[Allkook] Em Là Để Chúng Tôi Yêu Thương

Chương 41



Hạp pì bơt đày Sú Ga. Hạp pì bơt đày Sú Ga. Hạp pì bớt đay háp pi bờt đày. Háp pí bơt đày Yoongi:* <3. Tung sịp tung bông mừng sinh nhật Min Tổng, Cục Đường lòng tuôi:)). Đẹp trai hơn nha, bớt lười đi nha, thiên tài hơn nha, cười nhiều hơn nha, SoCiu hơn nha. <3. Với cả #1000dayswithbts nữa a~... Congratulation all~. <3.

----------------------------------

Cậu hiện tại đang trú ngụ ở nhà, tuy miệng lúc nãy nói vậy thôi chứ thật ra cậu cũng không hiểu mình đang nói gì nữa kìa, chỉ là xem phim thấy người ta nói vậy thì nói theo.

Oa, đã gần 6h tối rồi, sao chưa thấy ai về hết vậy cà? Đói quá, cậu lê bước xuống tủ lạnh tìm đồ ăn.

Nhìn cái tủ trước mắt mà cậu muốn đâm đầu chết cho rồi, đồ ăn hết, còn gì đau khổ hơn? Thôi thì đi ra ngoài mua 1 vài thứ gì đó về ăn tạm vậy.

*---------Tua nhanh đến lúc cậu đã mua xong----------*

Về tới nhà là 6strong5', vẫn chưa ai về. Cậu chán nản đi thẳng lên phòng, khóa cửa, ngồi xem hoạt hình Nữ Hoàng Băng Giá. 3

Khoảng 10' sau thì các anh về tới, người nào người nấy 2 tay xách cả túi đồ ăn, chắc là sợ cậu đói đây mà.

Nhìn xung quanh nhà, các anh không thấy cậu đâu thì lên phòng tìm cậu.

Vặn nắm cửa, anh ngạc nhiên khi nó bị khóa. Giọng Jimin nói to để bên trong có thể nghe được:

- Bảo bối a~. Ăn cơm này, em đã nhịn ăn cả buổi rồi còn gì.

- Không đói! - Từ trong phòng, cậu nói vọng ra.

- Vợ a~. Em có giận thì giận chứ đừng bỏ bữa, dễ bệnh lắm! - Jin lo lắng.

- Hức.....hức đi đi mà, em không đói!

Đến đoạn Elsa ôm Anna đã bị biến thành băng mà khóc, cậu xúc động khóc luôn. Nghĩ sao mà nữ chính tội nghiệp vậy trời, thiệt là muốn bùng cháy mà:)).

Các anh ngoài đây nghe tiếng nấc của cậu thì không khỏi đau lòng. Là các anh sai a~. Hôm nay còn về trễ nữa.....

*----------Flashback----------*

Cả 6 người, sau khi rời khỏi trường thì ngay lập tức đến bar parrotbill.

Con ả kia đây rồi. Quần áo xộc xệch, máu me be bét, xem kìa, con dao còn nằm trong cổ chân cô ta kia mà! Bọn này làm ăn chả có trách nhiệm gì cả! Nhếch môi lại gần cái xác sống kia:

- Thế nào? Bọn đàn em tôi phục vụ cô chu đáo chứ? Ôi xem kìa, con dao chắc làm cô đau lắm nhỉ? - Giả vờ thương xót, Yoongi tiến lại cầm con dao ở cổ chân cô ngoáy mạnh làm nó ứa máu rồi mới rút ra.

- Aaaaaaa! - Tiếng hét thất thanh của cô vang lên lan khắp căn phòng, người ngoài bar cũng có thể nghe thấy, họ thầm sợ hãi và tiếc nuối cho con người đang bị hành hạ trong kia.

Quay trở lại căn phòng. Mùi máu tanh bốc lên khó chịu làm các anh nhíu mày:

- Cô ăn gì mà máu hôi vậy? Hơn cả người bình thường. - Tae khinh bỉ.

-....... - Đau quá không nói nên lời:v.

- Tôi nhớ là Yoongi lúc nãy “xoa dịu” cổ chân cô mà? Đâu có cắt lưỡi? Sao câm như hến vậy? - Namjoon bực bội khi ả cứ nhìn mình mà không trả lời.

- Các anh mau thả tôi ra! Có biết tôi là ai không? Đụng vào tôi JT sẽ giết chết các anh đấy! KHÔN HỒN THÌ THẢ RA MAU!

Cả 6 đứng nhìn nhau 1 lúc, bật cười:

- Thế nhà cô là gì đối với JT? - Jimin.

- Công ty nhà tôi thuộc JT, sao? Sợ rồi chứ?

- Sợ? - Jin ngạc nhiên xong vờ xoay qua Namjoon hỏi:

- Trong từ điển bọn mình có từ ấy không mày nhỉ?

- Có! Nhưng chỉ đối với em ấy thôi ( Cúc).

- Vậy cô có biết con tập đoàn JT là ai không? - Hoseok hỏi tiếp.

- Ai biết! Có lẽ là 1 con tiểu thư kiêu kì, chảnh chó hay 1 thằng thiếu gia cù lần, đần độn chăng?

- Cù lần, đần độn? Cô vừa leo lên trời ăn gan của ổng à? - Tae giọng điệu đùa cợt không kém phần tức giận.

- Tôi chả quan tâm! Nhưng tôi biết đứa đó thua xa tôi!

Nghe đến đây cả lũ bật cười lớn. Bảo bối không bằng cô ta? Còn người nào trên thế giới này ngu si như cô ta không đây?

- Đứa đó chính là người yêu bọn tôi. Đồng thời là thằng nhóc mà cô hất đồ ăn lúc sáng í.

- Sao....sao? Người yêu bọn anh? Con JT? Thằng nhóc lúc sáng? - Ả sợ đến mức lắp bắp.

- Thôi nói chuyện nhiêu đó đủ rồi! Jake đem 6 dao, 2 súng, 2 dây thừng ra đây....À quên, cả phi tiêu nữa! - Jin lớn giọng gọi đàn em.

------------------------------------

=]]. Cho ★ với cả cmt đi <3