Bạch Cốt U Linh

Chương 33: Tiểu phi kiếm thất linh



Nam Cung Phách và hầu hết những nhân vật theo chân đều không chờ đợi điều này.

Bỡi trước mặt mọi người lúc này, ngay khoảng trống khá rộng nằm lọt thỏmgiữa một bên là dãy rừng già xanh thẩm và bên còn lại chính là rặng núiđá mọi người vừa rời khỏi, là một mình Bách Lý Băng đang bị vây giữa một bọn Tử Y Nhân độ khoảng mười người.

Chiếm nửa khoảng trống còn lại là một mình Điền Hồ đứng đối diện với Thạch Yến, Tư Mã Hợp và Lục Lão Bát Quái Môn.

Đứng xa hơn một chút là mà đôi nam nữ với tuổi tác không mấy tương xứng vàđôi nam nữ này được một đoạn người ngoài hai mươi nhân vật đứng hầuthành hai hàng ở phía sau.

Bao nhiêu nhân vật đó điều chỉ đứng trong tư thế diện đối diện và như chưa có dấu hiệu nào cho thấy đã có sự đối chiêu.

Cục diện chỉ có phần biến động khi nam nhân trong đôi nam nữ kia bỗng lược mắt nhìn đoàn người Nam Cung Phách vừa đến.

Nam nhân đó phát thoại sang sảng, đầy uy quyền và không phù hợp với niên kỷ đã ngoại lục tuần :

- Sao không thấy Khương Hoàng ? Có phải Điền Hồ chỉ giả vờ như thế để cốtình kéo dài thời gian, chờ lũ vô dụng các võ phái dẫn xác đến nạp mạng ?

Đã có một người phát thoại, đương trường liền vang loạn lên đủ mọi thanh âm. Đầu tiên là Nam Cung Phách sửng sốt nêu nghi vấn :

- Chuyện gì đã xảy ra ? Sao Tam muội tử vẫn chưa giải thoát cho Đoàn Mộc Đại tỷ ?

Việc chạm trán này là nhằm ý gì ? Phải chẳng Tam để định dùng gã họ Khương để đánh đổi sự tự do cho Đại tỷ Đoàn Mộc Huyền ?

Hai nhân vật phát thoại kế tiếp và gần như cùng một lúc là Đoàn Bội Cơ và Cầu Phi Thúy.

Đoàn Bội Cơ chạy đến cạnh Điền Hồ.

- Thù nhân Thượng Quan Du ngay trước mắt, cớ sao Lục Lão Bát Quái Môn và Tư Mã Hợp ngươi vẫn chưa ra tay phục thù ?

Cầu Phi Thúy thì từ từ tiến về phía đôi nam nữ nọ :

- Thượng Quan Du ? Thật bất ngờ phải không ? Cầu Phi Thúy ta hôm nayquyết phanh thây xẻ thịt ngươi để báo thù cho Cầu gia, những người đãlầm vì quá tin vào diện mạo đầy chính khí của ngươi như yêu phụ đứngcạnh ngươi có lẽ đang lầm.

Bọn Tạ Vân Lâu, Cao Như Nguyệt vànhững nhân vật các võ phái thì xôn xao mỗi người một vẻ tựu trung là losợ khi phát hiện thực lực đương diện của Thượng Quan Du quá ư hùng hậu.Họ chỉ dám bàn tán lầm thầm :

- Tử Hội cũng đến ?

- Hoá ra Lục Lão Bát Quái Môn với công phu Thạch Chung Đao Phổ đã thực sự quy thuận Thượng Quan Du ?

Như phụ nhân kia và những người đứng sau đều là nhân vật Thủy Phương Cung ? Chưởng môn Côn Luân phái Đoàn Mộc Huyền cho đến lúc này vẫn bị họ khống chế ?

- Tình thế như đang xảy ra thương lượng ? Gã Khương Hoàng nào họ vừa đề cập đến ?

- Nhìn kìa, Tư Mã Hợp kia chẳng phải là lệnh lang của Chưởng môn Điểm Thương phái Tư Mã Thông ?

- Đúng rồi. Bấy lâu nay nghe nói y thất tung, hóa ra y đã bị Thượng Quan Du thu phục ?

Dường như những gì đang chờ đợi cuối cùng cũng đến, Điền Hồ vụt cười vang :

- Nhị ca đoán không sai. Bây giờ chính tà đã phân biệt, điều kiện để Đoàn Mộc Đại tỷ được phóng thích là cần phải có Khương Hoàng để trao đổi. Đệ đang chờ Nhị Ca đến để hỏi cho rõ về số phận Khương Hoàng. Theo Nhị ca, chúng ta có nên giao Khương Hoàng cho họ để đổi Đoàn Mộc Đại tỷ vềkhông ?

Nam Cung Phách lúng túng, hết liếc nhìn Điền Hồ lại đưamắt nhìn Bách Lý Băng. Hi vọng ở cả hai sẽ có ít nhất là một dấu hiệunào đó, đủ cho Nam Cung Phách đoán biết ý định của họ hầu dựa theo đó sẽ có câu trả lời thích hợp. Nhưng tuyệt nhiên Nam Cung Phách không hềthấy bất luận dấu hiệu nào dù nhỏ.

Thái độ chậm đáp lời của Nam Cung Phách khiến cho phu nhân đứng cạnh Thượng Quan Du bật rít vang.

- Chỉ cần tệ nhi Khương Hoàng có một tổn hại nào dù nhỏ, Bổn Cung Chủ thề sẽ phân thây tiện nhân Đoàn Mộc Huyền thành trăm nghìn mảnh vụn. Thếnào ? Mau đáp đi.

Lời của phụ nhân vừa dứt, đoạn người ở phía sau liền có sự chuyển động. Có hai nhân vật lập tức tiến ra, lôi theo mộtĐoạn Mộc Huyền đã phần nào có dáng sắc tiều tuỵ.

Thoạt nhìn qua, Nam Cung Phách hiểu, chỉ một câu đáp của Nam Cung Phách là số phận của Đoàn Mộc Huyền lập tức bị định đoạt.

Nam Cung Phách một lần nữa lia mắt nhìn Điền Hồ và Bách Lý Băng.

Điền Hồ thì đang đưa lưng về Phía Nam Cung Phách, thật khó cho Nam CungPhách nếu muốn phát hiện một dấu hiệu nào đó từ phía Điền Hồ.

Chỉ có Bách Lý Băng là đang có gương mặt nhìn nghiêng nghiêng về phía NamCung Phách. Và mơ hồ, chỉ là mơ hồ thôi, Nam Cung Phách như phát giác ởBách Lý Băng đang có một thần tình tươi tỉnh, cho dù nàng đang bị vâykín mít giữa mười Tử Y Nhân.

Điều này vô tình nhắc Nam Cung Phách như lời truyền đạt của Nam Lý, là Điền Hồ nhờ Nam Cung Phách chăm sóchộ một vài Tử Y Nhân có lẽ đã bị Điền Hồ xuất thủ đả bại.

NhữngTử Y Nhân ấy đâu ? Có phải vì họ đang đứng lẫn lộn vào những Tử Y Nhânđang vây quanh Bách Lý Băng, khiến sự tình chưa đến nỗi hung hiểm choBách Lý Băng nên Bách Lý Băng vẫn có thần tình tươi tỉnh ?

Hoặcgiả Thủy Phương Cung vẫn còn nhiều môn nhân trung thành và được Bách LýBăng sắp đặt chu đáo nên Bách Lý Băng vẫn có cách giải cứu Đoàn MộcHuyền những chưa để lộ ?

Nam Cung Phách vẫn chưa biết đáp thế nào thì từ triền núi bên tả bỗng cơ tiếng người hô hoán khẩn trương :

- Lệnh Chủ ? A ! Lệnh Chủ vẫn còn sống ? Tốt rồi, xin Lệnh Chủ hãy maugiao người, cho thuộc hạ và gia muội Đoàn Mộc Huyền có cơ hội đoàn tựu.Đại ân của Lệnh Chủ, huynh muội thuộc hạ nguyện mãi mãi khấc cốt ghitâm.

Vừa hô hoán, người nọ vừa từ triền núi dốc phóng bay xuống.Và cước lực người này càng tăng nhanh khi nghe thanh âm của Đoàn MộcHuyền bỗng vang lên :

- A. Đại ca ! Đúng là Đại ca rồi. Đại ca chớ vội lo cho muội...

Nam Cung Phách vụt hiểu.

Đúng lúc đó, trong mười Tử Y Nhân đang vây kín Bách Lý Băng cũng có vài tiếng xì xầm nho nhỏ :

- Quả nhiên Đệ Nhất Sứ giả đã khôi phục diện mạo, không sai chút nào sẽ với những gì chúng ta nghe tiểu tử nói.

Thượng Quan Du đã nghe tất cả, nghe câu xầm xì của một vài Tử Y Nhân và nhấtlà nghe những gì Đoạn Mộc Huyền đang kêu toáng lên.

Do đó không để Đoàn Mộc Huyền kêu dứt lời, Thượng Quan Du chợt quát vang :

- Điền Hồ ngươi đang giở trò gì, hử ?

Phụ nhân nọ cùng thất sắc hối hả gầm thét hỏi Nam Cung Phách :

- Khương Hoàng đâu ?

Nam Cung Phách bật cười :

- Tạ Chưởng môn, Cao Chưởng môn. Có phải nhị vị vì hận Thượng Quan Du nên đã lỡ tay sát hại gã họ Khương rồi không ? Hãy mau cho mẫu thân gã biết đi. Ha... ha...

Tạ Vân Lâu, Cao Như Nguyệt tuy chưa hiểu lắm những gì đang diễn ra nhưng nếu Nam Cung Phách hỏi vậy thì họ cứ thế mà đáp vậy :

- Không sai !

- Gã đã bị...

Thượng Quan Du vụt vung tay :

- G...i...ế...t...!

Điền Hồ cũng quát, nhanh không kém :

- Đúng lúc rồi. Đánh !

Bách Lý Băng ngang nhiên phát lệnh :

- Thuận ngã giả tồn, Môn nhân bổn Cung nghe lệnh. Thanh - lý - môn hộ. Mau !

Và Điền Hồ bật lao vọt qua đầu Lục Lão Bát Quái Môn, tung người về phía Thượng Quan Du.

- Tử Y Loang Bạch Cốt - Phi Thiên Xuất U Linh Vong. Kiếm Lệnh đây. Đánh !

Sau hàng loạt những thanh âm quát tháo gào thét như cùng một lúc vang lên, cục diện nhất thời hỗn loạn.

Ở phía Bách Lý Băng, mười Tử Y Nhân liền phân khai, có bốn Tử Y Nhân chợt trở mặt, giáp chiến với sáu Tử Y Nhân còn lại. Và thế lực lập tức trởnên quân bình khi đột ngột xuất hiện thêm nhân vật khi nãy vừa chạy vừathỉnh cầu Lệnh Chủ giải nguy cho gia muội. Đó là Đoàn Mộc Thu, cũng làĐệ Nhất Sứ giả Tử Y Hội vừa chạy đến, vừa hớn hở :

- Đa tạ Bách Lý Cung Chủ vẫn có cách bảo toàn cho sinh mạng gia muội. Hãy giao chuyện ở đây cho Đoàn Mộc mỗ.

Đoàn Mộc Thu nói như thế vì ngay khi Bách Lý Băng phát lệnh, Đoàn Mộc Huyềnlập tức được tự do, chạy như bay về phía Nam Cung Phách.

Bách Lý Băng thoát cảnh bị vây, liền cùng Đoàn Bội Cơ, Nam Cung Phách lao đến chỗ Lục Lão Bát Quái Môn.

Những môn nhân Thủy Phương Cung cung phân khai, trở mặt nhau và động thủ giao chiêu như kẻ thù.

Cục diện này làm Thạch Yến và Tư Mã Hợp bối rối. Và một thoáng sau, Tư MãHợp bỗng xông thẳng vào Thượng Quan Du với tiếng gầm phẫn nộ :

- Tránh Thượng Quan Du là của ta. Không ai được phép ngăn Tư Mã Hợp ta báo phục phụ thù. Đỡ !

Thạch Yến cũng có quyết định, ả lao theo Tư Mã Hợp và hô hoán :

- Hãy để muội tiếp tay, phu quân ! Ác ma Thượng Quan Du. Đỡ ! Điền Hồ bật cười đắc ý, lao nhanh đến chỗ Bách Lý Băng :

- Chúng ta đắc thủ rồi Băng muội sao không mau lo chuyện thanh lý môn hạ ? Hay giao Lục Lão cho ta. Ha... ha...

Bách Lý Băng lập tức xông ra, lao ngay đến chỗ mụ Kim Tuyết Ngân đang bối rối và cục diện xảy ra ngoài ý nghĩ :

- Yêu phụ, đỡ chiêu !

Đang cùng Bách Lý Băng, Nam Cung Phách đối phó Lục Lão Bát Quái Môn, độngthái Bách Lý Băng đột nhiên bỏ đi khi có Điền Hồ xuất hiện cũng làm choĐoàn Bội Cơ xoay người thoát ra.

Vừa phải hiện hành vi của ĐoànBội Cơ, Điền Hồ hiểu ngay đó là vì nàng vẫn luôn hận Điền Hồ, không muốn cùng Điền Hồ hiệp lực, cho dù với bất kỳ tình huống nào.

Khôngcó cơ hội giải thích và cho dù có Điền Hồ cũng biết không thể nào ĐoànBội Cơ cho Điền Hồ cơ hội đó. Điền Hồ đành đảo mắt nhìn khắp Lục Lão, hạ thấp giọng nói với Nam Cung Phách :

- Ở đây đã có đệ lo liệu,phiền Nhị ca qua giúp Đoàn Mộc Thu. Đễ phân biệt Tử Y Nhân nào đã ngheđệ thuyết phục, hồi đầu hương thiện, Nhị ca sẽ thấy họ có mảnh lụa trắng cột ngang tay. Đi đi, nhị ca !

Nam Cung Phách lập tức thoát ra,mang cười vang, vì nhìn thấy lúc này những nhân vật thuộc các võ pháivẫn chọn thái độ tụ thủ bàng quang :

- Đây là cơ hội cho Võ lâmTrung Nguyên chúng ta trừ khử hoàn toàn những kẻ đang có mưu đồ bất lợicho Võ lâm, sao chư vị vẫn đứng yên, chưa động thủ ? Nào ra tay đi nào ! Ha... ha... Cũng nhận ra cục diện đã phần khai thành hai tuyến hữu biệt và lợi thế về nhân số đã hoàn toàn nghiêng hẳn về phía nhóm người NamCung Phách, Điền Hồ , Tôn Thư Sách, Chưởng môn Hoa Sơn phái lập tức hôhào :

-Vì Võ lâm, tiêu diệt Hội Tử Y và Thượng Quan Du. Đánh !

Vô Tướng Đại sư, Hướng Thanh Đạo Trưởng, Diệu Tuệ sư thái và Hoàng NhấtLãm, tất cả cùng lao theo Tôn Thư Sách. Và qua lời điềm chỉ của Nam Cung Phách, Đoàn Mộc Thu, bọn họ bắt đầu vây bủa sáu Tử Y Nhân không có manh vải trắng cột ngang tay.

Tình thế càng lúc càng có lợi, Điền Hồ lập tức nói với Lục Lão, khi song phương vẫn trong tư thế gườm gườm nhau :

- Tại hạ sẽ không hỏi đến việc vì sao Lục Lão để Thượng Quan Du mê hoặc.Nhưng với tình thế hiện giờ, có lẽ chư vị đã nhận thấy, sao Lục Lãokhông cùng quần hùng diệt một lần cho xong kẻ ác ma Thượng Quan Du ?

Với tâm trạng mười phần đã có chín phần kiêng dè vì Điền Hồ đã một lần đảbại họ. Lục Lão Bát Quái Môn vừa nghe Điền Hồ nói xong liền đưa mắt nhìn quanh toàn trường khắp lượt.

Và một lão chợt lên tiếng ngay khi bắt gặp tia mắt căm hờn do Cầu Phi Thúy đang nhìn Lục Lão :

- Việc chiếm hữu Đao Phổ Thạch Chung của Cầu gia không phải do bọn ta thực hiện ngươi biết rồi chứ ?

Điền Hồ hiểu ngay họ sợ gì, bèn gật đầu :

- Chỉ cần sau này chư vi chấp thuận giao hoàn Đao Phổ đó cho Cầu gia, tại hạ cam đoan sẽ giúp chư vị phân minh. Còn gì nữa không ?

Chính lúc này hầu như ai ai cũng nghe lão Thượng Quan Du hét vang :

- Tiểu nha đầu muốn chết. Ngươi đã tự chuốc họa thì đừng trách chi ai. Đỡ !

Lập tức...

Bùng...

- Hự !

Điền Hồ kinh nghi đưa mắt nhìn và thấy Đoàn Bội Cơ chính là người vừa nhận chịu một kình của lão tặc Thượng Quan Du.

Chưa kịp động thân lao đến, do còn chờ thái độ cuối cùng của Lão Lục. ĐiềnHồ chợt thở phào nhẹ nhõm khi bỗng nghe một Lão trong Lục Lão vẫy tay ra hiệu :

- Đi ! Thù nhân của chúng ta chính là Thượng Quan Du. Nào !

Lục Lão lập tức tản khai, sau đó nhanh chóng tạo thành một vòng vây khárộng, bao quanh luôn Tư Mã Hợp, Thạch Yến và Thượng Quan Du đang diễnkhai trường quyết chiến.

Điền Hồ vội chạy đến xem xét Đoàn BộiCơ. Và vừa nhìn thấy hiện trạng của nàng, Đoàn Bội Cơ như đang mangthương tích khá nghiêm trọng, Điền Hồ hiểu ngay vì sao Lục Lão mãi đếnlúc này mới có quyết định tối hậu. Vì họ vẫn căm thù Thanh Thành phái,đại biểu lúc này là Đoàn Bội Cơ. Và chỉ khi họ phát hiện Đoàn Bội Cơ đãnhận chịu kết quả như thế nào từ một kích của Thượng Quan Du, cũng làthù nhân của họ, họ thật sự hả hê và mới có quyết định dốc toàn lực đốiphó với kẻ thù cuối cùng.

Điền Hồ đau đớn nhìn Tiểu sư muội Đoàn Bội Cơ đang đứng yên với sắc diện hoàn toàn nhợt nhạt :

- Tiểu sư muội...

Nàng lập tức xua tay :

- Ngươi đừng thương hại ta, cũng đừng chờ ở ta lời cảm kích và nhờ ngươivà yêu nữ Thủy Phương Cung, ta mới toàn mạng. Hãy để ta yên. Ta không dễ chết như ngươi đang thầm mong đợi đâu. Hừ !

Nàng vẫn quật cường, ngang bướng và căm hận Điền Hồ như thuở nào. Điều này khiến Điền Hồthất vọng và không hề giấu giếm khi cố ý buông ra tiếng thở dài.

Chợt tràng cười sặc sụa và ngạo nghễ của là Thượng Quan Du vang lên, làm Điền Hồ phải chú tâm nhìn.

Lão đang dùng thủ pháp quái dị, hướng ngọn kình Thất Phách U Linh Chưởng của Tư Mã Hợp, cho quật vào Thạch Yến.

- Di Hoa Tiếp Mộc thủ pháp của ngươi sao có thể cao minh bằng ta. Đây là số phận của ngươi đó. Thạch Yến ! Ha... ha...

Bùng... Bùng...

Tư Mã Hợp đã cố thu chiêu nhưng cách thi triển thủ pháp Di Hoa Tiếp Mộccủa Thượng Quan Du quá lợi hại, ngọn kình của Tư Mã Hợp vẫn quật vàoThạch yến.

Mục kích chính ngọn chưởng của bản thân đã gây phương hại cho Thạch Yến, Tư Mã Hợp gào vang, đầy cuồng nộ :

- Thạch Yến muội yên tâm, ta sẽ báo thù cho muội. Lão thất phu, đỡ !

Ào...Ào...

Vẫn cười, Thượng Quan Du bật tung người lên cao, vùn vụt lao ngay vào chưởng kình của Tư Mã Hợp :

- Ngươi còn cơ hội đã sao ? Ha... ha...

Điền Hồ vội động thân chạy đến gần, khẩn trương hô hoán, đề tỉnh Tư Mã Hợp một cách khéo léo :

- Đại thân pháp Dĩ Hoàn Quy Nguyên ?

Vừa dứt lời, Điền Hồ chợt nghe thanh âm của Đoàn Bội Cơ vang ngay sau lưngmới biết Đoàn Bội Cơ cũng động thân chạy đến, theo Điền Hồ :

-Ngươi hô hoán làm gì ? Ta chỉ mãn nguyện nếu được tận mục sở thị thùnhân Tư Mã Hợp gặp hậu quả khốc liệt như những gì y đã gây ra cho ThanhThành phái. Hừ !

Điền Hồ rúng động, hóa ra Đoàn Bội Cơ nào chỉcăm phẫn một mình Điền Hồ. Có quá nhiều vấn đề để Đoàn Bội Cơ căm phẫn.Nàng đã từng căm phẫn như thế, trước đây, khi Hoa Sơn phái có lời chămchọc và miệt thị phái Thanh Thành vì chỉ là một phái nhỏ. Nàng dễ dàngcăm phẫn Lục Lão vì cho rằng Lục Lão đã có thái độ vong ân bội nghĩa với Thanh Thành là phái đã giúp họ có chỗ rèn luyện Đao Phủ Thạch Chung.Nàng hận kẻ này, hận kẻ nọ và ai ai cũng có lý do để nàng căm hận. Nóigì Tư Mã Hợp chính là chủ hung đã gây thảm trạng cho Thanh Thành pháibốn người, trong đó có phụ thân nàng là Đoàn Quan Sơn.

Bung... Bung... Bung... Bung...

Hàng loạt những tiếng chạm kình nối tiếp nhau vang lên cơ hồ bất tận vàchúng chỉ bị cắt đứt bởi tiếng gào thét thác loạn của Tư Mã Hợp :

- A... a ! Lão thất phu ngươi... hóa ra bấy lâu nay... vẫn chưa bộc lộhết... chân tài thực học... Tự hiểu rồi... ta mãi mãi không là... khônglà đối thủ... của lão. Hự !

Bị Thượng Quan Du dùng Đại thân phápDĩ Hoàn Quy Nguyên bức lùi mãi, Tư Mã Hợp lúc gục xuống đã suýt chạm vào vòng vây do Lục Bát Quái Môn tạo thành.

Không chút thương tiếc,một lão đứng gần nhất liền tung chân, hất Tư Mã Hợp ra phía sau, để tạonày kịp tiến lên, cùng năm lão kia lập thành Thạch Chung Đao Trận vâybủa thù nhân Thượng Quan Du.

Bất nhẫn và thấy Lục Lão đối xử quátệ với Tư Mã Hợp đã bị trọng thương, Điền Hồ định tiến đến giúp đỡ thìnghe Bách Lý Băng cười đắc ý :

- Chính vì mụ yêu phụ nên bổn Cung mới bị quần hùng Võ lâm miệt thị, xem như lũ ác ma. Mụ chịu hậu quả này cũng là đúng tội. Ha... ha...

Điền Hồ đưa mắt nhìn thì thấy mụCung Trang phu nhân Kim Tuyết Ngân đang đến hồi cạn kiệt vì bị Võ Đang - Hoa Sơn và Nga Mi tam vị Chưởng môn vây đánh tới tấp.

Và ngay khi Bách Lý Băng dứt tràng cười, nàng chợt lao vào giữa, ung dung chế ngự huyệt đạo thù nhân Kim Tuyết Ngân.

Nàng nói với mọi người :

- Gia có gia pháp, Môn có môn quy. Xin chư vị tạm giao mụ cho Bổn CungChủ xữ trí. Đại ân này, bổn Cung Chủ mãi mãi khấu tạ. Ha... ha...

Và nàng lao vút đi, mang theo mụ ác phụ Kim Tuyết Ngân.

Vút...

Cảm thấy lạ, Điền Hồ vội lao theo :

- Băng muội định làm gì mụ ?

Nàng dừng lại chờ. Và khi Điền Hồ đến gần, nàng hạ thấp giọng :

- Điền Hồ ca quên Khương Hoàng rồi sao ? Mụ sẽ được cùng gã đoàn viên, ở một nơi không bao giờ mụ có thể gây tai họa cho ai.

Điền Hồ chợt hiểu và gật đầu :

- Hãy sớm quay lại vì đường đi cũng phải mất ít lắm là một ngày.

Nàng nhoẻn cười :

- Không lâu đến thế đâu. Điền Hồ có chưa có dịp quan sát địa hình ư ? Nơi muội cần đến chỉ cách đây độ trăm đậm mà thôi, ở đỉnh núi xa xa phíatrước kìa. Chưa đến nữa ngày là muội đã quay lại rồi.

Điền Hồ lại gật đầu :

- Ta sẽ chờ Băng Muội. Bảo trọng.

Nàng lập tức tung người lao đi.

Vút...

Đúng lúc này Điền Hồ nghe Nam Cung Phách cười sảng khoái :

- Tốt rồi. Cuối cùng vì nhờ có mọi người hiệp lực, giờ chỉ còn lại mỗimột mình kẻ đại ác Thượng Quan Du. Lão có nghe ta nói không Khương Du ?Ha... ha...

Thở hắt ra một hơi để trút đi gánh nặng, Điền Hồ dờimắt khỏi bóng hình Bách Lý Băng đi xa dần. để quay lại cục diện có lẽ đã diễn ra đúng như Nam Cung Phách vừa hả hê khoái trá.

Và Điền Hồthấy Đoàn Mộc Thu, Đoàn Mộc Huyền đang cùng Nam Cung Phách đứng vâyquanh bọn Tử Y Nhân có cột mảnh vải trắng ngang tay. Họ sợ quần hùng các võ phái vì quá cao hứng sẽ gây khó dễ cho bốn Tử Y Nhân kỳ thực đã được Điền Hồ thuyết phục.

Và bọn họ bảy người đều dồn mọi chú tâm vào một trận chiến ngoạn mục đang diễn ra giữa Lục Lão Bát Quái Môn và Thượng Quan Du.

Quần hùng các võ phái và những nhân vật còn lại của Thủy Phương Cung cũngvậy. Tương tự, Điền Hồ cũng nhìn và thấy Lục Lão do không còn nhữngthanh đoản đao lợi hại, đã bị Thượng Quan Du chấn gẫy nên họ đang dùngnội nguyên chân lực để điều động sáu thanh Tiểu Phi Kiếm Thất Linh.

Những thanh Tiểu phi kiếm đó được điều động một cách linh hoạt, hóa thành sáu tia kim quang, loang loáng vây quay và uy hiếp các bộ vị trọng yếu củalão Thượng Quan Du.

Bị sáu người cùng vây đánh lão Thượng Quan Du kể như vô phương vận dụng tuyệt học bất phàm là Đại thân pháp Dĩ HoànQuy Nguyên. Tuy vậy với bao sở học còn lại, như Phi Thiên Thập BátChưởng, Di Hoa Tiếp Mộc, Tử Hà công phu và Thất Phách U Linh Chưởng, lão vẫn ngang nhiên giao thủ cùng tuyệt học Thạch Chung do Lục Lão cùng hợp lực thi triển.

Đang nhiên như thế, Điền Hồ chợt phát hiện ĐoànBội Cơ đang chậm rãi tiến đến gần trận đấu, tay lăm lăm ngọn Tiểu PhiKiếm cuối cùng, là ngọn thứ bảy của bộ Tiểu Phi Kiếm Thất Linh chínhĐiền Hồ đã giao cho nàng.

Hành vi của Đoàn Bội Cơ khiến Điền Hồhài lòng. Vì Thất Linh Tiểu Phi Kiếm chỉ có uy lực lợi hại nhất nếu được phối hợp đủ bộ bảy thanh. Và Đoàn Bội Cơ nếu có ý này thì chứng tỏ nàng đã không còn căm hận Lục Lão nữa. Nàng sắp giúp Lục Lão trong việc trừkhử kẻ chủ xướng bao đại họa đã kéo dài gần hai mươi năm của Võ lâm làThượng Quan Du. Đây là một biến chuyển đáng mừng.

Điền Hồ nhìnquanh, có phần thất vọng vì dường như không một ai dù là vô tình hay cốý, chịu để mắt nhìn thấy nghĩa cử của Tiểu sư muộn Điền Hồ là Đoàn BộiCơ. Và Điền Hồ đành hi vọng, chờ khi nào nhờ nàng mà Lục Lão diệt đượcThượng Quan Du ắt toàn thể Võ lâm sẽ có thái độ trong thị đối với BộiCơ, và nhất là đối với phái Thanh Thành.

Đang nhìn như thế và đang mừng thầm cho Đoàn Bội Cơ như thế, Điền Hồ bỗng nghe thanh âm của Thạch Yến vang lên đầy phẩn nộ :

- Ngươi độc ác thế sao ? Vậy thì đừng trách Nhị sư tỷ này trở mặt. Đỡ !

Điền Hồ quay phắt lại và hoàn toàn biến sắc.

Thạch Yến và một ngọn đoản đao đã bị gảy gần nửa đang cật lực đâm mạnh vàohậu tâm của Đoàn Bội Cơ. Còn Đoàn Bội Cơ thì đang khom người, dùng ngọntiểu Phi Kiếm thứ bảy thích mạnh vào Bách Hội Huyệt của Tư Mã Hợp đangnằm thoi thóp dưới đất, cạnh chân Đoàn Bội Cơ.

Điền Hồ vỡ lẽ.Đoàn Bội Cơ tiến đến gần trận đấu kỳ thực là để tiến đến gần chỗ Tư MãHợp nằm. Và ý đồ định hạ sát Tư Mã Hợp để báo thù cho Thanh Thành pháibốn người của Bội Cơ đã bị Thạch Yến phát hiện.

Thạch Yến thì vìphu nhân Tư Mã Hợp lập tức quên đi tình Sư tỷ sư muội với Bội Cơ, đãnhặt một thanh đoản đao gãy để đoạt tánh mạng Bội Cơ, hi vọng kịp giữnguyên tính mạng cho Tư Mã Hợp phu quân.

Diễn biến xảy ra quá bất ngờ khiến Điền Hồ dù lập tức động thân lao đến vẫn không kịp trở tay.

Dù biết là muộn, Điền Hồ vẫn phải ra tay.

Điền Hồ bật quát :

- Dừng tay !

Đồng thời với tiếng quát. Điền Hồ dốc toàn lực, cho phát xạ ra một tia kimquang gần như vô hình, là Phi Thiên Kiếm Lệnh với tia chớp lóe đã bị ánh dương quan chan hòa che lấp để tia sáng.

Soẹt... Cạch...

Nhưng Điền Hồ xuất thủ vẫn chậm, Đoàn Bội Cơ vẫn hạ sát Tư Mã Hợp. Đổi lạithanh đoản đao trên tay Thạch Yến dù có bị Phi Thiên Kiếm Lệnh chạm vàovà chấn gẫy thêm một đoạn nữa nhưng với phần còn lại vẫn bị Thạch đếncấm ngập vào hậu tâm Đoàn Bội Cơ.

- Hự ? Hự !

Vậy là hết, Điền Hồ vì bàng hoàng cho số mạng ngắn ngủi của Bội Cơ nên có phần khựng lại.

Đúng lúc này, dù bị vết thương trí mạng, Đoàn Bội Cơ vẫn hung hãng quay phát lại dùng thanh Tiểu Phi Kiếm cấm luôn vào tâm thất Thạch Yến :

- Ngươi là phản đồ, đâu còn là Nhị sư tỷ của ta. C...h...ế...t...!

- Hự !

Kinh hoảng đến chấn động, Điền Hồ lướt đến cố gỡ tay Đoàn Bội Cơ ra khỏithanh Tiểu Phi Kiếm chỉ vừa một thoáng đã lấy mạng những hai người :

- Tiểu sư muội ?

Với bao mãn nguyện đểu dồn cả ra ngoài thành một nụ cười héo hắt. Đoàn Bội Cơ thều thào :

- Không phải ngươi... mà là tự tay ta...đã báo thù cho bổn phái Thanh Thành...

Điền Hồ ngồi xuống, ôm nàng vào vòng tay run rẩy :

- Không sai. Tiểu sư muội không vô dụng như ta. Chính Tiểu sư muội đã tựtay báo thù cho sư phụ, cho Đại sư huynh Triển Lập, Tam sư huynh Tranghậu và Phùng Viên Tứ sư huynh. Ta thật sự không bằng Tiểu sư muội.

Đoàn Bội Cơ vẫn cười :

- Ngươi nói thật tâm chứ, Điền Hồ ? Vì kỳ thực... từ lâu lắm rồi ta vẫnchờ nghe ngươi nói ngươi nói câu đó. Giờ đây... ta rất rất mãn nguyện.

Điền Hồ xót xa :

- Đã mãn nguyện, Tiểu sư muội có còn hận ta nữa không ? Có chịu tha thứ cho ta không ?

Đoàn Bội Cơ chỉ mới lắc đầu, chưa kịp đáp. Điền Hồ bỗng nghe quần hùng đồng loạt kêu thất thanh :

- Ôi chao !

- Thượng Quan Du quá lợi hại ?

- Mau, tất cả xông lên. Hãy nhân cơ hội này, cùng nhau hiệp lực, diệt trừ Thượng Quan Du. Xông lên nào !

Và Điền Hồ kinh tâm động phách, khi thấy Cầu Phi Thúy, Tạ Vân Lâu, Cao Như Nguyệt, Đoàn Mộc Thu, Đoàn Mộc Huyền và Nam Cung Phách đang cùng nhauxông vào lão tặc Thượng Quan Du. Trong khi đó không hiểu Thượng Quan Duđã thi triển công phu gì mà lúc này sáu thanh Tiểu Phi Kiếm đều nghễunghệu cắm ngay vào giữa tâm thất của Lục Lão Bát Quái Môn. Bọn họ đều đã chết, chết bằng thần vật lợi khí của chính họ.

Kinh hoàng, Điền Hồ đứng lên, nâng Đoàn Bội Cơ dậy và đưa nàng lùi lại một chỗ xa.

Vừa đặt nàng nằm xuống, Điền Hồ vừa lo lắng :

- Ta sẽ quay lại, không lâu đâu, Tiểu sư muội có hứa là sẽ chờ ta quay lại ? Hãy cố chờ ngu huynh, thế nha !

Điền Hồ định đứng lên thì bị Bội Cơ đưa tay giữ lại :

- Trừ phi... trừ phi ngươi diệt được Thượng Quan Du... ta sẽ bỏ qua... sẽ không hận... hận ngươi nữa. Đi đi... ta chờ... ta sẽ cố chờ.

Điền Hồ vỗ nhẹ vào tay nàng :

- Ngu huynh nhất định làm được. Vì Tiểu sư muội, ngu huynh nhất định làm.

Bỏ tay ra, Đoàn Bội Cơ từ từ nhắm mắt lại.

Điền Hồ hít vào một hơi thật dài, định thân và lập tức lao thần tốc về phía quần hùng đang loạn chiến Thượng Quan Du.

Vút...

Và Điền Hồ bật gầm lên, khi thấy Thượng Quan Du như mảnh hổ quần dương,đang dùng Đại thân pháp Dĩ Hoàn Quy Nguyên, mặc tình lăng không đảongười, hết chạm chưởng đối chiêu cùng nhân vật này lại bay qua cùng nhân vật khác đối chiêu chạm chưởng. Lão đang lao ập vào Cầu Phi Thúy vớitràng cười cuồng nộ. Điền Hồ vội lao đến, quát :

- Chớ ngông cuồng đắc ý vội. Lão ma ! Có Điền Hồ ta đến đây. Đỡ !

Ào...

Thượng Quan Du đang tận lực vỗ vào Cầu Phi Thúy một ngọn kình mang đầy nỗi hận.

Tiện nhân ngươi còn sống để làm gì ? Ta hận ngươi đã làm hỏng đại sự, vìkhông tuân lệnh trượng phu, không sớm giao cho ta di học Khương gia. Đỡ !

Ào...

Nhưng vì thấy Điền Hồ lao đến, lão lập tức thu kình đảo người và hất luôn ngọn kình đó vào Điền Hồ :

- Một bại tướng như ngươi, có đến cũng chỉ để nạp mạng. Xem chiêu !

Bùng... Bùng...

Lão đang muốn tốc chiến tốc thắng. Lão lập tức thi triển Đại thân pháp Dĩ Hoàn Quy Nguyên, ào ào lao tiếp tục vào Điền Hồ :

- Nạp mạng cho ta. Đỡ ! Đỡ !

Ào...Vù...

Điền Hồ cũng muốn tốc chiến tốc thắng, vì sợ càng kéo dài người kiệt lựcchính là Điền Hạ chứ không phải lão. Do đó, Điền Hồ ngoặt người tránhchiêu và sau đó thần tốc tạt chéo vào lão một kích :

- Hay đỡ !

Ào...

Không được đối chiêu để mượn kình, lão cấp tốc hạ thân xuống, xoay người và gầm thét :

- Không dễ thế đâu ? Đỡ !

Bùng... Bùng...

Kết quả sau lượt chạm kình làm cho lão thất sắc. Và lão lao đến với tiếng gầm cuồng nộ :

- Khá khen cho ngươi một lần nữa lại tăng cao nội lực. Quả nhiên càng lưu ngươi lại càng di họa về sau. Xem chưởng !

Ào...

Điền Hồ phải thán phục mục lực tinh tường và phản ứng quá ư thần diệu củalão. Và vì để hạ thấp uy phong của lão, Điền Hồ tận lực tung chiêu đốikháng :

- Lão cũng xem chưởng ! Đỡ !

Bùng... Bùng...

Bất chợt lão cười vang :

- Ngươi sớm quên công phu Dĩ Hoàn Quy Nguyên của ta thế sao ? Xem đây ! Ha...

Điền Hồ biến sắc vì không ngờ một kích vừa rồi lại là cơ hội cho lão thảnnhiên tung người lao đến. Với Đại thân pháp Dĩ Hoàn Quy Nguyên cực kỳlợi hại. Và vì quá muộn, lão đã tiếp cận bên thân, Điền Hồ đành để đấupháp của đối phương cuốn đi.

Bùng... Bùng... Bùng... Điền Hồ bịbức lùi dồn dập, trong khi Thượng Quan Du càng lúc càng nương theo chấnkinh, nhờ công phu Dĩ Hoàn Quy Nguyên mà áp sát mãi.

Chợt Điền Hồ nữa từng nửa lo khi phát hiện Đoàn Mộc Thu, Đoàn Mộc Huyền và Nam CungPhách đang tìm cách lao vào giải vây cho Điền Hồ. Họ cùng hiệp lực, tung đủ ba kình vào phía sau lão Thượng Quan Du :

- Hãy đỡ hợp chưởng của bọn ta !

Ào...

Vù...

Thượng Quan Du bật cười, vừa hạ thân vừa thi triển thủ pháp Di Hoa Tiếp Mộc.

- Bọn ngươi chưa thấy ta đã hạ Lục Lão như thế nào sao ? Xem đây. Ha... ha...

Ào...

Với công phu Di Hoa Tiếp Mộc huyền diệu, Thượng Quan Du ung dung nhìn hợpkình ba chưởng nọ đang chuyển hướng và đổ sầm sập vào Điền Hồ.

Thoạt trông thấy lão vận dụng thủ pháp này, nhờ Điền Hồ kịp đề phòng trướcnên dễ dàng dịch người tránh thoát. Nhân đó Điền Hồ tạt chếch vào lãomột chưởng cực mạnh :

- Lão lại cười phá lên :

- Ngươi xuất thủ thật đúng ý ta ! Ha...ha...

Và đến lượt bọn Nam Cung Phách ba người cùng biến sắc, do thấy Thượng Quan Du khoa tay, lại dùng công phu Di Hoa Tiếp Mộc, làm cho chưởng lực củaĐiền Hồ đổ ập vào họ.

Ào...

Họ hoảng loạn nhảy tránh tứ tung và đành thúc thủ vì lão Thượng Quan Du đã thần tốc lao vào họ.

- Bọn ngươi tránh sao khỏi cái chết !Đỡ !

Vù... Vù...

Điền Hồ cũng thất kinh cho họ, vội tung với một chưởng :

- Lão cùng đừng mong tránh cái chết. Hãy đở !

Ào...

Thế nhưng, ngay khi bọn Nam Cung Phách ba người vì xuất lực đỡ chiêu theobản năng, Thượng Quan Du liền nhân theo đó thu bắt kình về, mượn chânlực lao ngược về phía Điền Hồ, với khí thế chưa từng có :

- Chính ta đang chờ cơ hội này, quả nhiên trời vẫn giúp ta. Đỡ !

Bùng...

Điền Hồ hoàn toàn bất ngờ, vì ngỡ lão quyết liệt hạ thủ bọn Nam Cung Pháchnên đành tung một kình hú họa hầu làm lão ngần ngại, không còn quyếtliệt hạ thủ bọn họ nữa. Đâu có ngờ kẻ lão muốn hạ sát trước tiên chínhlà Điền Hồ, vì thế, lúc lão ập đến với một ngọn kình tận lực bình sinh,ngọn chưởng hú dọa của Điền Hồ lập tức hóa thành muối bỏ bể, và còn bịlão uy hiếp sinh mạng.

Một kích của lão làm Điền Hồ choáng váng thoái hậu, tạo cơ hội cho lão lao đến tung một sát chiêu :

- Nạp mạng cho ta !

Ào...

Chân nguyên chưa ổn định, ngọn kình của lão lập tức đưa Điền Hồ vào tử cảnh. Mãi đến lúc tối hậu, Điền Hồ đánh liều, ngã toài người xuống đất, lănào ào qua một bên.

Ào...

Lão vừa bám sát vừa cười vang :

- Ngươi tránh đâu cho thoát. Ha...ha...

Ào...

Vù...

Lo sợ cho Điền Hồ một lần nữa bọn Nam Cung Phách ào đến, kéo theo Cầu PhiThúy, Tạ Vân Lâu và Cao Như Nguyệt cũng lao đến. Sáu ngọn kình cùng quật tung vào lão Thượng Quan Du :

- Đỡ !

Ào...Ào...

Lão phẩn nộ, quay phắt lại quát một tiếng thật to :

- C...H...Ế...T..!

Một bựng chưởng phong ửng hiện màu tía chính là Tử Hà Công phu liền xuất hiện, chạm thẳng vào sáu ngọn kình kia.

Ầ...M...

Toàn trường cùng chấn động vì một mình lão lại thừa năng lực chấn lùi cùng một lúc sáu nhân vật cao thủ đã hợp lực lại.

Công phu nội lực của lão thật hãn thế.

Đúng lúc này, Điền Hồ nhờ có thời gian ổn định chân nguyên nên kịp thời bật tung người nhảy lên.

Điền Hồ gầm thét vang dội :

- Phi Thiên Thập Bát Chưởng. Đỡ !

Ào...Ào...

Lão cười sằng sặc, cũng thi triển công phu Phi Thiên, quật vào Điền Hồ :

- Ngươi quả nhiên khá quật cường. Nhưng lần này thì hết rồi. Ha... ha...

Ầm... Ầm... ầm...

Quyết không để lão có cơ hội vận dụng công phu Dĩ Hoàn Quy Nguyên, Điền Hồ mạo hiễm áp sát lão :

- Vô Lượng Quang Minh Chưởng. Đỡ !

Bùng... Bùng...

Nội lực đang lúc tuôn trào, nhờ Nhị Mạch Nhâm Đốc đã khai thông, Điền Hồ cứ áp sát lão mãi :

- Đâu phải chỉ một mình lão nhanh. Đỡ !

Ào...Ào...

Lão cực kỳ phần nộ với diện mạo vụt trở nên đanh ác :

- Hóa ra tiểu tử ngươi đã khai thông Sinh Tử Huyền Quan ? Ta phải giết ngươi. Hãy xem Thất Phách U Linh Chưởng của ta.

Ầm...Ầm...

Nội lực cân bằng, song phương bình thủ, lão chuyển qua dùng Tử Hà công phu :

- Thử xem ngươi chi trì được bao lâu. Hay đỡ !

Ào...

Nhìn bựng tử quang Tử Hà công phu, Điền Hồ nghiến răng bật rít :

- Ta sợ lão sao ? Đỡ !

Ầm...Ầm...

Cứ như thế song phương giao phong có đến hơn trăm chiêu và nhân lúc ĐiềnHồ bất phòng, lão bật tung người lên, lao ập vào Điền Hồ :

- Dĩ Hoàn Quy Nguyên Đại thân pháp. Đỡ !

Ào...Ào...

Khác với Điền Hồ, Thượng Quan Du dù có nội lực uyên thâm nhưng do chưa đãthông Sinh Tử Huyền Quan nên sau thời gian dài cùng Điền Hồ đối chiêu,lão đã có dấu hiệu suy kiệt.

Và vì suy kiệt nên lão đã lừa thế,có cơ hội vận dụng công phu Dĩ Hoàn Quy Nguyên, hầu lấy sở trường bù đắp cho sở đoản là nội nguyên chân lực bất túc.

Dù biết rõ là thế nhưng do đã để lão có cơ hội thực hiện ý đồ, nên Điền Hồ một lần nữa đành để đấu pháp của lão cuốn đi.

Bùng... Bùng...

Đang bị bức lùi, Điền Hồ bổng chạm chân vào thi thể của một trong một Lão Bát Quái Môn.

Ngọn Tiểu Phi Kiếm vẫn đang cắm giữa tâm thất của thi thể nào chợt lọt vào mục quang Điền Hồ.

Điền Hồ động tâm, vừa lùi vừa hô hoán :

- Đại tỷ, Nhị ca ! Hãy mau gọi thêm vài người nữa. Thu thập đủ bảy thanh Tiểu Phi Kiếm cho đệ, nhanh lên !

Bùng... Bùng...

Điền Hồ vẫn tiếp tục bị bức lùi nhưng lời hô hoán của Điền Hồ đã được Đoàn Mộc Huyền, Nam Cung Phách thực hiện.

Có tiếng Đoàn Mộc Huyền lắng :

- Thu thập đủ rồi. Làm sao giao cho Tam đệ ?

Thượng Quan Du cười ha hả :

- Cứ chờ đến lúc tiểu tử xuống Quỷ Môn Quan hãy giao. Ha... ha...

Nhưng Điền Hồ vì có chủ ý khác nên cũng cười vang :

- Chờ nghe đệ đếm đủ ba tiếng, chư vị cứ đồng loạt ném lên là xong. Nào ! Một, Hai, Ba ! Ha... ha...