là tư thế ám muội như vậy, làn da trắng nõn được màu chocolate của Ruka tôn lên, không biết vì sao tăng thêm hơi thở *** mĩ suy nghĩ vớ vẩn của kẻ khác.

“Các cậu kết giao đã bao lâu rồi? Nói một chút làm sao các cậu quen biết nhau đi?” đạo diễn Nhật Bản dùng tiếng Trung không phải thật trôi chảy hỏi.

Từ Triết Ấp dựa theo chỗ kịch bản yêu cầu, liếc mắt nhìn Ruka một cái, cười nói: “Chúng tôi kết giao vừa mới tròn một năm, quen nhau trong buổi party của một người bạn. Lúc ấy giữa chúng tôi có chút hiểu lầm nhỏ, cho nên hai bên nhìn không vừa mắt lẫn nhau. . . . . .”

Y dừng một chút, cảm giác tay của mình được một bàn tay rộng lớn nắm lấy, ngay sau đó khe hở liền bị ngón tay nỗ lực chen vào mở rộng ra. Cậu giống như điện giật dùng sức rút bàn tay ra khỏi lòng bàn tay của Ruka, giây tiếp theo mới phản ứng lại đây là kịch bản đặt ra, y nhịn không được ở trong lòng thầm kêu hỏng bét.

Ở trong kịch bản, B có thói quen nhỏ thích đùa bỡn ngón tay A, Từ Triết Ấp đương nhiên biết, y chỉ là trong khoảng thời gian ngắn bị hành động của Ruka khiến cho không chuẩn bị sẵn sàng, không có nhịn xuống, nên chịu một lần NG.

Loại chuyện NG này vừa nhỏ vừa lớn, nhưng bởi vì là diễn thử, cho nên lần NG này chắc hẳn sẽ lưu lại ấn tượng không tốt cho đạo diễn cùng công ty phim.

Trong nơi chụp ảnh lặng im trong chốc lát. Đang lúc đạo diễn chuẩn bị kêu cắt, Ruka cười cười.

“Ngón tay y rất nhạy cảm.” Ruka nói.

Cậu nắm tay Từ Triết Ấp đưa lên đặt bên môi, động tác chầm chậm mở khóe môi, đem ngón trỏ ngậm vào khoang miệng.

Từ Triết Ấp ngây ngẩn nhìn, mãi đến khi cảm giác ẩm ướt rõ ràng từ ngón tay truyền đến còn thêm nhịp điệu mút hút đầy tính ám thị, cả người mới đột nhiên ầm một tiếng như là bị lửa thiêu từ đầu đến chân, mặt đỏ đến gần như muốn nhỏ ra máu, ngay cả mí mắt cũng đang nóng lên.

Ruka lại nuốt mút vài cái, mới từ từ nhả ngón tay ra, đối với màn ảnh nở một nụ cười, vẻ mặt một bộ “Xem đi”. Đạo diễn hiển nhiên đối này đoạn diễn xuất này khá hài lòng, không có ngắt quãng ghi hình, tiếp tục hỏi vấn đề kế tiếp.

Sau khi thử vai không có xảy ra chỗ sơ suất quá lớn, kết thúc suông sẻ rồi. Đợi đến lúc đạo diễn hô lên “Cắt”, hai người vốn còn nùng tình mật ý dính cùng một chỗ lập tức liền nhanh chóng tách ra.

Từ Triết Ấp nhìn Ruka, cảm thấy người này hình như cũng không tệ như trong tưởng tượng của y, thời điểm cần thiết vẫn sẵn lòng giúp đỡ người hợp tác một phen.

Đang lúc cậu tính mở miệng nói lời cảm ơn, Ruka lại cau mày không kiên nhẫn liếc y một cái, hỏi: “Anh trước khi quay cũng không thể xem trước kịch bản một chút sao? Chẳng lẽ anh thật sự tới nơi này tìm bạn giường ư?”

Cậu ném ra lời nói xong, cũng không thèm nhìn Từ Triết Ấp liền đứng dậy rời khỏi.

Từ Triết Ấp giật mình, lập tức tức giận đến suýt nổ tung.

Trước kia cũng không phải chưa từng có ai ném sắc mặt cho y xem trước mặt mọi người, nhưng vai vế của những người đó không biết cao hơn y bao nhiêu, hiện tại Ruka này, chẳng qua chỉ là một diễn viên phim A, đâu có tư cách gì sặc tiếng với y?

Y âm thầm nghiến răng nghiến lợi, ngoài mặt vẫn cố gắng duy trì bình tĩnh, sau khi lễ phép nói lời cảm ơn với nhân viên công tác, mới rời khỏi hiện trường.

Y vút đến ban công hút hai điếu, thật vất vả cơn tức giận mới từ từ dịu đi.

Từ Triết Ấp thật ra cũng biết khuyết điểm của bản thân, một diễn viên đóng phim G còn ghét cùng đàn ông tiếp xúc thân thể, cũng khó trách bị người khác châm chọc khiêu khích. Y đương nhiên biết chính mình cần phải nên chuyên nghiệp một chút, nhưng y thật sự không hiểu được nên làm sao mới có thể vượt qua chướng ngại của bản thân.

Y càng nghĩ càng buồn phiền, một cơn gió thổi qua ban công, lại đi WC một chuyến, hy vọng chuyện buồn phiền cũng có thể theo dòng nước tiểu ra khỏi cơ thể.

Tiểu được một nửa, Từ Triết Ấp nghe thấy có người đẩy cửa vào, y vốn không lưu tâm, quay đầu nhìn thoáng qua, lập tức đã muốn khóa dây kéo thu binh, nhưng nếu thật sự như vậy lại quá mức rõ ràng, y đau khổ không biện pháp, đành phải toàn lực giả vờ như không chút nào để ý.

Người vào là Ruka. Chỉ thấy cậu chậm rì rì đi đến toilet bên cạnh Từ Triết Ấp, chậm rãi kéo khóa kéo, chầm chậm nhìn thoáng nửa thân dưới của Từ Triết Ấp ──

“Uy!” Từ Triết Ấp nhỏ mọn nghiêng người sang một bên.

Ruka câu khóe môi một chút, dùng một giọng điệu lười nhác khiến người ta muốn nổi nóng nói: “Lông ở nơi đó của anh sao rối loạn như vậy? Anh có biết khi quay phim phải cạo sạch toàn bộ lông không?”

Mặt Từ Triết Ấp lập tức căng đến đỏ bừng, dùng vận tốc ánh sáng kéo xong khóa kéo, hung hăng hỏi ngược lại: “Lông của tôi có liên quan đến rắm của cậu sao? Cậu trông nom tốt của mình là được rồi.”

“Sao không liên quan đến chuyện của tôi chứ?” Ruka cười cười, “Trong kịch bản viết tôi phải hút chỗ đó của anh, anh dù sao cũng không thể rối loạn đến mức khiến cho tôi tìm không thấy chỗ chứ?”

Oa kháo, quấy rối ***!

Từ Triết Ấp liên tiếp bại lui, sắc mặt thay đổi không ngừng, vội vã rửa tay xong thì tông cửa xông ra. Nhưng sau khi ra khỏi WC, y lại cảm thấy không cam lòng, nghĩ nghĩ, còn cố ý quay trở lại.

Trong WC, Ruka hiển nhiên đã giải quyết xong, đang rửa tay. Cậu từ trong gương liếc mắt nhìn Từ Triết Ấp một cái, hỏi: “Làm gì thế? Muốn nhân cơ hội nhìn tôi tham khảo một chút sao?”

Từ Triết Ấp mặt đỏ tai hồng, vẫn mạnh mẽ giả bộ bình tĩnh, “Tôi nghe nói trước kia cậu từng quay không ít phim A, cậu hẳn là hàng năm đều có làm kiểm tra sức khỏe chứ?”

Động tác của Ruka nhất thời tạm dừng, tiếp theo mặt không chút thay đổi tắt vòi nước.

Từ Triết Ấp cảm giác bản thân chọc đến nỗi đau thầm kín của cậu, thế là càng thêm hăng hái nói: “Nếu sau này chúng ta phải hợp tác, để tránh hoài nghi lo lắng, cậu hẳn là không ngại đem báo cáo kiểm tra của cậu cho tôi xem một chút chứ?”

Ruka xoay người lạnh lùng nhìn Từ Triết Ấp, tiếp theo vươn tay hướng mặt y. Trong nháy mắt kia, Từ Triết Ấp nghĩ Ruka muốn đánh y, theo phản xạ cơ thể lui một chút, rồi mới phát hiện người ta chỉ là lướt qua y rút một tờ khăn giấy lau tay.

“Anh muốn xem báo cáo sức khỏe của tôi? Có thể a.” Ruka không hề gì nhướn mày một cái, khom người ghé vào lỗ tai y khẽ hỏi: “Nhưng anh dùng cái gì để trao đổi cùng tôi? Báo cáo trinh tiết của anh?”

Từ Triết Ấp sâu sắc trầm mặc rồi.

Giờ khắc này y thắm thiết hiểu rằng, trên thế giới này, quả nhiên thật sự có mức thấp nhất của người là không giới hạn.