Ân Thiếu, Đừng Quá Vô Sỉ

Chương 10: Có thể đính hôn trước được không?



Ân Diệc Phong đưa ánh mắt như bố thí nhìn cô, “Thế nào, bị tôi làmcho buồn ngủ hay sao, hay là tai bị điếc, tôi không phải mới nói rồisao, mười giờ có một buổi hợp báo.”

Mặt Điền Tâm Niệm đỏ lên, không thể chịu đựng nỗi anh vô sỉ như vậy,dù sao vẫn còn tài xế ngồi trước mặt, tuy rằng hai chủ tớ này đều cócùng một khuôn mặt bài tú-lơ-khơ, nhưng mà anh vô sỉ tới nỗi như là nóivề thời tiết hôm nay, làm cho cô không cách nào tiếp thu được, hơn nữalời anh nói là có ý gì, “Tôi sẽ không cùng anh kết hôn, anh đang nằm mơsao?”

Cô hoàn toàn bị anh làm cho phát điên rồi rõ ràng buổi sáng hôm đóhai người còn nói không dính dáng gì nhau, bây giờ anh lại chạy tới nóimuốn kết hôn với cô?

Ân Diệc Phong đột nhiên hăng hái, cô muốn chơi anh liền theo cô chơitiếp, “Thế nào, thì ra cô Điền lại ti tiện như vậy, có thể tùy tiện cùng đàn ông lên giường mà không muốn danh phận.”

Điền Tâm Niệm vốn không phải là người độc miệng, nhưng mà trước giờchưa có người nào lại sỉ nhục cô như thế, huống chi người chiếm lợi làanh, xảy ra chuyện như ngày hôm nay chẳng phải đều vì anh mà ra, anh còn chạy tới đây sỉ nhục cô?

Khóe miệng nhấc một cái, tự trào phúng nói, “Tôi chưa bao giờ biếtthì ra lợn giống cũng biết chịu trách nhiệm nữa, Ân tiên sinh ngủ cùngphụ nữ không phải hàng ngàn thì cũng trên trăm, chẳng lẽ người nào anhcũng phụ trách? Hèn chi mấy năm gần đây tỷ lệ ly hôn của Trung quốc tăng cao như vậy, e rằng phương diện này anh Ân góp phần không ít nhỉ!”

Hay cho một người nhanh mồm nhanh miệng!

“Đương nhiên là không rồi, cô Điền là một ngoại lệ.”

“A? Tôi lại không biết mình có thêm một con mắt hay là mọc thêm một cái mũi.”

“Mọc thêm một cái miệng.” Nói nhiều như vậy!

“Anh!” Điền Tâm Niệm không ngờ miệng mồm của người đàn ông này lại có lực công kích đến vậy, “Tôi không muốn dây dưa cùng anh nữa, dừng xe,tôi sẽ không gả cho anh đâu, lẽ nào anh Ân đã quên những lời mình đã nói sao, anh nói anh bước ra khỏi cánh cửa đó thì chúng ta không còn liênquan gì nhau!”

“Quên rồi.” Ân Diệc Phong thản nhiên mở miệng, cô tức gần chết!

Anh quả thực láu cá không thèm tiến, luôn giữ một bộ dạng thản nhiên, mặc cho người ở đây phát điên lên, anh giống như là đang xem náo nhiệt, đang xem khỉ diễn trò, đồ khốn!

Điền Tâm Niệm tức giận run rẩy cả người, cô thực sự không biết nêntrao đổi với anh như thế nào nữa, người đàn ông này là người ngoài hànhtinh, cô sống hơn hai mươi năm rồi, lần đầu tiên thấy người ngoài hànhtinh, đột biến gien thật đáng sợ!

Nhìn cô bị chọc tức mà mặt đỏ rần, đột nhiên Ân Diệc Phong cảm thấy thời tiết hôm nay thật tốt, tâm tình không rõ tốt.

Vứt bỏ hết thảy không nói, người phụ nữ trước mắt mặc dù không phảixinh đẹp rung động lòng người, nhưng cũng coi như là thanh lệ thoát tục, chớp đôi mắt to không có chút uy lực nào, môi đỏ mọng mím thật chặc,loại không chịu khuất phục này, tuyệt đối có khả năng khiến cho đàn ôngcó dục vọng muốn chinh phục.

Ân Diệc Phong không muốn thừa nhận, bắt nạt cô làm cho anh thấy khoái cảm trong nháy mắt!

“Nghe nói Lệ Hoành gần đây cổ phiếu rớt giá thảm hại, tài chính toàncầu khủng hoảng, nói không chừng ngày mai sẽ lại có một xí nghiệp phásản.”

Uy hiếp! Đây rõ ràng là uy hiếp trắng trợn mà!

“Biến thái!” Điền Tâm Niệm buột miệng nói ra, anh lại dùng việc này uy hiếp cô.

“Lập lại lần nữa, hôm nay sẽ có thêm một xí nghiệp nữa.”

“Anh!” Điền Tâm Niệm nổi giận, tất cả lời mắng tới miệng rồi nhưng cô không thể nói, chỉ vì nghĩ tới mẹ đang nằm viện, vừa rồi cô quá kíchđộng, hiện tại Lệ Hoành khủng hoảng như vậy, cô đã nói với mẹ là sẽ nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này, nhưng lại bị đám phóng viên bao vâytấn công làm cho cô kiệt sức về tinh thần, cô có một chút sợ hãi, hiệnđang đối mặt với công ty sắp phá sản, cô càng thêm bất lực, suy nghĩ một chút, biện pháp tốt nhất lúc này là cô và anh kết hôn, vụ video cũng có thể giải quyết, công ty cũng được Ân thị giúp đỡ, thế nhưng, cô thực sự muốn kết hôn sao?

“Có thể đính hôn trước được không?” Cô yếu ớt hỏi, nếu như đính hôn trước thì chắc vẫn còn nuốt lời được có phải không?

Như là nhìn thấu suy nghĩ của cô, trong mắt Ân Diệc Phong lóe lên một tia đùa cợt, “Qua đây, lấy lòng tôi.”