Anh Rể Không Chịu Buông Tay

Chương 22: Hồi ức (5)



(( Mỵ Nhi))

Hắn vẫn đang hăng say làm việc bất chấp thời gian và không gian. Hắn hôn cô thật sâu và nồng nhiệt như muốn hút hết dưỡng khí của cô ra vậy.

Bên dưới nam căng phồng to không ngừng ma sát vào hoa huy*t nhỏ bé của cô. Kích thích tột độ kèm hưng phấn khiến dịch mật chảy ra thấm ướt cả quần tây của hắn.

Hắn lại không ngừng bắt cô uốn éo chà sát bên trên. Lần đầu cảm nhận kích thích lạ thường cộng thêm lại là người đàn ông cường hãn khí thế này khiến cho cô khó lòng kìm chế được.

Vải quần tây khô ráp cứ chà sát tới lui cô bé thịt non mềm làm nó đỏ ửng lên trông thấy. Hắn thật biết cách làm nữ nhân kích thích mà, không hổ danh tay chơi sát gái mà.

" sao hả? e muốn tôi lắm rồi phải không? "

" không... không muốn"

" Vậy tại sao nơi này lại cứng như thế?" - vừa nói hắn vừa dùng ngón trỏ nhấn nhấn vào đầu ti của cô.

" không... không có mà."

" Vậy còn nơi này. Thèm ăn đến mức chảy nước miếng rồi này."

" Xin a... dừng... dừng lại đi... đi mà... hức..."

" Cái miệng trên lại không thành thực rồi. Rõ ràng cái miệng dưới đang thèm ăn như vậy."

" Không phải... huhu... không phải như vậy mà"

Hắn cảm thấy trêu chọc cô như vậy rất là vui nhưng mà tạm dừng ỡ đây thôi, cô đã sợ lắm rồi.

Cô bé này hắn ăn là cái chắc rồi.

Buộc lòng miễn cưỡng thả cô ra, chỉnh trang lại quần áo sau đó rời khỏi phòng. Món khai vị ăn như vậy cũng đủ lắm rồi, món ngon phải từ từ nhấm nháp mới hấp dẫn chứ.

Sau khi hắn rời đi cô vội vàng mặc quần áo tránh thú tính hắn bộc phát quay lại ăn cô. Tên háo sắc cầm thú này, có ngày cô sẽ hành hạ hắn báo thù rửa hận, thế thiên hành đạo.

Từng nơi trên cơ thể cô đều bị hắn chạm qua, bị hắn hôn qua. Cô như thế nào nhớ lại cảnh đó liền đỏ mặc nóng bừng. Không được... Cô không thể bị tên cầm thú kia làm cho sa ngã. Phải quên đi... quên đi.

Mặc kệ hắn ta, cô phải nhanh chóng xuống nhà dọn cơm tránh bọn họ sinh nghi. Cuộc sống này đang cần cô cố gắng. Đây không phải lúc để e lệ.