Ái Tình Luân Khuếch

Chương 23



Cuối cùng đành nhận mệnh , Thẩm Gia Hành chỉ phải đúng năm giờ tan tầm rồi đi tới nơi đã hẹn trước , bởi vì sợ muộn còn nhịn đau lựa chọn ngồi xe taxi.

Quảng trường Thế Kỷ nằm ở khu Tâm Thiên Bắc , tầm sáu năm trước đây được quy hoạch kiến thiết thành một khu hưu nhàn văn minh lại sa hoa , vẫn luôn được phần lớn thành phần trí thức hoan nghênh , hầu hết cửa hàng trong quảng trường đều lấy cao nhã làm phẩm vị , ưa chuộng bảng hiệu vô cùng cách điệu .

Thẩm Gia Hành trước kia chỉ ghé qua nơi này vài lần, không thích hỏi đường [ hoặc là nói cậu ta cảm thấy mất mặt? ] cậu lê phân nửa vòng mới tìm được cái bảng hiệu của nhà hàng Địa Trung Hải được viết cực “Nghệ thuật” kia , mà Giang Hi Ngạn sớm đã ngồi chờ , nhìn thấy Thẩm Gia Hành thì lập tức giang rộng đôi tay muốn ôm một cái để chào , Thẩm Gia Hành uốn éo thân nhẹ tránh đi, mau mau ngồi vào chỗ.

Giang Hi Ngạn cũng không giận , vẫn thân thiện mà cầm menu đưa cho Thẩm Gia Hành “Tôi vừa rồi đã tự mình chọn ra hai món ngon nhất , cậu xem còn có cái gì thích không , hoặc thêm hoặc sửa để cho bọn họ mang ra .”

Thẩm Gia Hành luôn luôn đối ăn uống không có chú ý, bình thường nếu ăn cơm đều là Hạ Hành Thù chuẩn bị trước sau , bởi vậy liền nói:“Tôi đối phương diện này không thạo , vẫn là khách tùy chủ đi.”

Giang Hi Ngạn mỉm cười gật đầu, lại bỏ thêm vài món ăn, lúc này mới để cho waiter lui ra, quay đầu lại , nói:“Xem ra Hạ đầu gỗ sủng cậu cũng thật khéo tay nhỉ , chắc lúc ăn cơm bình thường cũng không để cậu chuẩn bị đâu ha ?”

Lời hỏi này thật làm cho Thẩm Gia Hành không biết đáp như thế nào mới tốt , chỉ hàm hồ nói:“Anh ấy đối với phương diện này khá thành thạo .”

Giang Hi Ngạn nghiêng đầu cười cười, bộ dáng cực kỳ đáng yêu “Cậu không biết rồi , hắn trước kia không thèm để ý tới ăn mặc đâu , rất tùy tiện nhá , cho dù cho hắn ăn mì rưới tương cay từ bữa sáng tới bữa tối cũng không kêu một tiếng, tôi thực chịu không nổi, nên cố gắng huấn luyện hắn . Dần dà lâu ngày , hắn bị tôi lây bệnh , kết quả hiện tại ngược lại còn hiểu biết hơn tôi , trăm phần trăm thành một tên tham ăn .”

Thẩm Gia Hành hơi kinh ngạc, nghe xong những lời này không hiểu sao trong lòng không mấy thỏa mái , vì thế cũng không có tiếp lời.

Đợi cho đồ ăn khai vị bắt đầu bưng lên, Thẩm Gia Hành nhìn món bánh mì có bát nước sốt trên bàn thì không biết dùng thế nào, Giang Hi Ngạn lập tức chỉ vào một cái đĩa nhỏ , nói:“Loại này kêu Hummus, là làm bằng đậu xay Hy Lạp , đây là Tzaziki làm từ hỗn hợp dưa leo với sữa chua cùng tỏi nhuyễn, còn có , đây là pho mát Feta nổi tiếng nhất Hy Lạp , hương vị cùng pho mát bình thường không giống nhau, có thể bây giờ cậu ăn không quen , thôi nếm thử trước đi , thử xem vừa miệng không nha .”

Thẩm Gia Hành thử theo , phát hiện bản thân cũng thích loại nước sốt tên Tzaziki này, mà Giang Hi Ngạn bởi vậy càng mở ra máy hát, mỗi món ăn mang lên đều phải chờ hắn giới thiệu một phen, cái gì là chén hải sản (1) , thịt bò hầm rượu cùng hồi hương, rượu vang từ nho đen , đều có thể được hắn chỉ ra chỗ độc đáo của mĩ vị, nhiệt tình này quả thực giống như chính hắn mới là ông chủ của cửa hàng này.

Đợi cho món điểm tâm ngọt cùng cà phê lên tới bàn sau, Giang Hi Ngạn mới rốt cục im lặng xuống , Thẩm Gia Hành được thả lỏng tinh thần cùng cái lỗ tai đồng thời cũng âm thầm chuẩn bị tinh thần, tuy rằng cậu cũng không hiểu biết người trước mặt này, nhưng cũng biết bồi dưỡng tình cảm tuyệt không phải mục đích Giang Hi Ngạn muốn gặp cậu.

Quả nhiên, khi Giang Hi Ngạn lại lần nữa mở miệng , thái độ trịnh trọng cùng trước đó cứ như hai người khác nhau “Tôi gần nhất nghe được một tin tức.”

Thẩm Gia Hành không nói gì, lẳng lặng chờ câu tiếp của hắn .

“Nghe nói,thiếu gia Hà Qúy của Hòa Tín, tầm trong tuần này sẽ từ Anh quốc trở về.”

Thẩm Gia Hành tay run lên, chén cà phê suýt nữa lung lay đổ ra.

Tuần này sao …… Lúc đầu chỉ là cậu đoán, lúc này ngữ khí khẳng định của Giang Hi Ngạn đã chứng thật ngay cho suy đoán đó , khó trách người nhà Hà gia sẽ lo lắng vội vàng như vậy.

Bất quá càng làm cho cậu giật mình đó là, Giang Hi Ngạn lại trực tiếp nói ra những lời như thế, nhất định là đã biết gì đó.

“Phải…… Hạ Hành Thù nói cho anh sao ?”

Giang Hi Ngạn cười yếu ớt:“Đương nhiên không phải. Hắn chỉ nói qua cho tôi rằng trong quá khứ của cậu từng có một người như thế, nhưng chưa nói đến tột cùng là ai. Tình trạng quan hệ của hai người hiện nay cũng khiến tôi phát hiện vài điều , lại nghe tới tin tức như vậy, tính tôi đa tâm lắm, hơi chút hồi tưởng về thời gian Hà Qúy rời đi cùng lúc Hạ Hành Thù quen cậu cũng đã đoán được đại khái câu chuyện .”

Thẩm Gia Hành rùng mình, người trước mắt đang trưng ra khuôn mặt búp bê nhưng lại có tâm tư tỉ mỉ như thế, khó trách có thể cùng Hạ Hành Thù cùng nhau sáng lập ra Hoya.

“Giang tiên sinh, anh quả thật đoán đúng rồi, nhưng tôi ở phương diện giải đố cũng không am hiểu mấy, có thể mời anh nói thẳng ý đồ ra hay không ?”

“Ý đồ? Cậu hiểu lầm , tôi chỉ muốn biết kế tiếp cậu sẽ làm cái gì mà thôi .”

Thẩm Gia Hành cười khổ một tiếng “Tôi nghĩ quyền quyết định cái chuyện này đã không hoàn toàn thuộc về tôi . Tôi chỉ muốn gặp Hạ Hành Thù, nhưng anh ấy lại muốn tôi quyết định xong rồi mới gặp lại nhau , tôi nói cho anh ấy quyết định của tôi nhưng rồi anh ấy lại không tin.”

Giang Hi Ngạn trầm tư một lát, nói:“Thứ tôi hỏi quá mạo muội, cậu bây giờ còn thích Hà Qúy không ?”

Nghe thấy cái vấn đề này , Thẩm Gia Hành cũng suy nghĩ trong chốc lát, mới hỏi ngược lại:“Anh cảm thấy rằng một người có thể đồng thời thích hai người sao?”

“Theo tôi mà nói là không thể. Bất quá, loại sự tình này cũng tùy người mà khác nhau , có vài người đại khái có thể như thế .”

Thẩm Gia Hành không có nghe nhầm trào phúng thản nhiên trong giọng nói Giang Hi Ngạn, cậu luôn luôn khí ngạo, huống hồ ám phúng như vậy lại là đến từ chính bạn tri kỉ của Hạ Hành Thù, bởi vậy càng khó có thể chịu được, ngữ khí tức khắc lạnh xuống “Giang tiên sinh, ở trong lòng anh , Thẩm Gia Hành chẳng lẽ chỉ là kẻ lạm tình không chuyên sao ?”

Giang Hi Ngạn lại vẫn thần sắc tự nhiên , nói:“Cậu hiểu lầm , tôi không có cái ý đó đâu . Tân hoan cựu ái, khó có thể chọn lựa , cái này vốn đã là vấn đề khó khăn không nhỏ trên tình trường , cậu có bối rối cũng thực bình thường.” Hắn nhướng mi lên, nghiêng nghiêng thân “Nhưng , thứ tôi nói thẳng, cậu đối Hành Thù, không khỏi quá mức ích kỷ, cho nên tôi cũng lại càng không yên tâm.”

Lúc này hai người xem như đã giương cung bạt kiếm, không có nửa điểm không khí hòa bình, Thẩm Gia Hành cũng không tái cố kỵ, trực tiếp đáp:“Chuyện giữa tôi cùng anh ấy , chỉ có chúng tôi rõ ràng nhất , người bên ngoài không nên tùy tiện có kết luận.”

“Quả thật, tôi cũng không rõ giữa hai người các cậu đã xảy ra chuyện gì, bất quá chẳng lẽ chính cậu cũng rõ ràng sao? Cậu có thể đứng ở trên lập trường của Hành Thù vì hắn mà suy nghĩ không ? Hắn vì sao muốn cậu thận trọng làm ra quyết định, hắn lại vì cái gì không tin quyết định của cậu, những chuyện này cậu chưa nghĩ tới sao? Lúc hắn biết chuyện này có tâm tình gì , khi không chịu gặp cậu lại có dạng tâm tình thế nào, những chuyện này cậu hiểu được chưa ?”

Thẩm Gia Hành chấn động, lập tức cảm thấy giữa cổ bị nghẹn , tâm loạn như ma, không biết nên mở miệng như thế nào.

Vấn đề của Giang Hi Ngạn rất bén nhọn , cậu thật sự một cái cũng đáp không được.

Sao chưa từng có chú ý tới ? Chẳng lẽ chính mình đúng như hắn nói , thực ích kỉ ?

Không được, cậu cần không gian để tự hỏi, cậu không thể tái ngồi không ở chỗ này

Thẩm Gia Hành “Xoát” mà rời ghế đứng lên .

“Thật có lỗi, tôi muốn đi trở về. Mặt khác, có lẽ anh nói đúng , tại chuyện này tôi có sai , bất quá vẫn xin anh đừng lại nhúng tay , dù sao anh chỉ là bạn của Hành Thù.”

Nói xong, Thẩm Gia Hành xoay người muốn rời khỏi, ai ngờ đúng lúc này, Giang Hi Ngạn thảnh thơi mà tung ra một viên địa lôi cuối cùng —

“Ai nói tôi chỉ là bạn Hành Thù? Tôi là mối tình đầu của hắn a, đương nhiên là có quyền lợi quan tâm vấn đề tình cảm của hắn, nếu ánh mắt hắn không tốt tôi chẳng phải cũng mất mặt theo đó sao .”