Anh Xã Già Nhà Em

Chương 10



Anh xã nói bạn cũ của anh lên chơi, buổi tối không trở lại ăn cơm, về nhà cũng sẽ hơi muộn.Em vội vàng nuốt mấy miếng cơm rồi gọi điện thoại cho Tiểu Nhan nói:

“Chờ tao nha, chờ tao!”

“Ai? Mày không phải không đi được ?” Tiểu Nhan trêu chọc. Vừa rồi nó mới gọi cho em nói Tiểu Kê mời khách ca hát, hỏi em có đi hay không. Emnghĩ là nên cự tuyệt, anh xã hình như không quá thích em buổi tối đi ra ngoài. Kết quả nha, anh không trở lại ……

“Ông xã tao buổi tối có việc, tao đã lâu không có ca hát, cổ họng đều ngứa quá.” Nói xong nóixong em nhịn không được lấy tay gãi gãi cổ, thật là có chút ngứa.

Cùng công công bà bà nói một tiếng, em mang theo túi xách cùng Tiểu Bạch racửa. Lần này chỗ hẹn thật cao cấp, không phải KTV bình thường, mà làtrong một nơi cao cấp. Nghe nói lần này là ông xã Tiểu Kê bao cả khu cho chúng em tùy ý lăn lộn.

Tiểu Kê lớn hơn em ba tuổi, Anh xã nóthế mà so với nó lớn hơn 15 tuổi…… Có đôi khi em thật sự rất bội phụcdũng khí của Tiểu Kê nha ~ bất quá anh xã già kia vẫn là vô cùng yêuthương Tiểu Kê, đôi lúc có chuyên chế như vậy một chút. Tiểu Kê cùngchúng em không phải quá giống nhau, nhỏ ấy…… kỳ thật chính là tiểu tamtrong truyền thuyết. Nhà nhỏ điều kiện bình thường, vào đại học cùng vài cái Hỗn Thế Ma Vương chúng em cùng chung một phòng. Có chút này nọ làkhông thể so sánh, tâm liền so với trật…… Tiểu Kê cùng người đàn ông lớn tuổi đó lúc nhỏ vào đại học là đã ở cùng một chỗ, đến bây giờ cũng đãnhiều năm. Ít nhất, nhỏ sống cũng không tệ lắm. Em cũng chỉ có thể nóinhư vậy.

KTV hẹn ở tầng năm, nhưng khi chúng em đi qua đại sảnh ở lầu một em thế nhưng phát hiện anh xã, người tự xưng có bạn cũ đến thăm lại cùng một phụ nữ không thấy rõ mặt mũi ở đây ăn bữa tối có đốt nén.Cách cửa kính, em chỉ nhìn thấy nửa bên mặt anh xã, không giống lúc anh ở bên em mặt không chút thay đổi, lúc này anh cười thật rạng rỡ.

Em bị kích thích, gien biến dị thành bá đạo. Thương tâm ca một bản tình ca rồi tiếp một bản, cổ họng khó chịu thì bắt đầu uống bia. Cuối cùng emlúc em say bí tỉ thì nghe được mấy nhỏ bạn bàn nhau định gọi điện thoạicho anh xã, lập tức giống hồi quang phản chiếu, giống như tỉnh táo lạinói:

“Ai cho gọi điện thoại cho hắn, tao đánh nha!” Em hùng hổ cầm điện thoải của em giơ lên, uy hiếp cả đám chị em.

“Ông xã tao hai ngày này không có nhà, đem nó về chỗ tao đi!” Đại Thiến mộttay kéo em một tay hướng về phía bọn họ làm một cái tiếp tục thủ thế. Em quên giới thiệu, Đại Thiến sở dĩ được xưng là Đại Thiến, chính là bởivì khổ người nhỏ rất to nha…… thân cao 179 cm…… Năm đó ở trường họcnhân tài đông đúc, trong ban biểu diễn thời trang, người cao vô số, nàng cũng là chị cả!

“Đại Thiến, mày đừng lấy cái xe cũ kỹ đó, chạyTiểu Bạch nhà tao đi!” Lòng em tính toán chi li, Tiểu Bạch nhà em ở lạibãi đỗ xe đầy người lạ thấy này, rũi mà bị người ta phi lễ thì làm saobây giờ! Chiếc Volvo của Đại Thiến hoàn toàn có thể cán nát xe tải.

“Mày dám phỉ báng bánh ngô nhà tao nữa xem, tao sẽ đem mày ném xuống!” ĐạiThiến hung hăng rống em. Thì ra là em không phải suy nghĩ, mà còn nóithẳng ra, bị đau thương xúi giục

Trở lại nhà Đại Thiến, em bị nhỏ ấn vào dưới vòi hoa sen, giống bí đỏ bị nhỏ cọ rửa một phen lết được lên giướng.

Bất quá, chờ lúc em vừa cảm giác tỉnh lại, phát hiện trần nhà phòng kháchĐại Thiến lại cùng trần nhà phòng ngủ nhà em giống nhau như đúc! Đây là phát hiện kinh người đến cỡ nào nha! Nhưng khi em có chút kích độngđứng dậy muốn nói cho Đại Thiến phát hiện kinh người này, em phát hiệnmột chuyện kinh người nhất trong các chuyện kinh người, anh xã nhà emmặt không chút thay đổi ngồi ở bên giường nhìn em. Thì ra…… Đây là trầnnhà phòng ngủ nhà của em! Em đã nói mà, ánh mắt thưởng thức hiện đạicủa Đại Thiến khi nào thì thay đổi thành ánh mắt thưởng thức trung quytrung củ trung thức?

“Ai nha ~ chiến hữu của anh đi rồi?” Hình ảnh ngày hôm qua nhìn đến đột nhiên hiện rõ ngay trong đầu.

“Say rượu, đêm không về nhà, em muốn tạo phản sao?” Anh xã đối chuyện này im lặng không nói.

“Đúng đúng, em phản, học quân khởi nghĩa Hoàng Cân!” Đầy người mùi rượukhiến em khó chịu, chỉ có thể lảo đảo đứng lên đi buồng vệ sinh rửamặt. Chờ em tắm rửa thơm tho sạch sẽ đi ra, Anh xã vẫn không nhúcnhích ngồi ở chỗ kia.

“Em thấy được?” Anh đột nhiên cúi đầu mở miệng.

“Ừ, thấy được thấy được.” Em vẫy vẫy đầu, giống như muốn đem phiền muộntrong lòng lắc đi ra. Anh sao còn theo em nói chuyện này? Không thể làmnhư không có phát sinh sao?

“Anh cùng cô ta không có gì.” Anh thế nhưng còn nói những lời này.

“Ừ, em biết, anh thích Dương Ngọc Hoàn như vậy. Người phụ nữ kia nhìn qualà thấy cứng rắn , ngay cả em cũng không giống, sao có thể lọt vào mắtanh được?” Cứng rắn, đúng, người phụ nữ kia chính là cho em cảm giác như vậy.

“……” Anh nhìn em trong chốc lát, không có mở miệng nóichuyện. Em không biết chúng em đây là rùng mình hay là chiến tranh nóng, tóm lại, chúng em hiện tại đều không quá thoải mái.

“Em nghĩ vềnhà mẹ ở hai ngày, được chứ?” Bế tắc như vậy không bằng hoàn toàn đểnguội lại. Em không muốn lúc anh ra ngoài lại mien man suy nghĩ anh cùng người phụ nữ cứng rắn kia đang làm cái gì.

Hai ngày này bọn chịem thay nhau điện thoại cho em, hỏi em có bị anh xã thu thập hay không.Bởi vì vào đêm đó, anh xã tìm được điện thoại của Bổn Bổn. Anh xã cùnganh xã Bổn Bổn hình như quan hệ cũng không tệ lắm. Kết quả Bổn Bổn không có đi ca hát, nhỏ thiệt tình đem số điện thoại của Tiểu Nhan khai ra.Tiểu Nhan yêu quái, biết em biến thành bộ dáng kia là vì anh xã, nênkhông ăn ngay nói thật, chỉ nói với anh xã là em đại khái là theo TiểuĐản về nhà. Mà lúc anh xã gọi điện thoại Tiểu Đản, nhỏ đã nhận được điện thoại của Tiểu Nhan bảo tắt điện thoại. Cuối cùng anh xã tìm được anhxã của Tiểu Kê, mới nghe được chỗ em đang ở. Em thật sự là uống nhiềulắm, căn bản không cảm giác có người đem em từ một góc thành thị nàyđến một góc thành thị khác. Em có thể bị người ta trừng trị sao sao?Nói đùa cái gì thế? Thu thập cũng là em thu thập anh! Vì thế em về nhàmẹ đẻ .

Lúc em đem Tiểu Bạch nhà em trở về, em gái đã ở nhà.

“Á! Trách không được chị không cần Mazda6, không ngờ anh rễ ra tay hàophóng như vậy, mua Porch echo chị!” Hai ánh mắt em gái đều biến thẳng.Nó giống y chang em, đầu tiên là thuận kim đồng hồ vây quanh Tiểu Bạchvòng vo vài vòng, rồi lại nghịch kim đồng hồ vòng vo vài vòng.

“Lúc trước còn nghe bạn học nói có một mỹ nữ chạy Porche màu trắng trênđường nhìn đặc biệt phong cách. Hóa ra mỹ nữ đó chính là chị nha!” Emgái từng chút cọ thân thể của em, đôi mắt to cũng đặc biệt nịnhnọt hướng em đá lông mi.

“Lấy chạy đi!” Em đem cái chìa khóa giao cho nó.

“Đừng để Tiểu Bạch nhà chị bị người phi lễ !” Phút cuối cùng, em lại có chút luyến tiếc.

“Tuân lệnh!” Nói xong, em gái leo vào Tiểu Bạch liền liền xông ra ngoài, mộthơi phi thẳng vào vào thân cây lựu em tự tay trồng trước đây.

Tiểu Bạch của em…… Tiểu Thạch của em [cây lựu]!!

Em gần như là nổi điên, túm lấy Bảo Bảo trong xe kéo ra đánh cho một trận.

“Chị hai, tha mạng a……” Bảo Bảo hấp hối, máu mũi đều chảy ra .

Em nhìn thấy ba mẹ cũng đi ra, liền đem Bảo Bảo vứt trên mặt đất, trướcnhìn nhìn Tiểu Bạch nhà của em lại nhìn nhìn Tiểu Thạch nhà của em, kinh ngạc phát hiện chúng nó thế nhưng còn có 0.01 cm khoảng cách……

“Em đúng lúc đạp thắng lại! Em chỉ biết nếu thực sự tong vào, em khẳng định sẽ bị đánh! Thế mà vẫn bị đánh…… Biết vậy em tông vào luôn! Ít nhấtđau đáng giá……” Bảo Bảo trong lỗ mũi cắm hai cái giấy vệ sinh màutrắng, vẻ mặt tức giận bất bình.

“Sao em không nói sớm nha……” Nói như thế nào nhỏ cũng là em gái ruột thân yêu, sao mà không đau lòng chứ……

“Chị cho em cơ hội nói sao?!” Bảo Bảo kích động đem kia hai cuộn giấy vệsinh dính đầy máu mũi từng cái phun ra trên người của em với ba ba.

“A a a!!! Tuổi tác bất lợi a!” Chúng em thân là người bị hại còn không chưa nói gì, Bảo Bảo đã chạy trối chết .

Ăn xong cơm trưa em xem bên ngoài thời tiết không sai, liền nắm nhà chónhỏ nhà em đi dạo tiêu cơm. Đã lâu không ở nhà ăn cơm, trong lnhất thờikhông khống chế được, ăn nhiều một chút. Kết quả, mẹ mẹ cũng lén lúttheo đi ra.

Thừa dịp Đỗ Lôi Tư cùng con chó nhỏ nhà khác thông đồng thân thiết, Mẹ mở miệng hỏi em:

“Hai đứa cãi nhau hả ?”

“Không có ……” Em trên nhìn trời xanh mây trắng, dưới nhìn cánh đồng non xanh nước biếc, chỉ có không dám nhìn mẹ em.

“Nhóc con lừa đảo!”

“Không được kêu con là nhóc con!” Em tức giận, mẹ trước kia đều kêu em bảo bối nhi !

“Rồi, rồi, rồi, bảo bối nhi ~ nói cho mẹ nghe, hai đứa như thế nào vậy?” mẹ nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng khẽ ve vuốt em.

“Con nhìn thấy ảnh cùng với một người đàn bà cứng rắn ngồi ăn cơm, còn cónói có cười !” Em tức giận đến phun ra khí nóng, đem con kiến nhỏ dướichân bên phải nghiền ba vòng bên trái nghiền ba vòng, vừa định nhấcchân nhìn xem nó chết thảm thiết, lại phát hiện con kiến kia thế nhưngđã bò lên chân em! Ngay cả một con kiến cũng đến khi dễ em!

“A!!!! Mẹ ơi!!!! Cứu mạng a!!!!” Khi mà cuối cùng em đã phản ứng, con kiến đã đi đến trên người em, em nhịn không được hét lên.