Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử

Chương 16



Khi Snape đi xuống, trông thấy người phòng bếp, phản ứng đầu tiên của anh không phải phẫn nộ vì vạc báo hỏng mà là vì một Potter xuống bếp mà kinh ngạc — tha thứ anh a, cho dù tên Potter hỗn đản biểu hiện trước mặt Lily như là một người chồng chân chính cũng không làm dù là một mảnh bánh mì nướng cho Lily!

Biến hình một cái áo thành tạp dề, Harry cẩn thận làm cho trứng tươi cùng dầu rời xa áo của mình — tay áo có điểm ngắn, cậu cũng đang tại dài thân thể, ngắn là bình thường cho nên Harry quyết định mình nên đến cửa hàng bà Madam Malkin làm mấy bộ — không chỉ là áo choàng, còn có quần áo mặc bình thường, kể cả quần áo Muggle cùng với…… Nội y – khuôn mặt be nhỏ trắng nõn ửng hồng – cậu có lẽ cũng nên mua cho Prince một ít quần áo, nhìn dượng Vernon mỗi tháng mua cho dì Petunia và Dudley một tá quần áo mới! Nha, Harry rất không phúc hậu nhớ tới bạn tốt của mình Ron, dù cho nhà Weasley cũng không giàu có — ngẫm lại trong kim khố nhà bọn họ chỉ có một Galleons duy nhất — chính là Ron cũng phải vì thân cao không ngừng kéo dài của mình mà chuẩn bị một đống quần áo, đương nhiên là có rất nhiều là cũ……

Harry cười, hưng phấn làm cho mặt cậu đỏ lên, đúng vậy, cậu nên làm như vậy!

“Cha! Còn bát đĩa không?” Prince nhảy đến trước mặt Snape,“Trong nhà không có đầy đủ bát đĩa , con nghĩ…… Đồ ăn cũng không có.” Prince nhìn nhìn tủ bát trống rỗng.

Snape không nói gì, trực tiếp triệu hồi ra một tá da dê biến thành bát đĩa cùng đồ ăn, chỉ huy chúng nó giống như quân đội luyện binh theo quy tắc và tràn đầy khí thế đi đến trên bàn cơm – nó rất xinh đẹp! Harry cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới Snape còn có thể làm cái này! Harry bưng chảo tới bàn, cầm cái xẻng muốn lấy trứng tươi — hiển nhiên, nhiều như vậy tại Snape xem là vô cùng nguy hiểm — Potter cánh tay bé, cho dù không bị cái chảo nặng kéo đứt thì cũng sẽ làm cho trứng tươi hoặc là chân giò hun khói các loại gì đó bên trong bay ra — vì thế, giáo sư độc dược tối như mực trực tiếp một không trượng ma pháp trôi nổi thức ăn vào trong đĩa.

“Oa nha! Em yêu pháp thuật!” Harry buông cái chảo không — nhẹ rất nhiều,“Cái kia…… Giáo sư, thực xin lỗi, em dùng…… Phòng bếp, còn có…… đồ ăn.”

Nhìn Harry một chút, Snape kéo ghế ngồi xuống. Anh tuy cay nghiệt nhưng cũng không phải người không nói lý, Potter làm bữa sáng, anh sẽ không đi truy cứu cậu ta vận dùng cái vạc mới mua, nhất là dưới tình huống bên trong cháo yến mạch còn bốc hơi nóng — được rồi, cái kia trên thực tế là vạc nhi đồng anh chuẩn bị cho Prince dùng, cho nên…… Thoạt nhìn hôm nay đi ra ngoài mua mấy thứ, anh có lẽ còn phải lại mua một cái — dù sao, Prince cũng không vì vậy mà bất mãn.

Đối với tiểu vương tử, mạc danh kỳ diệu đi tới thời đại quá khứ trọn vẹn ba tuần cậu mới có cơ hội ăn bữa sáng ba ba chuẩn bị, đừng nói một cái vạc nhi đồng, chính là hai cái, cậu cũng sẽ không quan tâm! Prince cao hứng túm Harry đang cất kỹ đồ làm bếp đến ngồi xuống cạnh Snape, chính mình thì chạy đến đối diện ngồi – cậu đương nhiên tin tưởng ba ba đáng thương của mình sẽ không biết rõ hàm nghĩa của chỗ ngồi.

Vì vậy, Harry ngốc ngốc ngồi trên vị trí thuộc về nữ chủ nhân, bắt đầu ăn bữa sáng – cậu chuẩn bị rất phong phú nhưng cũng không nhiều, hoàn toàn có thể cho ba người mỗi dạng đều nếm một chút nhưng không đến mức quá no. Cho nên, chuẩn bị bữa sáng tuyệt đối cần kỹ thuật.

“Ba ba, con yêu cháo yến mạch!” Prince ăn, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào — phải biết rằng Snape cũng không phải là nam nhân am hiểu chăm sóc trẻ em, anh mua bánh mì cũng không đủ mềm nhưng là ngâm ở trong cháo yến mạch sẽ có một loại vị đặc biệt,“Cha, lát nữa chúng ta đi mua thức ăn a, tay nghề của ba ba thật sự là không có chỗ để nói!”

“Nếu như con còn mang theo đầu óc của mình thì nên biết rõ, chúng ta hôm nay cần đi Hẻm Xéo cho — ba ba con mua những thứ cần cho năm học mới.” Snape liếc Harry.

Harry vội vàng để thìa xuống dùng đôi mắt to xanh biếc tràn đầy hy vọng nhìn về phía Snape:“Giáo sư, em……” Harry còn chưa nói, ánh mắt xà vương chết hết đã đến mà Harry hiển nhiên bị ánh mắt của Snape kích thích thiếu một chút chụp cái bàn — Prince lập tức đè lại tay của cậu, dùng phương thức an ủi đặc biệt vỗ vỗ lưng ba mình — Harry thở dài, nhét vào miệng một thìa cháo yến mạch lớn.

“Cha, bằng không chúng ta buổi tối đi siêu thị mua thức ăn a!” Prince cảm thấy mình chính là người chuyên đi giải quyết rắc rối — cậu là vương tử không phải “Địa chỉ Internet” a– động cơ tìm siêu mạnh? Cái gì cũng có thể làm? Vừa nghĩ tới địa chỉ Internet…… Prince đã cảm chính mình ưu thương vô cùng, cậu thật muốn tiếp tục chơi trò chơi a! Đúng vậy, khi tư duy tiểu vương tử chạy đến 19 năm sau, cậu phát hiện mình nhất định phải làm cho hai ba ba tranh thủ thời gian xử lý tốt tình cảm của bọn họ, nói cách khác cậu tựa hồ không có trò chơi có thể chơi! Hơn nữa…… Hiện tại thế giới pháp thuật, cũng xác thực không có gì chơi vui…… Ngoại trừ cờ phù thủy ngốc ngốc kia! Được rồi, có lẽ Quitdich coi như là một loại trò chơi?

“Nghĩ gì thế?” Harry phát hiện Prince thất thần, lại múc thêm cháo cho cậu,“Buổi tối con muốn ăn cái gì?”

“Trò chơi.”

“Trò chơi?” Harry sững sờ, cậu không biết phù thủy còn có một loại đồ ăn như vậy? Khi cậu nhìn Snape, Snape cũng hơi nghi hoặc nhìn về phía cậu — rất tốt, bọn họ ai cũng không biết đó là cái gì.

“A! Con nói trò chơi?” Prince “Ha ha” cười hai tiếng,“Buổi tối con muốn ăn thịt bò, ba ba, còn có salad, được chứ?”

“Đương nhiên, có lẽ con còn muốn súp bơ nấm.” Harry gật gật đầu, cậu thích chuẩn bị những thứ này cho con mình, điều này làm cho cậu có cảm giác mình được cần, mà không phải vì…… Cậu là cứu thế chủ nên mới có thể được cần. Kỳ thật cái này cũng rất bình thường, như Dumbledore, yêu thương cậu, làm rất nhiều chuyện, thiên vị cậu nhưng là cái kia cũng không thuộc về người nhà, có lẽ bên trong có áy náy hoặc là…… Cái gì đó khác, nhưng tuyệt sẽ không là thân nhân yêu, mà Molly thương cậu là vì cậu là cậu bé đáng thương không có nhà, bà Cori thương cậu là vì cậu là cậu bé đáng thương, nhưng bọn họ cũng không đòi hỏi tình yêu của cậu, mà Prince không giống, cậu bé thương cậu vì cậu là cha, mà cậu bé đòi hỏi tình yêu của cậu vì cậu bé là con của cậu, loại cảm giác này…… Đến từ chính gia đình cùng thân nhân, rất kì diệu.

Prince lập tức đưa thêm yêu cầu của mình, rất tốt, chủ đề cứ như vậy bị dời đi! Cậu đương nhiên không trông cậy vào đơn giản như vậy lừa gạt qua người cha một mực nghiêm túc của mình nhưng là ít nhất phải thu phục ba ba, mà cha…… Tiểu vương tử đương nhiên sẽ suy nghĩ làm như thế nào trả lời — yêu cầu của cha thật sự là quá nghiêm khắc, tuy nhiên cũng không phải không có cách nào ứng phó, nhưng muốn tại chỗ cha lấy trò chơi cũng rất khó khăn.

Ăn xong, Snape trực tiếp biến mất những tấm da dê kia, mà áo choàng của Harry cũng bị anh làm cho lớn một chút, càng vừa người chút, như vậy cũng không bị hiểu lầm bị nói là con dơi già đầy mỡ trong hầm ngược đãi cứu thế chủ, không phải sao?

Thu thập xong, Harry đi theo Snape vào lò sưởi — đây không phải là lần đầu tiên cậu đi cho nên coi như bình thường, không tới nơi kỳ quái nào, mà cậu vừa đến nơi cũng đã cảm giác căng cứng — là Snape dùng “Thanh lý đổi mới hoàn toàn”.

“Nha, cẩn thận!” Vừa kịp phản ứng, Harry liền phản xạ có điều kiện tiếp được Prince đi ra — không sai, là cậu tiếp được !

“Đã thành, Potter, ta không có thời gian lãng phí cho ngươi.” Giọng Snape âm lãnh vang lên, sau đó Harry đã cảm thấy mình bị kéo đi như bay — Snape đi rất nhanh, anh ta một tay kéo Harry, một tay ôm Prince, áo choàng rộng thùng thình bay phần phật.

“Chậm — chậm một chút……” Harry có thể nghe được gió ở bên tai mình.

“Cha, cha quá nhanh!” Prince làm con đương nhiên sẽ lo lắng cho ba ba mình, bất quá ậu cũng biết, cha xà vương vĩ đại thân ái…… Ghen tị. Được rồi, cậu không thể nói ra được nhưng có thể oán thầm ở trong bụng.

“Hừ.” Nặng nề phun ra, Snape đi chậm lại.

Hẻm Xéo, mỗi lần trước khi vào học là một nơi rất náo nhiệt, học sinh Hogwarts đều chen chúc ở trong này, có người chọn lựa sách vở, có người đi làm trường bào, có người sẽ đi tìm kiếm người bạn cả đời — đũa phép, có người đi tìm kiếm một ít vật cổ quái, đương nhiên cũng có người sẽ ở tiệm dược tiếp nhận đủ loại độc hại — tỷ như, Harry Potter, cậu bây giờ ở tiệm dược nhận lấy Snape độc hại, đúng vậy, độc hại.

“Potter, ta nói chính là mười ounce thịt hỏa liệp — thịt, không phải thịt nát.” Snape chỉ một bao lớn dính dính trong tay Harry,“Nếu như dược liệu của ngươi không mua tốt, ta thật vui vẻ năm học này ngươi không cần lại xuất hiện trên lớp học của ta.”

“Chính là…… Chính là thịt không phải cần nghiền thành thịt nát sao……” Harry không hiểu, rõ ràng không có gì khác nhau, vì sao Snape tổng yếu tìm điểm yếu của cậu a? Được rồi, bới lông tìm vết, có thể là cậu không có Thiên phú Độc Dược, chính là vì sao không thể nói cho cậu biết “Vì sao” không thể làm như vậy?

“Ba ba, bên trong thịt hỏa liệp có thể bảo tồn ma lực hỏa diễm, nghiền thành thịt nát sao cần lập tức dùng, thịt nát trong tiệm dược này nếu như trong ba giờ không bán đi sẽ lập tức làm dược.” Prince kéo Harry, ghé vào lỗ tai cậu nói,“Cha cũng sẽ không nhắc nhở người khác — ba xem.” Prince chỉ chỉ một học sinh năm thứ hai cũng là đến mua thịt hỏa liệp, đồng dạng mua thịt nát — là Hufflepuff Hannah Abbott, Harry không phải rất quen nhưng là đối với bạn học, cậu luôn vui vẻ trợ giúp, chỉ cần người đó không phải Malfoy.

Nhìn cứu thế chủ đi nhắc nhở Hufflepuff cũng tạo thành Hufflepuff này phát hiện mình mà làm cho Hufflepuff nhát gan thể hiện ra một loại có thể xưng là trạng thái “chứng sợ hãi giáo sư Snape” — toàn thân phát run, nước mắt dâng lên, cực lực thu nhỏ lại…… Snape hừ lạnh một tiếng, không có lại nhìn cô gái kia.