818 Về Câu Chuyện Binh Vương Xuyên Qua

Chương 48: Đại mạo hiểm



Edit: Băng Di

Những người khác không biết đây là hãm hại sâu đậm, Chu Chiêm Cơ ác liệt nghĩ: dù sao hắn cũng bị hãm hại mãi thành thói quen, kéo theo mấy người nữa bị hãm hại cùng hắn cũng không tệ.

Ôm tâm lý trả thù, Chu Chiêm Cơ không nói rõ đây chính là hãm hại.

Bài cửu đưa lên, Tiết Trạm lấy ra phần bài muốn dùng, trước chọn năm thẻ trộn lên, ý bảo mọi người sờ bài.

Bài là thẻ, lại không có ký hiệu, chủ yếu dựa vào nhân phẩm với vận khí, cho nên sờ trước sờ sau thiệt tình không khác nhau, năm người khiêm nhường nhau, Chu Kì Lân là người đầu tiên sờ.

Nâng tay khẽ đảo, bảy điểm.

Tổng cộng có hai con số may mắn, cái đầu tiên đã xuất hiện rồi, chỉ còn một cái, Chu Chiêm Cơ nâng tay sờ, mở ra lập tức vui vẻ.

” Năm điểm.”

Thừa lại ba con bài cũng không cần sờ nữa, trực tiếp bắt đầu đợt thứ hai, để công bằng, do Chu Chiêm Cơ xào bài.

Một điểm, ba điểm, tám điểm, sờ tám điểm chính là thua lần này.

Tiết Trạm, Kỉ Cương, Từ Trường Lâm ba người đối mắt, Tiết Trạm nói: “Hai vị sờ trước đi.”

Từ Trường Lâm dùng cái quạt kéo ra một thẻ, nhướng mày: “Một điểm.” qua vòng.

Kỉ Cương nâng tay: “Ba điểm.” Qua vòng.

Tiết Trạm vuốt mặt, Chu Chiêm Cơ cười đến chụp cái bàn: “Ha ha ha, ngươi cũng có hôm nay! Bị trò chơi của mình hãm hại ngược lại, cảm tưởng như thế nào? Quả nhiên là thiên đạo luân hồi, báo ứng chính xác! Ha ha ha....”

Quần chúng cũng vui vẻ, Từ Trường Lâm mím môi điểm điểm bát rượu kia cười hỏi: “Là uống rượu? Nói chân tâm? Đại mạo hiểm?”

Chu Chiêm Cơ áp chế ý cười: “Chọn nói chân tâm!”

Kỉ Cương gật đầu: “Nếu không thì chọn đại mạo hiểm cũng được!”

Từ Trường Lâm cũng nghĩ Tiết Trạm sẽ chọn cái thứ nhất, chỉ có Chu Chiêm Cơ từng trãi qua hãm hại bị ám ảnh tâm lý, chọn hai cái kia thuần túy là tìm ngược, vì vậy Tiết Trạm đành phải cắn răng: “Ta chọn uống rượu.”

Chu Kì Lân kinh ngạc nhìn, lượng rượu bốn hai cũng không phải là nước, một ngụm này nuốt xuống cũng không phải là nói giỡn.

Chỉ có Chu Chiêm Cơ biết uống rượu kỳ thật là hãm hại đơn giản nhất, lúc này cười lạnh: “Trốn một lần trốn không thoát lần thứ hai, còn có lần thứ ba.”

Bốn hai rượu một ngụm đi xuống, Tiết Trạm suýt nữa muốn phun, vội ăn ngụm đồ ăn áp chế mùi rượu, bác lại: “Ai sợ ai!”

Có lần sờ thắng trước mở màn, ván thứ hai bắt đầu, quần chúng đều xuống tay, Tiết Trạm là người đầu tiên lật bài, lập tức mặt như khổ qua: “Lại là bốn điểm.”

Chu Kì Lân nâng tay: “Bảy điểm.”

Lần này Kỉ Cương sờ được năm điểm, Chu Chiêm Cơ sờ hai điểm, Từ Trường Lâm sờ sáu điểm.

Lần thứ hai do Kỉ Cương xáo bài, Chu Chiêm Cơ thở ra một cái, khẩn trương đem bài khẽ lật: “Há, một điểm.”

Tiết Trạm theo sau: “Ba điểm!” Cuối cùng cũng thắng một lần.

Từ Trường Lâm nhíu mi mở ra bài của mình, quả thật là thua tám điểm.

Chu Chiêm Cơ ngừng cười, cùng Tiết Trạm đối mắt, nghiêm trang hỏi: “Là chọn uống rượu, nói chân tâm, hay là đại mạo hiểm?”

Phía trước tình huống Tiết Trạm một ngụm uống bốn hai rượu trắng xem ở trong mắt, Từ Trường Lâm tự đánh giá không có tửu lượng này, cân nhắc nói: “Chọn nói chân tâm đi.” Hắn đang nghĩ đến có lẽ đây là lựa chọn đáng tin nhất, nhưng sự thật nói cho hắn, uống rượu mới là lựa chọn đáng tin nhất! Không có một trong!

” Xác định sẽ không sửa lại.” Tiết Trạm gật đầu: “Lần trước ta thua, không có dị nghị thì do ta hỏi.”

Từ Trường Lâm tỏ vẻ không có ý kiến, Chu Chiêm Cơ thương hại nhìn hắn, tam quan chuẩn bị tốt chưa? Tiết tháo chuẩn bị tốt chưa? Chọn sai một chút là nhân sinh phá hủy đó, nhưng quen rồi thì không sao, như hắn đây, ngây người trong hãm hại nhiều năm như vậy cũng ngốc ra tình cảm đây này.

Tiết Trạm giả vờ suy nghĩ nói: “Lần đầu tiên chơi thì để hỏi đơn giản nhất đi, Trường Lâm bao lâu thì giải quyết một lần.”

Từ Trường Lâm không phản ứng kịp, ngốc ngốc hỏi: “Cái gì kêu bao lâu giải quyết một lần?”

Kỉ Cương chậm rãi suy nghĩ cẩn thận, lập tức che mặt.

Chu Kì Lân nhìn Tiết Trạm, ánh mắt thâm trầm.

Chu Chiêm Cơ ghé vào trên bàn cười, bả vai run rẩy.

Tiết Trạm ngưng cười, điểm điểm nửa người bên dưới hắn, dùng biểu tình ý bảo chuyện này nam nhân đều hiểu.

Từ Trường Lâm phản ứng trở lại, sau đó trên mặt bạo hồng, lần đầu tiên nghĩ muốn lật bàn.

Tiết Trạm vội khuyên: “Bình tĩnh! Bình tĩnh! Đều là trò chơi, bình tĩnh!”

“Ta đây chọn uống rượu.”

Chu Chiêm Cơ nâng mặt phản đối: “Quân tử nhứt ngôn, tứ mã nan truy!”

Kỉ Cương nâng nắm tay để trên môi không nói, Chu Kì Lân từ trên người Tiết Trạm dời tầm mắt, cầm lấy chén trà nhấp một ngụm.

Màu đỏ trên mặt Từ Trường Lâm còn chưa có lui, từ nhỏ chịu giáo dục của nho gia, hắn nào biết có người không có tiết tháo nói trắng trợn ra như vậy! Cũng không báo cho người ta biết trước mà chuẩn bị tinh thần!

Tiết Trạm tỏ vẻ, tiết tháo tính cái gì? Nói trắng trợn riết thành thói quen.

“Đánh cuộc chịu thua! Trường Lâm, trả lời vấn đề.” Tiết Trạm mở miệng, Từ Trường Lâm nhìn bên này nhìn bên kia lấy quạt che mặt.

“Một tháng.”

Cổ nhân hàm súc, Tiết Trạm cũng không ép hắn lập lại, lúc này không nín được cười: “Một tháng một lần, Trường Lâm vậy thận không tốt đâu!”

Mắt thấy Từ Trường Lâm muốn bạo phát, Chu Chiêm Cơ vội ngăn cản: “Tốt lắm. tốt lắm, ngoạn trò chơi. ngoạn trò chơi!”

Từ Trường Lâm buông cây quạt, trừng mắt với Tiết Trạm, ngươi chờ cho ta!

Tiết Trạm nhìn trả lại hắn, đến nha, ai sợ ai!

Ván thứ ba bắt đầu, lần này Kỉ Cương trúng chiêu, trong lòng may mắn có Từ Trường Lâm làm tiền lệ, hắn nói thẳng tuyển chọn uống rượu.

Ván thứ tư Từ Trường Lâm bi thương lại trúng chiêu!

Tiết Trạm cũng nhịn không nổi nở nụ cười.

Chu Chiêm Cơ vui vẻ thẳng chụp cái bàn.

Kỉ Cương quay đầu ho nhẹ.

Chu Kì Lân dùng uống trà che dấu ý cười bên miệng.

Lần này Từ Trường Lâm học ngoan, lấy dũng khí đập nồi dìm thuyền lựa chọn uống rượu.

Ván thứ năm Chu Chiêm Cơ trúng chiêu, không chút do dự ngửa đầu buồn bực uống bát rượu trắng.

Tiết Trạm dùng một loại giọng điệu lấy làm tiếc nói: “Thái tôn điện hạ tửu lượng tăng rồi.”

Chu Chiêm Cơ trợn trắng mắt liếc hắn, tuy nói đều là hãm hại, nhưng hãm hại muộn so với hãm hại sớm tốt hơn!

Ván thứ sáu Chu Kì Lân rốt cục bắt được tám điểm, đương nhiên lựa chọn uống rượu.

Chơi đến đây, lượt lựa chọn uống rượu năm người đã dùng hết, nói cách khác lần sau mặc kệ ai trúng chiêu cũng không được lựa chọn uống rượu nữa.

Ván thứ bảy, thời điểm năm người cầm bài cũng dè dặt hơn.

Nhưng phi thường bất hạnh, Kỉ Cương giá trị nhân phẩm tạm thời vắng mặt, bắt được tám điểm, cẩn thận lựa chọn nói chân tâm.

Mọi người tinh thần hăng hái, ánh mắt sáng ngời, kéo dài cái lổ tai.

Tiết Trạm việc nhân đức không nhường ai giành quyền thẩm vấn, thanh cuống họng hỏi: “Kỉ đại nhân là tự mình giải quyết hay là tìm người giải quyết?”

Tuy là có chuẩn bị tâm lý, Kỉ Cương vẫn là bị câu hỏi này làm cho đen mặt. Không có đáng khinh nhất, chỉ có càng đáng khinh!

Lần này đến phiên Từ Trường Lâm vui sướng khi người gặp họa.

Chu Chiêm Cơ lại cười chụp cái bàn.

Chu Kì Lân nghĩ muốn uống trà che dấu, nhưng chén vốn không còn trà, đành phải cầm lấy một ngụm đồ ăn, nhưng không thả trong bát mình ngược lại thả trong bát Tiết Trạm.

Tiết Trạm ánh mắt sáng ngời, chuyện riêng tư của Cẩm y vệ đồng tri đại nhân nha! Đi ngang qua không thể bỏ qua!

Kỉ Cương bị buộc không có biện pháp, tận lực xụ mặt nói: “Ta ở ngõ nhỏ Bạch Tước có một người tri kỷ.” Hắn không thành thân, không tốt đi hoa lầu, trong phòng dưỡng người lại không hay, đành phải ở bên ngoài đặt mua một kỹ nữ, như vậy sạch sẽ, yên tâm, cũng thuận tiện.

Chu Chiêm Cơ cười, bả vai run rẩy: “Nhìn không ra Kỉ đại nhân phong lưu như thế.”

Từ Trường Lâm cúi đầu ho nhẹ, ý cười trong mắt muốn dấu cũng dấu không được.

Ván thứ tám Chu Chiêm cơ bắt được tám điểm, phía trước có hai tiền lệ, sau khi đắn đo cũng lựa chọn nói chân tâm.

Tiết Trạm mặt nghiêm trang hỏi vấn đề không đứng đắn nhất: “Thái tôn điện hạ một đêm mấy lần?”

Chu Chiêm Cơ: “.........”

Từ Trường Lâm cùng Kỉ Cương đều cười muốn điên, Chu Kì Lân nhịn cười lại gắp ngụm thức ăn vào bát Tiết Trạm.

Tiết Trạm tay chống cằm: “Nói đi, ta không cười ngươi.”

Chu Chiêm Cơ nghiến răng nghiến lợi, biết rõ tính người này tiểu nhân, nói nhiều cũng bị hoài nghi, hỗn đản này sẽ buộc người đi chứng thật, chiêu tổn hại gì cũng làm được! Nói quá ít phỏng chừng ngay tại chỗ bị chê cười thận mệt, cân nhắc nghiến răng: “Hai lần.”

“Nửa tháng, hay là một tháng?”

“Đây là vấn đề khác, ta cự tuyệt trả lời.”

“Chắc là nửa tháng đi, thận không được đâu.”

Chu Chiêm Cơ nghĩ muốn lật bàn: “Trò chơi còn chơi hay không chơi?!”

“Chơi, như thế nào không chơi!”

Tiết Trạm vỗ tay, lại xào bài, lần này bắt được tám điểm, lựa chọn nói chân tâm.

Chu Chiêm Cơ nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt Từ Trường Lâm cũng là không tốt, ánh mắt Kỉ Cương ác liệt, Chu Kì Lân ánh mắt trầm tĩnh.

“Hỏi đi.” Đằng trước xấu mặt cũng đã có ba người, hắn cũng không lo xấu nữa, vả lại đối với loại da mặt dày như hắn mà nói, bị hỏi một đêm vài lần tính cái gì?

Mọi người trao đổi ánh mắt xong, Chu Chiêm Cơ cầm quyền thẩm vấn: “Ngươi là xử nam đúng không?”

Lần này đổi lại Kỉ Cương, Từ Trường Lâm ánh mắt sáng ngời, Chu Kì Lân cũng di tầm mắt, trong mắt sâu không thấy đáy.

Tiết Trạm lời ít mà ý nhiều: “Phải”

“Không có khả năng!” Chu Chiêm Cơ không tin, cao thấp đánh hắn: “Ngươi vài tuổi đã biết đi hoa lầu uống hoa tửu, bây giờ còn là xử? Khi dễ chúng ta là tiểu hài tử ba tuổi à?!”

” Không có biện pháp, gia gia ta cả đời theo nãi nãi ta, cha ta cả đời theo nương ta, đây là truyền thống tốt đẹp của gia tộc.” Trên thực tế đời này hắn đích xác vẫn là xử nam, không phải không ai chuẩn bị cho hắn, Định Viễn hầu đã tính toán chuẩn bị nha hoàn thông phòng cho hắn, nhưng hắn cự tuyệt.

Chu Chiêm Cơ đáng khinh nhìn chòng chọc nửa người dưới của hắn: “Vậy ngươi tự cấp tự túc?”

” Đường đường là Hoàng thái tôn, đáng khinh như thế thực sự hảo?” Tiết Trạm liếc hắn.

Chu Chiêm Cơ: “... Cái này gọi là gần mực thì đen.”

Tiết Trạm: “.........” Rõ ràng là ngươi tự mình thân chí bất kiên còn nghi ngờ ta?

Trò chơi tiếp tục, bắt đầu ván thứ chín.

Chu Kì Lân lại bắt được năm điểm, trở thành người đầu tiên may mắn, Từ Trường Lâm bắt được bảy điểm trở thành người thứ hai.

Kế tiếp Tiết Trạm, Chu Chiêm Cơ, Kỉ Cương tiến hành đợt bắt bài thứ hai, ba người đều đã dùng hết lượt uống rượu với nói chân tâm, chỉ còn lại có đại mạo hiểm, cũng chính là sẽ trở thành người đầu tiên ngoạn đại mạo hiểm.

Chu Chiêm Cơ bị hãm hại vô số lần đương nhiên khẩn trương, Kỉ Cương dựa theo trước đó nói chân tâm đã bị hãm hại, cũng không muốn trở thành người đầu tiên chơi đại mạo hiểm, Tiết Trạm biết rõ quy tắc trò chơi, nhưng có đôi khi thần vận mệnh hay yêu đùa giỡn như vậy.

Tiết Trạm bắt được tám điểm.

Chu Chiêm Cơ hừ hừ cười lạnh, Kỉ Cương ánh mắt lạnh lùng, Từ Trường Lâm cười mỉm chi, trò chơi tiến hành đến đây kỳ thực quần chúng đều có chút say, nếu không dựa theo tính nết ngày xưa của bọn họ cũng không rụng mất tiết tháo như vậy.

Thường ngày chơi trò chơi Tiết Trạm cũng chưa từng bị hố to như vậy, hắn cũng say, vò mẻ chả sợ nứt nói: “Nói đi, ta tận lực bồi tiếp.”

Từ Trường Lâm bản tính quân tử, nghĩ không ra chiêu gì tổn hại để chỉnh người, Kỉ Cương ngoại trừ giết người, thẩm án, dụng hình cũng không có bản lĩnh về mặt này, Chu Kì Lân cho dù có cũng sẽ không dùng ở trên người Tiết Trạm, chỉ có Chu Chiêm Cơ.

Bị hãm hại vô số lần cũng có kinh nghiệm hãm hại, hắn cười lạnh nói: “Ngồi vào trên đùi người bên tay trái ngươi, dùng miệng ngậm chén rượu uy đối phương uống rượu.”

Bên tay phải của Tiết Trạm là Từ Trường Lâm, sau đó là Chu Chiêm Cơ, lại là Kỉ Cương, cuối cùng là Chu Kì Lân, kể cả chính hắn tổng cộng có năm người, nói cách khác người bên tay trái hắn đường đường là nhất phẩm Quốc công, Chu Kì Lân.