Ai Bắt Nạt Ai?

Chương 61



Vậy là tôi quyết tâm chà đạp nên tình cảm của Gia kỳ một lần cho cậu ta biết tay

Chuẩn bị xong, tôi gọi cho Gia Kỳ thì nhận được một tin nhắn rất chi là khó hiểu “Tôi chờ cậu”

Mặc dù trên đầu tôi là một dấu chấm hỏi to bự chảng ở trên đầu, nhưng thôikệ, cậu ta đã mất công nhắn tin thì kệ cậu ta, dù sao mỗi tin nhắn chỉđáng vài trăm đồng, hơn nữa, viettel đang có chương trình nhắn tinkhuyến mãi ý mà

Tôi thấy vậy liền thiện đăng kí tin nhắn gói cà chua xanh và nhắn tin cho cậu ta

Tôi “Gia Kỳ, tôi có một bí mật muốn cho cậu biết”

Gia Kỳ “ @_@ …nói.”

Tôi “Tôi đang thích một người

Gia Kỳ “ O.O ồ, vậy kẻ xấu số đó là ai vậy?”

Tôi “ ^-^ xin chúc mừng, người đó chính là cậu”

Gia Kỳ “ *_* ”

Gia Kỳ “ ???????? ”

…..

Và sau một hồi ngồi rũ xương chờ tin nhắn, tôi suýt ngã ngửa vì tin nhắn cậu ta gửi tới

“ Giang Tiểu mai, cậu còn dám nhắn tin kiểu đó thì đừng có trách”

Con mẹ nó, không lẽ cậu ta nghĩ người nhắn tin với cậu ta không phải là tôi là là chị gái yêu quý của tôi

Hừm

Đã vậy, tôi sẽ cho cậu biết tay

Tôi “Thật thông minh nha, sao cậu biết là tôi hay vậy?”

Vừa bấm nút gửi xong, chị Mai đã chạy xộc vào phòng tôi, đạp của một cách oai hùng, hét lên

“Con ranh kia, em dám mạo danh chị để làm chuyện xấu, chị bóp chết em”

Nói rồi, tôi chị hai giáo huấn đủ bài, xong xuôi, chị còn véo đôi tai màucà chua của tôi, cảnh cáo “Khôn hồn sang xin lỗi Gia kỳ ngay, bằng không em chết chắc. Tiểu Khuê, em quả nhiên to gan, dám khi dễ Gia Kỳ, lầnnày Gia Kỳ bị em dỡn tới tức giận, nhìn cái gì, còn không mau đi đi”

Tôi thảm thương ôm đôi tai đỏ lựng, khổ sở kêu tha

“Chị nghe lời người ngoài bắt nạt em, em không chịu đâu”

Chị Mai khinh bỉ liếc tôi “không chịu thì em làm được gì, có giỏi em thử giận nhau với Gia Kỳ hai tuần cho chị xem, dám không?”

Cái đó???

“Được!” tôi gật gù

Chị tôi cười toe toét xoa đầu tôi, tôi nhìn chị một cách đầy khó hiểu, không biết có chuyện gì mà chị tôi cười kinh dị vậy

Tôi nói “Được, chị đã nói vậy thì em sẽ bám cậu ta như sam, cho cậu ta phiền chết đi!”

Chị Mai “….” Ngã ngửa, không nói lên lời

Tôi vốn không hiểu trạng thái hiện tại của chị nhưng tôi đã nhớ ra chuyệntôi cần phải làm sắp tới: Sinh nhật lần thứ 15 của tôi sắp đến

Thực ra, nói là sinh nhật nhưng thực tế, từ xưa đến nay, tôi không muốn tổchức sinh nhật và càng không thích tổ chức sinh nhật. Không phải là tôiđa cảm đa sầu như mấy nhân vật nữ trong tiểu thuyết chỉ vì một vàichuyện cỏn con mà bỏ quên sinh nhật của mình

Bởi tôi cho rằng, sinh nhật thú vị nhất là được ước nguyện

Còn nhớ, bắt đầu từ sinh nhật lần thứ 8 của tôi, tôi đã cầu nguyện rằng sẽ được bắt nạt Gia Kỳ dù phải trả bất kì giá nào

Nhưng thien a, người đâu có thấu lòng tôi. Tôi đây không những không được bắt nạt Gia Kỳ mà tôi bị hắn bắt nạt tới mức thê thảm, cho nên, tôi ghétsinh nhật

Chị Mai từng hỏi vì sao tôi không thishc sinh nhật, thì tôi chỉ nói với chị rằng “Sinh nhật mà không có mặt papa thì buồn lắm,thế nên thà không sinh nhật cho rồi”

Nói thì là vậy, nhưng mamađại nhân nhà tôi thì tỏ ra vô cùng dễ thương, nười nói rằng “Càng tốtchứ sao, đỡ mất công ta lại phải tốn một khoản không hề nhỏ”

Tôi nghẹ ứ trong cổ

Tôi cam đoan người đứng trước mặt tôi không phải là mama đại nhân mà là mụ tú bà trong lầu xanh

Hừm

Đến ngay cả sinh nhật con gái yêu mà còn nói vậy, không sợ tôi đau lòng sao?

Tôi ai oán mà than vãn “Mama đại nhân, người thật không tim không phổi,người nỡ lòng nào để trái tim mỏng manh dễ vỡ của con bị tổn thươngsao?”

Mama đại nhân cười thô bỉ “Ta không lo, bởi ta biết, vỏ ngoài trái tim con được bao bọc từ áo chống đạn mà “

Tôi “….”



Sắp đến thời khắc tôi sang một tuổi mới, mama đại nhân lại nhẫn tâm đi pháán, chị yêu quý của tôi không hiểu lí do vì sao với chiếc vali nặngtrịch, từ biệt quê hương đến với ngôi trường mà chị mơ ước

Có lí nào lại vậy?

Không lẽ, tôi không thích sinh nhật là mọi người bơ luôn đấy hả?

Tôi ấm ức đến khóc . Nước mắt cứ lã chã rơi, ướt đẫm cả cằm, cả áo phông

Hu huh u hu

Ting! Ting!

Tôi lau nước mắt, nhìn tin nhắn “Mau lên tầng thượng đi,cho cậu coi cái này hay lắm!”

Lau vội nước mắt,tôi bỏ quên cả điện thoại, sau đó dồn hết sức lực chạy lên tầng thượng.

Một màu đen bao phủ khắp không gian, cả thành phố đã đi sâu vào giấc mộng

Còn tôi, tôi đang đứng trên tầng cao nhất

Đoàng! Đoàng ! Đoàng!

Tôi ngơ ngác nhìn lên bầu trời

Một ánh sáng rực kèm theo tiếng nổ lớn, một chùm tia sáng đang rực rỡ giữabầu trời đêm Hà Nội, từng chữ, từng chữ một hiện lên giữa bầu trời đêm

GIANG TIỂU KHUÊ, SINH NHẬT VUI VẺ

Nghe tiếng nổ lớn, người từ trong những tòa nhà đèn điện vội bật lên, cứ như vậy, tất cả..tất cả đèn được bật lên

Tiếng còi của cảnh sát hào vào không gian , tôi cười lớn

Tên ngốc này, cậu có biết là nhà nước cấm không cho đốt pháo không hả?

Vừa cười, nước mắt tôi lại chảy mãi

Trước mặt tôi, gương mặt dễ ghét đó lại hiện lên với chiếc bánh sinh nhật kèm theo ngọn nến xinh xắn.Giọng nói quen thuộc đó vang lên khiến tim tôicó chút rung động

“Giang Tiểu Khuê, sinh nhật vui vẻ”

Tôi cười cười, nhận lại chiếc bánh trên tay cậu, nhân tiện nhắc nhở

“Cảm ơn cậu đã tặng tôi món quà lớn này, cảm ơn cậu đã mời nhiều người đến tham dự sinh nhật tôi!”

Cậu ta cười khoái trá, môi hơi nhếch lên

“không cần cảm ơn làm gì, dù sao tôi đây cũng định vừa tặng quà,nhân tiện trừng phạt cậu vì tội cậu dám khi dễ tôi”

Tôi ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì mấy chú đẹp trai mặc quần áo màu xanh có đến chào hỏi tôi đôi câu, Một chú nhìn quen quen, có lẽ tôi đã từnggặp ở cơ quan của mama đại nhân, ông ta lên tiếng

“Chúc cháu sinh nhật vui vẻ”

Nói rồi, ông ta cho hai người tóm lấy tay tôi, khách khí nói “Còn bây giờ, cháu theo ta về trụ sở để giải quyết!”

Đến nước này, tôi mới nhận ra rằng, đùa giỡn với ai chứ không nên đùa giỡn tên yêu nghiệt này

Gia Kỳ, năm nay, tôi vẫn ước điều ước như mọi năm



Và dĩ nhiên, ngày sinh nhật tôi cũng là ngày tôi ngồi viết tường trình ở công an quận

Và dĩ nhiên, mama đại nhân nhà tôi cũng chịu nộp phạt và cho tôi một trận

Sinh nhật à, ta hú vía với ngươi luôn

Lần này, đang từ thiên đường bỗng chốc rơi một phát xuống 18 tầng địa ngục, vạn kiếp không thể siêu sinh, tôi cảm giác mình nhục như con trùng trục

Tôi cười cay đắng, liếc nhìn kẻ nào đó đang tiếp tục công việc dọn dẹp, tôi cao giọng

“Gia Kỳ, cậu là đồ tiểu nhân bỉ ổi”

Cậu ta khó hiểu nhìn tôi, thản nhiên thốt lên “Cậu là đồ tiểu nhân vô liêm sỉ”

Cậu ta nói tiếp “Cậu ấy à, ngày nào cậu không chửi tôi thì cậu chết ngaychắc. mà sao bỗng dưng lại chửi tôi, cậu nổi cơn điên gì thế!”

Tôi thầm khấn thần linh xem tên điên này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà ám tôi bao nhiêu năm

Tôi oán hận mà rít lên “Tôi nhớ sinh nhật lần thứ 15 “

Cậu ta nghe xong cười tới mức bò lăn bò ngả, ôm bụng, giọng run run

“Giang Tiểu Khuê, cậu là đồ ngốc nhất thế gian”

Tôi quay mặt đi không thèm chấp nhặt với hắn “còn cậu , cậu chính là tên điên của Liên Hợp Quốc!!!”