Ám Dạ Du Hiệp

Chương 8: Đạo thi giả (Kẻ trộm xác)



Mỗi thành thị đều có mộ viên( nghĩa trang).

Phần mộ của các quý tộc được xây dựng tráng lệ, quản lý chặt chẽ, có bảo vệ chuyên dụng. Mà mộ viên dân nghèo ở thành Bắc, thì lại có vẻ hoang vắng hơn rất nhiều.

Mỗi mộ viên dân nghèo trong thành thị, đều thuộc về các hạng mục công trình công cộng của thành thị, đám quan chức phụ trách có rất ít người sẽ không tham ô, vì vậy mà thiếu hụt nguồn nhân lực trầm trọng.

Mộ viên dân nghèo khá xuống cấp, là địa điểm tập trung các loại trộm cắp hoặc kẻ đào mộ,…

...

Lúc nửa đêm, trăng non mọc cao vút trên đỉnh đầu.

Mã Văn với An Na lặng lẽ xuất hiện ở lối vào phía tây nam của mộ viên dân nghèo.

Đương nhiên, hắn không phải đến trộm mộ. Những người dân nghèo thật đáng thương, lúc còn sống chưa từng trải qua những ngày tháng tươi đẹp, thi thể sau khi chết cũng không được an nghỉ. Cho dù Mã Văn thiếu tiền, cũng không như những tên trộm mộ tâm tính lệch lạc đánh chủ ý lên thi thể của những người bất hạnh này.

Hắn đến đây để tìm người bảo vệ mộ viên.

Không sai, mộ viên dân nghèo cũng có bảo vệ, có điều người bảo vệ này được tòa thị chính dùng ít tiền thuê đến, chỉ phụ trách trông giữ hằng ngày, và cực kỳ vô trách nhiệm.

Tìm kiếm thông qua ký ức, Mã Văn biết người bảo vệ này tên ( Hắc Sâm ), một ông lão cổ quái.

Mã Văn nhớ lại cái tên này.

"Lúc trước khai phục không được bao lâu, BOSS tinh anh nhị giai bị loài người oanh tạc đầu tiên, hình như chính là tên này..."

"Đạo thi giả, Hắc Sâm. Luôn lợi dụng thân phận bảo vệ mộ viên, chiếm đoạt những giá trị còn sót lại của dân nghèo. Hắn còn đem những cái xác bán cho Vong linh pháp sư ẩn náo ở ngọn đồi tuyệt vọng phía Bắc thành Hà Than, đổi lấy thù lao ít ỏi. Trong lần giao dịch cuối cùng, hắn nhận được cuốn sách Vong linh pháp sư, từ đây hắn biến thành Đạo thi giả, một kẻ phỉ báng thần thánh có thể triệu hoán người chết, được định trước sẽ bị các vị thần chính nghĩa căm ghét."

Đạo thi giả Hắc Sâm chính là mục tiêu của Mã Văn.

Nếu dựa theo quá trình lịch sử hiện nay, khai phục còn cách khoảng nữa năm. Không chừng Hắc Sâm bây giờ còn chưa có hòm sách bí mật của Vong linh pháp sư, tiến hóa thành Yêu thuật sư nhị giai khủng bố.

Điều này đáng giá để đánh cược một lần.

Mã Văn yên lặng ước tính thực lực phe mình. Một Du hiệp lv2, nhưng nắm giữ kinh nghiệm và trí nhớ của Ám Dạ chúa tể; một chiến sĩ bán tinh linh lv5 —— Trên đường đi, hắn đã dò hỏi đẳng cấp của An Na, kết quả đến tai làm cho hắn ngạc nhiên.

Thì ra An Na đã trở thành chiến sĩ bán tinh linh lv5 lâu rồi, nhưng do bận rộn với sự tình Bạch Hà Cốc Địa, chưa kịp trở về nơi tụ hợp bán tinh linh tìm kiếm đạo sư chứng nhận để tiến giai chức nghiệp nhị giai. Thực lực của nàng tương đối không tầm thường, đây cũng là nguyên nhân Mã Văn vẫn sống yên ổn đến giờ!

"Cấp năm chiến sĩ bán Tinh Linh, nắm giữ ít nhất 120 điểm sinh mệnh, đồng thời có một đặc tính chủng tộc, một sở trường nghề nghiệp và một sở trường cá nhân, còn có khá nhiều kỹ năng cường lực, quả thực là bảo tiêu siêu cấp a."

Đối mặt với câu hỏi của Mã Văn, An Na không hề giấu giếm, đem đặc tính và sở trường của bàn thân, còn có các loại kỹ năng đều nói cho Mã Văn.

Kỹ năng chiến sĩ thông thường ( Thuận phách trảm[Chém làm đôi] ), ( Cơ sở cách đáng[Đỡ đòn cơ sở]), ( Nhị đoạn liên kích ) ,…, những thứ kỹ xảo này đều vô cùng thực dụng trong chiến đấu. Kiến thức cơ bản của An Na cũng khá ổn.

Một đặc tính và hai sở trường, ngay cả Mã Văn cũng cảm thấy hâm mộ:

( Đặc tính chủng tộc: Kiếm thuật tinh thông ): Kiếm thuật ngươi nắm giữ đẳng cấp +1

( Sở trường nghề nghiệp: Kiên nhận[Kiên trì] ): Chỉ cần không gặp tổn thương chỉ tử hoặc trí tàn, thì hiệu quả tổn thương sẽ không ảnh hưởng đến hành đông của ngươi.

( Sở trường cá nhân: Tinh chuẩn[Độ chính xác] ): Kiếm của ngươi sẽ nhắm ngay điểm yếu của đối phương.

Đặc tính chủng tộc của An Na khá hiếm, hầu như chỉ xuất hiện ở những Tinh Linh thuần huyết, bán Tinh Linh khó lại càng khó, vận may của nàng thật tốt. Đẳng cấp kiếm thuật nắm giữ, muốn tăng cấp là cực kỳ khó khăn, cẩn trải qua ngày tháng dài đằng đẳng để huấn luyện và tích lũy. Không có đặc tính chủng tộc này, kiếm thuật An Na nắm giữ là ( Kiếm thuật cao thủ ), thế nhưng dưới sự bổ trợ của đặc tính chủng tộc, nàng trực tiếp nhảy lên ( kiếm thuật đại sư ) khủng bố.

Mã Văn biết, coi như bên trong nghề nghiệp nhị giai, cũng rất ít người có kiếm thuật đẳng cấp cao. Kiếm thuật đại sư mang ý nghĩa kiếm thuật An Na đối kháng với những người lực lượng tương đương nàng, đơn giản là đánh đâu thắng đó!

Mà hai sở trường ( Kiên nhận ) và ( Tinh chuẩn ), vô cùng thực dụng trong chiến đấu. Cái trước giúp nàng miễn dịch ảnh hưởng của đau đớn trong chiến đấu kéo dài, bảo đảm duy trì lâu dài sức chiến đấu và tỉ suất sống sót; mà cái sau làm cho nàng dễ dàng đâm trúng chỗ hiểm trí mạng hoặc trí tàn của đối phương, hình thành lực sát thương cực lớn.

Bất luận ra sao, thực lực của nữ quản gia bán tinh linh này đã nằm ngoài dự đoán của Mã Văn, điều này làm cho hành động sắp tới của hắn càng thêm chắc chắc.

...

Mộ viên dân nghèo, trong căn nhà gỗ nhỏ yên tĩnh.

Ánh nến ảm đạm kèm theo âm thanh gỗ run cọt kẹt cọt kẹt, một bóng người cao to đang cố gắng cày cấy.

Tuy nhiên đối tương mà hắn cày cấy, rõ ràng là một thiếu nữ sắc mặt tái nhợt, không có bất kỳ tinh lực nào!

Hai mắt thiếu nữ vô thần, thậm chí trong hốc mắt nàng có nước mủ chảy ra, nhưng bóng dáng to lớn kia vẫn luôn thờ ơ.

Núp ở bên ngoài cửa sổ, hai bóng người sững sờ nhìn tình cảnh trước mắt.

Ngay đến Mã Văn cũng không nghĩ ra, thời điểm mình và An Na đến mộ viên dân nghèo tìm bảo vệ Hắc Sâm, người này, lại đang gian ~ thi.

Quả thực tán tận lương tâm mà!

Người thiếu nữ kia, thi thể còn không bị mục nát nặng, hắn là chết bởi một loại bệnh tật nào đó, trong mắt Đạo thi giả Hắc Sâm này không nghi ngờ là công cụ tiết ra tốt nhất!

Ầm!

Cửa chính nhà gỗ nhỏ bị một cước đã văng ra, An Na lửa giận công tâm, trực tiếp đem kế hoạch tác chiến của Mã Văn ném ra sau đầu.

Nàng đã vô cùng phẫn nộ.

Đối với kiểu người mắc bệnh sạch sẽ thời kỳ cuối như nàng, loại khinh nhờn người chết này, chỉ có một con đường duy nhất để hắn đi!

Đó chính là tử lộ!

An Na di chuyển cực nhanh, phóng nhanh tới, một kiếm bổ xuống!

Thuận phách trảm!

Hắc Sâm cao to thân thủ linh hoạt, bỗng nhiên tránh qua, nhảy xuống từ trên giường.

Khuôn mặt của hắn méo mó, tràn ngập tức giận và ngạc nhiên.

Hắn không biết tại sao vào lúc này, lại có người đến quấy rầy nghi thức của hắn!

"Cô gái Bán tinh linh đáng thương." Giọng nói trầm thấp của Hắc Sâm vang lên: "Nếu ngươi phá hoại nghi thức của ta, thi thể này liền mất đi giá trị, vậy dùng thi thể của ngươi để đền bù đi!"

Hắn đột nhiên giương tay ra, một ngọn lửa u ám từ tay mà ra!

"Móa nó, là ( Hủ thực hỏa[Lửa ăn mòn]! ) "

Ở phía khác, Mã Văn tiềm hành đi vào qua cửa sổ nhỏ, nhìn thấy ngọn lửa màu tối, lòng chìm xuống.

Hủ thực hỏa là pháp thuật nhị hoàn, năng lực chiêu bài của yêu thuật sư. Có thể thuấn phát Hủ thực hỏa, mang ý nghĩa Hắc Sâm đã chính thức lên cấp yêu thuật sư rồi!

Hắn bây giờ nữa năm sau không muốn trở thành Boss tinh anh, cũng rất khó khăn đi.

An Na kinh hãi, cúi đầu né, trong nháy mắt Hủ thực hỏa đã hòa tan bức tường, phá ra một cái lỗ đường kính hơn 1 mét!

Tránh né được nhưng đồng thời tạo ra cơ hội cho Hắc Sâm, hắn bất ngờ tăng tốc chạy, kéo dài khoảng cách với An Na.

Nói là nhà gỗ nhỏ nhưng không gian thật sự rất lớn, có tới mấy gian phòng. Hắc Sâm chạy trốn tới phòng khách, núp đằng sau ghế dài.

Thi pháp giả cấp thấp không có nhiều thủ đoạn đối chiến cận thân, không thể bị chiến sĩ áp sát.

Nhưng nếu giữ được khoảng cách nhất định, Thi pháp giả có pháp thuật đê hoàn gây ra sát thương cao, sẽ dễ dàng chiếm được ưu thế.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, một quyển sách phép thuật dày cộm xuất hiện trong tay hắn.

Lúc này An Na vọt tới, kết quả giống như va vào một bức tường vô hình trước mặt!

Khí bạo thuật!

Một quả cầu ở hình dạng sóng khí ở vị trí Hắc Sâm bộc phát ra, lật tung toàn bộ đồ đạc xung quanh!

An Na cũng không ngoại lệ!

Nàng lảo đảo một cái, ngã rầm trên mặt đất.

Tuy An Na có thực lực không tầm thường, nhưng kinh nghiệm chiến đấu với thi pháp giả vô cùng yếu kém!

Hắc Sâm nhếch miệng nở nụ cười, lộ ra hàm rang vàng chóe.

"Ngươi chết chắc rồi, **."

Ở một góc khuất, Mã Văn đang tập trung tinh thần quan sát chiếc nhẫn trên tay Hắc Sâm.

Đó là một chiếc nhẫn kim cương đen, nếu như Mã Văn nhớ không lầm, nó là một vật phẩm hệ quang tinh tế!

Hiệu quả của nó, giúp thi pháp giả có thể thuấn phát một pháp thuật không vượt qua đẳng cấp bản thân! Điều kiện hạn chế, ba ngày mới sử dụng được một lần!

"Thì ra hắn không thể tự mình thuấn phát Hủ thực hỏa!"

"Đều nhờ vào hiệu quả của nhẫn kim cương. Hắn đang trì hoãn thời gian, để triển khai pháp thuật cường đại hơn."

"Hắn không phải yêu thuật sư nhị giai, chỉ là một Huyễn thuật sư – Thiên Hắc Ám nhất giai!"

Mọi người đều biết, pháp thuật hộ thân của Huyễn thuật sư rất ít.

Pháp thuật của Vu sư đê cấp đều rất túng thiếu, đảm bảo bọn họ chỉ có nhiều nhất ba pháp thuật phòng thân. Trong đó Hủ thực hỏa và khí bạo thuật, là mất hai cái rồi.

Mã Văn hít sâu một hơi, biết mình không nên sốt ruột.

An Na hấp dẫn sự chú ý của Hắc Sâm, đẳng cấp bán Tinh Linh thiếu nữ không thấp, cho hắn áp lực nhất định.

Đây là một cơ hội. Hắn nhất định phải nắm tốt.

Điều kiện đầu tiên, Hắc Sâm phải ném ra pháp thuật phòng thân cuối cùng.

An Na từ dưới đất bò dậy, quát nhẹ một tiếng, nhanh chóng đột tiến, trường kiếm vững vàng trong tay đâm về phía trái tim Hắc Sâm!

Một đòn toàn lực của chiến sĩ cấp năm, Hắc Sâm còn chưa chuẩn bị xong pháp thuật, một khi bị đâm trúng, chắc chắn sẽ cắt đứt pháp thuật!

Trên mặt hắn lộ ra vẻ bất đắc dĩ, cắn răng một cái, lật đến trang thứ nhất của quyển sách pháp thuật!

Mấy giây ngắn ngủi trôi qua, một tầng khôi giáp dày đặc màu vàng nhạt, bồng bềnh trước người Hắc Sâm!

Pháp thuật zero hoàn, ( Khôi giáp vu sư cấp thấp )!

Mã Văn sáng mắt lên, đây chính là pháp thuật phòng thân thứ ba!

Ầm!

Trường kiếm đâm vào trên khôi giáp, suýt chút nữa đâm ra một cái lỗ!

Thế nhưng phản lực của khôi giáp vu sư, khiến cho cổ tay An Na run cầm cập, suýt buông rơi trường kiếm.

Hắc Sâm thừa cơ hội này, lui nửa bước, hoàn thành pháp thuật đang chuẩn bị!

Giây lát, tiếng gào thét quỷ dị không ngừng vang lên.

Ở ngoài nhà gỗ nhỏ, truyền đến một trận âm thanh của gió thổi rào rạc.

Thân thể Hắc Sâm dần dần hóa thành hư vô, hắn đắc ý nói: "Hưởng thụ bữa tiệc cương thi đi, sau khi thân thể ngươi bị xé thành ngàn mảnh, ta sẽ hưởng dụng linh hồn của ngươi..."

An Na vừa giận vừa sợ nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Chỉ thấy ngoài hiên nhà một mảng tối ôm, toàn là cương thi mà Hắc Sâm triệu hoán!

Vừa lúc đó, một giọng lạnh băng vang lên trong phòng:

"Lẽ nào lão sư của người không dạy rằng, khi đang tiến hành ( hư vô chuyển di ), là thời điểm yêu thuật sư yếu ớt nhất à? Tiên sinh Hắc Sâm?"

Loan đao lạnh lẽ gác trên cổ Hắc Sâm, dễ như bởn phá tan khôi giáp vu sư trôi nổi, sau đó ở yết hầu Hắc Sâm vẽ ra một đường máu dài!

Dòng máu màu đen tuôn ra như suối!

Đầu Hắc Sâm trực tiếp rớt xuống!

Mã Văn đi ra từ bóng tối, bước qua thi thể yêu thuật sư chết không nhắm mắt, gương mặt anh tuấn mà nghiêm trang nhìn ngoài cửa sổ.

"Phiền phức rồi, cương thi bị nguyền rủa, chúng ta lập tức phong tỏa cửa sổ!"