Thông tin truyện

Ánh Sao Lạc Trong Bão Cát

Ánh Sao Lạc Trong Bão Cát

Tác giả:

Trạng thái:

Full
Đánh giá: 10.0/10 từ 1 lượt

Tháng bảy, Đôn Hoàng. Do việc sửa chữa đường, toàn bộ tuyến đường lạc đà hoang dã đến khu nam Ngọc Môn quan, cát bụi đầy trời. Chỉ cách xa quốc lộ một vài mét, là một con đường đất được đầm nén bởi một cái máy. Đường đi chật hẹp, không ít người cùng xe vận chuyển đồ bị kẹt lại, kéo dài mấy km. Chính giữa trưa, thời điểm ánh mặt trời chói nhất. Điều hòa bên trong xe đã bật đến mức mát nhất, nhưng dưới ánh nắng này như cũ không có cách áp đi cái nóng. Khúc Nhất Huyền lấy bình giữ ấm uống miếng nước, ánh nhìn trầm tĩnh mà xuyên thấu qua cửa kính xe, nhìn thoáng qua một tầng cát vàng tràn ngập phía bên ngoài.

Cuối hoang mạc mông lung, hình như có một ốc đảo nhỏ bao trùm. Nhưng chỉ có người đi đến đây hàng năm mới biết, cuối hoang mạc vẫn chỉ là hoang mạc. Khúc Nhất Huyền liếm liếm môi, cầm lấy di động dò tín hiệu, cột tín hiệu gần như đã không còn hiện lên chút sóng nào, khi có khi mất. Nhàn rỗi đến nhàm chán, cô lục tung túi đồ, rơi ra một cái bút lông. Bất giác cô mỉm cười.

Ở Tây An là nơi gặp nhau lần đầu tiên Phó Tầm và Khúc Nhất Huyền. Khi ấy cô cách tủ kính, ở trên đường chọn hoa. Duyên trời sắp đặt cho lần thứ hai thấy cô, ở xưởng gốm Hoàng Hà. Cô để chân trần, chân dính đất. Đêm đó, hai người phải ngủ chung phòng, cô hát khe khẽ, đem hành lý dọn đến trước mặt anh, hỏi: "Anh ngủ dưới đất, tôi ngủ trên giường, không có ý kiến gì chứ?" Lần thứ ba thấy cô, cô mở cửa đón khách ở trạm xe, mang khách đi lên núi, đỉnh núi vừa có gió vừa có tuyết, cô ngồi ở trong xe đung đưa chân, cười tủm tỉm hỏi: "Quá tam ba bận, anh cùng tôi chạy hơn nửa Trung Quốc, có phải anh thích tôi hay không?"

Danh sách chương

Bình luận truyện