Bà Xã Mua Được

Chương 20: Lý Tư theo đuổi



Nhìn thấy biểu hiện trước khi đi của Hoàng Tĩnh, một lần nhân nhượng khiến Chiêu Đệ cảm thấy chuyện ký hợp đồng của Tiểu Trí đã hết hy vọng, cô cũng không nói được cảm giác bây giờ của mình là gì, một mặt là tiếc thay Tiểu Trí mất đi cơ hội là người đi giao lưu âm nhạc, mặt khác lại hơi cảm thấy may mắn vì Tiểu Trí không cần phải đi đối mặt với những chuyện đời phức tạp. Anh chỉ cần thật vui vẻ mà làm điều mình có thể là được.

Nhưng mà không nghĩ tới, sau khi trải qua một chuỗi ngày bình yên, cô lại nhận được cuộc gọi của Hoàng Tĩnh, truyền thông Bồ Đào Nha lại có thể đồng ý đáp ứng tất cả điều kiện của bọn họ, cũng nhận lời trước khi Tiểu Trí đồng ý xuất hiện trước mặt công chúng, bọn họ tuyệt đối sẽ không công khai hình ảnh của Tiểu Trí, sẽ không tạo bất kỳ áp lực nào cho Tiểu Trí.

Lúc đầu, Chiêu Đệ, Hạ Cầm và Trần Chung cũng nghi ngờ tại sao trên đời này lại có thể có chuyện dễ dàng như vậy, thuyền thông Bồ Đào Nha sẽ không mưu đồ gì không thể cho ai biết chứ, nhưng sau khi phân tích cẩn thận lại phát hiện, những điều khoản trong hợp đồng họ mang tới đều được viết rất rõ ràng, cũng không tồn tại cái gọi là lỗ hổng luật pháp. Hơn nữa tính khả năng xấu nhất, cho dù sau này có điều gì không tốt thì cùng lắm bọn họ chỉ cần bồi thường tiền hủy hợp đồng là được, khoản tiền hủy hợp đồng này bọn họ vẫn trả được, coi như là mua hi vọng giúp cho Tiểu Trí mở rộng phạm vi giao tiếp đi. Cho nên sau vài ngày cân nhắc, Chiêu Đệ cầm hợp đồng đến cho Tiểu Trí ký tên.

Sau khi ký hợp đồng xong, cuộc sống của Tiểu Trí cũng không có thay đổi gì lớn, chẳng qua là ở trong phòng để đàn dựng lên thiết bị chụp ảnh chuyên nghiệp, sợ lúc Tiểu Trí đàn mà xuất hiện người lạ lại cảm thấy không được tự nhiên, thậm chí truyền thông Bồ Đào Nha còn sử dụng máy chụp hình không có người điều khiển tiên tiến nhất, mặc dù như thế, lúc vừa mới bắt đầu, đối với việc đột nhiên xuất hiện mô hình quái dị màu đen tâm tình Tiểu Trí vẫn có mâu thuẫn, sau khi được Chiêu Đệ cố gắng giải thích một lúc lâu mới bắt đầu đón nhận tự tồn tại của nó.

Trong thời gian này, Chiêu Đệ đưa ra một số tin tức để tiêu thụ ở trên mạng, cuối cùng cũng có câu trả lời, mặc dù số lượng không lớn, nhưng mỗi ngày luôn có một ít đơn đặt hàng lẻ tẻ, cô cũng không ngại số lượng đặt hàng ít mà nơi giao hàng lại quá xa, toàn bộ những câu trả lời đều là phản hồi tốt đẹp, cũng kịp thời tiến hành việc khai thông với nhân viên tiêu thụ của công ty Trần Chung, sau khi bán hàng cũng sẽ theo sau phục vụ tỉ mỉ. Dần dần cũng tích lũy được một chút danh tiếng tốt ở trên mạng, đơn đặt cũng có xu hướng ngày càng nhiều hơn.

Trước kia Trần Chung cũng đã sớm biết về sau khoản mục Internet Marketing (quảng cáo trên mạng) sẽ là mạch máu chủ yếu của doanh nghiệp, bởi vì không xuất hiện người nào có khả năng giao phó hoàn toàn sự tín nhiệm, giao cho Lý Tư lại lo lắng anh ta nảy sinh dã tâm, cho nên tới bây giờ vẫn không chế sự phát tiển của Internet Marketing ở trong công ty, bây giờ có Chiêu Đệ phụ trách khoản mục này, ông cũng dần dần mở rộng khoản mục này trong công ty, nhớ lại có lẽ thật sự có một ngày như thế, công ty có thể giao cho Chiêu Đệ, tiếp tục phát triển lớn mạnh hơn, mà không cần bị ép sửa họ, lại tính đến cuối cùng Chiêu Đệ cũng không thể phụ trách một mặt công việc một mình thì ít nhất cô sẽ hiểu được một việc trên thương trường, về sau lúc công ty được phân lợi luận có thể biết được những lợi nhuận này đến từ đâu, tính toán như thế nào, mà sẽ không bị người khác lừa gạt, bảo sao nghe vậy.

Lý Tư xây dựng nhà máy và làm thêm công việc hậu kỳ ở thung lũng nhà họ Mã, các phương diện về vận chuyển đều đã được bố trí ổn thỏa sau đó cũng vể tới Thành Phố W, vừa vào công ty anh ta đã nhạy cảm cũng cảm giác được có điều gì đó thay đổi, mà sự thay đổi này cũng không làm anh ta vui vẻ gì, lúc trước bị Trần Chung lấy công ty để phát triển quy mô nên cũng không mở rộng quá nhanh, yêu cầu về sản phẩm tương đối cao, internet cũng không phù hợp để định vị sản phẩm cùng với việc lấy đủ loại lý do để loại bỏ dự án internet marketing, bây giờ lại phát triển nó trong yên lặng không một tiếng động nào.

Mặc dù nói bây giờ quy mô còn rất nhỏ, hơn nữa có vẻ như công ty không bỏ vốn quá nhiều vào sức người sức của, giống như rất không coi trọng, nhưng anh ta vừa lên mạng tìm kiếm, lại thấy trên mỗi đài tiêu thụ lớn đều có thể tìm thấy sản phẩm của Trần Thị, vô cùng phổ biến ở các khu vực. Thấy những lần tiêu thụ này đều được ghi lại trên mạng, mặc dù số lượng không lớn, nhưng sau khi khách hàng mua lại đánh giá rất cao, trong thời gian ngắn không tới một tháng, lại có thể tích lũy được lượng uy tín tương đối khả quan.

Lý Tư rất rõ ràng, tiêu thụ trên internet lúc ban đầu, không phải là thành tích quan trọng nhất, mà là tiêu thụ về uy tín, thường thường uy tín tốt đẹp có thể mà đặt nền móng vững chắc không thể phá vỡ được cho sự phát triển sau đó. Anh ta giống như không để ý mấy lần dò xét ý tứ của Trần Chung.Thật ra Trần Chung cũng không giấu giếm, về chuyện nghi ngờ lại có ý tránh nặng tìm nhẹ, ông ta nói, chuyện đó chỉ là để Chiêu Đệ tiêu hao chút thời gian nhàm chán, đứa bé tùy tiện đừa giỡn một chút, không ngờ lại thật sự có chút thành tích, cho nên sẽ để cho cô tiếp tục làm.

Mặc dù Trần Chung nói như thế nhưng Lý Tư cũng sẽ không tin như vậy, chẳng qua là anh ta quá rõ ràng Trần Chương coi trọng Trần Thị bao nhiêu, ông ta chắc chắn sẽ không giao sản phẩm của công ty cho người khác giết thời gian, tùy tiện đùa giỡn một chút. Bởi vì Trần Trí không thể tiếp nhận Trần thị, mặc dù Trần Chung cũng không xác định rõ sẽ hứa hẹn cho anh ta điều gì, nhưng lại loáng thoáng để lộ một số tin tức, về sau Trần Thị sẽ giao lại cho anh ta, cho nên trải qua nhiều năm như vậy anh ta dốc sức làm cho Trần thị đều là xuất phát từ thật lòng, nhưng nếu như bây giờ Trần Chung có tính toán khác, vậy tự nhiên anh ta cũng phải vì tiền đồ của mình mà tranh đấu một trận.

Đầu tiên, anh ta muốn tìm cơ hội gặp mặt người tên Chiêu Đệ này trước, nhìn xem rốt cuộc cô ta có khả năng gì, lại có thể khiến Trần Chung tin tưởng cô ta như thế.Trong ấn tượng của anh ta, mấy tháng trước Chiêu Đệ còn ở trong nhóm mấy cô gái nhỏ gầy yếu ở thung lũng nhà họ Mã đó, giản dị, hiền lành, không có tâm kế, anh ta rất khó tưởng tượng được, một cô gái kinh nhiệm sống không nhiều như vậy làm sao để Trần Chung coi trọng như thế, không phải là cô ta được Trần Chung nhìn trúng đến bảo vệ Trần Trí sao? Tại sao đột nhiên lại nhúng tay vào chuyện của Trần Thị?

Mà rất nhanh, cơ hội này đã đến rồi, sáng sớm anh ta đến công ty lúc đi qua quầy lễ tân, đã bị một cô gái ở quầy lễ tân gọi lại, sau khi nghe đối phương đỏ mặt ấp úng nói xong, anh ta chỉ nhẹ nhàng hạ khóe miệng, ngay sau đó anh ta nhận lấy từ đối phương một cái bọc, trước khi xoay người rời đi còn lễ phép nói cám ơn với đối phương, lúc xoay người đi vào chờ thang máy, anh ta có thể nhìn thấy người vừa nói chuyện với anh ta trước quầy lễ tân kia đang bị mấy người phụ nữ đồng nghiệp cùng làm việc một chỗ với cô ta vây quanh.Mặc dù không nghe được bọn họ đang nói chuyện gì, nhưng thấy gương mặt của cô gái kia đỏ bừng cùng gương mặt mập mờ của mấy cô bạn đồng nghiệp kia, anh ta gần như có thể đoán được mười trên mười chuyện bọn họ đang nói đến.

Từ trước đến giờ anh ta vô cùng hiểu mình có lực hút với những cô gái chưa có chồng trong công ty, anh ta xuất thân từ gia đình bình thường, sau khi tốt nghiệp đại học thì nộp đơn đến công ty này, dựa vào năng lực của mình, từ một nhân viên bình thường đến một quản lý bộ phận tiêu thụ như bây giờ, được Trần Chung khen ngợi trọng dụng, mặc dù Trần Chung coi trọng nhưng đồng thời cũng phòng bị anh ta, những người không rõ chân tướng có lẽ nhìn thấy ánh sáng gì đó ở bên ngoài mà thôi. Cộng thêm bề ngoài của anh ta vốn xuất sắc, cho tới nay điều tốt đẹp nhất chính là phẩm hạnh, điều đó vô cùng quý hiếm trong công ty, cho nên không hấp dẫn ánh mắt chăm chú của đồng nghiệp nữ gần như là chuyện không có khả năng.

Anh ta nhìn chằm chằm cái bọc trong tay, trên cái bọc cũng chỉ có một chữ, anh ta vô cùng quen thuộc với nét chữ đó, đó là chữ của Lâm Diệu Tổ, mặc dù không thể nói rất đẹp nhưng kiểu chữ vô cùng có lực, bởi vì ông Lâm không biết chữ, cho nên trên cơ bản đơn mua hàng trong nhà máy đều do Lâm Diệu Tổ viết hộ, ông Lâm lại là người vô cùng cẩn thận, ngoại trừ đơn mua hàng ở bên ngoài, ông ta còn viết đánh dấu mỗi hạng khoản mục mua sắm nữa. Đương nhiên những thứ này cũng là do Lâm Diệu Tổ phụ trách sao chép toàn hộ, mặc dù không hợp quy tắc nhưng sổ sách vô cùng chi tiết, thỉnh thoảng anh ta sẽ xem mỗi bản một lần cho nên tự nhiên sẽ không xa lạ với chữ của Lâm Diệu Tổ.

Phía trên viết tên người nhận là Lâm Chiêu Đệ, có lẽ là người nhà họ Lâm gửi cho Chiêu Đệ một chút đặc sản, chuyện Chiêu Đệ ở nhà họ Trần vẫn luôn là chuyện bảo mật, mặc dù thật sự là Trần Chung làm nhưng không nói với anh ta, chỉ giao phó không thể nhắc chuyện Chiêu Đệ ở nhà họ Trần trước mặt người nhà họ Lâm, nhưng anh ta vẫn mơ hồ biết rõ nguyên nhân.

Tình trạng hiện giờ của Trần Trí, muốn lấy vợ là một chuyện tương đối khó khăn, càng không cần nói đến chuyện muốn tìm một người vợ thật lòng đối xử với cậu ta, lúc Trần Chung muốn dẫn Lâm Chiêu Đệ trở về thành phố W, anh ta lập tức đoán được ý đồ của Trần Chung, chỉ là lâu như vậy rồi vẫn không nghe được tin tức kết hôn của Trần Trí, có lẽ Trần Chung còn chưa áp dụng kế hoạch, cũng đúng thôi, dù sao kết hôn cũng là chuyện lớn, thời gian mấy tháng thì quả thật cũng quá nhanh, hơn nữa Trần Trí là người rất sợ người lạ, chưa chắc đã có thể tiếp nhận Lâm Chiêu Đệ.

Mặc dù đoán được đầu đuôi cả câu chuyện, nhưng bất kể anh ta suy xét từ phương diện nào cũng không có cách nào để không phối hợp với ý Trần Chung, theo ý anh ta, đó là cuộc giao dịch anh tình tôi nguyện, không có gì đúng hay sai.

Nhà họ Lâm vẫn cho rằng Chiêu Đệ chỉ đi làm ở Trần thị, lúc trước ở thung lũng nhà họ Mã, anh ta cũng từng thấy ông Lâm gửi đặc sản quê nhà tới công ty cho Chiêu Đệ, xem ra trước kia đều là do Trần Chung đi lấy, sau đó sẽ mang thẳng về nhà cho Lâm Chiêu Đệ, chỉ là trong khoảng thời gian này Trần Chung vẫn đi công tác ở bên ngoài, quầy lễ tân không có cách nào giao đồ cho ông ta, mà có lẽ sẽ được bọc trong này là một chút đồ ăn gì đó, bây giờ dần dần cũng có mùi hương bay ra, phỏng chừng các cô ấy sợ là nếu để lâu quá đồ bên trong sẽ hỏng mất, lại nghĩ đến trước kia anh ta đã từng đi công tác khá lâu ở thung lũng nhà họ Mã, có thể biết người tên Lâm Chiêu Đệ này, cho nên lập tức nhờ anh ta chuyển hộ. Lúc lý Tư đến gần nhà họ Trần, đúng lúc đến giờ ăn cơm, anh ta biết bởi vì Trần Trí cho nên người nhà họ Trần luôn luôn ngủ sớm, anh muốn tới sớm một chút để nhìn thấy người, thời gian tan tầm cũng chính là lúc này, cho nên cũng không quan tâm tới chuyện có thể bị người khác nói tới ăn chực hay không, chỉ có thể chọn đến đây và thời gian này thôi.Người ra mở cửa là thím Phúc, là người anh ta đã gặp nhiều lần, làm việc ở Trần thị thời gian dài như vậy, Trần Chung lại là người cố gắng đào tạo cấp dưới, cho nên việc cấp trên mời anh ta đến nhà ăn cơm cũng là chuyện rất bình thường, chỉ là số lần không nhiều mà thôi, nhưng như vậy cũng đủ để anh ta hiểu rõ về những thành viên tạo thành nhà họ Trần cùng tình huống cơ bản ở nhà này.

Anh ta cười, đưa chiếc túi trong tay lên. “Thím phúc, con đến làm nhân viên chuyển phát nhanh, Lâm Chiêu Đệ có nhà không ạ?”

Phản ứng đầu tiên khi nhìn thấy Lý Tư của thím Phúc là ngẩn ra, sau đó mới khách sáo mời anh ta vào nhà.

Lúc Lý Tư theo thím Phúc vào phòng ăn, đúng lúc thấy Trần Trí gắp rau vào bát một cô gái trẻ, cô gái đó bởi vì đang nghiêng đầu nhìn Trần Trí cho nên anh ta chỉ có thể nhìn thấy cô buộc tóc đuôi ngựa sau đầu thôi, còn có chiếc cổ dài trắng nõn của cô, mà anh ta cho rằng vị trí này là nơi gợi cảm nhất của một người phụ nữ, phía sau gáy của người con gái này đối với anh ta mà nói thì chính là hoàn toàn phù hợp với tất cả yêu cầu của một chiếc cổ hoàn mỹ.

Cho nên lúc đường cong nõn nà duyên dáng sau gáy tiến công vào trong mắt anh ta thì lập tức hô hấp của anh ta nhanh lên một nhịp. Mãi cho đến khi anh ta nghe thấy âm thanh của Hạ Cầm mới quay đầu lại. Khi anh ta thấy khuôn mặt giống như đã từng quen biết kia còn đẹp hơn trước đó nhiều thì mới ý thức được, người này lại có thể là người mặc quần áo vá, buộc tóc hai bên, mặc dù cười rộ lên vô cùng đáng yêu nhưng lại càng lộ vẻ thật thà phúc hậu trong ký ức của anh ta, Lâm Chiêu Đệ.

"Tiểu Lý, cháu thật sự là khách ít đến nha, tại sao hôm nay lại đến đây? Ăn cơm chưa? Mặc kệ đã ăn chưa, cùng ăn thêm một chút đi." Hạ Cầm thấy ánh mắt đánh giá Chiêu Đệ của Lý Tư, lại vừa thấy sắc mặt rõ ràng đã vô cùng thối của Tiểu Trí, khấn trương cười gọi Lý Tư ngồi xuống bên cạnh bà, vị trí bên cạnh bà này không dễ dàng nhìn thấy Chiêu Đệ, hy vọng nếu làm như vậy, sắc mặt Tiểu Trí có thể tốt hơn một chút, thật là, có cần độc tài như vậy không? Chỉ cần nhìn vợ nó vài lần mà nó đã tiếc rẻ như vậy rồi.

"Bác gái, vậy thì con đây sẽ không khách khí, ở trong văn phòng một ngày, đúng là rất đói bụng." Trước khi đi đến bên cạnh Hạ Cầm thì Lý Tư vòng qua người Chiêu Đệ trước, đưa bọc trên tay cho cô.

"Cầm lấy, cô là Chiêu Đệ đúng không, lâu rồi không gặp, tôi đã không nhận ra cô nữa rồi, đây là đồ cha cô gửi cho cô, để ở quầy lễ tân mấy ngày rồi, Tổng giám đốc Trần cũng chưa quay về, cô ấy biết tôi đã từng ở Thung lũng nhà họ Mã một thời gian, suy đoán rằng tôi biết cô, nên để tôi giao nó cho cô, cô mau mở ra đi, ngửi mùi hình như là đồ ăn, để lâu như vậy, không biết có bị hỏng không."

Chiêu Đệ vừa ngửi mùi từ xong bọc tỏa ra lập tức biết nó là cái gì, đây là củ cải nhà muối, trước kia trong nhà không có tiền mua thịt, nhưng mà loại củ cải này thì có rất nhiều, có lúc bán không hết mà ăn cũng không hết, mẹ lại muối những cây củ cải này lên, loại củ cải này dùng để ăn với cơm.

"Giám đốc Lý, để cho anh từ xa mang tới đây, đã làm phiền anh rồi, cảm ơn anh." Bởi vì nhận được đồ từ nhà nên rất vui vẻ, Chiêu Đệ nở nụ cười đặc biệt chân thành về phía Lý Tư.

Nhưng Tiểu Trí nhìn thấy Chiêu Đệ cười với người đàn ông khác, lại còn cười vui vẻ như thế, khóe miệng lập tức xụ xuống, hơn nữa cái người tên Lý Tư này vừa vào cửa đã nhìn chằm chằm Chiêu Đệ, điều này làm anh cảm thấy rất không thoải mái, ánh mắt anh ta nhìn Chiêu Đệ và ánh mắt cha mẹ nhìn Chiêu Đệ là không giống nhau, ý tứ bên trong anh không hiểu, nhưng anh biết nội dung bên trong rất phức tạp, anh rất không thích.

Chiêu Đệ mở hai ba lớp bọc bên ngoài ra, lấy bình nhỏ bằng gốm từ bên trong ra, vừa mở ra thì có mùi vị cay ê ẩm xông thẳng ra, trong nháy mắt tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy nước miếng trong khoang miệng nhanh chóng tiết ra, không tự chủ nuốt nước miếng một cái.

Lúc thím phúc vừa thấy Chiêu Đệ mở cái bình ra, đã vô cùng tự giác đi vào phòng bếp cầm đĩa và một đôi đũa ra, đúng lúc đưa nó vào tay Chiêu Đệ, Chiêu Đệ cười cảm ơn thím Phúc, lúc này mới dùng chiếc đũa gắp một ít củ cải màu trắng, bên trên nó còn có một vài chỗ màu đỏ của ớt cùng với tỏi được giã nát đặt vào trong mâm, cứ như vậy một đĩa củ cải đơn giản được bày ra, làm cảm giác thèm ăn của mọi người tăng lên gấp bội.

"Giám đốc Lý, mẹ, Tiểu Trí, mọi người nếm thử một chút, xem tay nghề của mẹ con như thế nào."

Sau khi Lý Tư và Hạ Cầm nghe Chiêu Đệ nói cũng cầm đũa lên gắp một ít sợi củ cải cho vào trong miệng, khẽ cắn xuống chỉ cảm thấy trong miệng có vị cay ê ẩm, rất ngon miệng, sau khi ăn thử càng thay phiên nhau khen ngợi tay nghề của mẹ Chiêu Đệ.

Chiêu Đệ nhìn thấy Tiểu Trí không động đũa, còn tưởng anh vì Lý Tư ở đây mà cảm thấy xấu hổ, cho nên gặp một miếng củ cải khô đặt vào chiếc đĩa nhỏ trước mặt anh.

"Tiểu Trí, anh nếm thử một chút, đây là củ cải muốn mà Chiêu Đệ thích ăn nhất, Tiểu Trí nếm thử xem có thích không, nếu như thích thì sau này Chiêu Đệ sẽ làm cho anh ăn, được không?"

Tiểu Trí nâng mắt nhìn vẻ mặt dịu dàng của Chiêu Đệ một chút, cuối cùng thì cảm giác buồn bực bởi vì cô mời Lý Tư trước cũng tản đi một chút, anh lại liếc mắt sang Lý Tư đang chăm chú nhìn bọn họ, lúc này mới ngẩng đầu nhếch miệng cười với Chiêu Đệ một tiếng.

"Chiêu Đệ, Tiểu Trí muốn em cho ăn cơ, Chiêu Đệ cho ăn thì sẽ ăn nhiều hơn một chút."

Chiêu Đệ bị yêu cầu của Tiểu Trí làm cho sửng sốt, sau đó mới cảm thấy xấu hổ, thằng nhóc Tiểu Trí này làm sao vậy, anh chưa bao giờ đề xuất ra loại yêu cầu này nha, với lại bình thường anh rất tự lập, chuyện mình có thể làm thì chưa bao giờ yêu cầu người khác giúp mình làm, hơn nữa bây giờ còn có người ngoài ở đây.

"Tiểu Trí, Chiêu Đệ còn phải ăn cơm nữa chứ, nếu như còn cho con ăn, Chiêu Đệ sẽ bị đói nha." Hạ Cầm nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của Chiêu Đệ, vệt hồng trên mặt cũng càng có xu hướng đậm thêm, vội vàng mở miệng giải vây giúp cô.

"Vậy...Chiêu Đệ ăn trước, Tiểu Trí chờ em, chờ em ăn xong sẽ cho Tiểu Trí ăn." Tiểu Trí hơi cúi đầu xuống suy nghĩ lời nói của Hạ Cầm, Chiêu Đệ không thể bị đói, vậy anh chờ một chút là tốt rồi, sau khi nói xong những lời này, anh lại lặng lẽ nhìn trộm phản ứng của Lý Tư, lại đúng lúc chạm phải ánh mắt đang nhìn qua đây của Lý Tư, nếu theo thói quen trong quá khứ, nhất định là anh sẽ lập tức cúi đầu tránh tiếp xúc với ánh mắt của người khác, nhưng lúc này anh không những không muốn tránh mà còn dùng sức trừng mắt với anh ta, sau đó mới quay đầu lại nhìn Chiêu Đệ.

"Chiêu Đệ, em mau ăn đi, mau ăn đi, ăn no sau đó sẽ để cho Tiểu Trí nếm thử một chút củ cải muối."

Mặc dù lúc mới đầu Chiêu Đệ không hiểu ý nghĩa sâu xa phía sau những hành động này của Tiểu Trí là gì, nhưng sau khi nhìn thấy anh trừng mắt nhìn Lý Tư một cái, lập tức hiểu ý nghĩa phía sau những hành động đó, đây là ghen phải không? Bởi vì Lý Tư nhìn cô nhiều hơn một chút sao? Hay là do cô cười với Lý Tư? Hay là lúc mời ăn củ cải cũng là mời Lý Tư trước? Cho nên Tiểu Trí mới chịu biểu hiện công khai chủ quyền trước mặt Lý Tư sao?

Sau khi nghĩ thông suốt, Chiêu Đệ chỉ cảm thấy buồn cười, quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Trí đang mở to hai mắt nhìn mình, lúc tự cho là người khác không chú ý, dáng vẻ nhìn cây củ cải sau đó nuốt nước miếng, chỉ muốn bước lên xoa xoa khuôn mặt ngày càng phát triển của anh, người này, có cần phải đáng yêu như vậy không.

Chiêu Đệ thấy Tiểu Trí như vậy, trong lòng làm sao có thể để anh chịu đựng như vậy, chỉ có thể đỏ mặt cầm lấy chiếc đũa gắp một miếng củ cải đưa đến miệng Tiểu Trí, nhìn anh nheo mắt lại nhai nhai, rõ ràng là bị chua, nhưng lại sợ nếu nhổ ra bị cô nhìn thấy thì cô sẽ khó chịu, nên buộc mình nuốt xuống, sau đó lập tức cúi đầu vào trong, há miệng cẩn thận hà hơi, e là bắt đầu cảm thấy cay rồi.

"Cầm lấy, Tiểu Trí, uống hớp nước để trôi đi mùi vị đó nào." Chiêu Đệ thấy vẻ mặt kia của Tiểu Trí nên khẩn trương đưa chén nước cho anh, để anh uống nước xong thì trong miệng sẽ dễ chịu hơn một chút, cô rất vui khi nhận được đặc sản mẹ gửi cho nên trong giây lát cũng không nhớ tới Tiểu Trí không có thói quen ăn thứ chua cay như vậy, đồ anh ăn vẫn luôn thanh đạm, đối với Tiểu Trí mà nói, lại có chút khó có thể tiếp nhận được.

"Củ cải...củ cải muốn ăn rất ngon." Mặc dù mùi vị chua cay này khiến Tiểu Trí không có chút kháng cự nào, nhưng anh cảm thấy ăn rất ngon, cho nên miệng đã cay đến mức hồng hồng rồi nhưng vẫn lắp bắp phát biểu cảm giác sau khi ăn của mình.

"Tiểu Trí thích sao? Tiểu Trí không cảm thấy quá chua và cay sao?" Chiêu Đệ nghe Tiểu Trí nói như vậy không tránh được cảm thấy hơi kỳ lạ, rõ ràng là chua đến nhíu mày, cay đến hít hà, tại sao lại nói là ăn rất ngon chứ?

"Ừ, cay ê ẩm ăn rất ngon, Tiểu Trí thích." Tiểu Trí vừa nói chuyện vừa kéo tay Chiêu Đệ, để cô lại gắp cho anh ăn.

Chiêu Đệ nhìn vẻ mặt không giống như đang nói những lời nói dối thiện ý của Tiểu Trí, vậy thì thật tốt, nhưng nhìn trán đã hơi đổ mồ hôi của anh, lại không dám để anh ăn nhiều. "Tiểu Trí, ăn thêm một miếng nữa rồi chúng ta sẽ không ăn nữa, để ăn sau được không? Loại dưa muối này nếu ăn nhiều sẽ không tốt cho cơ thể."

"Ừ, nghe Chiêu Đệ, Chiêu Đệ là vợ, Tiểu Trí nghe vợ nha." Tiểu Trí nghe lời gật đầu một cái, lúc xoay đầu tự mình ăn cơm cũng không quên len lén nhìn vẻ mặt Lý Tư, vừa rồi từ vợ kia anh nói rất lớn, anh ta nên biết Chiêu Đệ là của anh rồi.

Nhưng sau khi Lý Tư nghe anh nói thì không có bất kỳ biểu hiện gì khác, thần sắc vẫn bình thường, tiếp tục thưởng thức đĩa rau, giống như không nghe được gì.

Nhưng trên thực tế, ngay cả hai chữ kinh ngạc cũng không đủ để hình dung tâm trạng của Lý Tư lúc này, ngay từ đầu lúc anh ta được Chiêu Đệ gọi 'Mẹ' anh ta còn tưởng rằng mình đã nghe nhầm, nhưng bây giờ Tiểu Trí lớn tiếng công khai chủ quyền trước mặt anh ta như vậy, dù không dám tin nhưng anh ta cũng không thể không tin lỗ tai của mình, anh ta thừa dịp không ai chú ý đến mình lặng lẽ đánh giá vẻ mặt Chiêu Đệ, lại nhìn hai chiếc nhẫn nhẵn bóng giống nhau trên ngón tay của cô và Tiểu Trí, nhìn thế nào cũng thấy Chiêu Đệ không giống một người đã kết hôn, trên trán cô vẫn lộ ra một chút non nớt, cái này rõ ràng là hơi thở của một cô gái.

Điều này có phải nói Chiêu Đệ xưng hô với Hạ Cầm như vậy, còn có Tiểu Trí gọi Chiêu Đệ như vậy là một loại hình thức nhà họ Trần muốn cưới Chiêu Đệ làm con dâu không? Bây giờ cứ để bọ họ gọi như vậy trước, để Tiểu Trí thích ứng với thân phận của Chiêu Đệ hơn.

Nếu như bọn họ kết hôn thì anh ta không có khả năng không nghe được một chút phong thanh nào, Trần Chung cũng sẽ không để con trai bảo bối của ông ta làm chuyện uất ức như cưới chui này chứ.

Nếu như phỏng đoán kia là chính xác, thì cũng có thể biết địa vị bây giờ của Chiêu Đệ ở nhà họ Trần, cũng có thể giải thích chuyện Trần Chung giao nghiệp vụ về khối tiêu thụ trên internet của công ty cho Chiêu Đệ, đây là ông ta muốn khúc dạo đầu sẽ tự mình bồi dưỡng người trong nhà tiếp quản Trần thị, đây cũng là cách ông ta lôi kéo Chiêu Đệ phải không? Anh ta cũng không tin nếu không có bất kỳ quyền lợi nào điều khiển, sẽ có người nguyện ý gả có một người mắc chứng tự bế, dù cho bề ngoài của người này có xuất sắc bao nhiêu đi chăng nữa.

Nếu như anh ta thu phục Chiêu Đệ trước Trần Chung, Trần thị trở thành vật trong túi anh ta là chuyện vô cùng dễ dàng, chỉ là biện pháp này hơi bỉ ổi, có làm hay không anh ta còn cần cân nhắc thêm, chẳng qua cũng chỉ là xác định thêm một chút mà thôi, anh ta tuyệt đối sẽ không chể cho mình bỏ ra nhiều cố gắng như vậy, dễ dàng thay đổi việc gì sắp tới tay nếu người ta khinh địch.

Nếu đã Lý Tư có ý nghĩ như vậy, vì muốn xác định xem địa vị ở nhà họTrần của Chiêu Đệ có phải như vậy hay không thì đương nhiên là anh ta sẽ lưu ý khắp nơi.

Có nhiều việc chính là như vậy, vào thời điểm bạn không chú ý, không cảm thấy có manh mối gì, chỉ khi nào tập trung ánh mắt của mình ở phía trên thì lập tức phát hiện ra mọi nơi đều để lại dấu vết.

Cũng giống như bây giờ, giữa cuộc họp, điện thoại của Trần Chung bí mậtrung, ông lấy ra nhìn thoáng qua, lập tức giao cho thư ký phụ trách ghichép nội dung cuộc họp, cô ta rời khỏi phòng họp, trong lúc đó, TrầnChung chỉ nheo khóe mắt nhìn thư ký một cái, sau khi gật đầu với cô tacủa mình, ông lập tức quay đầu lại tiếp tục nghe báo cáo, dường như vôcùng rõ thư ký ra ngoài để làm gì.

Mà Lý Tư lại đang ngồi bên phải một thư ký đó, lúc cô ta lấy điện thoạira xem, anh ta có thể nhìn rõ ràng người nhắn tin là Lâm Chiêu Đệ, mặcdù trong thời gian một cái nháy mắt không thể nhìn toàn bộ nội dung,nhưng lại có thể thấy rõ những thứ kia chính là tin tức về đơn đặt hàng.

Sau khi kết thúc cuộc họp, anh ta cố gắng dạo qua bộ phận kho một vòng,quả nhiên thấy nhân viên trong kho đang bận in đơn hàng, còn có mấyngười đang vùi đầu nhanh chóng dựa vào đơn đặt hàng điền vào đơn chuyểnphát nhanh, cửa trên chiếc xe chuyển phát nhanh đã lần lượt được xếp đầy các kiện hàng, anh ta đi qua, làm như không để ý lật ra, phát hiện cácnơi trong cả nước đều có đơn hàng, một số kiện hàng còn rất lớn, phảibiết rằng Trần thị sản xuất thực phẩm xanh, bởi vì sử dụng chiêu bàithực phẩm hữu cơ không ô nhiễm, cho nên đề ra giá đắt, một kiện hàng lớn như vậy, nói như thế nào cũng phải đến vài nghìn.

Anh ta tính toán qua loa một chút, lại nhìn những sản phẩm trước mặt anh ta, số lượng tiêu thụ có thể bằng thành quả trong một ngày của một cửahàng ở một khu vực sầm uất.

"Giám đốc Lý, xem tôi này, ở đây bận rộn lại không nhìn thấy anh, anh có điều gì muốn phân phó sao?" Chủ nhiệm Lâm vất cả sửa sang lại đám đơnđặt hàng vừa mới in ra kia, ngẩng đầu lên lại thấy Lý Tư đứng ở cửa, vội vàng bước lên vài bước chào anh ta.

"Không có chuyện gì, chỉ là vừa đi ngang qua, nhìn thấy mọi người ở bênnày bận rộn như vậy cho nên mới qua đây xem một chút, nhận được đơn đặthàng lớn sao? Sao tôi lại không thấy bên dưới báo cáo nhỉ?"

"Không phải do bộ phận tiêu thụ tiếp nhận đơn đặt hàng, đây là do thư ký của tổng giám đốc Trần bàn giao riêng một đơn đặt hang lớn trêninternet, nói là nghiệp vụ này do tổng giám đốc Trần trực tiếp phụtrách, chuyện này cũng hơn mấy tháng rồi, có thể giám đốc Lý mới trở vềtừ bên ngoài cho nên không nắm rõ, ngay từ lúc bắt đầu, đơn đặt hangcũng rất ít, chỉ lẻ tẻ vài cái, thời gian gần đây càng lúc càng nhiều,bốn giờ chiều mỗi ngày phải xuất hang trong đơn đặt hàng ra, như vậy ởđây phải cần đến mười người tranh thủ thời gian khoảng từ một đến haitiếng mới có thể hoàn thành.” Chủ nhiệm Lâm thấy quan hệ giữa Lý Tư vàTrần Chung rất thân thiết, hơn nữa trong công ty cũng có lời đồn đạirằng, sau này người phụ trách Trần thị sẽ là Lý Tư, cho nên không nghingờ gì, nói ra toàn bộ sự thật.

“À… là như thế này, trước khi tôi đến thôn họ Mã, cũng có nghe tổng giám đốc Trần nói qua, có chuyện như vậy, nhìn tình huống bây giờ, xem ralợi nhuận tiêu thụ trên internet có vẻ rất tốt.”

“Còn không phải sao, vẫn phải nói là do ánh mắt của giám đốc Lý tốt, sớm đã biết tiêu thụ trên Internet là mạch máu của công ty, trước kia không biết tổng giám đốc Trần nghĩ như thế nào, may mà bây giờ cuối cùng cũng nghe theo đề nghị của giám đốc Lý, thời gian gần đây, đơn đặt hàng cũng tăng lên một chút, có nhiều đơn là do khách hàng quen trước kia, tớilúc mua hàng đều đặt thêm đơn hàng. Trước kia tôi cảm thấy con đường bán lẻ trên web chưa tốt thì làm sao buôn bán được, nhưng bây giờ xem ra là do mắt nhìn của tôi quá thiển cận rồi.” Chủ nhiệm Lâm nửa thật lòng nửa nịnh nọt nói ra những lời này, cho rằng có thể đạt được niềm vui của Lý Tư, có điều Lý Tư chỉ khẽ cười với ông ta, sau đó xin phép rời đi.

Trên đường lái xe về nhà, Lý Tư suy nghĩ về chuyện này, Trần Chung không thể nào không biết ưu thế của Internet, lúc trước anh ta đề xuất đề ánnày, không được thong qua, anh ta cũng biết Trần Chung có chỗ kiêng dèmình, những điều này anh ta đều có thể hiểu được, dù sao trên đời nàycũng không có ai có thể dễ dàng chấp nhận chuyện chắp tay nhường giansơn mà mình đã khổ cực xây dựng cho người khác, cho nên trong thời giannày anh ta mới nghiêm túc tăng công tác lên gấp đôi, chỉ hy vọng TrầnChung có thể giải trừ những băn khoăn với anh ta, không ngờ kết quả lạilà ông ta muốn vứt bỏ mình.

Lâm Chiêu Đệ, không ngờ con bé ở nông thôn kia còn có khả năng này, mớivài tháng ngắn ngủn, một mình cô ta lại phát triển mở rộng con đườngtrên Internet, bây giờ cô ta chỉ cần thao tác ở nhà, nếu như sau nàyđược Trần Chung cho tới công ty, cô ta lại có nhiều thành tích, mặc dùnhìn qua tiêu thụ trên mạng và tiêu thụ ở bên ngoài khác nhau rất nhiều, nhưng việc buôn bán, trong một quy tắc có hàng trăm cách giải thíchkhác nhau, dường như anh ta thật sự nhìn rõ cô rồi.

Bây giờ anh ta gần như có thể xác định, Lâm Chiêu Đệ cũng không kết hônvới Trần Trí, ngày hôm qua anh ta viện cớ gọi điện thoại thăm dò ý tứcủa nhà họ Lâm, bây giờ ông Lâm còn hăng hái kiếm đồ cưới cho con gái,khi anh ta hỏi có thể chọn được con rể vừa ý chưa thì ông Lâm còn thởngắn than dài, nói không tìm được người thích hợp ở thôn họ Mã, còn cầuxin anh cũng lưu ý giúp Lâm Chiêu Đệ, nếu như ở thành phố W có ứng cửviên tốt thì ngàn vạn lần phải vội vàng giúp con gái ông ấy giới thiệumột chút.

Anh ta tin tưởng với tính tình của Trần Chung, ông ta sẽ không làm rachuyện sau lưng cha mẹ nhà gái, cũng không làm chuyện khiến con gáingười ta im hơi lặng tiếng gả cho con mình, như vậy uất ức Lâm Chiêu Đệ, uất ức Trần Trí, lại càng vì Trần Trí mà không muốn chôn họa ngầm khicậu ta gặp nhà vợ, Trần Chung là một người khôn khéo như vậy, là ngườikinh doanh sành sỏi, sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy.

Một đôi vợ chồng còn chưa kết hôn, ở giữa có thể có bao nhiêu tình cảm,hơn nữa tình huống của Trần Trí lại như thế này, Lâm Chiêu Đệ cẩn thậnchăm sóc con trai của ông ta, nhiều nhất thì Trần Chung cũng chỉ dấy lên lòng đồng tình và cảm ơn đối với cô ta, cô gái có phẩm hạnh như vậy,lại một cô gái đơn thuần mới đi ra từ trong núi, khống chế trong taykhông khó lắm.

Nghĩ tới đây, khóe miệng Lý Tư kéo ra, khẽ mỉm cười, hàm nghĩa bên trong rất phức tạp, nhất định phải có kiêu ngạo những rồi lại có một loạibuồn đau không rõ, lúc nào thì, Lý Tư anh ta cũng phải lưu lạc tới mứclàm loại chuyện hèn hạ đến mức này. Ban đầu anh ta thanh cao kiêu ngạo,đắm mình trong thương trường nhiều năm như vậy, ở nơi bị danh lợi hấpdẫn dễ như trở bàn tay, đã không còn từ ngày trước rồi.

Mà lúc này Chiêu Đệ hoàn toàn không cảm thấy bị người ta xem như conmồi, bây giờ cô đang khổ não với Tiểu Trí bướng bỉnh, kể từ khi cô nóivới anh, làm chuyện vợ chồng thì phải đợi đến khi trời tối mới có thểlàm, ngay lập tức Tiểu Trí bắt đầu đặc biệt chú ý đến sắc trời, trời mới vừa mới gần tối, anh cũng không quan tâm vào giờ phút này đang ở đâu,có những ai ở đây, lại có ai đang nói chuyện với cô, anh không nói hailời, lập tức kéo cô đứng dậy trở về phòng, vừa bắt đầu Hạ Cầm và TrầnChung còn có thể cảm thấy kỳ quái về hành động đột ngột của anh, hỏi anh làm sao vậy, câu trả lời của anh luôn là hai chữ ấy. "Đi ngủ." Sau đóthì không để ý tới người khác nữa, kéo người đi, trở về phòng vừa ép côxuống đã gặm loạn một lần.

Trần Chung và Hạ Cầm cũng không phải là cô bé cậu bé chưa biết mùi đời,sau một lần hai lần như vậy, vô cùng hiểu hai chữ ‘Đi ngủ’của Tiểu Trílà có ý gì, cho nên về sau lúc Tiểu Trí kéo người đi, bọn họ vô cùng tựgiác ngậm miệng không hỏi nữa, vẻ mặt già nua hiện cười an ủi, tay chỉthiếu vẫy lụa nói: "Đi đi, đi đi, nhanh trở về phòng ‘Đi ngủ’ đi."

Mà mỗi lần Chiêu Đệ đều đỏ mặt cúi đầu trở về phòng, cô cũng đã từng chú ý sắc trời, trời còn chưa tối sẽ để cho mình và Tiểu Trí ở một chỗ, đây cũng không có nghĩa là cô cũng gấp làm chuyện như vậy, mặc dù Tiểu Tríhọc rất nhanh, năng lực cũng rất tốt, mỗi lần cũng có thể khiến cho côcảm thấy rất thoải mái, nhưng nguyên nhân lớn nhất là cô không muốn bịkéo về phòng dưới ánh mắt rất mập mờ của cha mẹ chồng, làm như vậy quámất mặt. Nhưng cô lại không làm được giống như Tiểu Trí, mỗi ngày đều đi chú ý sắc trời, bình thường sẽ có rất nhiều chuyện làm cô phân tâm,công việc bận rộn, hoặc là nói chuyện phiếm với Hạ Cầm, cô sẽ quênchuyện này, mãi cho đến khi Tiểu Trí tới kéo cô, cô mới thể ý thức được, trời lại tối rồi.

"Tiểu Trí, dừng, anh dừng một chút, trước hết nghe em nói." Chiêu Đệ vừa kiềm chế lửa nóng trên người nổi lên do bị Tiểu Trí không ngừng hônkia, vừa thở nhẹ suy nghĩ muốn nâng đầu chui ở trước ngực cô lên.

Dưới ảnh hưởng của hai tay Chiêu Đệ, rốt cuộc Tiểu Trí ngẩng đầu lên,chỉ là trong ánh mắt lại vẫn mang theo mùi vị tình dục nồng nặc, sươngmù mênh mông, như nước trong veo, chỉ nhìn thôi mà bên hông Chiêu Đệ lại mềm nhũn.

"Tiểu Trí, hôm nay không được, hôm nay dì cả của Chiêu Đệ đến rồi, chỉcó thể hôn nhẹ, không thể để cho Tiểu Trí đi vào." Chiêu Đệ đỏ mặt nhìnvề phía Tiểu Trí thẳng thắn nói lý do cự tuyệt anh, từ khi có quan hệ vợ chồng với Tiểu Trí, cô lên mạng tìm rất nhiều kiến thức liên quan để bổ sung, chỉ sợ hai người cùng không hiểu chuyện, nếu như làm chuyện cấmkỵ gì, tạo thành tổn thương cho hai bên thì sẽ không tốt, chuyện tronglúc dì cả đến không thể sinh hoạt vợ chồng chính là tra được như vậy.

Khi lần đầu tiên Tiểu Trí bị cự tuyệt vì nguyên nhân này, gương mặt Tiểu Trí còn không hiểu, vẫn hỏi tại sao, tại sao. Ép cho cô không biết làmsao, cô không biết làm cách nào chỉ có thể dạy cho anh một khóa họctường tận về sinh lý, sau khi Tiểu Trí nghe nếu như tiến vào, không chỉsẽ tạo thành nguy hại cho anh, hơn nữa còn có hại cho cô nhiều hơn, thìnhanh chóng trèo từ trên người cô xuống, nằm một bên, nâng cao tay, nóilời thề son sắt, về sau trong lúc cô có dì cả, anh tuyệt đối không làmchuyện ân ái nữa.

Chiêu Đệ nhìn dáng vẻ thận trọng của Tiểu Trí, còn có gương mặt vì nhẫnnại mà bị nghẹn đến mức hồng hồng, lại cúi đầu nhìn chỗ chống thành lềubên dưới quần ngủ của anh, vì không đành lòng, cũng cảm động vì Tiểu Trí để ý đến mình, cho nên quỷ thần xui khiến cô lập tức chủ động nằm trênngười Tiểu Trí hôn anh, hai người vì yêu mà khao khát, thậm chí họctrong phim đưa tay thăm dò quần lót của anh, từ từ vuốt ve khuấy động,trực tiếp làm cho Tiểu Trí thoải mái không ngừng hừ hừ.

Kể từ khi Tiểu Trí nếm đến ngon ngọt lần đó, lúc cô không tiện, lại muốn cô hôn anh, sờ anh, mặc dù như thế này cảm giác thoải mái kém hơn lúcđi vào, nhưng được Chiêu Đệ hôn sờ, vẫn cảm thấy rất thoải mái.

“Ừ, vậy Tiểu Trí không đi vào, Chiêu Đệ hôn nhẹ Tiểu Trí, Tiểu Trí cũnghôn nhẹ Chiêu Đệ, sờ sờ Chiêu Đệ có được không?” Tiểu Trí cảm thấy trong thời gian đặc biệt này, Chiêu Đệ vẫn hôn anh, sờ anh, người thoải máichỉ có một mình anh, như vậy không công bằng với Chiêu Đệ, cho nên lầnnày chủ động đề nghị muốn hôn nhẹ Chiêu Đệ, chỉ cần không đi vào, nênnhững thứ khác đầu có thể làm thôi.

“Ách~~ không cầm, Tiểu Trí, Chiêu Đệ không cần Tiểu Trí hôn nhẹ và sờsờ, Tiểu Trí đừng khách khí.” Sau khi Chiêu Đệ đang nghe đề nghị củaTiểu Trí, đầu tiên là đỏ mặt, sau đó mới nhớ là phải nhanh chóng cựtuyệt Tiểu Trí, ngộ nhỡ anh cho rằng cô ngầm cho phép, vậy thì phải làmsao bây giờ. Cự tuyệt anh không có nghĩa là cô không muốn, mà có nghĩalà bất kỳ một cô gái nào, lúc bị hỏi như vậy cũng sẽ cự tuyệt, đâu có cô gái nào mặt dày nói, anh tới hôn đi, anh tới sờ đi đâu. Tiểu Trí cũngthật là, loại chuyện như vậy trực tiếp làm là tốt rồi, tại sao phải hỏicô chứ.

“Chiêu Đệ không thích sao? Tại sao? Anh xem trên CD mấy cô gái kia đềurất thích, lúc bọn họ bị hôn còn có thể phát ra âm thanh rất thoải mái,đặc biệt là khi những người đàn ông kia hôn hai trái anh đào nhỏ của các cô ấy, còn có lúc hôn nơi này.” Cùng lúc nói chuyện, Tiểu Trí tay lạisờ hạ thân của Chiêu Đệ một cái, mặc dù cách quần và băng vệ sinh thậtdầy, nhưng bị Tiểu Trí sờ như vậy, Chiêu Đệ vẫn nhạy cảm co rúm lại mộtchút.

“Chiêu Đệ thích, có đúng hay không, anh thấy em run một cái, mỗi lầnTiểu Trí làm cho Chiêu Đệ thấy thoải mái, Chiêu Đệ cũng sẽ như vậy.” Sau khi Tiểu Trí phát hiện phản ứng của Chiêu Đệ, lập tức ngẩng đầu vuimừng nhìn Chiêu Đệ, giống như phát hiện loại bí mật quan trọng.

“Tiểu Trí, anh không ngoan, lại xem lén CD phải không, Chiêu Đệ nói vớianh thế nào, loại CD này xem nhiều không tốt.” Bởi vì bị bắt tại trận,Chiêu Đệ chỉ có thể tìm lấy cớ này rời lực chú ý của Tiểu Trí. Kể từngày Tiểu Trí nói cô chảy máu, sau đó bị Hạ Cầm biết bọn họ đã quan hệvợ chồng, không biết Hạ Cầm mua được nhiều đĩa giáo dục giới tính ở đâu, để Tiểu Trí học tập, cho nên có một khoảng thời gian, Chiêu Đệ cảm thấy Tiểu Trí như mở khóa, kiến thức về phương diện này tăng lên rất nhiều,mãi cho đến khi cô nhìn thấy Tiểu Trí đang mở những đĩa phim này thì cômới biết chuyện này.

Nếu như đổi lại là trước kia, cô đã sớm phát hiện, nhưng sau này côngviệc trên mạng càng ngày càng bận rộn, Tiểu Trí vì không muốn ảnh hưởngđến cô, lúc xem đĩa phim đều cắm tai nghe, cô lại chỉ nhìn chằm chằm máy vi tính của mình, cho nên đến lúc đó mới biết, không trách được cô cólúc ngẩng đầu nhìn tình hình của Tiểu Trí, sẽ phát hiện trên mặt anhhồng hồng, thì ra là xem phim A, mặc dù những đĩa phim này đánh Mosaic(phương tiện xử lý hình ảnh), nhưng vẫn sẽ khiến người xem bị kíchthích, ban ngày Tiểu Trí vừa xem, nhìn lại nhớ tới cô nói rằng chuyện vợ chồng chỉ có thể làn buổi tối, không tìm được chỗ phát tiết, cứ thếmãi, sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với thân thể của anh, cho nên cô lại lấy cớ nói tư thế nhiều, mệt mỏi, mặc dù đây cũng là sự thật, nhưng lại cũng không phải nguyên nhân chủ yếu, chỉ là muốn Tiểu Trí yêuthương cô mà không xem phim mà thôi.

“Tiểu Trí không có nhìn lén, cái đó đã xem từ lâu rồi, Tiểu Trí cũngnhớ, sau khi Chiêu Đệ nói không thể xem anh lập tức không xem nữa, thật, Tiểu Trí đã sớm trả CD cho mẹ rồi, Tiểu Trí nói với mẹ rồi, Chiêu Đệkhông để cho nhìn lâu, nói học tư thế lộn xộn lung tung làm cho Chiêu Đệ mệt chết đi.” Tiểu Trí sợ Chiêu Đệ thật sự hiểu lầm, lập tức ngồi dậytừ trên giường, cũng vội vàng giải thích.

“Ách ~~~ Anh nói với mẹ như vậy sao? Anh và mẹ nói em bị tư thế của anhlàm cho mệt chết đi‼‼!” Sau khi chứng kiến Tiểu Trí vô tội gật đầu mộtcái, Chiêu Đệ chỉ cảm thấy trong nháy mắt máu trên toàn bộ cơ thể đềuvọt lên mặt, đầu óc cũng bị cái gật đầu này của Tiểu Trí làm cho choángváng hồ đồ, bỗng nhiên cô kéo chăn che lại mặt, không ngừng lăn trái lộn phải ở trong chăn, kêu ô ô ô ô trong chăn. “Về sau em gặp mẹ thế nàođây, gặp thế nào đây, mất mặt chết mất, làm thế nào bây giờ?”

Tiểu Trí cũng không nghe rõ Chiêu Đệ nói những thứ gì trong chăn, chỉnhìn thấy Chiêu Đệ cuốn chăn không ngừng lộn trái phải, còn tưởng rằngcô khó chịu chỗ nào, nhìn cô lật một lúc lâu không ngừng, cũng có chútnóng nảy, vươn tay, dùng sức kéo chăn ra, đào Chiêu Đệ từ trong chănlên. “Chiêu Đệ, làm sao vậy, em khó chịu chỗ nào sao?” Anh nhìn gươngmặt Chiêu Đệ đỏ có chút khác thường, càng xác định Chiêu Đệ bị bệnh, vừa hỏi, vừa muốn ôm lấy người ra khỏi phòng.

“Đợi chút, đợi chút, Tiểu Trí, em không có bị bệnh, chỉ là xấu hổ, thật, không tin anh thả em xuống, em nhảy hai cái cho anh em, em thật sựkhông có chuyện gì.” Đã mất thể diện như vậy, nếu như còn bị Tiểu Trí ôm ra như vậy bị cha mẹ thấy, cô thật sự không cần làm người nữa rồi.

“Xấu hổ? Tại sao phải xấu hổ.” Nhìn Chiêu Đệ thật sự nhảy mấy cái, quảthật không có chuyện gì, Tiểu Trí mới không hiểu hỏi Chiêu Đệ.

“Tiểu Trí, về sau chuyện xảy ra trong phòng của chúng ta, không thể nóicho ba mẹ biết không? Đặc biệt là về mấy chuyện trên giường kia, một chữ cũng không thể nói, có biết không?” Chiêu Đệ cảm thấy một chuyện vôcùng quan trọng ở đây chính là khai thông rõ ràng cho Tiểu Trí, ở trongmắt của Tiểu Trí, không có chuyện gì cần phải dấu giếm, không có chuyệngì anh cũng sẽ đỏ mặt, cũng sẽ cảm thấy rất có lỗi, nhưng, nói như thếnào đây? Chính là thành thực đáng ghét kia gây nên, hơn nữa cũng là côtự bê đá đập vào chân mình, là cô nói cha mẹ nên nói chuyện với anh, thì anh phải trả lời, không trả lời ba mẹ sẽ buồn, bây giờ thì tốt rồi, mẹhỏi anh cái gì, anh lập tức trả lời ngay, ngay cả những chuyện trongphòng cũng đều nói ra toàn bộ, vậy có thể làm gì đây?

“Tại sao? Chiêu Đệ nói ba mẹ hỏi anh, anh đều phải trả lời bọn họ, nếu không bọn họ sẽ buồn mà.”

Quả nhiên, Tiểu Trí thật sự nghĩ như vậy, nhưng bị Tiểu Trí hỏi như vậy, Chiêu Đệ lại không biết trả lời như thế nào, nhìn vẻ mặt nghi ngờ củaanh, không nói rõ ràng, hình như anh lại không bỏ qua, vậy muốn nói thếnào mới tốt đây?

“Bởi vì… Bởi vì mọi người đều có bí mật, chuyện xảy ra ở trong phòngnày, đặc biệt là chuyện xảy ra ở trên giường, đều là bí mật giữa em vàTiểu Trí, chỉ có hai người chúng ta mới có thể biết, để cho người khácbiết, không coi là bí mật, nếu như ba mẹ hỏi Tiểu Trí vấn đề này, TiểuTrí phải trả lời, đây là bí mật, không thể nói. Anh xem, vừa trả lời bamẹ như vậy, lại bảo vệ được bí mật của chúng ta, đây không phải là rấttốt sao?” Vì phòng ngừa về sau Tiểu Trí tiếp tục nói ra chuyện giườngchiếu của họ trong lúc lơ đãng, Chiêu Đệ chỉ có thể bịa chuyện như vậy,thật ra thì cô cảm thấy ba mẹ cũng sẽ không hỏi Tiểu Trí chuyện này, làm gì có cha mẹ chồng nào không biết xấu hổ mà hỏi chuyện này của con chứ, lần trước không phải là do Tiểu Trí tự nói sao, cho nên chỉ cần ngănmiệng Tiểu Trí lại, thì không có chuyện gì.

Tiểu Trí nhìn vẻ mặt Chiêu Đệ một chút, lại cúi đầu suy nghĩ kỹ mộtchút, mặc dù chưa không hiểu rất rõ ràng, nhưng chỉ một chút thôi, anhcũng đã nhìn ra, Chiêu Đệ không thích anh nói những việc này với ngườikhác, vậy anh không nói là được, dù sao lúc nói anh cũng cảm thấy cóchút xấu hổ.

“Ừ, vậy Tiểu Trí không nói, Tiểu Trí nghe Chiêu Đệ.” Thấy sau cùng Chiêu Đệ cũng yên tâm thở ra một hơi, Tiểu Trí mới ôm Chiêu Đệ vào ngực mộtlần nữa, “Chiêu Đệ, vậy Tiểu Trí hôn em.” Vừa nói xong, miệng Tiểu Trícũng đã dán lên miệng Chiêu Đệ, nhẹ nhàng, lại ấm áp say lòng người.

Buổi chiều, quả nhiên như lời Tiểu Trí nói lúc trước, anh một lòng mộtdạ muốn làm cho cô thoải mái, ngoại trừ chỗ nhụy hoa bất tiện ra thì gần như hôn khắp người cô, còn vừa hôn vừa hỏi, có thoải mái không, nhịnlại đến mức khiến lòng Chiêu Đệ ngứa ngáy nhưng lại không biết làm thếnào, cuối cùng thật sự không muốn Tiểu Trí sát phong cảnh vào thời điểmnày, nên chỉ có thể đổi từ bị động thành chủ động, dây dưa cùng một chỗvới anh.

Sau đó, vì Chiêu Đệ vừa phải chiếu cố Tiểu Trí, vừa phải làm kinh doanhtrên mạng, cho nên cô gần như không bước ra khỏi nhà, Lý Tư không tìmđược cơ hội đơn độc đến gần Chiêu Đệ ở bên ngoài, cho nên chỉ có thể tìm mọi cách lấy cớ thăm nhà họ Trần, mà nhà họ Lâm không thể nghi ngờchính là cái cớ tốt nhất, lúc anh ta điện thoại giao một ít công việccho xưởng gia công ở thôn họ Mã, luôn giả vờ lơ đãng nói với ông Lâmrằng Chiêu Đệ nhớ thức ăn ở nhà gì đó, anh ta biết bây giờ điều kiện nhà họ Lâm tốt, lại tràn đầy áy náy và đau lòng đối với việc Chiêu Đệ làmmột mình ở bên ngoài, cho nên đương nhiên sẽ không keo kiệt một chúttiền, sau đó ở quầy lễ tân thường xuất hiện kiện hàng của Chiêu Đệ.

Mà lúc Lý Tư đang chọn thời cơ lại động chút ít tâm tư, anh ta luôn chọn đêm trước khi Trần Chung đi công tác mà gọi điện thoại cho ông Lâm, chờ đến lúc kiện hàng được gửi đến, Trần Chung đi công tác, có kinh nghiệmchuyển giao thành công lần trước, trước khi đi ông ta đương nhiên sẽ cầm kiện hàng nhờ anh ta chuyển, anh ta có thể danh chính ngôn thuận đếnnhà họ Trần.

Số lần Lý Tư đến thăm nhà họ Trần đều rất có chừng mực, sẽ không làmngười khác cảm thấy đáng nghi, lại có khả năng khiến Chiêu Đệ càng ngàycàng quen thuốc với anh ta, dù sao mỗi lần anh ta đến bao giờ cũng mangđến cho cô tấm lòng của cha mẹ cô.

Có điều chướng ngại duy nhất của Lý Tư chính là sự phòng bị và kháng cựcủa Tiểu Trí đối với anh ta, Chiêu Đệ cũng không tiện nói gì với anh ta, sau mỗi lần nhận lấy kiện hàng, hơi cảm kích cười một tiếng, cũng lậptức rời đi.

Sau mấy lần như vậy, Lý Tư cũng biết nếu muốn tiến một bước đến gầnChiêu Đệ, anh ta phải nghĩ biện pháp khác, ở nhà họ Trần, mục đích lớnnhất anh ta có thể đạt đến cũng chỉ là khiến Chiêu Đệ không có khúc mắcđối với anh ta mà thôi.