Bạch Cốt Tinh Ba Lần Đánh Tôn Ngộ Không

Chương 40



Tiểu Ly đi theo Từ Úy tới sân trường của T đại, lúc này đúng là thời gian lên lớp, trong trường học cơ bản không có người nào.

Cho nên Tiểu Ly cũng rất tự nhiên duỗi cổ như hươu cao cổ, thu hết cảnh đẹp của trường học vào tầm mắt.

Từ Úy có chút bất đắc dĩ đi theo sau Tiểu Ly, thấy cậu nhìn ngang nhìn dọc tựa như bà Lưu lần đầu tiên vào vườn Đại Quan…(nhà quê lên tỉnh)

Nhưng cũng có chút đáng yêu là được rồi.

“Ai, bên kia là sân vận động sao?” Tiểu Ly chỉ chỉ xa xa tòa nhà tạo hình giống như một vỏ sò, có thể nhìn thấy phía trên viết ba chữ to màu vàng lóng lánh Sân Vận Động.

“Ân, có thể đúng vậy a.”Từ Úy trả lời.

“Có thể? Rõ ràng phía trên viết sân vận động.” Tiểu Ly lại bắt đầu nắm điểm yếu của Từ Úy, Từ Úy mỉm cười bẻ lại, “Em biết rồi còn hỏi làm gì?”

Tiểu Ly hơi xấu hổ cười cười, “Bởi vì không biết nói chuyện gì, không nói lời nào lại cảm thấy thật kỳ quái.”

Sau khi hai người xác định cái gọi là quan hệ yêu đương, ở trước mặt hắn cũng không biết nói cái gì… Dù sao, không thể giống trong trò chơi ông xã hôn nhẹ ôm một cái như vậy, cũng không có thể mở miệng ngậm miệng thì kháo mẹ mày…

Đánh chữ cùng nói chuyện rất khác biệt, vậy cũng không quá cách xa vạn dặm.

“Ha hả, em đừng căng thẳng, muốn nói gì thì nói, tôi sẽ không chê cười em.” Từ Úy vươn tay vỗ vỗ bả vai Tiểu Ly, cách vỗ vỗ rất giống anh em.

Tiểu Ly nhún nhún vai, ho khan một tiếng thanh thanh cổ họng, “Vậy tôi sẽ nói thẳng.”

“Thứ nhất, tôi không muốn gặp La Băng, tổng cảm thấy bị anh ta trừng, toàn thân tôi đều muốn đóng băng a..”

“Thứ hai, WC ở đâu?”

Từ Úy ngẩn người, nhìn thấy Tiểu Ly xoay tới xoay lui một bộ dáng quá mót muốn tan vỡ, có chút mờ mịt.

Sao em không nói sớm a, sớm nói tôi còn có thể tìm, quan trọng là, tôi cũng không biết…

Từ Úy nhìn chung quanh một chút, phát hiện chỗ của bọn họ đứng đúng lúc ở sâu trong trường học, hiện tại lại vừa lúc là giờ học buổi chiều, xung quanh một người cũng không có.

Tuy rằng không có ai, nhưng là…

Cũng không thể giải quyết ở ven đường nha?

Vì thế…

Từ Úy lấy điện thoại ra, bấm số.

“Uy La Băng, WC của trường học các cậu ở đâu vậy?”

Tiểu Ly bày ra trạng thái hóa đá tại chỗ, ngây người nhìn Từ Úy.

Đầu kia điện thoại người khác trầm mặc hít thở không thông.

Tiểu Ly suy nghĩ có phải hơi thở của khối băng kia qua điện thoại truyền tới hay không? Sao toàn thân lạnh lẽo thế.

Thật lâu sau, truyền tới một thanh âm lạnh lùng: “Hiện tại cậu đang đứng ở đâu thế?”

Từ Úy rất đúng lý hợp tình trả lời: “Phía trước đi tiếp khoảng một trăm thước chính là sân vận động.”

Đối phương lại trầm mặc một hồi, sau đó nói: “Trong sân vận động có nhà vệ sinh, nhưng các người vào không được, phải kiểm tra thẻ học sinh. Đi về sau chừng năm trăm thước nhìn thấy một ngã rẽ, sau đó rẽ trái, có một nhà ăn, còn có hồ nhân tạo, đi tới phía trước khoảng một ngàn thước, rẽ trái, sau đó là có thể nhìn thấy dãy phòng học, bên trong dãy phòng học mỗi tầng đều có nhà vệ sinh rất lớn.”

“Nga, cám ơn!”

Từ Úy ngón tay giương lên, tiêu sái cúp điện thoại.

Nhìn lại, Tiểu Ly đang bày ra tình trạng hai mắt đờ dẫn.

“Sao vậy?”

“Tôi còn tưởng rằng anh ta vừa nghe lời anh nói sẽ cúp điện thoại ai… Anh cư nhiên gọi điện thoại hỏi người ta WC ở đâu, giống như…”

“Giống như cái gì?” Từ Úy xoay người hướng dãy phòng học xa xa đi, vừa kéo Tiểu Ly còn đang nhíu mày.

“Giống như nhổ lông trên mặt cọp.” Tiểu Ly cuối cùng đưa ra kết luận.

Từ Úy chính là thản nhiên cười cười, “Cọp giấy thôi.”

Hai người sau khi quanh đi quẩn lại tới dãy phòng học, vừa lúc là hết tiết 3, trong quá trình Tiểu Ly cùng Từ Úy đi đến nhà vệ sinh, bị một nam sinh từ trên cầu thang bay xuống đụng phải một lần, bị một nữ sinh vội vội vàng vàng đeo túi sách chạy xuống đụng phải một lần…

“Bọn họ chạy đi đầu thai sao?” Tiểu Ly hỏi.

“Vội vàng đi ăn cơm, phải xếp hàng đấy.”

Tiểu Ly hiểu rõ cười cười, ai, năm nhất đến năm ba bình thường khi đi học cậu cũng là như thế này hết giờ liền chạy như điên, nếu hơi chậm một chút, phải nén chịu đội ngũ thật dài ở nhà ăn… Xem ra đại học đều giống nhau, thấy thần tình sinh viên như ánh mặt trời rực rỡ, cũng không có khuynh hướng tự sát, cũng không phải bộ dáng áp lực rất lớn rất suy sút..

“Tiểu Ly em đi nhà vệ sinh, tôi ở bên ngoài chờ em, đợi cùng đi ăn cơm, tôi gọi điện hẹn bọn La Băng a.”

“Tôi không muốn gặp…”

Câu nói kế tiếp bị Từ Úy trừng nửa con mắt nuốt vào.

“Nga, vậy được rồi.” Tiểu Ly cúi đầu xoay người đi vào nhà vệ sinh, cảm giác khí thế kiêu ngạo của mình, ở trước mặt Từ Úy biến mất vô tung vô ảnh.

Xem ra mỗi người trong đời đều có khắc tinh nhất định a, nhưng, khắc tinh của Tôn Ngộ Không tại sao lại là Bạch Cốt tinh chứ? Có lẽ là báo ứng đời trước ba lần đánh chết ả đi…

Lúc đi WC xong bước ra, Tiểu Ly vốn còn nghĩ La Băng công việc bề bộn, hơn nữa mới vừa rồi còn làm phiền người ta một lần, có lẽ anh ta cũng sẽ không đáp ứng…

Nhưng một câu nói chuyện điện thoại cuối cùng của Từ Úy, “Cứ như vậy, đợi chút gặp.” đập tan hi vọng cuối cùng của Tiểu Ly.

Từ Úy có chút buồn bực, “Em vẫn như vậy không muốn gặp cậu ấy sao? Vì sao a?”

Tiểu Ly cũng nói không rõ ràng, lần trước khi gặp mặt người kia tuy vẫn lạnh nhạt nghiêm mặt không nói lời nào, nhưng cũng không có khiến người ghét như thế…

Sau lại, xử lý xong cái thằng đạo hào rồi, lúc uống say, còn đối với mình nói cái gì phải biết học cách quý trọng linh tinh gì gì đó…

Dựa vào tốc độ y lấy lại tài khoản mà xem, kỹ thuật quả thực là một cao thủ… Nhưng, tổng cảm giác trong lòng người kia kìm nén cái gì đó, nhìn thấy y, mình cũng cảm thấy áp lực…

“Thật ra La Băng không có khủng bố như em tưởng đâu, cậu ta tuy không nói chuyện nhiều lắm, nhưng trong lòng vẫn rất hiền lành, tôi cùng cậu ta bởi vì quan hệ công việc thường xuyên có tiếp xúc, khá hiểu cậu ta, cậu ta người này là nói năng chua ngoa tâm đậu hủ (ngoài cứng trong mềm), lòng dạ rất tốt, chính là không biết bày tỏ mà thôi.”

“Nga.” Tiểu Ly gãi gãi đầu, có lẽ thật sự giống Từ Úy nói đi, hơn nữa, nếu mình sau này thật sự thi đỗ T đại, người đẹp lạnh lùng kia, không phải thành học trưởng của mình sao?

Tiểu Ly toàn thân sợ run cả người, đi theo sau Từ Úy, từng bước từng bước tới nhà ăn của trường.

“Anh mời bọn họ đến nhà ăn trường học ăn cơm sao? Không biết thế là rất keo kiệt sao?” Tiểu Ly mặt nhăn mày nhíu nhìn nhìn hàng ngũ lúc nhúc như con rắn phía trước.

Từ Úy cười cười, dẫn Tiểu Ly từ bên cạnh lên lầu hai, sau đó lại đi đến lầu ba.

“Bên này lầu hai là nhà hàng Tây, lầu ba là thức ăn Trung Quốc, hoàn cảnh rất tốt.”

Tiểu Ly nhìn xung quanh một chút, bày trí rất đơn giản, sắc thái màu vàng ấm làm cho người ta có cảm giác ấm áp, ở giữa là một phòng khách, bên trong có đủ loại bàn ăn lớn nhỏ khác nhau phù hợp hai người, bốn người sắp hàng ngay ngắn, trên bàn còn có hoa tươi. Chung quanh tách ra từng gian từng gian, có một số đóng cửa, chắc là có người, còn một số mở ra chắc sẽ không người a.

Từ Úy dẫn Tiểu Ly tới phòng thứ ba bên tay trái, Tiểu Ly có chút buồn bực nhìn bảng trước phòng ghi ba chữ to đáng yêu.

“Thủy Liêm động”

Từ Úy ý vị thâm trường cười cười, “Này thật đúng là vừa khéo a.”

Tiểu Ly lườm hắn một cái, quay đầu vào phòng.

Sau khi hai người ngồi xuống, Tiểu Ly cầm tờ thực đơn lật xem, Từ Úy lấy điện thoại ra ấn a ấn, hình như đang gửi tin nhắn.

Hai người đều không nói lời nào, cửa phòng đóng lại, im lặng đến nỗi có thể nghe được thanh âm hô hấp của đối phương…

Cảm giác có chút quái lạ, nhưng… cũng rất thoải mái.

Tiểu Ly trộm nhìn nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Từ Úy bên cạnh, ai, tuy khi lần đầu tiên gặp mặt chính mình giễu cợt nói anh ta giống ông chú lớn hơn mình mười tuổi…

Nhưng trên thực tế, nếu người ngoài vừa thấy, còn tưởng rằng hai người là anh em kém nhau bốn năm tuổi chứ, là bản thân quá già, hay là anh ta quá trẻ tuổi đây?

Tiểu Ly cẩn thận đánh giá Từ Úy, làn da còn thật sáng bóng, co dãn hẳn là cũng tốt lắm, dáng người… Ách, dường như không có bụng mỡ, càng không có bụng bia khủng bố của ông chú, cả người nhìn qua tràn đầy sức sống…

“Em nhìn cái gì đấy? Tròng mắt muốn rớt rồi.” Từ Úy trêu ghẹo nói.

“Nga, tôi đang suy nghĩ, anh rốt cuộc bao nhiêu tuổi rồi a? Lần trước tôi nói anh là ông già xem ra là sai…”

“Tôi sắp ba mươi.”

“Gần ba mươi sao? Sắp bao nhiêu.”

“Em gái tôi 22 tuổi tốt nghiệp đại học, sau đó học ba năm thạc sĩ hai năm tiến sĩ, bây giờ sắp tốt nghiệp.”

Tiểu Ly nghiêng đầu tính tính, “Hai mươi bảy?”

Từ Úy gật đầu.

“Nga, tôi còn tưởng rằng anh năm mươi bảy.”

Từ Úy thật không có cãi lại, chỉ là mỉm cười hỏi, “Em sao? Cũng cho tôi hiểu biết một chút nha.”

“Nga, lúc tôi với em gái anh tốt nghiệp đại học không sai biệt lắm, nhưng sinh nhật vẫn chưa qua, học kỳ sau qua sinh nhật thì tốt nghiệp đại học.”

Từ Úy gật gật đầu, “Tôi còn tưởng rằng em hai tuổi.”

Sau đó hai người mắt to trừng mắt nhỏ, trừng một hồi rồi cùng lúc bật cười.

“Đúng rồi, sinh nhật em ngày mấy thế?” Từ Úy ngừng cười, nghiêm túc hỏi, “bây giờ cũng đã bắt đầu kết giao, ngay cả sinh nhật em cũng không biết a.”

Tiểu Ly gật đầu, “Xác thực, sao tôi mơ hồ đã cùng anh kết giao rồi vậy chứ? thật chẳng biết tại sao a.”

“Bạn học Chung Ly, xin trực tiếp trả lời câu hỏi của tôi.”

Tiểu Ly xấu hổ gãi gãi ót, đợi cả buổi, mới từ trong hàm răng phun ra mấy chữ.

“Ngày 1… tháng 6.”

Từ Úy ngẩn người, lập tức bật cười, “Ngày 1 tháng 6, ngày quốc tế thiếu nhi a.”

Tiểu Ly có chút tức giận trừng mắt liếc nhìn Từ Úy một cái, “Vậy còn anh?”

“Ách…” Từ Úy trợn trắng mắt, “Tôi, mười một tháng mười một a.”

“Lễ độc thân, ha ha ha.”

“Nhưng bây giờ không phải.” Từ Úy đột nhiên cầm tay Tiểu Ly, “Tôi không còn độc thân, em cũng không phải thiếu nhi a.”

“Nga.” tầm mắt Tiểu Ly nhẹ nhàng hướng ngoài cửa sổ che dấu căng thẳng của mình… Thật là, nói bắt tay đã bắt tay, có thể có chút nhạc dạo hay không nha…

Nhưng cảm giác thật sự rất ấm áp, cũng không muốn buông ra.

“Ai, chiếc xe dưới lầu, sao hình dáng to lớn giống miệng của con ếch nha?”

Từ Úy quay đầu nhìn nhìn, mỉm cười, ” Đúng vậy xe của La Băng, Porsche màu bạc.” Nghiêng đầu nghĩ nghĩ, sau đó lại hướng Tiểu Ly gật gật đầu, “Quả thật rất giống ếch nha.”

Hai người đang cười, lại nghe một âm thanh âm dương quái khí từ phía sau vang lên

“Yêu, Từ Úy, đây chính là người yêu bé nhỏ của cậu sao?”

+ – + – + – + – +

Tiểu Ly trợn trắng mặt, nhìn nhìn bộ mặt vô sỉ của chàng trai mới đẩy cửa vào.

“Từ Úy, đây chính là tên lưu manh lần trước chúng ta đã gặp phải không?”

Từ Úy đang mỉm cười bị kẹp ở giữa hai người, Tiểu Ly cùng Lưu Tinh nhau trừng mắt nhau, giương cung bạt kiếm…

Sau một lát, “Hừ, không cùng trẻ con chấp nhặt.”

Nói xong liền đi ra ngoài.

Tiểu Ly xoay xoay cổ, sao nhiều người đến như vậy? nhưng dựa vào phán đoán của cậu, Lưu Tinh này nhất định là mặt dày mày dạn đi theo tới, Từ Úy hẳn là không mời hắn…

Qua một lát, cửa lại mở, trừ bỏ nữ phục vụ mỉm cười, còn có ba người.

Chàng trai đi ở phía trước vẻ mặt vân đạm phong khinh, trên gương mặt trắng nõn không có biểu tình gì, quả thật giống một cương thi.

Sau khi đi vào hướng Từ Úy khẽ gật đầu, sau đó rất tự nhiên ngồi ở bên cạnh, vị trí y ngồi vừa hay là đối diện Tiểu Ly.

Tiểu Ly cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, đang muốn xê dịch sang bên cạnh lại nhìn thấy chàng trai đối diện đột nhiên ngẩng đầu, thản nhiên quét mắt toàn thân cậu một lần.

Vì thế, Tiểu Ly hóa đá tại chỗ.

Tiểu Ly suy tư cả buổi, không thể gọi anh hai không thể gọi đại hiệp không thể trực tiếp gọi tên, vậy đành phải kêu…

“Hắc hắc, la… Tiên sinh, xin chào, thật vui khi gặp anh.”

Từ Úy ở kia đang cười đến ý vị thâm trường, dùng ánh mắt bảo, em vui mừng sao? Tiểu Ly trừng mắt liếc hắn một cái, cái này gọi là lễ phép!

La Băng lại gật gật đầu, “Ân.”

Tiểu Ly sau đó mới thấy, đi theo sau Lưu Tinh còn có một cô gái trẻ tuổi ăn mặc đơn giản…

Hà Diệp? Lần trước chỉ thấy ba người bọn họ cùng nhau ăn cơm, sao đi đến đâu cũng đều như hình với bóng vậy…

“Cậu chính là Ly Bất Khai sao? Thật giống trong tưởng tượng, ha hả.”

Tiểu Ly nhếch môi cười cười, không biết lời nói trong tưởng tượng của cô ta là bộ dáng gì nha…

“Tôi chính là Hà Diệp Phi Vũ, ân, bạn tốt của em gái Xương Cốt đấy.”

“Nga, chị Hà Diệp.” Tiểu Ly cao thấp liếc mắt đánh giá cô ta một cái, cô gái này trên mặt không trang điểm, tóc cũng đơn giản là tóc thẳng, trên người hình như cũng không đeo bông tai nhẫn… trang sức, so với những cô gái trên đường ăn mặc giống yêu quái mà nói, Hà Diệp này hẳn là xem ra khá hiểu rõ cuộc đời ảo huyền a?

Hà Diệp mỉm cười ngồi ở bên cạnh Tiểu Ly, “Vốn tôi cùng Lưu Tinh đã hẹn đi ăn lẩu, sau đó Băng Băng nói Từ Úy muốn mời khách, chúng tôi liền không khách sáo tới, thuận tiện muốn chính thức làm quen với cậu.”

“Nga…”Tiểu Ly lại bài ra một nụ cười, “Quen biết các người thật tốt ~~ “

Lưu Tinh cười dáng vẻ lưu manh, mở trừng hai mắt hướng Hà Diệp, “Bà xã, em đừng gần cậu ta như vậy, anh sẽ ghen nha.”

Làm cho mọi người buồn nôn gần chết.

La Băng nhíu nhíu lông mày cúi đầu uống trà, Từ Úy đang hướng Tiểu Ly ý vị thâm trường cười, dường như muốn nói, trước kia ở trong trò chơi chúng ta cũng là buồn nôn như thế này nga…

“Tiểu Ly, cậu bây giờ còn kêu Từ Úy ông xã sao? Kêu một tiếng nghe thử đi.” Lưu Tinh hình như không phát hiện ánh mắt giết người của bốn người còn lại, còn đang tự nhiên trêu đùa.

Tiểu Ly bất đắc dĩ.

Người ta không chỉ da mặt dày, nói chuyện chẳng phân biệt trường hợp, còn không biết xem sắc mặt người…

Người như vậy, cư nhiên cũng có thể tìm được bạn gái sao?

Chị Hà Diệp thật sự là vất vả a, ở trong trò chơi có một Hào Hoa Phong Nhã đã quá lắm rồi, trong cuộc sống hiện thực lại tìm được Lưu Tinh thoát tuyến như thế..

Tiểu Ly đồng tình liếc mắt nhìn Hà Diệp một cái, Hà Diệp cười khổ.

“Từ Úy, cậu kêu tôi đến đây có chuyện gì sao?” La Băng đột nhiên mở miệng.

Hiện trường im lặng.

“Nga, Tiểu Ly em ấy muốn thi nghiên, thi đậu đến trường học cũ của các người học, tôi dẫn em ấy đến đây muốn các người tư vấn một chút, dù sao rất nhiều tin tức trên mạng là không đúng thực tế đấy.” Từ Úy hướng Tiểu Ly cười cười, “Tiểu Ly, có vấn đề gì nhanh chóng hỏi a.”

Tiểu Ly buồn bực trừng mắt liếc hắn một cái, người kia sẽ không trâu bắt chó đi cày đi. Mình chính là một chút vấn đề cũng không có, bị anh bức đến gặp bọn họ chứ…

Nhưng nhìn thấy bộ dáng La Băng chờ cậu nói chuyện, Tiểu Ly lại có chút không đành lòng, vì thế bắt đầu vận dụng mánh khóe ngoại giao cường hãn của cậu…

“Thật ra tôi từ lúc học trung học đã bắt đầu rất thích T đại, nhưng khi thi vào trường cao đẳng bởi vì thiếu ba điểm, rơi xuống nguyện vọng hai đi. Hiện tại đã có cơ hội thi nghiên, tôi nghĩ, làm thanh niên thế kỷ mới tôi nên vì lý tưởng của bản thân mà phấn đấu, không sợ khổ không sợ mệt, không đạt mục đích chết không từ bỏ…”

Tiểu Ly liên tiếp nói ra nhiệt huyết sôi trào, trừ bỏ Từ Úy như trước là bao dung cưng chiều chìm đắm ý cười, ba người khác đều đang hút không khí…

Lưu Tinh thật sự nhịn không được, xì một tiếng bật cười.

“Yêu, không ngờ chân tướng là như vậy a, Tiểu Ly a, cậu thật sự là rất đáng yêu.”

Hà Diệp trừng mắt liếc hắn một cái, hắn mới im lặng. Mà La Băng từ đầu đến cuối đều im lặng nghe, ánh mắt bình thản dừng ở trên mặt Tiểu Ly…

Bị ánh mắt này nhìn, Tiểu Ly cảm thấy mình có lẽ không nên nói lời dối trá này tốt hơn.

“Uhm, tôi là muốn thi học viện toán tin, cho chút ý kiến a, chuyên ngành nào tốt hơn.”

Tương đối dễ thi…

La Băng gật gật đầu, “Lĩnh vực máy tính hay là toán học a?”

Tiểu Ly thận trọng gật gật đầu, “Máy tính.”

“Khoa học và kỹ thuật Máy tính.”

Tiểu Ly chờ y nói tiếp, lại nhìn thấy đối phương cúi đầu bắt đầu uống trà, cũng không có nói tiếp.

“Chính là… một ngành này?”

La Băng gập đầu, “ngành này khá phù hợp với cậu.” Dứt lời còn đưa ánh mắt hướng Lưu Tinh, Lưu Tinh giống như gà con dùng sức gật đầu, “Ừ ân, tôi cũng cảm thấy ngành này được.”

“Các người cũng là tốt nghiệp chuyên ngành này sao?”Tiểu Ly hơi tò mò, chẳng lẽ tốt nghiệp chuyên ngành này đều là quái nhân như vậy sao?

“Tôi là học phần mềm a.” La Băng trả lời, “Nhưng về chuyên ngành ngày hiện tại hình như phân ra khỏi học viện toán tin thành lập học viện phần mềm riêng.”

“Như vậy a…”Phần mềm… Vừa nghe chính là học không được, cả ngày chuẩn bị biên trình này nọ linh tinh, nhìn đến một màn hình toàn tiếng Anh thì quáng mắt…

Tiểu Ly còn đang tự hỏi.

“La Băng, các người hôm nay tới trường học cũ, cảm giác thế nào? Thay đổi lớn không?” Từ Úy thấy Tiểu Ly không có câu hỏi, đành phải nói sang chuyện khác.

“Ân, dãy ký túc xá là mới, rất nhiều chỗ cũng một lần nữa xây lại, sân bóng rổ sân vận động linh tinh, tôi lần trước lúc cùng cậu ấy đến sân vận động còn…”

Hình như ý thức được cái gì, đột nhiên dừng lại không nói.

Cảm giác bị kiềm nén lại đến nữa, Tiểu Ly vội vàng nói sang chuyện khác, “Tôi nếu thi đỗ khoa học máy tính, giảng viên hướng dẫn nào tốt nha?”

“Nga, giảng viên Chu.” La Băng nghĩ nghĩ, sau đó trả lời chắc chắn, “Ông ấy rất mạnh mẽ, nhưng đối với sinh viên không tốt lắm, yêu cầu đặc biệt nghiêm khắc, hơn nữa ánh mắt còn rất kén chọn. Ông ấy chọn sinh viên không phải chỉ nhìn thành tích nha.”

“Là… vậy sao.” Tiểu Ly cứng lưỡi, vừa nghe chính là ông già kinh khủng nha …

“Ngoài giảng viên Chu, còn có giảng viên Văn cũng rất tốt, ngàn vạn lần không nên chọn giảng viên Phùng, bà ấy là một bà cô rất kinh khủng rất khủng bố nha…” Lưu Tinh hướng Tiểu Ly chớp chớp mắt.

“Ân, cám ơn các anh, tôi trở về tìm hiểu một chút.” Tiểu Ly cười vẻ mặt thành khẩn.”Những thứ khác… Không vấn đề gì, có việc tôi lại nhờ các anh tư vấn nha.”

“Nga, tôi cho cậu số, cậu có việc thì gửi tin nhắn cho tôi a.” La Băng từ trong túi lấy giấy bút, xoát xoát viết xuống một chuỗi số, đưa cho Tiểu Ly, “Nhớ rõ gửi tin nhắn, không nên tùy tiện gọi điện thoại.” Dứt lời còn lạnh lùng trừng mắt nhìn Từ Úy, hình như cuộc gọi vừa rồi quấy rầy đến y.

“Ha ha, Từ Úy cậu rất mạnh, cư nhiên gọi điện thoại hỏi WC ở đâu, lúc ấy tôi cùng La Băng còn có mấy người đồng nghiệp đang mở cuộc họp nhỏ, cười chết người.”

Từ Úy mỉm cười, “Không có biện pháp, tôi quá mót.”

Lưu Tinh nghi ngờ nhìn hắn một cái, “Không phải Tiểu Ly quá mót sao?”

Tiểu Ly thoải mái, ngón trỏ hướng Từ Úy chỉ, “Đương nhiên là anh ấy.”

Từ Úy ăn khớp gật đầu.

Cũng không lâu lắm đồ ăn từng món từng món bắt đầu được dọn lên, Lưu Tinh một bộ dạng chàng trai tốt ra sức gắp thức ăn vào chén của Hà Diệp, Hà Diệp vẫn cau mày bày ra một tư thế tác chiến…

Tiểu Ly đột nhiên nghĩ, có lẽ người ngoài nhìn qua Hà Diệp là hoa lài cắm bãi phân trâu, nhưng bản nhân hoa lài mà nói, cắm trên bãi phân trâu nói không chừng còn hạnh phúc hơn…

Thật ra Lưu Tinh cũng không kém như vậy, ít nhất bộ dạng cũng không tệ, nếu xem nhẹ cái miệng vô sỉ của hắn, còn có biểu tình có chút *** đãng…

La Băng kia ăn một chút dừng một tý, bộ dáng hình như không có khẩu vị gì, Từ Úy ánh mắt thâm tình lúc nào cũng “vô ý” đặt trên người Tiểu Ly, khiến toàn thân Tiểu Ly bắt đầu nổi da gà.

Một bữa cơm trong bầu không khí quỷ dị như vậy đã xong.

Lúc đoàn người từ lầu ba xuống, sinh viên ở lầu một đã không còn ai, bầu trời đã muốn tối đen, nơi nơi trong trường học mở đèn đường, đặc biệt hồ nhân tạo bên cạnh nhà ăn, lấp lánh đủ loại màu sắc đèn đường, ở giữa còn có suối phun lớn…

Quả thật rất đẹp.

Từ Úy cùng La Băng đi lấy xe, Hà Diệp đột nhiên nói muốn một mình đi dạo ở học viện y, chỉ để lại Tiểu Ly cùng Lưu Tinh mắt to trừng mắt nhỏ.

“Uy, thằng nhóc hư, Từ Úy phải thuyên chuyển công tác có phải bởi vì cậu hay không a?”Lưu Tinh đột nhiên mở miệng, vẻ mặt bí hiểm.

Thuyên chuyển công tác? Tiểu Ly cảm thấy gân xanh trán không ngừng nhảy, người kia chưa đến nỗi chứ? Vì chuyện yêu đương ngay cả công việc cũng phải thay đổi sao? Cũng quá khoa trương đi…

“Anh ấy muốn điều đi đâu a?”

Lưu Tinh nhếch môi cười, “Đương nhiên là chỗ gần cậu nhất, chính là thành phố này của chúng ta nha.”

“Nga.”Tiểu Ly gật đầu, “Đến tổng công ty?”

“Đúng vậy a, đến tổng công ty a. Tôi thấy kỳ lạ rồi, cậu ta vốn ở bên kia làm rất tốt, hôm nay đột nhiên tới muốn thuyên chuyển công việc đến bên này, nói chuyện với ông chuyện vừa lúc bị tôi nghe được.”

Cho nên nói anh chính là nghe lén người ta nói chuyện, còn giống bà tám nơi nơi tuyên truyền…

“Tiểu Ly, lên xe.”

Từ Úy chạy xe đến trên đường trường, Lưu Tinh sau khi nhìn thấy xe La Băng cũng lập tức chạy chậm tới,

“Hà Diệp ở ngã rẽ phía trước chờ chúng ta.”

La Băng gật gật đầu, sau đó hướng Tiểu Ly nói: “Vậy hẹn gặp lại, có vấn đề thì tìm tôi nha.”

Tiểu Ly cười gật đầu…

Hình như người đàn ông này không khủng bố như trong tưởng tượng a, vốn còn tưởng rằng y sẽ xem nhẹ mình, không nghĩ tới y còn chủ động để lại số điện thoại…

Bộ dáng học trường trông nôm đàn em, nếu không phải bộ mặt kia không có bao nhiêu biểu tình, y nhất định sẽ là một người rất nhiệt tình đi…

Tiểu Ly đối với bóng dáng chiếc xe màu bạc xa xa khe khẽ thở dài, sau đó mới xoay người lên xe Từ Úy.

Từ Úy mỉm cười nói: “Sao thế? Luyến tiếc sao?”

“Luyến tiếc cái đầu của anh á!”

“Nga, thì ra em luyến tiếc đầu của tôi a, được, tôi cắt đầu cho em, em đêm nay ôm ngủ nhé?”

Ai, một khi không có người ngoài, người kia sẽ khôi phục bản chất sói…

Ở trước mặt người khác một bộ dạng quý ông hòa nhã, đây hoàn toàn là biểu hiện giả dối a biểu hiện giả dối, sao bị biểu hiện giả dối này lừa, vào hang sói rồi…

“Tiểu Ly, em sau khi trở về phải ghi danh đi, đừng quên.” Từ Úy đột nhiên bắt đầu nghiêm túc.

“Xế chiều hôm nay anh vội vội vàng vàng tìm tôi, ngoài chuyện này còn có chuyện khác sao?” Ví dụ phải thuyên chuyển công việc chẳng hạn…

“Tôi vốn ở công ty, em gái tôi gọi điện thoại nói, giảng viên hướng bọn họ đã bắt đầu thu nhận nghiên cứu sinh khóa mới rồi, sau đó tôi đột nhiên nhớ đến em không phải muốn thi nghiên sao, vì thế đã đi tìm em. Thật ra, tôi là sợ em mơ mơ màng màng quên ghi danh, hoặc là nói, em vốn không muốn ghi danh, chẳng qua là tìm cớ thôi.”

Tiểu Ly nga một tiếng, xem ra anh ta vô cùng quan tâm mình.

“Anh phải chuyển công tác sao?”

“Ha hả, là Lưu Tinh miệng rộng nói bậy đi?” Từ Úy quay đầu hướng Tiểu Ly cười đến mức quỷ dị, “Em có phải đã nghĩ tôi vì muốn thường xuyên gặp mặt em mới chuyển đến cùng một thành phố với em hay không? Có phải rất cảm động hay không đây?”

Tiểu Ly quay đầu đi chỗ khác không nhìn hắn.

Bởi vì bằng trực giác cậu, câu tiếp theo của người kia khẳng định không phải lời hay.

“Thật ra, không phải tôi muốn chuyển, là ông chủ điều tôi tới, tôi gặp dịp biết thời biết thế đồng ý a…”

“Anh vẫn không thể nói chút lời hay gạt người sao? Không nên đáng ghét như vậy nha.” Tiểu Ly nhìn hầm hầm Từ Úy, cho hắn một ánh mắt sắc bén.

“Tôi không muốn lừa dối em a.” Từ Úy chăm chú nhìn Tiểu Ly, sau đó, đột nhiên vươn tay xoa xoa tóc Tiểu Ly.

“Thật mềm a, giống như gà con…”

“Anh nói ai giống gà con thế?”

“Nga, tôi cảm thấy chính mình giống gà con nha.”

“Hừ, chuyên tâm lái xe. Đem móng vuốt lấy xuống a.”

“Đã biết.” Từ Úy nghe lời để tay xuống, sau đó lại thuận đường nắm tay Tiểu Ly, Tiểu Ly hơi hồi hộp cúi đầu, không nhìn thấy dáng tươi cười hiện ra trên mặt Từ Úy, giống như mèo trộm được thịt kia.