Anh Trai, Em Vẫn Luôn Thích Anh

Chương 4: Chủ quyền



Bữa ăn tối diễn ra rất áp lực, Chu Thiên Hạo mọi khi không có việc gì luôn kiếm chuyện luôn đùa giỡn anh trai Chu Thiên Kỳ, hôm nay lại ăn mà không nói tiếng nào. Chu Duệ bởi vì có mặt Chu Thiên Hạo nên cũng không dám lỗ mãng, cũng ôm bát cơm ăn thật hăng hái. Thế nhưng Chu Thiên Kỳ lại thấy mừng rỡ tự tại, không có em trai quấy rối, cũng không có em họ dính người, một thân ung dung thoải mái, ăn ăn chính là không nhịn được mà chưng ra vẻ mặt hạnh phúc.

“Anh, hôm nay anh bị choáng váng sao? Hiện tại khi không quay ra cười cái với không khí vậy?” Chu Thiên Hạo đang gắp rau nghiêng đầu thấy anh mình bộ dạng cười ngây ngốc như vậy liền trêu nói. Bời vì chiếc bàn hình chữ nhật vì vậy ba người ăn chỉ tập trung ở một góc bàn. Chu Thiên Hạo ngồi phía đầu bàn, Chu Duệ và Chu Thiên Kỳ ngồi đối diện hai bên, Chu Thiên Hạo cũng rất dễ thấy biểu tình của anh trai.

“Cậu mới ngốc ấy!” Chu Thiên Kỳ đối với em họ miệng chó mà nhả không ra ngà voi biểu thị thái độ phẫn nộ, tâm tình tốt đẹp nháy mắt đã đổ nát.

“Hừ, lúc tối mới trở về anh là đang cùng em họ hai người là đang sờ mó nhau sao?” Chu Thiên Hạo hừ lạnh một tiếng khinh thường nói.

“Sờ…. sờ cái em gái cậu! Trong đầu cậu chuyên có tư tưởng lộn xộn gì vậy!” Trên trán Chu Thiên Kỳ rõ ràng có thể nhìn ra hình chữ thập, mà càng lúc càng lớn.

“Anh cho rằng sở thích biến thái kia của anh tôi không biết sao?” Chu Thiên Hạo vẻ mặt khinh bỉ.

Chu Thiên Kỳ trong lòng cả kinh, lẽ nào em trai biết mình xem truyện đam mỹ! Không đúng, nếu hắn biết lẽ ra phải cách xa mình một chút mới phải, làm gì còn muốn úp mở mơ hồ trêu đùa!

Chu Thiên Kỳ bởi vì em trai biết được bí mật của mình tuy rằng trong lòng rất hoảng loạn, vẫn còn giả vờ trấn định phản bác “… Sở thích… gì biến thái?”

“Bởi vì không có bạn gái, anh liền dụ dỗ tiểu loli, trẻ nhỏ những…này không phải anh đều nắm rõ sao?” Chu Thiên Hạo trên mặt lại lần nữa xuất hiện biểu tình xấu xa. “Sau này nếu anh trai biến thành ông chú biến thái cần cách xa tôi một chút, tôi cũng không muốn bị hiểu nhầm thành đồng loại.”

“Cậu!” Nhất thời trong lòng nhẹ nhõm, may là không phát hiện sở thích chân chính của cậu, …những…. cái này không phải là sở thích thực sự cậu sẽ không quan tâm người khác nói thế nào. “Tùy cậu nói thế nào cũng được, hiện tại chính là suy nghĩ nhiều rồi. Chẳng lẽ trên người cậu tự mình có phương diện này nhưng không dám nói ra liền YY rằng tôi có sao?”

Phản pháo rất hay! Chu Thiên Kỳ dương dương tự đắc cảm nhận thời gian thắng lợi chói sáng xung quanh. Chu Thiên Hạo buông đũa so ra hắn cao hơn cậu một cái đầu xách Chu Thiên Kỳ lên áp sát vào tường, “Anh trai thật biết ăn nói, còn muốn em trai cùng với anh thân mật một chút mới được sao?”

“Việc kia là do anh Tiểu Kỳ đi mua thức ăn cho chúng ta bị đông lạnh đến đỏ tay, tôi mới giúp anh ấy sưởi ấm.” Thây hai người muốn đánh nhau Chu Duệ vội vàng giải thích, nếu như nói Tiểu Kỳ cùng với Tiểu Hạo quyết liệt cãi nhau, Chu Duệ rất cam tâm tình nguyện xem, thế nhưng hắn không muốn anh Tiểu Kỳ bị thương, bởi vì Tiểu Hạo lăn lộn ở trong xã hội đã lâu nếu đánh thật Tiểu Kỳ sẽ không thể đánh lại, mà mình thì nếu đánh nhau cũng không thể giúp một tay.

“Anh tôi thế nào cần cậu xen vào việc của người khác sao?” Chu Thiên Hạo quay đầu trừng Chu Duệ, Chu Duệ có chút sợ, đành cúi đầu xuống bới cơm.

Chu Thiên Hạo lại không để ý đến hắn nói tiếp, “ Sau khi cậu nói vậy, tôi liền thay đổi chủ ý sẽ không đánh anh tôi, sau này không được động chạm tay chân với anh tôi!”

“…” Chu Thiên Kỳ trầm mặc đây là đang tuyên bố chủ quyền sao?… Trong nháy mắt Chu Thiên Kỳ bị ý nghĩ này làm cho sụp đổ. Thì ra em trai thật đáng yêu mà ~.

“Còn anh nữa.” Chu Thiên Kỳ bị Chu Thiên Hạo rống liền run một cái, vô tội nhìn em trai mình đang tức giận giống như sư tử con vậy, “Đừng cho rằng chính mình rất giỏi, anh cho rằng anh là ai chứ. Một chút chủ kiến cũng không có, anh cho rằng có thể theo đuổi hình tượng loli sao! Không phải là lớn lên một chút vô hại cũng không có, đừng có đem mình thành thần tiên, thẩm mỹ quan của anh có thể hay không bình thường một chút!”

“Em gái cậu, nếu như lại nói lung tung tôi sẽ đặc biệt mà cho cậu đói bụng!” Chu Thiên Kỳ thấy Chu Thiên Duệ càng nói càng thái quá cơn giận dữ không nhịn đượn nửa mà rống lại cùng em trai.

“Tôi không có em gái.” Đột nhiên trong ánh mắt Chu Thiên Hạo con ngươi thu nhỏ lại, sau đó liền khôi phục bình thường, nói vậy, bỏ qua áp chế anh trai.

Làm anh, Chu Thiên Kỳ lại không rõ lắm, mình không nấu cơm cho hắn, những lời này chính là con át chủ bài trong những lần đánh nhau, mỗi lần đánh nhau bị em trai đè lên tường hoặc là đè xuống giương, Chu Thiên Kỳ sẽ uy hiếp như vậy. Dường như đặc biệt có hiệu quả, Chu Thiên Hạo cũng không có phát cáu.

Thấy những cái…ánh mắt này Chu Duệ có chút ảm đạm thế những cũng không tỏ ra cái gì. Nếu hắn biết nhữn lần cãi nhau này vẫn diễn ra như thường lệ, hơn nữa hai anh em họ đã sớm thành thói quen, liệu Chu Duệ có bị phun máu hay không?

Chu Duệ yên lặng cơm nước xong, liền chạy đi chơi trò chơi. Chu Thiên Hạo rốt cuộc cùng bình tĩnh ăn cơm xong, ném bát cơm một cái, thấy Chu Duệ còn đang chơi trò chơi không nhịn được nói, “ Suốt ngày đều chơi chơi cái trò chơi này có mệt hay không, lăn đi xem tivi đi.” Sau đó chiếm đoạt máy tính bắt đầu chơi LOL.

Chu Duệ xị mặt đi tìm thư phòng, kỳ thực hắn sớm đã chơi xong trò chơi, còn không bởi vì Chu Thiên Hạo ở đây mình mới núp ở trong thư phòng buồn bực. Sớm biết vậy ban ngày liền theo anh Tiểu Kỳ chơi. Chu Duệ trong lòng ca than.

Chu Thiên Kỳ dọn dẹp phòng bếp xong cũng chạy đến xem em trai chiến đấu. Nhìn hai anh em họ bộ dạng hòa thuận trong lòng Chu Duệ cảm thấy bất bình, đem gối nhỏ gấu mèo yêu thích của Chu Thiên Kỳ bóp méo đến không còn hình dạng.