Ai Nói CV Không Thể "Cưa"

Chương 33: Phiên ngoại 1 - Phu phu cùng đáp 100 câu hỏi



1.Xin hỏi tên của ngươi là?

Đại thần: (Mặt mang mỉmcười) Trì Quy.

Mỗ Trừu: Mọi người hỏichính là tên thật.

Đại thần: (Mỉm cười,cúi đầu đem tiểu ngốc trong chăn bao kín).

Mỗ Trừu: Cái kia, đạithần, kỳ thật anh có thể gọi cậu ấy rời giường. Hiện trường trựctiếp, cái kia...

Tiểu ngốc: ... @...*&%$!(Nói mớ)

Đại thần: Ngoan, không cóviệc gì. Anh ở đây.

Mỗ Trừu:

Quần chúng vây xem: Ta đi,chói mù mắt natri magie nhôm silicon photpho sấm sét của ta rồi a!!

2.Tuổi là?

Đại thần: Trưởng thành.

Mỗ Trừu: Cụ thể chútđi, 凸!

Đại thần: Em ấy cũngtrưởng thành rồi.

Mỗ Trừu: ... ... .

3.Giới tính là?

Đại thần: Nam.

Mỗ Trừu: Tốt rồi, rốtcục có cái trả lời bình thường. Lệ tuôn.

Tiểu ngốc: #&%@*...

Mỗ Trừu: Cậu ta nói cáigì?

Đại thần: (Mỉm cười)Nói mớ.

4.Xin hỏi ngươi tính cách là như thế nào?

Đại thần: Không tệ.

Mỗ Trừu: Tiểu ngốc thìsao?

Đại thần: Làm cho ngườita không thể không thích.

Mỗ Trừu:

Quần chúng vây xem: Đạithần tay của anh đặt ở đâu vậy a!!!!!

5. Tính cách của đối phương?

Đạithần: Như trên.

MỗTrừu: (Liều chết chọt a chọt người nào đó đang ngủ) Tiểu ngốc, tiểungốc ngốc ngoan, ngốc ngốc, rời giường ha, hiện trường trực tiếp mà.

Tiểungốc: (Mở to hai mắt - sau đó cúi đầu hướng lồng ngực đại thần cọcọ, tiếp tục ngủ.)

MỗTrừu: (Chọt) Tiểu ngốc!! Ngốc ngốc cậu tỉnh tỉnh! Ngốc!

Đạithần: Cô đang làm cái gì? (Cười lạnh)

MỗTrừu: Bỏ qua, câu tiếp theo.

6. Hai người gặp nhau là khi nào? Ở đâu?

Đại thần: Tháng xx nămxx, khách sạn xx B thị.

Tiểu ngốc: @$%&*...

7.Ấn tượng đầu tiên đối với đối phương là gì?

Đại thần: ... Tiểu ngungốc làm cho người ta nhịn không được nghĩ muốn đến gần.

Mỗ Trừu:

8.Thích nhất đối phương ở điểm nào?

Đại thần: (Cúi đầu nhìngương mặt tiểu ngốc đang say ngủ) Tôi đang nghĩ em ấy có chỗ nào tôikhông thích.

Mỗ Trừu: 凸! Khoe ngọt ngào đángxấu hổ!!

Tiểu ngốc: (Xoay người)Học trưởng...

Đại thần: Anh ở đây.

Tiểu ngốc: #!@$&*....

Đại thần: ... Ừ. Anhcũng vậy.

Mỗ Trừu: Anh... nghehiểu?!!!

9.Ghét đối phương ở điểm nào nhất?

Đại thần: Xuất hiện quámuộn.

Mỗ Trừu:

Tiểu ngốc: (Xoa xoa ánhmắt) Hmm, học trưởng...

Đại thần: (Mỉm cười)Dậy rồi?

Tiểu ngốc: Ừ, chúng tađang ở chỗ nào vậy?

Mỗ Trừu: Ngốc manh cậurốt cục dậy rồi!! Chúng ta đây là đang hiện trường trực tiếp nha!!!!Thân ái!!

Tiểu ngốc: (Ngây người!!Mặt đỏ) Học, học trưởng!! Anh làm sao... không, không gọi em dậy.

Đại thần: Ngoan, em tốihôm qua ngủ quá muộn. Nghỉ ngơi nhiều một chút.

Tiểu ngốc: (Mặt bạohồng) ...

Mỗ Trừu: Cầu chi tiếttối hôm qua!

Quần chúng vây xem: Cầuchi tiết!

Đại thần: Câu tiếp theo.

10.Ngươi cảm thấy được mình cùng đối phương tốt chứ?

Đại thần: Tốt lắm.

Tiểu ngốc: ... Cái gìkêu là tốt?

Đại thần: Ừ, chính làhỏi em có yêu anh không?

Tiểu ngốc: (Bạo hồng) ...Vậy, là, có.

Đại thần: Ừ.

Mỗ Trừu: Người nào đó anhcho là tôi chết rồi sao!! Là chết rồi hay sao!!

11.Ngươi gọi đối phương như thế nào?

Đại thần: Tiểu Nhiên.

Tiểu ngốc: Ừ, họctrưởng.

Mỗ Trừu: Ngốc ngốc,thật sự không có kêu bằng tên khác?

Tiểu ngốc: ... Ừ, Quýhọc trưởng.

Mỗ Trừu: Không khác gìtrẻ con gọi.

12.Ngươi hi vọng đối phương gọi mình như thế nào?

Đại thần: Chỉ cần em ấythích.

Tiểu ngốc:... Thế nào,cũng có thể.

13.Nếu lấy một loài động vật ra so sánh, ngươi cảm thấy đối phương là?

Đại thần: Mèo con mấytháng tuổi.

Tiểu ngốc: ... Mèo.

Mỗ Trừu: Sao đại thầncũng là mèo?

Tiểu ngốc: (Đỏ mặt) Cáikia, nếu tôi cùng tiểu Quy, cái kia, đều là trong lời anh ấy nói, ân...

Mỗ Trừu: Mấy cô nghehiểu lời cậu ta đang nói cái gì sao!

Quần chúng vây xem:Hiểu!! Phải hiểu!

14.Nếu muốn tặng đối phương món quà, ngươi sẽ tặng?

Mỗ Trừu: Đừng nói làtặng chính mình nhá.

Đại thần: Chỉ cần em ấymuốn, tôi đều có thể.

Tiểu ngốc: Học... họctrưởng.

Mỗ Trừu: Gì?

Tiểu ngốc: (Đỏ mặt kéogóc áo người nào đó) Em muốn là được rồi.

Mỗ Trừu:

15.Nếu như vậy ngươi muốn quà tặng gì?

Tiểu ngốc: ... A, hóa raphía trước không phải hỏi vấn đề này a.

Mỗ Trừu:

Đại thần: Xem trả lời ởcâu 14 của em ấy.

Mỗ Trừu:

16.Đối với đối phương có gì bất mãn không? Nếu có là chuyện gì?

Đại thần: Có đôi khi mơhồ làm cho người ta lo lắng.

Tiểu ngốc: Em về sau sẽthật cẩn thận, em cam đoan.

Đại thần: Ừ.

Mỗ Trừu: Tiểu ngốc, cậuthì sao? Anh ta có gì khiến cậu bất mãn không?

Tiểu ngốc: ... Cái kia...@#&%*

Mỗ Trừu: Gì??? Ngườitới, phiên dịch, nhanh!!

Tiểu ngốc: (Cắn môi cúiđầu) ... Rất... nhiều.

Mỗ Trừu: Gì?!!!

Quần chúng vây xem: Dốtnát muốn chết, ý của tiểu ngốc là đại thần nhà cậu ấy yêu cầuxxoo quá nhiền khiến tiểu ngốc nhu nhược thừa nhận không nổi, đúngkhông tiểu ngốc?

Tiểungốc: (Ta chui ta chui ta chui hầm ngầm... )

MỗTrừu: Đã hiểu.

17. Tật xấu của ngươi là?

Đạithần: Không thể đối với em ấy kiên quyết một chút. Nhìn thấy em ấylộ ra biểu tình khổ sở sẽ không có sức chống cự.

Tiểungốc: Nhìn thấy anh ấy tức giận liền khổ sở.

18. Tật xấu của đối phương là?

Đạithần: Mơ hồ.

Tiểungốc: Mọi thứ đều, đều tốt lắm.

19. Đối phương làm gì khiến ngươicảm thấy không hài lòng?

Đạithần: Không hảo hảo chiếu cố bản thân, một mình âm thầm chịu ủykhuất.

Tiểungốc: ... Học trưởng.

Đạithần: Sao?

Tiểungốc: (Cố lấy dũng khí) ... Em, cái kia, liền... đau, cho nên, hôm naybuổi tối...

Đạithần: (Sờ sờ mặt đối phương) Được. Anh sẽ cố gặng nhẹ một chút.

Tiểungốc:

MỗTrừu: Phụt!

20. Ngươi làm gì khiến đối phươngcảm thấy không hài lòng?

Tiểungốc: Mơ mơ hồ hồ làm cho mình bị thương, có đi khi lại miên man suynghĩ.

Đạithần: Tôi tức giận. Em ấy sẽ khổ sở.

21. Các ngươi quan hệ đã đạt đếnloại trình độ nào?

Tiểungốc:

Đạithần: (Bình tĩnh) Câu tiếp theo.

MỗTrừu: (Quay đầu nhìn xuống khán phòng vẻ mặt YD – dâm đãng) Hiển nhiên đã đạt đến mức độ thân mật không thểtách rời trong ngươi có ta bha ha ha ha!!!

22. Hai người lần đầu hẹn hò lànơi nào?

Đạithần: Nói đúng ra, hẳn là lần ở C thị đi.

Tiểungốc: A? Lần nào chứ?

Đạithần: Anh lần đầu tiên đi tìm em.

Tiểungốc: (Đỏ mặt) Ừ.

23. Không khí giữa hai người lúcđó như thế nào?

Đạithần: Em ấy hoàn toàn không có chút tự giác hẹn hò.

Tiểungốc: Cái đó, đó là bởi vì em còn không biết anh... anh... .

Đạithần: (Cười) Cái gì?

Tiểungốc: (Ánh mặt nhìn loạn khắp nơi chính là không dám nhìn đốiphương) Không, không có gì.

24. Khi đó tiến triển đến trìnhđộ nào rồi?

Đạithần: Tôi còn chưa có thổ lộ.

Tiểungốc: ... Không nhớ rõ.

MỗTrừu: Tiểu ngốc cậu lừa ai a? Không nhớ rõ mới là lạ!! Thời khắcquan trọng như vậy!

Tiểungốc: (Ta không có nghe gì hết, ta không có nghe gì hết... )

25. Địa điểm thường xuyên hẹn hò?

Tiểungốc: (Xoay mặt nhìn người nào đó vẻ mặt xin giúp đỡ) Học trưởng....

Đạithần: (Khẽ hôn lên mí mắt đối phương) Ngoan.

Mỗ Trừu: Ngoan em gái anh,ngoan dì anh a! Trì Quy anh nhìn thẳng vào vấn đề cho tôi!! 凸!!

Đạithần: Tiểu Nhiên, buối tối có muốn ăn mì không?

Tiểungốc: Ừ!

MỗTrừu: Sát,bọn khốn kiếp các người làm phản!!!

Quần chúng vây xem: Lậtbàn, Khiếm Trừu cô mắng ai hở hỗn đản!! Đại thần cùng ngốc manh củachúng ta là để cô mắng sao!! (Vỏ trái cây bàn ghế bay qua)

Mỗ Trừu: Phản... phản...Các cô đều phản rồi...

26.Ngươi sẽ vì sinh nhật của đối phương chuẩn bị cái gì?

Đại thần: (Ánh mắt ônnhu nhìn đỉnh đầu tiểu ngốc) Sẽ không cố ý chuẩn bị, nghĩ đến cáigì liền tặng em ấy cái đó.

Mỗ Trừu: Thật tinh tướng

Tiểu ngốc: Ân, trước tiênsẽ bắt đầu nghĩ muốn cho anh ấy lễ vật gì tốt nhất. Bất quá mỗilần đều chẳng mua được thứ gì tốt.

Đại thần: Ngốc nghếch,em mua gì anh đều thích.

Tiểu ngốc: Vậy lầntrước, em mua cho anh cái cà – vạt kia, anh thế nào...

Đại thần: Ngốc nghếch,cái kia không phải đã bị em làm rách rồi sao, anh đã bỏ vào hộp cấtđi rồi.

Tiểu ngốc: ... (Bạohồng)

Mỗ Trừu: (Máu mũi cuồngphun) Người tới, cấp giấy vệ sinh...

Đạo diễn: (Nheo mắt) Trợlý, lấy cho cô ta cuộn giấy vụn.

27.Ai là người tỏ tình với đối phương trước?

Đại thần: Tôi.

Tiểu ngốc: Ôi chao, khôngphải là em sao?

Đại thần: Cái kia nói ratrước, là anh.

Mỗ Trừu: Tiểu ngốc cậunhìn xem sama nhà cậu, thẳng thắn thế kia.

Tiểu ngốc: (Ngượngngùng) Vậy, lần sau tôi nói trước là được rồi.

Mỗ Trừu: Cậu còn muốnthổ lộ với ai?!!

Tiểu ngốc: (Vội xua tay)Không đúng không đúng, tôi không phải ý tứ này, ý của tôi là -

Đại thần: (Nắm lấy taytiểu ngốc) Không sao, anh hiểu.

Tiểu ngốc: (Hạ ánh mắt)Ừ...

28.Ngươi thích đối phương bao nhiêu?

Đại thần: Rất yêu.

Tiểu ngốc: (Quay đầu đichỗ khác) ... @#$&%...

Mỗ Trừu: Thân ái, làm ơncó thể nói ngôn ngữ mà nhân loại có thể hiểu được hay không!!

Đại thần: (Mỉm cườinhìn người nào đó) Em ấy nói, em ấy cũng vậy.

Quần chúng vây xem: (Mấtđi lý trí) Đúng đúng đúng, chúng ta cũng nghe thấy!!!!

Mỗ Trừu:

29.Như vậy, ngươi yêu đối phương sao?

Đại thần: (Cười khôngđáp)

Tiểu ngốc: (Cúi đầu lạicúi đầu)

Mỗ Trừu: (Rút gân)

30.Đối phương làm gì sẽ khiến ngươi cảm thấy hết cách?

Đại thần: (Thở dài) Lúcem ấy lộ ra biểu tình khổ sở, tôi sẽ không có cách.

Tiểu ngốc:... Cái gìcũng đều...

31.Nếu cảm thấy nghi ngờ đối phương thay lòng đổi dạ, ngươi sẽ làm nhưthế nào?

Đại thần: Không có khảnăng.

Tiểu ngốc: (Cúi đầu) Tôi-

Đại thần: (Nâng cằm đốiphương) Anh sẽ không. Tin tưởng anh, được chứ?

Tiểu ngốc: (Đỏ mặt) Vâng.

Mỗ Trừu: Đạo diễn!!!Đạo diễn ta không quay nữa!!! Chói mù mắt rồi!!

Đạo diễn: (Nuốt mộtngụm dưa chuột) Cái gì, mới vừa ăn nên cái gì cũng không có nghe.

Mỗ Trừu:

32.Có thể tha thứ nếu đối phương thay lòng đổi dạ không?

Đại thần: Em ấy sẽkhông.

Tiểu ngốc: ...

Đại thần: Tôi cũng sẽkhông.

33.Nếu hẹn hò mà đối phương đến muộn một giờ, ngươi sẽ làm gì?

Tiểu ngốc: (Thật sựnghiêm túc) Chờ anh ấy a. Anh ấy nhất định sẽ đến.

Đại thần: Cái kia chắcchắn là không thể.

Mỗ Trừu: Ai nha nha, tạisao không?

Đại thần: (Thở dài) Trừkhi bị lạc đường, bằng không em ấy sẽ không đến muộn. Cho nên nếu nhưqua mười phút mà em ấy không tới, tôi sẽ gọi điện thoại cho em ấy.

Tiểu ngốc: Học trưởng...

Đại thần: (Mỉm cười)Không sao. Em gần đây tiến bộ hơn rất nhiều, rất đáng khen.

Mỗ Trừu: Ai yêu, tiểungốc nhớ đường sao?

Đại thần: Ừ, đường từnhà ga về nhà tôi, đã muốn không sai biệt lắm nhớ kỹ rồi.

Mỗ Trừu: Theo như tôibiết, cái đoạn đường kia tổng cộng không đến năm trăm thước. Còn có,đều là đi thẳng một đường.

Tiểu ngốc: ...

Quần chúng vây xem: ...

34.(Bản Raw không có câu này a)

35.Biểu tình khêu gợi của đối phương?

Tiểu ngốc: (Đỏ mặt)

Đại thần: Câu tiếp theo.

Mỗ Trừu: Đại thần ngươiđỏ mặt!! Đạo diễn đạo diễn, đại thần đỏ mặt!! Tôi muốn tăng lương!!

Đạo diễn: (Bị sặc mộthơi dưa chuột) Rống cái con khỉ a rống, sặc chết tôi! Trừ tiền thưởngcủa cô!!

Mỗ Trừu:

36.Thời điểm hai người cùng một chỗ, ngươi sẽ cảm thấy tim đập gia tốcsao?

Đại thần: (Ngó lơ) Câutiếp theo.

Mỗ Trừu: 凸!!! Đây đã là câu tiếp theo rồi!!

Đại thần: (Thở dài) Câutiếp theo.

Mỗ Trừu: ...

37.(Câu này bản Raw cũng không có luôn a *khóc*)

38.Thời điểm làm chuyện gì sẽ cảm thấy được hạnh phúc nhất?

Đại thần: Thời điểm ômem ấy.

Tiểu ngốc: ... Thời điểmbị, bị anh ấy ôm.

Mỗ Trừu: Hừ, các ngườilại công khai ân ái!!

Đại thần: (Thở dài) Tôicũng không phải cái ý tứ kia.

Tiểu ngốc: (Nghi hoặc) Ýtứ gì a?

Đại thần: Không có việcgì. Ngoan.

39.Từng cãi nhau sao?

Đại thần: Có.

Tiểu ngốc:... Từng có.

40.Vì sao lại cãi nhau?

Tiểu ngốc: ... Tôi rất mơhồ làm cho anh ấy tức giận.

Mỗ Trừu: Ví dụ như?

Tiểu ngốc: Cái kia... Mởkhí than lại quên đóng lại.

Mỗ Trừu: Ngốc nghếch cậu!!!

Đại thần: (Nhíu màykhông nói)

Tiểu ngốc: (Sốt ruột)Học trưởng, anh đừng tức giận, em lần sau sẽ không, em cam đoan!

41.Sau đó như thế nào hòa hảo?

Đại thần: (Thở dài) Cănbản không có biện pháp tức giận em ấy lâu.

Tiểu ngốc: ...

Mỗ Trừu: Tiểu ngốc, cậuđỏ mặt cái gì? Quá nóng sao?

42.Kiếp sau vẫn hy vọng làm người yêu sao?

Đại thần: Ừ.

Tiểu ngốc: ... Vâng.

Mỗ Trừu: Thật sự vôcùng... đồng lòng!

Quần chúng vây xem: (Vỏtrái cây bàn ghế không ngừng ném lên) Người chủ trì cô lầm bầm cáigì!! Thật cảm động a a a a a Đại thần GJ! Tiểu ngốc GJ!

43.Khi nào thì cảm giác được chính mình được yêu?

Đại thần: Luôn luôn.

Tiểu ngốc: Ừm.

Mỗ Trừu: (Bị một quảdưa chuột chọi trúng) Tiểu ngốc cậu ‘ừm’ cái gì?

Tiểu ngốc: (Mặt đỏ taihồng) ... Tôi cũng vậy.

44.Phương thức biểu hiện tình yêu của ngươi là?

Đại thần: Tôi sẽ tậnlực làm hết khả năng làm cho em ấy hạnh phúc.

Mỗ Trừu: Gào khóc, đạithần V5! (2) Tiểu ngốc thì sao?

Tiểu ngốc: Nghe lời anhấy, không để anh ấy lo lắng.

Mỗ Trừu: Có làm đượckhông?

Tiểu ngốc: ... Vẫn đangcố gắng.

45.Khi nào thì cảm thấy được “Đối phương đã không còn thương mình”?

Đại thần: Không có.

Tiểu ngốc: (Đỏ mặt)Hiện tại sẽ không.

Mỗ Trừu: Ngao ô vậy làtrước kia đã từng có?!!!

Tiểu ngốc: (Ta cái gìcũng không có nói, 5 nhân 5 bằng 25, 15 nhân 15 bằng 225, 25 nhân 25 bằng625... )

46.Ngươi cảm thấy đối phương mặc gì thì nhìn đẹp nhất?

Tiểu ngốc: (Len lén nhìnqua) Học trưởng mặc cái gì cũng đều đẹp hết.

Mỗ Trừu: (Cười gian) Đạithần cảm thấy sao?

Đại thần: (Suy nghĩ vàigiây) Ừ, đều tốt lắm. Bất quá.

Tiểu ngốc: Sao?

Đại thần: (Tiến đến kềvào lỗ tai tiểu ngốc cười khẽ một tiếng) Kỳ thật, thời điểm buổitối, vẫn là tốt nhất.

Tiểu ngốc:

Mỗ Trừu: (Mồ hôi chảyđầy mặt dùng sức đào đào lỗ tai) Không được kề tai nói nhỏ, đây làhiện trường trực tiếp!! Trực tiếp!!!

47.Ngươi sẽ nấu cơm sao?

Đại thần: Đương nhiên.

Tiểu ngốc: (Suy nghĩ)Ách, sẽ có một chút.

Mỗ Trừu: Một chút?? Làmgì?

Tiểu ngốc: Ân, nấu mì.

Mỗ Trừu:

Đại thần: (Nắm chặt tayngười nào đó) Ngoan, chỉ một cái này là đủ rồi.

48.Ngươi cảm thấy tự ti là do?

Mỗ Trừu: Đại thần anhkhông cần trả lời, tôi biết anh không tự ti, tiểu ngốc, đến!

Tiểu ngốc: (Cúi đầu) Anhấy thật tốt quá, cho nên...

Đại thần: (Bất đắc dĩxoa xoa tóc đối phương) Tiểu Nhiên, anh đã nói rồi, em so với tự mìnhnghĩ tốt hơn rất nhiều, đừng suy nghĩ miên man.

Tiểu ngốc: ... Vâng.

49.Quan hệ của hai người là công khai hay bí mật?

Đại thần: Xem như, côngkhai đi.

Tiểu ngốc: (Gật đầu)

50.Ngươi cảm thấy có thể duy trì vĩnh cửu tình yêu với đối phương haykhông?

Đại thần: Có thể.

Tiểu ngốc: (Nhỏ giọng)Giống anh ấy.

51.Xin hỏi, ngươi là công phương hay là thụ phương?

Đại thần: (Suy nghĩ vàigiây)

Mỗ Trừu: (Kích động)Đại thần ngài -?

Đại thần: (Chuyển đầunhìn về phía tiểu ngốc) Đêm mai muốn ăn cái gì?

Mỗ Trừu:

Tiểu ngốc: (Má ửnghồng) Đậu xào có được không?

Đại thần: Đương nhiên.

Mỗ Trừu: @#$%&*... .

52.Vì cái gì lại quyết định như thế?

Đại thần: Vậy đậu xào,quyết định như thế nhé.

Mỗ Trừu:

Tiểu ngốc: Vâng.

53.Ngươi đối với hiện tại có hài lòng không?

Đại thần: (Liếc mắt mộtcái về phía Mỗ Trừu ngồi ghế chủ trì) Hài lòng.

Tiểu ngốc: (Đỏ mặt) Ừm.

54.Lần H đầu tiên là?

Mỗ Trừu: Không cho phéptrốn tránh vấn đề, không cho phép chuyển đề tài!! Ngay lập tức nghiêmtúc trả lời cho tôi, này là hiện trường trực tiếp!!! Trực tiếp a!!!

Đại thần: (Thở dài)

Mỗ Trừu: Mau nói!

Đại thần: ... Nhà trọ.

Tiểu ngốc: (Bắt đầu chuivào chăn)

55.Cảm giác lúc đó?

Đại thần: ... Em ấy thựckhẩn trương.

Mỗ Trừu: Anh thì sao?

Đại thần: (Thở dài) Tôicũng vậy.

56.Bộ dạng của đối phương lúc đó?

Tiểu ngốc: (Má bạo hồngcàng chui sâu vào trong chăn)

Đại thần: (Cúi đầu sờsờ đối phương) Chính là dáng vẻ hiện giờ.

Tiểu ngốc: (Tiếp tụcchui)

57.Sáng sớm thức dậy, câu đầu tiên ngươi nói là?

Đại thần: (Hồi tưởng)Dậy rồi?

Tiểu ngốc: (Ở trong chănlí nhí) Không, không nhớ kỹ.

Mỗ Trừu: Sờ đầu. Tôibiết, quá mệt mỏi chứ gì

58.Mỗi tuần H mấy lần?

Đại thần: Câu tiếp theo.

Mỗ Trừu: 凸!!!!

59.Cảm thấy tình huống lý tưởng nhất thì mỗi tuần mấy lần?

Đại thần: (Thở dài) Câutiếp theo.

Mỗ Trừu: (Bùm một phátquỳ xuống đất) Đại thần ngài thương lấy bọn người đáng thương chúngtôi đi, anh như vậy cái này không cần quay nữa, làm ơn cho chúng tôimột con đường sống a! A!

Đại thần: (Hết đườnglựa chọn) Cô đứng lên đi.

Mỗ Trừu: Anh không nói tôisẽ không đứng! ToT

Đại thần: ... Vài lầnđều có thể, nếu em ấy nguyện ý.

Mỗ Trừu: (Lập tức đứnglên) Thật sự? Không ép buộc qua tiểu ngốc của chúng tôi chứ?!

Đại thần: ...

Tiểu ngốc: (Tiếp tụctrốn trong chăn)

60.Như vậy, H như thế nào?

Đại thần: Tự nhiên màvậy.

Tiểu ngốc: @#$¥&*...

Mỗ Trừu: Cậu ta lại nóigì?

Đại thần: Em ấy hỏi,tiết mục này khi nào thì kết thúc?

Mỗ Trừu: Ngoan, ngốcngốc, nhanh lắm, còn có 40 mươi câu nữa liền kết thúc, cố lên!

Tiểu ngốc: *... @#$%&¥

Đại thần: (Mỉm cười)Không sao, anh đến là được rồi.

Mỗ Trừu: Ngôn... ngôn ngữngoài hành tinh.

Đúng lúc này, cửatrường quay bị một cước đá văng, một vị Cửu cô nương đầu tóc tánloạn thở hổn hển nhảy lên sân khấu.

Cửu cô nương: “... Hộc... Sát,lão nương cuối cùng cũng đến kịp... Đi! Các người cũng không thèmbáo tôi biết một tiếng!”

Dưới khán đài vang lêntiếng vô tay hoan hô như sấm dậy, ở trên sân khấu Mỗ chủ trì khuôn mặthuyết lệ - Lão thiên gia cuối cùng mở mắt, Cửu cô nương đến cứu hiệntrường a! A!

Đại thần: (Hơi hơi mím môi)

Cửu cô nương: (Vẻ mặt khinh thường) Môi, bả vai, sau lưng.

Mỗ Trừu: Cửu cô nương cô thế nào lại biết?

Cửu cô nương: (Vẻ mặt bình tĩnh) Tôi đoán a.

Mỗ Trừu:

Mỗ Trừu: Còn chỗ mẫn cảm của tiêu ngốc là?

Cửu cô nương: Tiểu ngốc thì đâu cũng là điểm mẫn cảm. Hơn nữa môi là mẫn cảm nhất, gào rú a.

Đại thần: (Thở dài) Cô đủ rồi.

62. Chỗ mẫn cảm nhất của đối phương?

Cửu cô nương: Xem lại câu bên trên.

Mỗ Trừu: ...

Đại thần: ...

Tiểu ngốc: %$@#&...

63. Dùng một câu nói để hình dung H thì đối phương sẽ là?

Cửu cô nương: (Tiện cười) Tôi thay tiểu ngốc trả lời - Ừ, người nào đó cường thế không trốn thoát được!

Đại thần: ...

Cửu cô nương: (Tiện cười + 1) Tôi lại thay người nào đó trả lời - Ừ, Tiểu ngốc nhu nhuyễn mặc cho xử trí!

Mỗ Trừu: (Bộ dạng hoa si) Cường thế... Ha ha... Mặc cho ... ha ha... xử trí...

Quần chúng vây xem: Người nào đến đem cái kẻ chủ trì não tàn kia tha ra ngoài đi a ta sát!!

64. Thẳng thắn mà nói, ngươi có vui vẻ khi H không?

Cửu cô nương: Này là cái loại thối câu hỏi gì, không phải là vô nghĩa sao a! Người nào đó đâu chỉ vui vẻ, còn -

Đại thần: A Cửu!

Cửu cô nương: (Liếc mắt) Tôi nói sai sao? Ông không vui?

Đại thần: (Nghẹn) ... Tôi không nói vậy.

Cửu cô nương: Vậy còn được.

Đại thần: ...

65. Bình thường hay H ở đâu?

Cửu cô nương: Cái này... Tôi nhớ kỹ lần trước hai người này là -

Đại thần: (Vội vàng chặn lại) Ở nhà.

Mỗ Trừu: Nhà trọ đâu?

Đại thần: ... Ngoài ý muốn.

Tiểu ngốc: ... &*¥#@

Đại thần: (Cúi cầu cách chăn nhẹ nhàng hôn một chút) Ngoan, ngủ một chút rồi trở về nhà.

66. Ngươi muốn H như thế nào?

Đại thần: Hiện tại tốt lắm rồi.

Cửu cô nương: Khốn!

67. Tắm trước hay sau khi H?

Đại thần: ...

Mỗ Trừu: (Vẻ mặt chờ mong) Đại thần?

Cửu cô nương: (Tức giận chen ngang) Cô thật ngốc a, nhìn hắn hắn cái dạng nàythì khẳng định là đều có thôi, ngốc muốn chết.

Quần chúng vây xem: Người chủ trì rất ngu a, cường liệt yêu cầu đổi người!!

Đạo diễn: (Bắtđầu ăn tiếp một trái dưa chuột căng mọng khác) Cái kia, phóđạo diễn có đó không, cùng cậu ta bàn bạc tiết mục xong rồithì đem cái kẻ mất mặt trên sân khấu kia đi thu thập đi, ồn àomuốn chết.

68. Khi H có ước định gì không?

Đại thần: Không có.

Cửu cô nương: (Tước móng tay) Còn có thể ước định gì a, ước định thời gian H lần sau thì có!

Quần chúng vâyxem: Ngao ô Cửu cô nương ckhí thế cường đại a a a a, cường liệtyêu cầu thay đổi cái kẻ chủ trì não tàn đi!!

Mỗ Trừu: Các cô, các cô... phản...

69. Ngoài người yêu, bên ngoài có phát sinh quan hệ với người ngoài không?

Đại thần: Không có.

Cửu cô nương: (Gật đầu) Tiểu ngốc cũng vậy.

70. Đốivới ý tưởng “Nếu không chiếm được tâm, ít nhất cũng chiếmđược thân thể.” ngươi là đồng ý hay phản đối?”

Đại thần: Phản đối.

Cửu cô nương: Cường liệt phản đối.

Mỗ Trừu: Ngại quá, cái kia, Cửu cô nương, này có phải hỏi cô đâu?

Cửu cô nương: (Mắt sắc hơn đao) Tôi hiện tại là trả lời dùm tiểu Tô Nhiên, được không!

71. Nếu đối phương bị cưỡng gian, ngươi sẽ làm thế nào?

Đại thần: Sẽ không để chuyện đó xảy ra.

Cửu cô nương: (Gào lên) Không thể!

72. Ngươi sẽ cảm thấy ngượng ngùng trước khi H? Hay sau khi?

Đại thần: ...

Cửu cô nương: (Nhún vai) Tiểu ngốc khẳng định là đều ngượng ngùng.

73. Nếubạn tốt của ngươi đối với ngươi nói “Ta thực cô đơn, cho nên chỉ có buổi tối hôm nay thôi, xin... ” rồi yêu cầu H, ngươi sẽ?

Đại thần: (Nhíu mày) Tôi không có bạn bè như vậy.

Cửu cô nương: Tôi cũng không có, a, ý của tôi là, tiểu ngốc cũng không có.

74. Ngươi có cảm thấy chính mình H tốt không?

Cửu cô nương: (Tà cười) Hắn ta một chút cũng không tốt.

Đại thần: (Không được tự nhiên) Còn may.

Cửu cô nương: Còn may chưa làm tiểu ngốc bị thương?

Đại thần: (Bất lực) Cô không thể im lặng một hồi được sao?

Cửu cô nương: Ngượng ngùng tôi là người khác mời đến, đêm nay bỏ mệnh hầu quân tử.

Đại thần: ...

75. Vậy đối phương thì sao?

Đại thần: ... Cũng, còn may.

Cửu cô nương: Trì Quy á? Tôi trả lời, vâng, không tốt a, ăn người ta đến không còn một mẩu.

Đại thần: (Bất lực vô ngữ)

76. Lúc H, ngươi hy vọng đối phương nói gì?

Cửu cô nương: Hắn hy vọng tiểu ngốc gọi tên hắn ta, khen hắn ta, bất quá vẫn không thực hiện được.

Đại thần: (Hơi hơi cúi đầu) Cô đủ rồi.

Mỗ Trừu: Vậy tiểu ngốc thì sao? Hi vọng Trì Quy nói cái gì?

Cửu cô nương: Nói dừng lại.

Đại thần: ...

Quần chúng vây xem: ...

77. Ngươi thích nhất biểu tình như thế nào của đối phương khi H?

Cửu cô nương: Tôi thay hai người bọn họ đáp, đều không phải rõ ràng như thế a!! Trì Quy vui vẻ tiểu ngốc biểu tình khóc lóc cầutha, hắn ta thú vị thỏa mãn tà ác tiểu ngốc hy vọng Trì Quyôn nhu lại ôn nhu không được bày ra biểu tình gợi cảm over!

Mỗ Trừu: Thật sự??!! Đại thần hóa ra là... cái...

Đại thần: (Hết cách)

Ông chú nhiếpảnh: (Cúi đầu nói nhỏ với trợ lý đứng bên cạnh) Thấy không,chú ý giúp tôi điều chỉnh vị trí ống kính chụp ảnh đại thần đỏ mặt! Chụp không được đêm nay không cho cậu nghỉ ngơi.

Trợ lý: (Đỏ mặt) Đã biết.

78. Ngươi cảm thấy ngoài người yêu cũng có thể H với người khác sao?

Đại thần: Không thể.

Cửu cô nương: Vô nghĩa, như thế nào có thể để tiểu ngốc chịu ủy khuất!

79. Ngươi đối với S.M có hứng thú không?

Đại thần: Một chút cũng không.

Cửu cô nương: Ừ, tiểu ngốc chịu không nổi đâu.

80. Nếu đối phương bỗng nhiên không hề tác cầu thân thể ngươi, ngươi sẽ?

Đại thần: ...

Cửu cô nương: Ây da chỉ sợ là ngốc manh của chúng ta cho tới bây giờ đều không có tác cầu qua người nào đó đi, a ha ha ha ha.

Mỗ Trừu: Ha ha ha ha.

Quần chúng vâyxem: Ngu ngốc chủ trì cô cười cái rắm a! Cười khó nghe đến nhưvậy! A Cửu hảo manh hảo uy vũ! A Cửu chúng tôi yêu cô!

Mỗ Trừu: (Cắn răng) Hỗn... đản.

81. Ngươi đối với cưỡng gian nghĩ như thế nào?

Đại thần: Hành vi cầm thú.

Cửu cô nương: Khiến người ta căm hận.

Mỗ Trừu: (Liên tục gật đầu) Du côn lưu manh.

Đạo diễn: (Cắnmột ngụm dưa chuột) Phó đạo diễn, tôi chợt nhớ ra, cái kẻ chủ trì não tàn vẫn còn nợ tiền một bộ trang phục của tổ tiếtmục, bắt cô ta trả liền đi, ồn ào bực hết cả mình!

82. Chuyện thống khổ nhất khi H là gì?

Đại thần: ... Không có.

Cửu cô nương:

Mỗ Trừu: Cửu cô nương, ý của cô là?

Cửu cô nương: Chuyện thống khổ là người nào đó muốn làm tiếp, ngốc ngốc muốn kết thúc!

Mỗ Trừu: Chân tướng... Cửu cô nương V5!

Quần chúng vây xem: Chủ trì chân chó! Đùi Cửu cô nương của chúng ta là để cô ôm sao!!

83. Địa điểm H khiến ngươi hưng phất nhất từ trước đên này là?

Đại thần: ...

Cửu cô nướng: (Liếc mắt) Hai người bọ hắn quá bảo thủ, lần trước tôi bảo ra phòng bếp liền -

Đại thần: Kiều Vi!

Cửu cô nương: Khụ khụ... khụ khụ, tại sao lại đột nhiên gọi tên tôi a, khụ khụ, sặc chết tôi.

Đại thần: (Bất lực) Cô, đủ rồi đó.

84. Bên thụ có bao giờ chủ động câu dẫn?

Đại thần: (Má ửng hồng) Câu tiếp theo.

Cửu cô nương: (Hưng phấn) Có, có, tôi nhớ kỹ lần trước sinh nhật người nào đó nghe nói tiểu ngốc.

Tiểu ngốc: (Trở mình) %$^&*¥... .

Đại thần: (Nhíu mày nhìn về phía Cửu cô nướng) Cô kinh động đến em ấy.

Cửu cô nương: ...

85. Khi đó biểu tình bên công?

Đại thần: (Hết cách) Câu tiếp theo.

Cửu cô nương: Còn có thể có biểu tình gì, kinh hỉ kích động, che giấu không được a...

86. Bên công đã từng có qua hành vi bạo lực?

Đại thần: Không có.

Cửu cô nương: (Suy nghĩ) Miễn cưỡng đồng ý.

87. Khi đó phản ứng của bên thụ là?

Đại thần: Tôi nói - không có.

Cửu cô nương: (Xem thường) Tôi cũng nói, miễn cưỡng đồng ý.

Mỗ Trừu: (Vẻ mặt đau khổ) Đệt, tôi chỉ nói theo kịch bản thôi a câu hỏi cũng không phải tôi ra!

88. Đối với ngươi, ‘đối tượng H’ lý tưởng là?

Đại thần: Em ấy.

Cửu cô nương: Không nói đâu.

Đại thần: ...

89. Hiện tại đối phương có phù hợp với lý tưởng của ngươi không?

Đại thần: Phù hợp.

Cửu cô nương: Coi như được đi.

90. Trong lúc H có sử dụng đạo cụ gì không?

Đại thần: Không có.

Cửu cô nương: Có cho hắn ta cũng không dám dùng.

91. Lần đầu tiên của ngươi phát sinh khi nào?

Đại thần: (Vành tai phiếm hồng) Năm 20xx.

Cửu cô nương: Cùng ngày với hắn ta.

Mỗ Trừu: Cửu cô nương, cô?!!

Cửu cô nương: Tôi thay tiểu ngốc nói!

92. Khi đó đối tượng là người yêu hiện tại sao?

Đại thần: Ừ.

Tiểu ngốc: (Lộ ra nửa khuôn mặt, ánh mắt vẫn không mở) %$^¥¥...

Đại thần: Rất nhanh là xong rồi. Ngủ thêm chút nữa đi, ngoan.

Cửu cô nương: (Kích động) Tôi nói cái vết hồng trên cổ tiểu ngốc kia không thể nào là bị muỗi cắn!!!

Đại thần: (Đỏ mặt) Kiều Vi.

Cửu cô nương:(Hoàn hồn) Khụ khụ, khụ khụ, thật có lỗi thật có lỗi, vừarồi hơi thiếu chuyên nghiệp. Khụ khụ, khụ khụ.

Đại thần: (Lại lần nữa thở dài bất lực)

93. Ngươi thích nhất là được hôn ở đâu?

Đại thần: ... Môi.

Cửu cô nương: Tôi biết.

Mỗ Trừu: Vậy tiểu ngốc thì sao? Thích nhất được hôn ở đâu?

Cửu cô nương: Ách... Tôi thật sự không biết. Lần sau trả lời.

94. Ngươi thích nhất hôn đối phương ở đâu?

Đại thần: Môi và mắt.

Mỗ Trừu: (Lau một phen máu mũi) Vì sao?

Đại thần: ... Rất đẹp.

Quần chúng vây xem: Không được a, tiểu tâm can của ta a a a a!

Tiểu ngốc: (Mở to mắt, phản ứng có chút trì độn) Học trưởng?

Đại thần: Dậy rồi?

Tiểu ngốc: (Kịp phản ứng lập tức đỏ mặt) Gần, gần như vậy.

Đại thần: (Cười nhẹ) Tốt, vậy thức dậy một chút.

95. Khi H chuyện có thể làm hài lòng đối phương nhất là?

Mỗ Trừu: Đại thần anh cái tên muộn tao(1) dám ngay mặt trả lời tôi hay không!!

(1) Chỉ người có vẻ lạnh lùng nhưng thực tế nội tâm lại rất phong phú tình cảm, lúc bình thường ko dễ dàng biểu lộ hỉ nộ ái ố nhưng trong những trườnghợp riêng biệt nào đó thì lại thể hiện 1 cách khác thường, ra ngoài dựkiến của mọi người xung quanh.

Đại thần: ...

Mỗ Trừu: Anh dám không!!

Đại thần: ... Hôn mắt em ấy, ôm chặt em ấy.

Tiểu ngốc: (Tiếp tục đem đầu trốn vào trong chăn giả vờ『 ngủ 』)

96. Khi H ngươi sẽ nghĩ muốn điều gì?

Đại thần: ... Cái gì cũng không muốn. Nghĩ muốn em ấy.

Tiểu ngốc: (Lỗ tai vụng trộm ửng hồng)

97. Một đêm số lần H là?

Đại thần: (Chấp nhận số phận)... Không nhất định.

Mỗ Trừu: Nhiều nhất là?

Cửu cô nương: Tôi cũng muốn biết.

Đại thần: ... Đã quên.

98. Khi H, quần áo là do ngươi tự thoát, hay là đối phương?

Đại thần: ... Chính mình.

Mỗ Trừu: (Tiện cười) Tiểu ngốc thì sao?

Đại thần: ... Cũng là tôi.

99. Đối với ngươi, H là?

Đại thần: ... Phương thức bày tỏ tình yêu với em ấy.

Mỗ Trừu:

Cửu cô nương:

100. Xin mời nói một lời với người yêu.

Đại thần: (Mỉm cười nhìn người nào đó trong chăn) Ngoan, chúng ta về nhà thôi.

Tiểu ngốc: (Đỏ mặt từ trong chắn ló đầu ra)... Vâng.

Trên sân khấu một mảnh hỗn loạn.

Trợ lý: (Khẩn trương) Sư phụ, cái, cái kia, chụp bạn học Tô Nhiên đỏ mặt, có thể không?

Ông chú nhiếp ảnh gia: (Híp mắt) Cậu nói xem?

Trợ lý: (Cắn môi) Có thể.

Ông chú nhiếp ảnh gia: (Mỉm cười vỗ vỗ đầu đối phương) Chúc mừng cậu, đoán sai rồi.

Phiên ngoại 2 - Hoa cẩm chướng nở muộn.

Ngày hôm đó đên bệnh viện thăm mẹTô Nhiên thời tiết rất tốt, ở C thị luôn luôn cuồng phong khôngngừng khó có được một ngày an tĩnh trời nắng ấm áp như vậy.

Mẹ Tô Nhiên mặc bộ váy sọc sángmàu, ngồi ở trên giường, nhìn y tá đưa đến bàn cạnh cửa sổmột chậu xương rồng, vẻ mặt mỉm cười.

Trỳ Quy nắm chặt bàn tay tiểu ngốc có chút phát lạnh, rồi mới nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào.

Y tá quay lại nhìn thấy người đến, cười cười nói, “Đến rồi?”

Tô Nhiên ngại ngùng cười cười, “Vâng, cảm ơn chị thời gian này luôn chăm sóc mẹ em.”

“Đừng khách sáo. Trạng thái mẹ emtốt lắm, tâm trạng cũng thực ổn định.” Y tá nói xong, nhẹnhàng đi đến phía sau mẹ Tô Nhiên, vỗ vỗ bả vai nói, “Mẹ Tô,con trai bà đến thăm kìa.”

Mẹ Tô Nhiên nhìn y tá, rồi mới giữ nguyên vẻ mỉm cười trên mặt nhìn theo hướng ngón tay của y támà nhìn về phía Tô Nhiên.

Tô Nhiên cùng Trì Quy đi đến trước giường bệnh, Tô Nhiên cúi đầu, nhẹ giọng nói, “Mẹ, con lại đến thăm mẹ đây.”

Mẹ Tô Nhiên ánh mắt tựa hồ khôngcó nhìn về phía Tô Nhiện, nhưng lại tựa hồ như thấy được hình dáng cậu, chính là nhợt nhạt cười, không có phản ứng.

Trì Quý nắm lấy bàn tay khẩntrương của Tô Nhiên, rồi mới ôm một chậu hoa cẩm chướng đếntrước mặt mẹ Tô Nhiên, “Dì, con là Quý Hàng. Cái này tặngdì.”

Nhìn đồ vật trong tay TrìQuy, mẹ Tô Nhiên ánh mắt tựa hồ ánh lên chút thần thái, nhìnvề hướng y tá, y tá mỉm cười gật gật đậu liền vui vẻ nhậnlấy hoa, sau đó cười ha ha không dứt.

Trì Quy rất kiên nhẫn nói: “Dì, thích không? Nếu dì thích, lần sau lại mang đến cho dì nữa, được không?”

Tô Nhiên cắn cắn môi, vươn tay túm túm tay áo Trì Quy, “... Học trưởng, không cần.”

Trì Quy mỉm cười: “Anh hiểu mà.”

Y tá cười cười rồi đi ra ngoài, nhẹ nhàng khép cửa lại.

“Dì ơi.”

Tất nhiên là không nhận được bất kỳ phản ứng nào.

Trì Quy đem tiểu ngốc mắt đã có chút hoe đỏ kéo đến bên cạnh mình, sau đó hai bàn tay liền nắm chặt lấy nhau.

“Dì ơi. Con gọi là QuýHàng. Có thể dì không nhận ra con, cũng không nhớ được tên củacon. Nhưng con tin tưởng dì có thể nghe hiểu lời con nói.”

“Dì ơi. Cảm ơn dì. Cảm ơn dì đã sinh ra tiểu Nhiên, cảm ơn dì đã như vậy liều mình bảo vệtiểu Nhiên, cảm ơn dì đã như vậy yêu thương em ấy.”

“Dì ơi, cảm ơn dì để con được gặp em ấy.”

“Con muốn nói cho dì biết, con thật sự, thực sự yêu em ấy.”

“Con hy vọng sau này những ngày dì không có bên cạnh em ấy, con có thể thay thế dì hảo hảo chiếu cố em ấy.”

“Mong dì hãy tin tưởng con.”

“Cho nên, mong dì vui lòng cho con quyền này, được không?”

“... Học trưởng.” Cuối cùng nhịn không được mà nghẹn ngào ra tiếng.

Mà mẹ Tô chính là nhìn chậu hoa cẩm chướng, cười đến khuôn mặt thực ấm áp.

Con tin tưởng, đó là dì cho con, câu trả lời tốt nhất.

***

Trì Quy đem tiểu ngốc điều chỉnhđến một tư thế thoải mái, rồi mới siết chặt vòng tay, “Rồi,anh nghe đây, em cứ từ từ kể đi.”

“Đó là chuyện vài ngày sau sinhnhật thứ mười một của em. Em đã thật lâu, thật lâu rồi, khôngdám nhớ lại.” Hồi ức nghĩ đến sẽ cảm thấy sợ hãi, cho nênmuốn trốn tránh.

“Ừ. Anh biết.”

“Ngày đó dường như cũng là một ngày trời nắng rất đẹp. Em hình như là đang ngủ trưa.”

“Thức dậy thì phát hiện ở nhà không có ai, cho nên em đi ra ngoài sân.”

“Mẹ đang ở ngoài sân giặtquần áo, em gọi người một tiếng, sau đó liền nghe bên cạnh cótiếng động rất lớn... ”

Trì Quy chặt chẽ ôm lấy tiểu ngốccó chút run rẩy, nghe cậu tiếp tục kể, “Đợi cho em phản ứnglại, mẹ đã đem em ôm lấy trong vòng tay của mình. Sau đó, em,em... thấy máu... ”

“Em thật sự rất sợ hãi. Miệng đột nhiên không nói nên lời. Cứ như vậy nhìn, máu chảy... ”

“Sau đó là một người hàng xóm giúp đưa hai người chúng em đến bệnh viện.”

“Sau đó, sau đó mẹ em tỉnh dậy, liền... liền biến thành giống như hiện giờ.”

“Bác sĩ nói là bị vật nặng đập trúng não bộ, gây tụ máu bầm, tổn thương thần kinh.”

“... Có thể là mười năm trở lên sẽ bình phục, cũng có khả năng vẫn như vậy.”

Thanh âm càng lúc càng nhỏ, dần dần biến thành nghẹn ngào khiến Trì Quy đau lòng đến không thể nói nên lời.

“... Vốn bị va trúng, phải là... là em a. Nếu em nói.”

Trì Quy hung hăng đem người ôm chặttrong vòng tay, “Ngu ngốc. Em nghĩ như thế, dì sẽ đau lòng. Dìyêu thương em như vậy, cố gắng bảo vệ em như vậy, thế nào lạichịu nhìn em bị thương.”

“... Vâng.”

“Cho nên, em càng phải biết hảo hảo chiếu cố bản thân, không để dì đau lòng, hiểu không?”

“... Vâng, em biết.”

Nhẹ nhàng hôn là im lặng an ủi,thấu hiểu nhau mà không cần nói ra lời, là mật mã duy nhấtgiữa những người yêu nhau.

Anh sẽ hảo hảo yêu thương em.

Vâng. Em tin tưởng anh.

Phiên ngoại 3 - Nhật ký sinh tử.

Trì Quy tan sở trở về thìngoài ý muốn phát hiện tiểu ngốc không có nhà, trên bàn lynước vẫn còn ấm, xem ra người vừa đi ra ngoài không bao lâu.

Đợi hơn mười lăm phút cũng khôngthấy trở về, Trì Quy đang muốn nhấc điện thoại gọi, cửa độtnhiên mở ra, tiểu ngốc thở hổn hển chạy vào, nhìn thấy TrìQuy đứng giữa phòng thì dừng lại một chút, sau đó bất ngờ lao thẳng vào vòng tay của người nào đó.

Bị dọa cho nhảy dựng, Trì Quy vội vã ôm lại, “Làm sao vậy?”

Tiểu ngốc nâng mặt lên, cái tránđẫm mồ hôi, nhưng mà khóe mắt đuôi mày đều hiện lên ý cười,“Học trưởng học trưởng, tiểu Quy, tiểu Quy sinh bảo bảo. Bốncon, sinh bốn con mèo con thật đáng yêu.”

Trì Quy sững lại, kịp phản ứngthì trên mặt liền lộ ra tươi cười, giơ tay xoa xoa mồ hôi trênđầu tiểu ngốc, “Cho nên em là ở nhà của dì cho đến bây giờ?”

“Dạ, em ở đó giúp đỡ, nghĩ anh sắp trở về cho nên về nhà xem thử. Học trưởng, chúng ta đi xem tiểu Quy đi.”

“Được. Chúng ta cùng đi xem bà mẹ dũng cảm tiểu Quy nào.”

Đến nhà dì Vương, liền thấy mấybé mèo được đặt trong một chiếc hộp ấm áp sạch sẽ, còn cótiểu Quy sau khi sinh có chút uể oải.

Mèo con mới sinh thoạt nhìn có vẻđặc biệt mỏng manh, ánh mắt nhắm chặt không có mở, mấy anhchị em cùng co lại cùng một chỗ, tựa vào bên cạnh mẹ mèo.

“Thật đáng yêu a!” Tiểu ngốc nhịn không được ngồi xổm xuống nhìn mà cảm thán.

“Ừ. Thật sự rất đáng yêu.” Trì Quy nhìn nhìn mấy bé mèo con, lại nhìn nhìn tiểu ngốc bên cạnhánh mắt sáng lấp lánh.

“Tiểu Quy a, mày sao này đã là mẹrồi, phải chăm sóc con thật tốt nha. Hắc hắc, chúng ta cũng sẽ thật chiếu cố bọn mày, yên tâm.”

Dì Vương cười cười, nhìn về phíaTrì Quy, “A, đứa nhỏ này đối với mấy con mèo nhỏ này thậtđúng là yêu thích vô cùng, mới vừa nãy con không thấy, đứa nhỏ này cũng sắp khóc đến nơi rồi.”

Trì Quy bật cười, “Dạ, em ấy là như vậy mà. Dì Vương, vất vả cho dì rồi, vẫn chiếu cố tiểu Quy như thế.”

“Không có đâu, tiểu Quy thật sựkhiến người khác rất thích. Ha ha, hai đứa thật ra là cho bàgià này có bạn giải khuây nữa đó.”

Bị dì Vương nhiệt tình mời lại ăn cơm chiều, về nhà thì đã tám giờ không sai biệt lắm.

Trì Quy tắm rửa xong đi ra liềnthấy tiểu ngốc ngồi ở trên sôpha, mặc một bộ đồ ngủ sáng màu ôm cái gối bự ngẩng đầu ngớ ngẩn cười.

“Lại suy nghĩ về tiểu Quy?” Ngồi ở bên cạnh cậu, cười hỏi.

“A, sao anh lại biết?” Tiểu Tô Nhiên vẻ mặt kinh ngạc.

Trì Quy thở dài, “Em từ lúc ăn tối cho đến bây giờ cứ cười khúc khích.”

“Ơ, có sao? ... Hắc hắc, thực sựrất đáng yêu a. Em trước kia chưa từng thấy qua mèo con mới sinh, hóa ra là như vậy a, thật đáng yêu!”

“Ừ.”

“Học trưởng, anh nói đặt tên cho bọn nó tên gì thì hay? Em vừa nghĩ đến.”

“Bạn học Tô Nhiên, anh kháng nghị!”

Tô Nhiêng ngơ ngác ngẩng đầu, “Sao?”

Trì Quy đem người kéo đến trướcmặt, giơ tay nhẹ nhéo nhéo cái mũi đối phương, “Em a, trong mắtchỉ còn lại tiểu Quy. Anh cảm thấy áp lực rất lớn.”

Đối với người nào đó mạc danh kỳdiệu mà đi ganh tị với mèo, tiểu Tô Nhiên nhất thời thật sựkhông biết phải nói cái gì, “... ”

Trì Quy đại thần được một muốnmười, “Anh yêu cầu bạn học Tô phải tôn trọng vị trí của ngườiđứng đầu gia đình là anh, bồi thường tổn thất tinh thần choanh.”

Tô Nhiên không dám nhìn người nào đó, “... Nói bậy bạ cái gì, cái gì a... ”

Trì Quy đồng chí một bên bất độngthanh sắc đem người ôm vào trong vòng tay, bắt đầu từ cổ nhẹnhàng cắn cắn, tay cũng rất không an phận mà hướng vào trongquần áo thăm dò.

“Anh làm... cái gì... ư... ”

“Em yêu, hôm nay, có thể không?” Nhịn đã ba ngày, Trì cầm thú bày tỏ cấm X là vô nhân đạo.

“Học... trưởng... Không cần... ưm... ”

“... Có thể không?” Nụ hôn lan tràn từ cằm đến môi.

“... Ư... ân... ”

“Có thể không?”

Người nào đó cuối cùng bị quấynhiễu đến mặt hồng tai đỏ, nhịn cũng không thể nhịn tiểu ngốc vội ngăn cản khóe miệng bừa bãi của đại thần, trừng mắtnhìn đối phương liếc mắt một cái, “... Có thể!”

Tốt lắm, Trì Quy nhận được đáp án hài lòng, rõ ràng đem người trực tiếp áp đến trên sôpha mềm mại.

“Về phòng ngủ... Ưm... không... ”

“Ngoan.”

“... ”

Phiên ngoại 4 - Mp3.

Cuối tuần nhàn rỗi, Tô Nhiên liền bật máy tính lên mạng.

Kể từ lúc Trì Quy tuyên bố rútlui, chính mình gần như cũng không quá quan tâm đến võng phối,hôm nay không biết thế nào đột nhiên nhớ lại, liền chạy đếndiễn đàn xem bình luận. Nhìn từng trang từng trang vừa có chút quen thuộc lại vừa xa lạ, Tô Nhiên khóe miệng hơi hơi cong lênmột chút lần lượt xem xuống dưới.

Thành thực mà nói, khi xem đến cái post tên ‘Trì Quy đại thần tinh phẩm tài nguyên’ thì, Tô Nhiênphi thường ngoài ý muốn, dù sao Trì Quy rút lui đã thật lâucũng không có tham gia hoạt động võng phối nào.

Nhấp vào, phát hiện bên trong có một link liên kết khác.

Tô Nhiên không chút do dự tiếp tục nhấp vào, xác nhận download.

Đợi hơn một tiếng rưỡi download xong, Tô Nhiên liền cắm tai nghe, mở phần mềm nghe nhạc ra nghe.

Bắt đầu chính là cảm thấy có chút quen thuộc, sau đó liền dần dần cảm thấy có chút không phù hợp.

Âm thanh này, như thế nào.

Này chính xác là mấy đoạn kịchđược tuyển chọn không tệ của Trì Quy, nhưng điều khiến Tô Nhiêncó chút mặt đỏ tai hồng đó là, từ lúc bắt đầu phát ra, gầnnhư tất cả đều là những trích đoạn quảng bá kịch của Trì Quy có chút ái muội thậm chí là khiến người ta đỏ mặt tim đập,ví dụ như hôn, ví dụ như...

Rõ ràng cảm thấy thực ngượngngùng, nhưng vẫn nhịn không được mà tiếp tục nghe, thế là mộtbên tim đập như sấm, một bên má càng lúc càng hồng.

Đợi cho đến lúc Trì Quy trở vềnhà, nhìn thấy chính là tiểu ngốc ngồi trước máy tính má đỏ hây hây biểu tình kỳ quái.

“Em sao thế?”

Tô Nhiên bị âm thanh đột ngột vanglên làm cho hết hồn, thấy người đứng ở cửa thì có chút hoảng loạn, tay chân loạn xạ không cẩn thận làm chuôi cắm tai nghe rơi ra, thế là âm thanh ái muội liền không lớn không nhỏ mà vừavặn truyền hết vào tai Trì Quy.

Trì Quy ngẩn người, rồi mới gần như là nghiền ngẫm cười nhìn má tiểu ngốc trong nháy mắt bạo hồng.

“... Em... Cái kia... Không phải... ” Vội vàng bấm pause file âm thanh, người đã quẫn bách đến không nói được.

Trì Quy nhướn mi cười cười, rồimới đi đến trước mặt, đem người nào đó đang không biết phảilàm sao vòng giữa hai tay mình và ghế dựa, vẻ mặt mang theo ýcười, “Tiểu Nhiên, em là đang ám chỉ cái gì?”

“... Không, em không có... Cái kia là... Em tưởng là kịch của anh, nên nghĩ... ”

Chưa nói xong đã bị môi đối phươngchặn lại khiến cho nuốt ngược trở vào, Trì Quy một bên hôn,một bên đem người từ trên ghế ôm lên, mang tới trên giường.

[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại www.gacsach.com - gác nhỏ cho người yêu sách.]

Hôn môi lan tràn xuống tới cổ, tiểu ngốc cuối cùng phát giác không phù hợp, vội vàng vươn tay đẩy đẩy người trên thân, “... Ban ngày... là ban ngày mà... Anhđừng... ư... ”

“Không sao, không ai nhìn thấy.”

“Nhưng là... ân... ”

Đợi cho đại thần cuối cùng ăn uống no đủ, tiểu ngốc đã mệt đến động cũng không muốn động, cảngười mềm nhũn nằm trong lòng đối phương, vẻ mặt phụng phịu.

“Tiểu Nhiên.”

“... Sao?”

Trì Quy cười cười, rồi mới tiếnđến bên lỗ tai Tô Nhiên, thấp giọng nói, “Kỳ thật, âm thanh nhưthế, căn bản không thể so sáng với em được.”

Ba giây an tĩnh, tiểu ngốc thẹn quá hóa giận một quyền đánh vào bụng đại thần, nghĩ nghĩ lạivừa tiếp tục tay đấm chân đá loạn xạ.

“Ha ha, được rồi được rồi, đừng đánh. Anh xin lỗi.” Đại thần bắt lấy nắm đấm của người nào đó, cười cầu hòa.

“... Ừ.”

“Thế nào? Có phải đau hay không?Lại đây anh xem xem.” Đại thần vội vã bắt đầu hướng trên ngườiđối phương tìm kiếm, trực tiếp chạy thẳng đến vị trí nào đó.

“... ”

“Anh, anh thôi đi a!”

“Ngoan, anh thấy rồi, không bị thương.”

“... ”

“... Ư... Anh... thôi đi... ân... ”