Bà Xã Về Đây Anh Thương

Chương 11: Mộ Thần Lại Nổi Tính Biến Thái [ H ]



Tịch Mộ Thần khó khăn cất giọng, bên trong cô thật dễ chịu, nó ấm nóng vô cùng sướng. Chỉ có điều, mỗi lần vào như thế cô không chịu được lập tức siết chặt lấy anh không buông

" Bảo bối nhỏ, em thật hư hỏng! "

Anh vừa nói lại đánh cái bốp lên cặp mông tròn trịa của cô, anh càng làm thế thì chỉ khiến cô siết chặt hơn mà thôi

" Mộ Thần không được rồi...sâu quá...ưm...chậm lại đi, em sắp không được rồi... Aa… "

Tịch Mộ Thần khẽ nhíu mày, chặt quá rồi

" Em yêu thả lỏng ra một chút, em làm anh thật khó chịu! "

Cô cắn môi, ôm chặt lấy anh. Khoái cảm luôn ập tới làm cô không chịu được mà cào vào lưng anh

" Ông xã anh chậm một chút, em theo không kịp! "

Tịch Mộ Thần như một con mãnh thú, thưởng thức con mồi bên dưới mình. Động tác ra vào, lui rồi tiến bên trong cô ngày càng một nhanh hơn, như vậy sao cô chịu đựng được?

Anh không cảm thấy đau, mặc cho cô cào mình như thế. Tịch Mộ Thần cúi đầu hôn lên môi cô sau đó động tác ra vào nhanh hơn

" Aaa... Mộ Thần... "

Không cào anh nữa, cô ôm chặt lấy anh. Tấm lưng to lớn nay có một chút thấm ướt, anh bắt đầy đổ mồ hôi

Tịch Mộ Thần nâng cô lên ôm chặt cô vào lòng, cũng không quên di chuyển phía bên dưới

Những tấc thịt khi chạm vào nhau tạo ra những tiếng kêu " bành bạch " vô cùng ngượng tai người nghe, xen lẫn đó là những hơi thở không đều đặn của cả hai làm tạo ra một không gian đầy ám muội

Cô vòng tay qua ôm lấy cổ anh. Tịch Mộ Thần chui đầu vào hõm cổ cô, tham lam hít mùi hương thơm đặc trưng chỉ riêng cô mới có, anh ngửi thấy mùi hoa oải hương trên người cô. Thật thơm

Đặt nụ hôn lên vai cô, anh ngước mặt nhìn cô đang chìm đắm trong dục vọng cùng anh

" Tiểu Tịch, Tiểu Tịch của anh. Em yêu anh chứ? "

" Ưm...yêu, em yêu anh...! "

" Ngoan lắm! "

Tịch Mộ Thần hài lòng hôn lên đôi môi cô...

Hai cơ thể trần trụi dính chặt lấy nhau không buông, làn da trắng mịn của cô giờ đây khắp người đều xuất hiện những vết hôn, vết cắn trên người do anh gây ra

" Mộ Thần, em không được rồi...ha...người ta sắp ra mất! "

Tịch Mộ Thần hôn lên xương quai xanh quyến rũ của cô, giọng nói trầm thấp cất lên

" Ngoan, đừng ra trước. Đợi anh! "

Vừa nói xong, anh mạnh mẽ ra vào bên trong cô ngày càng mãnh liệt và nhanh hơn. Cô chịu không được nên cắn vào bả vai anh rõ đau

Vài lần như thế rốt cuộc đã lên đỉnh, Tịch Mộ Thần bắn hết tất cả xuân dịch vào bên trong cô, xuân dịch của cả hai hòa trộn nhiều đến nỗi chảy xuống mép đùi của cô

Cô giờ đây không còn chút sức lực, xụi lơ dựa vào lòng ngực anh. Tịch Mộ Thần hài lòng về cuộc hoan ái đầy kích tình ban nãy, anh yêu thương hôn lên tóc cô, lên trán rồi mới tới đôi môi cô

Cô tuy không còn chút sức lực nhưng vẫn cố mở miệng oán trách anh vài ba câu

" Mộ Thần anh thật đáng ghét, đồ xấu xa! "

Tịch Mộ Thần không để ý lời cô nói, yêu thương hôn lên khắp cơ thể mềm mại của cô rồi cất giọng

" Rồi rồi, là anh xấu xa. Bảo bối đừng giận, em cũng mệt rồi, mau nghỉ ngơi! "

Cô hừ lạnh, mặc cho anh làm gì thì làm bởi vì cô đã bị anh vắt cạn sức lực rồi

Tịch Mộ Thần ôm cô nằm xuống giường, cẩn thận đắp chăn cho cả hai...

Cô thức dậy cũng đã là sáu giờ tối

" Hơ? Mình đã ngủ lâu như thế rồi ư? "

Cô nhìn bên cạnh cũng không thấy anh, lại nhìn lại bản thân thấy mình đã được thay đồ. Đang suy nghĩ lẽ nào là anh giúp cô thay ư? Bởi vì ngoài anh ra tất cả những người khác dù cho có là phụ nữ đi chăng nữa cũng không được nhìn thấy cơ thể của cô... Haiz vậy chắc là anh rồi

Cạch....đúng lúc Tịch Mộ Thần lên phòng định gọi vợ dậy ra ngoài ăn tối. Cô đã ngủ lâu như thế rồi kia mà?Có lẽ cô cũng đói rồi

Nhìn thấy cô gái nhỏ đang ngồi trên giường suy tư cái gì đó, đến khi mình bước vào phòng lập tức dời mắt sang nhìn. Vẻ mặt ngây ngô kia có chút đáng yêu làm sao, anh đến gần chỗ cô

" Sao nhìn anh thế kia? Đói rồi chứ? "

Anh chỉ vừa mới nói xong thôi thì bụng cô đã bắt đầu biểu tình. Cô gật đầu

" Đói rồi! "

Anh cười nhẹ: " Vậy mau xuống đó ăn tối thôi, dưới đó có làm những món em thích ăn! "

Cô mỉm cười: " Được a, em xuống liền! "

Anh quay lưng bước ra khỏi phòng, cô cũng xuống giường. Chưa kịp đừng dậy cô bỗng thấy phía bên dưới hạ thân có chút đau, chân lại mềm nhũn không đi được. Bỗng nhớ lại sự việc ban nãy diễn ra trước kia cô thoáng chốc đỏ mặt

Tịch Mộ Thần dừng chân, xoay đầu lại nhìn cô

" Sao thế? Em còn ngồi đó làm gì? "

"...ông xã, bế! "

Cô nũng nịu, dang tay ra chờ anh bế

Lông mày dài của Tịch Mộ Thần khẽ nhíu lại: " Bế? "

Cô gật đầu: " Em đi không được nữa rồi...đau! "

Cô mím môi có chút ngượng nói, anh nhìn cô một chút. Đôi môi hơi nhếch lên

" Chân mềm nhũn, lại đau hông sao? "

Cô khẽ gật đầu, Tịch Mộ Thần bước chân tới chỗ cô. Ngồi khụy một chân xuống trước mặt cô

" Còn đau chỗ nào nữa hay không? Bên dưới? "

Anh vừa nói, tay lại kéo váy cô lên. Cô đỏ mặt lập tức ngăn lại

" Đừng!! "

Tịch Mộ Thần nhướng mắt nhìn cô: " Em ngăn cái gì?Anh cũng đâu phải chưa từng nhìn thấy nó? "

Cô mím môi lắc đầu, anh không nói gì cả. Đừng dậy rồi bế cô đi về phía phòng tắm

" Anh làm gì vậy? "

" Cùng nhau vệ sinh một chút mới xuống nhà ăn tối, anh thấy em mệt mỏi ngủ liên miên như thế chỉ đành mặc đồ cho em trước. Bây giờ dậy rồi thì đi tắm! "

" E...em tự mình làm cũng được. Anh thả em xuống đi! "

" Tự em làm? Ngay cả bước xuống giường cũng không nổi vậy thì em bảo mình tự làm như thế nào chứ? "

" Kệ em, cũng tại anh làm em thành ra như thế này kia mà...bây giờ còn nói như thế nữa "

" Vậy bây giờ anh giúp em làm hết mọi việc bao gồm cả việc tắm rửa coi như bù đắp "

"... "

" Bây giờ thì ngoan ngoãn ở yên đây đi, em mà còn cựa quậy nữa anh không chắc tiếp theo mình sẽ làm gì em đâu "

Xấu xa! Quá xấu xa đi, cô thật đáng thương khi lấy phải tên chồng vừa biến thái vừa lưu manh xấu xa như anh

Thấy cô hậm hực không lên tiếng phản kháng nữa Tịch Mộ Thần khẽ cười hài lòng, đặt một nụ hôn lên tóc cô

...

Giúp cô tắm rửa xong anh cũng bế cô xuống dưới nhà ăn tối, cả hai cùng nhau ăn vô cùng vui vẻ cho đến khi anh cô bắt đầu gọi điện tới

Cô nhìn anh một chút rồi nhấc máy

" Ca c... "

" Tiêu Tiểu Tịch! Tại sao em bảo đi một chút rồi về hả? Bây giờ là mấy giờ rồi còn chưa chịu về, còn nữa tại sao anh gọi điện lại không bắt máy "

Người đàn ông nào đó đang thản nhiên dùng bữa tối, cô tức giận lườm anh một cái. Hừ! Cái tên này lại dám tắt máy của anh trai? Bây giờ lại hại cô bị mắng một trận

" Ca ca em không phải là cố ý đây, đều có lý do cả mà. Đừng giận em! "

" Hừ! Coi như tha cho em lần này. Sao đây? Có về nhà với ca ca nữa hay không? "

" Dạ...chắc là không đâu ạ, em và Mộ Thần đã hòa nhau rồi! "

" Ừ! Hòa rồi thì tốt. Em chỉ biết ở nhà hết đi chơi rồi phá phách thôi, trả em lại cho Tịch Mộ Thần anh cũng thật vui "

" Anh! Sao anh lại có thể nói như thế với em chứ...em là em gái anh mà! "

" Thôi không nói nữa, anh cúp máy trước đây! "

Không để cho cô nói thêm một câu, Tiêu Cảnh Thiên lập tức cúp máy của cô. Cô nhìn điện thoại tắt máy đi mà tức giận

" Xú ca ca, lại dám cúp máy khi em chưa nói hết! "

Ở sau lưng anh trai mà cô không khỏi mắng, lại nhìn Tịch Mộ Thần ngồi ăn cơm trước mặt, dường như biết cô sắp nói gì đó nên anh lập tức lên tiếng trước:

" Vì không muốn em bị đánh thức bởi mấy cuộc gọi vô bổ gọi đến nên tắt máy một chút "

"... "

Tắt máy một chút? Hờ, chỉ là tắt máy một chút thôi mà anh trai gọi đến cô đã bị mắng một ít, nhưng cũng may chỉ mắng vài câu chứ không giận. Cơ mà anh cũng chỉ vì cô nên mới làm như thế mà thôi, không trách không trách

Bỗng dưng nhớ tới chuyện ở công ty, trước lúc hoan ái cùng nhau, anh cũng đã giải thích toàn bộ sự việc đầu đuôi cho cô nghe. Nhớ lại cô cảm thấy vô cùng ấm lòng a, rốt cuộc thì đã không còn nỗi lo âu về chuyện này nữa rồi

" Mộ Thần, em muốn anh đuổi việc nữ thư ký kia! "

" Ăn giấm? "

" Phải đó! Là em ăn giấm "

Tịch Mộ Thần nhếch môi cười: " Em không cần bảo anh cũng đã đuổi cô ta đi rồi! "

" Thật sao? "

" Phải, nếu như không anh sợ bà xã nhất định sẽ chịu uất ức mà khóc! "

Anh cưng chiều nói, đưa tay bẹo má cô. Cô phụng phịu nhìn anh, Tịch Mộ Mộ khẽ cười

" Em yên tâm đi, thư ký bây giờ của anh đã đổi thành đàn ông rồi. Nếu như em muốn, em dĩ nhiên cũng có thể đến công ty làm trợ lý giúp việc riêng cho anh, tiền lương bảo đảm sẽ cao. Còn có cả quà khuyến mãi nữa! "

Nghe anh bảo như thế cô thấy công việc này thật rất hấp dẫn a, chồng là chủ tịch của tập đoàn lớn hơn nữa nếu như cô vào làm dĩ nhiên công việc cô được giao không nhiều, tiền lương lại tăng chứ không giảm

" Quà khuyến mãi? Là gì vậy? "

Tịch Mộ Thần ranh ma, nhếch môi cười nói: " Quà khuyến mãi dĩ nhiên là anh rồi. Mỗi ngày ở công ty anh sẽ " hầu hạ " em ba lần, mỗi lần ba hiệp, mỗi hiệp ba tiếng, mỗi tiếng một tư thế khác nhau "

"... "

Biến thái! Vô liêm sỉ! Cái gì mà quà khuyến mãi là anh chứ? Muốn dụ dỗ cô đến công ty lăn lộn cùng anh ư. Hừ, mơ đi!! Bà đây mới không ngốc nữa để anh dụ

" Em yêu ~ có muốn đến công ty làm không? "

" Không! Em không làm. Tịch Mộ Thần đại cầm thú nhà anh, anh biến thái quá rồi! "

" Bảo bối, thấy em vẫn còn hăng hái mắng anh như vậy chắc chắn là vẫn còn sức để cùng anh làm thêm vài hiệp chứ nhỉ? "

"... "

" Ăn cũng no rồi! Nào, chúng ta về phòng bồi đắp thêm tình cảm để sau này mới nhanh chóng sinh bảo bảo "

Không để cô kịp phản kháng lại anh lập tức bế cô về phòng

" Bỏ em xuống, bỏ em xuống. Cái gì mà bồi đắp tình cảm nhanh chóng sinh bảo bảo chứ, lừa gạt! Anh chỉ muốn lợi dụng điều này để " ăn " em mà thôi "

" Nói trắng ra thì em nói không sai! "

" Anh!...mau thả em xuống! "

" Còn cựa quậy nữa sáng mai em sẽ không thể xuống giường được đâu! "

"... "

Huhu ca ca cứu em, Tịch Mộ Thần lại giở thói thú tính nữa rồi...đồ biến thái, trước kia nếu như biết sẽ có ngày này em nhất định sẽ nghe lời ca ca không lấy anh rồi