Anh Trai Zombie Hãy Cắn Em Đi

Chương 28: Anh trai ngã bệnh



Edit: TrangQA830810

Trở lại chỗ tập hợp cũ tìm bọn người Du Dặc, con đường này vốn tụ tập rất đông người và xe bị mắc kẹt nhưng nay nó lại trở nên vắng vẻ, chỉ có chiếc xe vận tải vẫn dừng tại nơi đó

Anh Lỗi cùng Du Dặc đang khiêng một thùng xăng lớn, hướng bình xăng xe tải đổ vào, nhìn thấy hai anh em họ Dung trở về, giật mình thiếu chút nữa dội cả thùng xăng xuống mặt đất

Anh Lỗi chỉ vào hai người hỏi " Hai người không phải đã té chết sao, thế nào lại còn sống? Du Dặc, hắn, con mẹ nó sao hai anh em họ lại trở về?"

Vẻ mặt Du Dặc tỏ ra kinh ngạc quan sát hai anh em, anh rõ ràng chính mắt nhìn thấy hai người họ từ hơn mười tầng lầu rơi xuống, còn đoán rằng hai thi thể bị bọn zombie kéo đi, nói chung tình hình rất khó sống sót, thế nào qua một ngày đều bình thường xuất hiện?

Dung Dật Thần tra trong trí nhớ toàn bộ trùng khớp, anh nhín mày suy tư, rốt cuộc sau đó đã phát sinh chuyện gì, nghĩ đến nhức đầu cũng chỉ là một mảnh trống rỗng..

Dung Ân Ân thấp giọng trả lời " Thời điểm ở trên sân thượng, em cùng anh hai rơi trúng tấm che, nương theo đó bò tới cửa sổ vào phòng"

Anh Lỗi đem thùng xăng đã cạn ném trên mặt đất, khinh thường hừ một tiếng. " Đúng là phúc lớn mạng lớn, chúng tôi bởi vì xe hết xăng mới dừng lại lâu như vậy, những người khác đã sớm chạy vào thành phố A, nếu muộn mấy phút sợ rằng sẽ không thấy được chúng tôi"

Dung Dật Thần nghi vấn hỏi " Quân đội cho phép chúng ta tiến vào?"

" Cậu mơ mộng hão huyền thật, ngày hôm qua phía bên trong tường cách ly chẳng biết xảy ra chuyện gì, tên lửa, máy bay toàn bộ đều bị điều động, đem bên kia tường nổ nát bấy, quân đội chết hơn phân nửa, số còn lại đều rút lui, đám người còn sống sót bên đây từ những chỗ bị phá hư trên tường xông vào, chúng ta cũng nhanh xuất phát đi"

Lần này trở về Dung Dật Thần có đem theo một túi lớn vật tư, đây đều là lúc biến dị tìm thấy, anh tuy có nhiều nghi hoặc nhưng vẫn gói cẩn thận mang theo sang đây, cuối cùng lại tiện nghi cho tên mập Ngô Đắc Cương

Dung Dật Thần nhắc nhở anh Lỗi, số người sống sót từ thành phố C rất có thể mang bệnh độc trên người, sau đó sẽ lây nhiễm sang cư dân thành phố A. Tốt nhất không nên đi theo hướng trung tâm thành phố, những nơi đông người rất dễ lây lan bệnh độc

Vương Nhược Hi vừa vặn có chỗ thân thích ở ngoại ô thành phố A, nên đề nghị đi đến đó xin ở lại ít lâu, được mọi người đồng ý, sau liền lập tức lên đường

Bởi vì Dung Dật Thần đã cứu tính mạng người phụ nữ của của bọn họ, thái độ của anh Lỗi với Dung Dật Thần rõ ràng khá hơn nhiều, phân phó hai anh em ở thùng đựng hàng nghỉ ngơi thật tốt, còn bản thân lên phía trước lái xe

Dương Tử Lam thấy Dung Dật Thần trở về mặt hoa tràn đầy vui vẻ, tiến đến chỗ anh thân thiết nói chuyện, giọng nói như có như không mang theo ý tứ mời gọi

Theo lẽ thường Dung Dật Thần vẫn lạnh nhạt đáp lại vài tiếng, mắt không tự chủ liếc nhìn em gái đang ngồi ở phía xa. Cả người Dung Ân Ân cuộn tròn vòng hai tay ôm lấy hai chân, đôi mắt ửng đỏ trừng lên nhìn về phía Dung Dật Thần, phát hiện anh hai đưa mắt nhìn sang, cô cuống quít quay đầu úp khuôn mặt chôn thật sâu ở trên đầu gối

Giây phút ấy Dung Dật Thần rất muốn đem Ân Ân ôm vào trong lồng ngực, dùng lời nói dịu dàng an ủi cô, nhưng anh lại chần chừ không có hành động, dọc theo đường đi hai người không nói với nhau câu nào, cũng không phải anh không quan tâm em gái, mà căn bản không biết phải đối mặt với em ấy như thế nào. Cứ mỗi lần Dung Dật Thần nhìn đến gương mặt tinh xảo của Ân Ân anh lại nhớ đến hình ảnh em gái nằm dưới thân mình, cơ thể trần truồng, hai chân tinh tế mở ra đón nhận tình dục của anh, côn thịt phồng lớn bắn tinh dịch vào trong nơi tư mật của em gái

Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lại khiến cho anh cường bạo em gái, Dung Dật Thần thậm chí hoài nghi anh bị ác quỷ chiếm lấy thân thể, mỗi lần tỉnh lại đều ở nơi xa lạ. Dung Dật Thần bỗng nhiên nhớ đến lần đầu tiên tỉnh lại, khoá quần anh lúc đó chưa kéo, vật nam tính dính không ít chất nhầy, chẳng lẽ là khi đó em gái đã bị mình cưỡng bức ...

Khi trời tối, lúc mọi người nghỉ ngơi, Dung Dật Thần ở trong chăn lăn lộn khó ngủ, em gái ôm chăn nằm cách anh một khoảng, nhưng vẫn cảm nhận được tiếng hít thở nhè nhẹ của cô, phảng phất chỉ cần đưa tay là có thể chạm vào em gái.

Dung Dật Thần đè nén trái tim đang rung động, máu huyết bên trong cơ thể sôi trào, đốt lên một nguồn nhiệt nóng rực, dường như muốn đem thân thể anh thiêu đốt thành tro bụi, anh cắn chặt môi để cảm nhận sự đau đớn, trong cơn dằn vặt dày vò ngất đi

Ngày kế tiếp khi mọi người rời giường, Du Dặc đem thức ăn chia đều ra cho mỗi người, thẳng đến giữa trưa Dung Dật Thần cũng chưa tỉnh lại, Ân Ân do dự một lúc lâu, cuối cùng bưng cho anh hai một phần, rón rén đi tới chỗ ngủ của anh

Dung Ân Ân đẩy anh trai một cái, nhẹ giọng nói " Anh hai, dậy ăn cơm ..."

Tuy cách lớp quần áo nhưng tay cô vẫn cảm nhận được nguồn nhiệt nóng kinh người, Dung Ân Ân vươn tay sờ trán anh trai, nét mặt hoảng sợ nói

" Thật là nóng, anh hai sao lại ngã bệnh"