Ác Nhân Thành Đôi

Chương 44: Tâm tư minh bạch



Cho dù là cửa hàng ở phía đông chợ hay là cửa hàng mới khai trương ở nội thành, thì Trang Thư Tình cũng không có sức đến xem xét cả ngày.

Tuy rằng biết rõ là Hướng Tả có vấn đề, nhưng mà thấy mỗi việc hắn làmđều vì muốn tốt cho nàng, nên nàng cũng nguyện ý tín nhiệm hắn.

Mang theo những hoa văn mới đến cửa hàng, hiện giờ trong cửa hàng đang tiếp ba khách nhân, ngay cả Hướng Tả cũng không nhàn rỗi.

Ra hiệu bảo bọn họ cứ tiếp tục làm việc, Trang Thư Tình lên lầu.

Miễn cho các tú nương phải hành lễ, Trang Thư Tình đưa hoa văn cho các nàng, “Còn bận rộn như vậy sao?”

Đáp lời là nương tử đi đầu bốn người, động tác may vá vẫn tiếp tục rấtthành thạo, “Mỗi ngày trong cửa hàng đều nhận được không ít đơn đặthàng, nhưng chỉ có bốn người chúng ta, dù cho có không ăn không nghỉcũng khó có thể làm hết được tất cả đơn đặt hàng, sợ là phải tuyển thêmvài tú nương nữa mới được.”

”Ta cũng đang nghĩ đến việc này, nhưng không phải tú nương nào cũng có tay nghề tốt như mọi người.”

Dụ nương tử nhanh chóng hạ mi mắt, động tác chậm một chút, “Chưởng quầy, chúng ta có nhận thức vài tú nương, đều là tỷ muội từ trong cung ra,hiện tại còn chưa kiếm được việc làm...”

Trang Thư Tình nghe vậy liền hiểu ý các nàng, vội vàng nói tiếp, “Chỉcần tay nghề tốt, nếu các nàng ấy nguyện ý đến đây, tiền tiêu vặt hàngtháng tất nhiên cũng sẽ giống như mọi người, mọi người cực nhọc làm việc cho cửa hàng, chút tiền công trả thêm tất nhiên là không thể thiếu.”

”Tiền thưởng thêm thì chúng ta không dám lấy, dù sao có người đến chiasẻ công việc cũng có thể giúp cho chúng ta thoải mái hơn một chút.” Dụnương tử vội cự tuyệt, đây vốn là việc mà công tử phân phó cho các nàng, nàng bất quá chỉ cần ra mặt một chút thôi, tiền trưởng quầy thưởng thêm tất nhiên là không dám nhận. Cuộc sống của các nàng hiện tại đã là rấtthoải mái rồi. công tử làm việc hào phóng, tiền tiêu vặt mỗi tháng vốnđã không ít, hiện giờ việc buôn bán trong tiệm cũng tốt như vậy, tiền cố định hàng tháng của công tử không nói, chưởng quầy còn đáp ứng sẽ phátthêm hồng bao cuối tháng cho các nàng, như vậy cũng đã đủ rồi.

Trang Thư Tình cũng không kiên trì nói thêm, chỉ cần cuối tháng cho các nàng hồng bao lớn hơn một chút là được.

”Các nàng ấy cũng là người ở Hội Nguyên Phủ Phủ sao? Khi nào thì đến?”

”Chưởng quầy yên tâm, chúng ta đã trao đổi trước với nhau. Chưa tới hai ngày nhất định sẽ đến.”

Một hồi sau, Hướng Tả đã đi lên. Nhìn thấy ánh mắt của Dụ nương tử trong lòng liền sáng tỏ, không nói thêm một câu.

Khó có khi Công tử chủ động đi nhờ lão gia tử, hoàng thượng mà đã caohứng thì chẳng những đưa tới mười tú nương, mà ngay cả người cũng tớiluôn rồi.

Không cần mười người phải đến. Chỉ cần một nửa thôi cũng đã đủ.

Hiện tại hắn chỉ sợ công tử muốn đem cả mười người này đều đưa tới hết,tú nương khi được xuất cung vốn hút hàng, không đạo lý nào mà người khác không tranh nhau mời về, cửa hàng nhỏ như vậy lại có thể chứa nhiều túnương đến làm việc như thế, như vậy, chưởng quầy sẽ càng không tin hắn.

”Hướng Tả ngươi theo ta đến đây, ta muốn nói với ngươi một chút chuyện.”

”Vâng.”

Đi tới gian nhỏ kế bên, Trang Thư Tình đem mấy bản vẽ đưa cho hắn,“Ngươi có biết ở Hội Nguyên Phủ nhà rèn nào có thể làm ra được nhữngcông cụ này của ta không?”

Hướng Tả mở cửa sổ, cầm bản vẽ qua nhìn một chút. Quả thật là rất tinh xảo, người bình thường sợ là làm không được.

”Ta có biết một nơi, chưởng quầy nếu cho phép. Hiện tại ta liền qua đó hỏi thăm một chút, xem có khả quan không?”

Trang Thư Tình cười khổ đáp ứng, chính nàng cũng biết là không nên gấp,nhưng theo như tình huống của Liễu tam mà nói thì thực sự rất gấp, nếutiếp tục kéo dài thời gian thì vấn đề sẽ trở nên càng thêm nghiêm trọng, có khả năng sẽ không có cách nào có thể giải phẫu.

Nhưng mà nàng hiện tại cũng không có cách nào tốt hơn, bây giờ hoàn toàn không có đủ điều kiện để bắt đầu. Dù dụng cụ giải phẫu có thể làm ranhưng còn rất nhiều vấn đề khác cần giải quyết. Nàng không biết mấy vấnđề này có thể tìm được giải pháp hay không.

Chỉ mấy tháng trước nàng vì cuộc sống của mình, nàng căn bản không cóthời gian suy nghĩ những việc này, hiện tại bây giờ nhàn rỗi, suy nghĩkĩ mới phát hiện có ngàn lời vạn chữ, tất cả đều có rất nhiều vấn đề.

Hướng Tả vội vàng trở về Bạch phủ.

Nhìn từ bên ngoài thì Bạch phủ cũng bình thường không có gì khác, nhưngkhông người nào có thể nghĩ đến, người tôn quý nhất trên đời hiện tạiđang ở nơi này, giống như một người bình thường.

Lần đầu tiên lão gia tử ở đây hoàn toàn không phải như bây giờ, một đámcấm vệ quân vây chặt Bạch phủ đừng nói là người, ngay cả một con ruồicũng không thể bay lọt, nhưng mà việc này lại chọc giận đến Bạch Chiêm,một mình hắn đánh ngã tất cả cấm vệ tinh còn cưa nói, lại còn tuyên bốvới lão gia tử, “Hoặc là người đổi nơi ở, hai là ta đổi.”

Lão gia tử tức giận việc con trai không để hắn vào mắt, vẫy tay ra hiệucho mọi người lui ra, mang theo vài người hầu hạ thân cận rồi tiến vàoBạch phủ, hơn nữa hành lí mang theo càng lúc càng nhẹ dần.

Tất nhiên là có người có ý kiến, nhưng lão gia tử đã quyết tâm, ai cũngkhông có biện pháp, theo như lời của lão gia tử thì con của hắn có võcông cái thế, là người trên vạn người, có con trai hắn ở bên cạnh, aicòn có gan đến ám sát hắn!

Sự thật ngay trước mắt, ai cũng không thể có cách phản bác, mấy năm trôi qua việc lạo gia tử đến đã trở thành thường lệ.

Lúc này hai phụ tử đang ở chơi cờ, một bên quân trắng, một bên quân đen, số lượng quân cờ còn dư lại trong hộp đều ngang nhau, không phân caothấp, nhưng trong lòng hoàng đế rõ ràng, hắn thua.

Nhìn nhi tử khí vũ hiên ngang đối diện, hắn nghĩ vô số lần, nếu như từnhỏ hắn được nuôi dưỡng bên người mình thì sẽ trở thành người như thếnào? Nhưng trong lòng hắn lại hiểu được rõ ràng, nếu không có lời nói và hành động của Bạch Thị, dốc lòng dẫn đường cho Bạch Chiêm, thì đứa connày của hắn sẽ không có khả năng trở nên ưu tú như vậy.

Lại một lần nữa, hắn nhịn không được hỏi, “Thực không muốn cùng ta hồi cung sao?”

Bạch Chiêm đem quân cờ trắng trong tay đặt lên bàn, kết thúc ván cờ, âm thanh của bàn cờ bằng ngọc và quân cờ chạm vào nhau nghe rất vui tai,“Một nơi lớn như vậy có cái gì tốt, nếu như ta không cố ý làm cho hoàngcung của ngài trở nên rối loạn, thì cũng là những người trong đó khônghoan nghênh ta trở về.”

Người ở dưới mí mắt mình là hạng người gì, tính tình của bọn họ ra sao,hoàng đế làm thế nào có thể không biết, chỉ cần nằm trong phạm vi hắn có thể tha thứ, hắn sẽ mặc bọn họ ầm ĩ, coi như là ngồi xem náo nhiệt,nhưng hắn đã quên, nếu như hắn là người có thể tha thứ, thì nhi tử củahắn lại là người không biết chữ nhẫn viết như thế nào, sợ là giống nhưlời Bạch Chiêm nói, đem hoàng cung xốc ngược lại đã coi là nhẹ.

”Được, không trở về thì sẽ không trở về, quanh năm suốt tháng ta cũng có nơi để đi, đúng rồi, con muốn tú nương làm gì? Người trong phủ khôngphải cũng có sao? Thiếu?”

”Việc riêng tư, ngài cứ mặc kệ ta.”

Hoàng đế buồn cười không thôi, “Tiểu tử ngươi, hỏi ta muốn người lạikhông nói cho ta biết con muốn để làm gì, hay là con rốt cục cũng suynghĩ chính chắn, nguyện ý nạp vài người? Tú nương dù sao cũng đã lớntuổi, để ta chọn vài người đưa tới cho con. “

”Không cần...” trong đầu Bạch Chiêm xoẹt qua một chút, bỗng chốc ngồi ngay ngắn lại, “Lấy thê tử?”

”Thế nào, đã lựa chọn được ai chưa?”

”Ngài đừng nói chuyện, để ta ngẫm lại.” Bạch Chiêm đứng lên đi qua đilại vài vòng, hoàng đế nhìn hắn đi đến váng mắt, cũng không thèm nghĩhắn đang cân nhắc chuyện gì nữa, trái lại ngồi uống trà, chuyện nhi tửthường nghĩ, một chút cũng không giống với chuyện hắn nghĩ, còn khôngbằng tự mình uống trà.

Lá trà này cũng không biết nhi tử kiếm ở đâu ra, so với trà tiến cốngcho hoàng cung còn tốt hơn nhiều, nhưng có hỏi hắn cũng không nói, hàngnăm hắn đều đi xin trà của nhi tử đem về cung uống, đường đường là vuamột nước, đến trà uống hàng ngày cũng phải đi lấy của người ta, có hỏicũng không nói, hàng năm đều tặng vào cung cho hắn nửa cân, đường đườngvua của một nước ngay cả uống trà cũng phải tiết kiệm, nhưng mà hắn cũng không còn cách nào, a, trà ngon.

Bạch Chiêm đang suy nghĩ một chuyện hắn vô cùng khó hiểu, nhưng hắn chỉcần suy nghĩ theo một hướng, thì trong lòng hắn liền sáng tỏ.

Trách không được hắn đối với chuyện của Trang Thư Tình lại để bụng nhưvậy, trách không được hắn lại muốn đem tất cả những thứ tốt nhất chonàng, trách không được, khi mà hắn không biết thì đã bất tri bất giácđem nàng bảo hộ dưới đôi cánh của mình, thì ra là hắn đã đặt nàng ởtrong lòng!

Đúng rồi! Chính là như vậy!

”Phụ thân, ta đưa ngài trở về.”

Hoàng đế đang uống trà, nghe vậy kém chút quăng luôn cái cốc trên tay,tức giận đến dựng râu, trừng mắt nói: “hôm qua ta vừa tới.”

”Đã dâng hương cho nương xong, có thể trở về rồi.”

Nếu dùng cái cốc này để đập người thì hoàng đế lại cảm thấy có chútluyến tiếc, nhìn trái nhìn phải, thấy trên giường có cái gối lập tức cầm lấy ném qua, “Đứa con bất hiếu.”

Bạch Chiêm bình tĩnh tránh đi, vô cùng nghiêm cẩn giải thích, “Phụ thân, nhi tử thành thân có phải chuẩn bị sính lễ từ cha mẹ hay không?”

”Đó là tất nhiên... Đợi chút, con nói là con chuẩn bị thành thân? Là ai? Đối phương có thân phận gì?”

”Cái này ngài không cần lo cho, con đưa ngài trở về, ngài đem chìa khoá khố phòng cho con, con sẽ tự đi tìm sính lễ.”

Hoàng đế thật sự tức đến không đứng dậy được, trừ bỏ đứa con trai này,hắn thật không nghĩ ra ai còn có thể nói ra lời này một cách đương nhiên như vậy, tức hơn nữa là khi hắn nghe được lời này trong lòng còn cảmthấy vui mừng, không có biện pháp, tiểu tử này cái gì cũng không thiếu,một năm rất khó có thể nghe được nhi tử nói với hắn là muốn thứ này thứnọ.

Còn nói gì nữa, nếu như không thân cận với mình, thì con trai cũng sẽkhông mở miệng nói chuyện với hắn, khi mà nghĩ như vậy, khóe miệng liềnkhông tự chủ được mà cong lên.

”Muốn đến khố phòng của ta chọn sính lễ, cũng phải nói cho ta biết con dâu ta là ai, nói ra ta mới chấp nhận.”

”Là thê tử của con, tất nhiên sẽ không chọn sai người.” Bạch Chiêm nóicực thuận miệng, hiển nhiên là trong lòng cũng nghĩ như vậy, bất quánghĩ nghĩ, dù sao người trước mắt cũng là phụ thân mình, quả thật là cótư cách biết, cũng không dối gạt nói, “Nàng gọi là Trang Thư Tình, tuổimụ mười bốn, có một đệ đệ mười tuổi đang đi học, nhà có mở hai cửatiệm.”

“... Chỉ có như vậy?”

Vẻ mặt Bạch Chiêm không hiểu nhìn về phía phụ thân, “Chứ còn gì nữa?”

Da mặt Hoàng đế co rút hai cái, “Trang gia là thương gia?”

”Có quan hệ gì với Trang gia?”

“...” Hoàng đế đau đầu nhéo mũi, “Trần Nguyên ở bên ngoài sao?”

Trần Nguyên đang nói chuyện cùng Hướng Tả, nghe được chủ tử gọi hắn lậptức liền cho Hướng Tả một ánh mắt, đẩy cửa tiến vào, “Lão gia tử cóchuyện gì phân phó?”

Ở Bạch phủ này không có hoàng đế, cũng không có hoàng tử, thống nhấtxưng hô với hoàng đế là lão gia tử, hoàng đế nghe thấy liền cao hứng,bọn họ kêu cũng thật thuận miệng.

”Ngươi đem bối cảnh của Trang…Trang cái gì...”

”Trang Thư Tình.” Bạch Chiêm bất mãn chen vào nói.

”Đúng đúng đúng, Trang Thư Tình, Trần Nguyên, ngươi đem bối cảnh của Trang Thư Tình nói cho ta biết.”

Trần Nguyên vừa nhìn liền biết lão gia tử lại bị công tử chèn ép, hắnchẳng những không đồng tình, còn ẩn ẩn có chút hưng phấn khi thấy ngườigặp hoạ, haizz, không có biện pháp, bọn họ mỗi ngày đều bị công tử chènép đã quen, lúc nhìn thấy người khác bị công tử chèn ép tất nhiên làtrong lòng cảm thấy thật cao hứng.

Tuy người trước mắt là hoàng đế, nhưng hắn cũng không quên chủ tử của mình là ai.

Bạch Chiêm vung tay lên, “Không có gì không thể nói.”

Trần Nguyên tuân lệnh, đem tất cả mọi chuyện về Trang Thư Tình đều nóira hết, tại Lãnh sơn huyện, ở Khê Thủy Trấn hay ở Hội Nguyên Phủ, mộtchút cũng không dấu diếm.

Người làm cha mẹ đều cho rằng đứa con nhà mình luôn ngàn tốt vạn tốt, ai cũng đều không xứng, hoàng đế tuy rằng là hoàng đế, nhưng hắn đối BạchChiêm cũng có tâm lý như vậy.

Ngay từ đầu hắn còn cảm thấy bối cảnh Trang Thư Tình kia thật sự khôngthể sánh được với con hắn, nhưng hắn dù sao cũng là hoàng đế, ngồi ở vịtrí kia nhiều năm, hạng người nào chưa từng thấy qua, trừ bỏ thân phậnthì không nói, cô nương này quả thật là không có kém cỏi hơn bất kỳthiên kim thế gia nào.