Bà Xã Đừng Chạy

Chương 41



“Em muốn về trường học!” Tân Đồng bám chắc cửa xe không chịu xuống, cái đầu nhỏ liên tục lắc lư, xem như cô không sợ trời không sợ đất, nhưng cũng sẽ không ngu đến mức nhảy ra ngoài chịu chết.

Trâu Thần tối sầm mặt, hai tay khoanh trước ngực đứng ở bên ngoài cửa xe nhìn xuống cô, môi lười phải động, cằm khẽ hướng về phía nhà trọ.

Cô liên tục lắc đầu, bám chặt cửa xe làm bộ dáng đáng thương.

Anh khẽ nhấp nháy miệng, buông hai tay ra bước về phía cửa xe, đưa tay muốn mở cửa.

Cô cũng không ngốc, luốn cuống tay chân ấn nút khóa cửa, đôi mắt to nháy nháy, làm cho người ta vừa yêu vừa hận.

Anh không biết lúc này mình nên khóc hay nên cười, giơ tay lên nhẹ xoa chóp mũi, một tay khác từ trong túi móc ra chìa khóa xe, cũng không vội mở khóa, ngược lại khóe miệng càng nở nụ cười rạng rỡ, hai ngón tay giơ chìa khóa lên lắc lắc trước mặt cô.

Mếu máo, khuôn mặt nhăn lại, đôi mắt to nhìn chằm chằm chùm chìa khóa bên kia cửa sổ, cái mũi nhỏ cũng run lên theo tốc độ lắc lư của chùm chìa khóa, tóm lại bọ dáng đáng thương kia của cô làm cho người ta cảm giác muốn yêu.

“Xuống dưới!” Anh ra lệnh.

Cô quệt miệng thành thật mở cửa xe, xoay mặt hướng ra ngoài xe, nhưng vẫn chưa quyết định bước xuống, cặp chân ở giữa không trung “Em giao điều kiện trước!”

Anh tùy ý nắm chùm chìa khóa trong tay, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười kỳ quái.

Chợt cảm thấy không tốt lắm, cô thu hồi hai chân muốn đóng cửa xe, kết quả một đôi tay ôm cô từ trong xe ra.

“Còn muốn chạy trốn? Không phải vừa rồi rất hả hê sao?” Anh cúi đầu nhìn cô gái bây giờ mới biết sợ đang ở trong lòng anh “Dê nhỏ, còn muốn đi cùng người đàn ông khác trước mặt anh? Gần đây không trị em em liền ngứa da phải không?”

Cô lắc đầu liên tục “Không phải không phải, em nào dám? Điện thoại thật sự bị tịch thu rồi, em thật sự không cố ý, anh ấy nói em cùng anh ấy đi ra ngoài anh ấy liền trả lại cho em, anh cũng biết em là học sinh nghèo, không thể không phục tùng dưới uy quyền.” Cô nắm áo anh tỏ rõ sự trong sạch của mình.

Lườm cô một cái ngẩng đầu liền đi về phía căn hộ, anh mặc kệ, thật vất vả mới có thể trói người đưa tới, mặc kệ lý lẽ của cô! “Không phải em nói có bản lĩnh thì tới trói em sao? Anh làm được, cho nên, bây giờ em không có quyền phát ngôn!” Nghiêng người ôm cô vào thang máy.

“Thả em xuống! Tự em đi vào!” Cô cảm thấy kỳ cục khi bị anh ôm trong lòng, hơn nữa thang máy này là thang máy dùng chung, ngộ nhỡ có ai đó nhìn thấy thì sao?

“Không chạy?”

Rất kiên định lắc đầu.

“Em thử chạy xem!” Cẩn thận đặt cô trên mặt đất “Nếu em thật sự dám chạy thoát, anh không đem em ăn sạch anh liền không phải là Trâu Thần!” Anh nhéo mũi cô uy hiếp.

Cô không nói gì, hai mắt chăm chú nhìn thang máy đang đi lên trên.

Nhìn cô tạm thời đàng hoàng, anh cũng liền buông lỏng dựa vào thang máy, nghiêng đầu vừa lòng nhìn cô gái bên cạnh không biết đang có mưu mô chước quỷ gì.

Rốt cuộc thang máy đi lên mấy tầng, cuối cùng dừng lại ở tầng tám, sau khi đèn hiển thị thông báo, cửa chính từ từ mở ra.

Tân Đồng tập trung tinh thần cao độ nhìn cửa thang máy đang từ từ mở ra, bây giờ cô hy vọng nhất chính là có người đi vào, hoặc là mình có cơ hội chạy ra.

Nhưng điều khiến cô thất vọng là ngoài cửa không có người, đoán chừng là ấn nhầm, hết cách rồi, bây giờ cô chỉ có thể trông cậy vào bản thân, đang lúc thang máy không có thông báo, cửa thang máy chậm chạp mở ra, cô thầm đếm trong lòng, mắt thấy cửa thang máy mở đủ để cho một người đi qua, cô nhanh chóng xông ra ngoài.

Đáng tiếc, người nào đó từ phía sau kéo cổ áo cô lại, khiến cô lui về sau mấy bước, theo bản năng giơ tay cứu vãn cổ họng của mình đang bị ghìm chặt, mà cửa thang máy lại một lần nữa mở ra, một bà lão run rẩy đứng ở ngoài cửa.

“Cô gái, thang máy đang đi xuống hay đi lên?” Bà lão nhìn không rõ lắm.

“Bà ơi, thang máy này đang đi lên trên.” Trâu Thần ở sau lưng Tân Đồng vô cùng lễ phép nói.

“Cảm ơn cháu.” Bà lão cười cảm ơn “Cháu trai này, cháu không thể như vậy, siết như vậy sẽ hỏng người mất, mau buông tay!” Bà lui về sau một bước mới phát hiện chàng trai trong thang máy đang kéo cổ áo cô gái, vội vàng ngăn lại nói “Sao mấy người trẻ tuổi lại làm loại chuyện như vậy chứ? Mau buông tay, nếu không buông tay , bà sẽ báo cảnh sát!” Nói xong run rẩy đi về phía trước một bước.

Trâu Thần dùng tay khác ôm Tân Đồng vào lòng mình “Vân, bà hiểu lầm rồi, vợ cháu giận dỗi với cháu, không chịu về nhà cùng cháu.” Nói xong thân mật hôn lên khuôn mặt nhỏ bé của Tân Đồng.

“Ai ui, mắc cỡ chết bà già này rồi, không làm trễ nãi hai người nữa!” Bà lão xấu hổ lui về sau.

Cửa thang máy lại một lần nữa chậm chạp đóng lại.

Trong không gian kín mít, Tân Đồng dường như có thể nghe thấy trong lòng người nào đó đang cười hả hê.

“Vợ à.” Trâu Thần thân thiết hôn lên mặt cô “Còn muốn chạy sao?” Anh kéo cô xoay chín mươi độ, đem cô ép sát lên thang máy, cúi đầu khẽ chạm vào môi cô “Anh thấy, không dạy dỗ em một chút, em liền không thể đàng hoàng phải không?” Một tay đỡ trên vách, một tay nâng cằm của cô lên, đôi môi mỏng khêu gợi nhẹ nhàng ma sát đôi môi anh đào của cô.

Cô ảo não quay đầu ra, đôi tay chắn trước ngực phòng ngừa anh tiếp tục đến gần.

Không có bất kỳ báo trước, không biết bàn tay anh đã luồn vào trong váy cô lúc nào, làn da mịn màng của bóng loáng của cô khiến cho anh lưu luyến, theo làm da trơn trượt bóng loáng, cuối cùng tới hai bờ mông đầy đặn của cô, tùy ý nhào nặn xoa nắn.

“Không.....Không được!” Cô vừa trốn tránh đôi môi của anh, vừa nóng lòng dùng đôi tay ngăn cản sự xâm phạm của anh.

“Không cần cái gì, hả?” Giọng nói từ tính của anh trở nên hơi khàn, bàn tay cực nóng di chuyển trên mông, giống như muốn giày xéo một phen.

“Em sai rồi......” Giọng nói của cô đứt quãng, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng thở dốc.

Anh thu hồi bàn tay trên vách, khẽ đặt trên eo cô, ma sát qua lại “Sai chỗ nào?”

“Chỗ nào cũng.....Uhm......Sai, Trâu......Trâu.......Uhm......Không......” Rối loạn, tất cả đều rối loạn.

Leng keng! Tiếng thang máy vang lên.

Anh nhìn vào cái cổ tinh tế của cô, đôi mắt thâm thúy tràn đầy lửa tình, nhịn không được lại hôn lên môi cô, cuối cùng lại khom lưng bế cô lên.

Căn phòng sạch sẽ, rõ ràng đã được sắp xếp lại, tất cả mọi thứ đều là đồ đôi chia thành hai màu xanh và màu hồng, mặc dù phòng khách cùng khu vực dùng chung lấy màu vàng nhạt làm màu chủ đạo, nhưng hai phòng ngủ ở hai bên lại lấy hai màu là hồng và xanh dương làm điểm chính, rất rõ ràng có thể phân rõ giới tính của chủ nhân.

Chỉ là, lúc này Trâu Thần làm gì có tâm tình đi giới thiệu, ôm Tân Đồng đi thẳng vào căn phòng ngủ màu xanh dương, sau khi đi vào hung hăng đóng cửa phòng ngủ lại.

Anh dùng sức ném cô lên giường lớn, thừa dịp cô còn mơ màng, lấy nón trên đầu xuống, thuận tiện cởi mấy cái nút áo ở cổ ra, lúc cô đang vất vả bò dậy, con sói kia lại nhào tới lôi cô trở lại “Em không thành thật! Hôm nay anh không ăn em anh liền không phải là Trâu Thần!” Nói xong liền đưa tay cầm cái mũ trên đầu cô ném qua một bên, để cho mái tóc dài quyến rũ của cô trải trên chiếc giường màu xanh dương.

“Trâu Thần, nếu anh dám đụng đến em, em liền kiện anh tội dụ dỗ trẻ tuổi vị thành niên!” Mặc dù bị anh đè phía dưới, nhưng khí thế của cô so với anh cũng không yếu.

“Kiện thôi!” Anh cúi đầu hôn môi cô một cách mãnh liệt, chiếc lưỡi linh hoạt nhân lúc cô phản kháng trượt vào bên trong, bàn tay mới vừa lục lọi đường cong của cô trong thang máy cấp tốc đi vào, lúc sờ đến đôi bồng đào đầy đặn kia, theo dây áo trượt ra phía sau lưng cô, một kỹ xảo nhỏ liền có thể mở ra.

“A!” Trước ngực bị buông lỏng, cô sợ đến ngu người, theo bản năng che ngực mình.

Anh mặc kệ cô che chắn thế nào, lại lần nữa trượt đến trước ngực cô, mềm nhũn, trơn mềm, độ lớn rất thích hợp với bàn tay anh, thoải mái thở nhẹ một hơi, lại lần nữa nhiệt tình khuấy động cái lưỡi xinh xắn của cô.

“Uhm!” Cô tức giận nhanh chóng đẩy vai anh, muốn khóc nhưng khóc không nổi, chỉ có thể mơ hồ phát ra âm thanh “Uhm Uhm......”

Sau khi khuấy động đôi môi cô, đôi môi nóng bỏng của anh trượt xuống phía dưới, đôi tay tùy ý hoạt động trên người cô, dường như cảm thấy không đủ, một bàn tay từ phía dưới trượt vào, lại gắng sức đi lên trên, làn da trắng nõn của cô trong nháy mắt lộ ra trước mắt anh, không nhịn được, anh cúi đầu ngậm lấy nơi đầy đặn kia, mút thật sâu.

“Không cần......” Cô ra sức dùng tay đẩy cái đầu của anh trước ngực mình ra.

“Đừng làm loạn!” Một tay anh giữ chặt hai tay cô, sau đó đè lên trên đỉnh đầu cô, cái miệng liên tục mút thỏa thích, mà một bàn tay khác dùng sức vuốt ve bên còn lại.

“Không......”

Cô khẽ rên khiến cho anh nhả cái núm đỏ ửng trong miệng ra, chuyển sang hôn bên kia, liếm láp, hết sức dụ hoặc cô.