Aizzz !!! Em Không Muốn Chọn Lựa !!!

Chương 28



Nó dùng ánh mắt nói vs Từ Vũ rằng ko sao, cứ đi đi. Từ Vũ liền đi vs Duy Phương ra xem chất lượng hàng. Đường Yên thấy họ vừa đi ra liền khóa trái cửa

-Cậu tên gì ? _ Đường Yên ngồi xuống ghế

-Dương Vi ! _ Nó ngồi đối diện

-Cậu là gián điệp đúng ko ? _ Ng` ta bảo con gái có giác quan thứ 6 vô cùng nhạy bén. Nhìn biểu hiện từ khi đến đây Đường Yên đã thấy nghi ngờ rồi

-Cậu … Làm gì có chuyện đó ! _ CHẳng lẽ đã đi đến đây mà kế hoạch còn thất bại hay sao ! Nó toát mồ hôi dù cho có mặc áo sơmi và quần bó

-Cửa ở đây cách âm, ở ngoài hoàn toàn nghe thấy . Vs lại mình kiểm tra rồi, ở đây ko hề có máy quay hay máy nghe lén, yên tâm đi ! _ ĐƯờng Yên tiết lộ về thân phận _ Anh trai mình bị tên Phương này giết vì giám cản đường hắn, mình đã ở bên cạnh hắn hơn 2 năm trời, lấy đk sự tín nhiệm nhưng hắn làm ăn rất cẩn mật. Phụ nữ luôn có giác quan thứ 6, nhìn thôi mình cũng biết cậu là ai. May mà mình lọt vào mắt xanh của hắn, ko thì hắn chắc chắn cho mình vào đống hàng hóa của hắn rồi ! Cầm lấy ! _ Đường yên giú vào túi quần nó một cái thẻ nhớ

Cả 2 đi ra khỏi phòng thì vừa lúc Từ Vũ và Duy Phương kiểm tra xong lô hàng

-Hợp tác vui vẻ ! _ Cả 2 bắt tay rồi nó và Từ Vũ lên xe ra về

Trên xe Từ Vũ, nó cũng ko thể tin mọi chuyện lại suôn sẻ như vậy ! Chẳng lẽ là có bẫy ? Vì nghi ngờ lên tr’c khi đi nó đã lén đặt máy quay trộm trên cổ áo của Đường Yên.

-Thế nào rồi ? _ Nó hấp tấp

-Có lô ma túy, thuốc nổ, súng và ng` ! – Từ Vũ lấy cái kẹp có camera đưa cho nó

-Ng` ? _ Lần này hình như Duy Phong muốn làm ăn lớn hay sao mà tàng trữ nhiều chất cấm và phi pháp như vậy

-Đừng lo, giờ họ vẫn ổn. Thàng sau lô ng` mới đưa vào hoạt động nhưng cũng ko thể chủ quên, tên Phương đó nói ngày giờ có thể bị thay đổi.

Nó trầm ngâm, chợt nhớ đến cái thẻ nhớ mà Đường Yên vùa đưa liền lấy laptop nhét vào. Trong đó có vô số những hình ảnh, video , những đoạn ghi âm ghi lại lúc tên Duy Phương dẫn Đường Yên đi xem hàng hay giao dịch.

-Vậy là bằng chứng quá rõ ràng rồi ! _ Từ Vũ thấy mừng thay cho nó.

Tối đó nó ngủ rất ngon. Nhưng hôm sau điều làm nó lo lắng chính là khi mở thiết bị theo dõi trên ng` Đường Yên thì ko có hình ảnh. Dường như đã có những va chạm rất mạnh xảy ra.

Nửa tiếng sau thì lại ko có bất kì tiếng động lạ nào, chỉ nghe thấy tiếng nhỏ giọt và tiếng giống như nhà máy đang làm việc. Nó liền kết nối vs thiết bị trên ng` Đường Yên

-Đường Yên ! Đường Yên ? Cô có nghe thấy tôi nói gì ko ? Nếu nghe thấy thì trả lời đi !

-Dương Vi ? _ Giọng nói có chút khó khăn

-Sao vậy ? Cô đang ở đâu ? _ Nó gấp rút

-Tôi ko biết. Duy Phương, anh … anh ta đã biết tôi là nội … nội gián ! _ Đường Yên cố gắng giữ hơi thở ổn định để giải thích cho nó.

-Được rồi, mọi chuyện để sau. Cô hiện tại có biết mình ở đâu ?

-Tôi ko biết, ở đây … có rất nhiều dụng cụ y tế han rỉ … Tôi nghĩ đây là … bệnh viện bỏ hoang …

-Còn gì nữa ko ? _ Nó thực sự là gấp rút, bệnh viên bỏ hoang ? Đâu phải chỉ có 1,2 cái đâu !

-Hình như … có mùi than ! _ Đường Yên ho sặc sụa