Thông tin truyện

Bạc Kiếp (Gả Cho Anh)

Bạc Kiếp (Gả Cho Anh)
Đánh giá: 8.0/10 từ 4 lượt

Tôi lúc này chẳng còn tin tưởng ai ngoại trừ anh, cho nên anh nói cái gì tôi đều tin răm rắp cái đó. 23 tuổi nhưng bản thân tôi còn ngu ngốc khờ dại lắm, lúc còn bé sống với ba mẹ được yêu thương, lớn lên ở trong cô nhi viện, mà trẻ em là người dân tộc bọn tôi đi học cũng không mấy được bình đẳng. Không ba không mẹ không gia đình không một ai có thể dựa vào, tôi khi ấy từng là nạn nhân của bạo lực học đường suốt mấy năm đi học. Đến khi lên cao đẳng vẫn gà mờ mù tịt với mấy thứ xã giao quan hệ hay nói đúng ra là sợ hãi, mãi đến khi gặp được Long tôi mới có thêm một chỗ để dựa dẫm, một nơi để bộc lộ bản chất con người của mình. Vì Long yêu thương tôi, tôi lại một lòng một dạ với anh nên từ lâu tôi gần như đã xem anh là chồng cũng mặc định sẽ tin tưởng anh đến hết đời....


Bây giờ nghĩ lại, công nhận tuổi trẻ có những cái tin yêu thật buồn cười. Long đi rồi, tôi cũng chẳng ngủ được, một phần vì lạ chỗ phần vì sợ hãi không biết sẽ đối diện với mẹ của Long như thế nào. Tôi biết bà có chút không thích tôi, chắc vì tôi là con em dân tộc lại không gia đình không môn đăng hộ đối với Long. Gia đình Long không gọi là giàu nhưng mà nói không có của ăn của để cũng không phải. Ba anh là cán bộ trong quân đội, mẹ anh là chủ tịch hội phụ nữ của phường, Long là con trai cả cũng là cháu trai đích tôn của dòng họ Vũ Văn. 

Bình luận truyện