[12 Chòm Sao] The Vampire's Legend

Chương 33



- Đã quay về rồi sao... - Gemini nhìn vào mảnh giấy nhỏ vừa được gửi tới, ánh mắt phức tạp.

Không ngờ đã trở về rồi.

Một phần, anh cảm thấy mừng vì hắn ta đã trở về và bắt được Chu Tước nhưng đồng thời, anh cũng cảm thấy khó chịu khi phải để hắn ta gặp Leo thêm một lần nữa. Tuy nhiên, đôi mắt anh bỗng nhiên trở nên lạnh lùng y như ban đầu, không hề lộ ra chút tình cảm nào.

Cứu Leo vẫn là ưu tiên hàng đầu.

Song Hoàng bước nhanh về phía căn phòng nhỏ, cánh tay nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ra như không muốn làm cho người trong phòng thức giấc.

Đến gần chiếc giường, Gemini chăm chú nhìn khuôn mặt thân quen trước mặt mình, cảm giác tội lỗi dâng lên trong anh.

Máu của anh cuối cùng cũng phát huy được tác dụng. Sau khi uống gần ba ly đầy, Leo cuối cùng cũng đã có thể ngủ một giấc ngủ yên bình mà không có chút cảm giác đau đớn nào. Đây là tất cả những gì anh có thể làm cho cô.

- Ta xin lỗi. - Anh khẽ thì thầm, bàn tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài, đen như mun của cô - Nếu không phải tại ta...

Nếu không phải tại anh yêu cầu Leo đến New York để điều tra việc đó, cô sẽ không gặp phải chuyện này. Tất cả là tại anh.

Nhẹ nhàng bế Leo lên, anh khoác chiếc áo lông dày quanh cơ thể nhỏ bé của cô rồi mới yên tâm ôm chặt lấy cơ thể yếu ớt này.

- Một chút nữa thôi...

Gemini cẩn thận ôm lấy cô, nhẹ nhàng tiến lại phía cửa sổ mà cô cũng như cảm giác được hơi ấm của anh nên vô thức vùi đầu vào vòm ngực rắn chắc và an toàn của anh.

Gemini khẽ mỉm cười trước hành động của cô, tay nhẹ nhàng vuốt vài lọn tóc rủ xuống trước mặt qua tai Leo.

Những động tác, cử chỉ dịu dàng thế này chỉ nên để mình anh biết thôi.

Đôi cánh to lớn nhanh chóng xuất hiện sau lưng anh, vỗ phần phật rồi đưa Gemini cùng Leo lên bầu trời rộng lớn, hướng về phía lâu đài Minlery Queen.

~o0o~

Cô không biết có chuyện gì đang xảy ra nhưng nghe chú và Libra nói chuyện, cô đã phần nào đoán được: Libra không yêu cô.

Aries cười khổ. Tỉnh lại đi Aries, anh ấy không yêu mày, anh ấy yêu mẹ của mày. Mày chỉ là kẻ thay thế! Hận đi! Hận anh ta! Anh ta đã khiến cho mày mất tất cả! Tất cả đều do anh ta! Nếu không có anh ta, mày đã có thể sống hạnh phúc!

Những câu nói lạnh lùng thể hiện nỗi hận đến thấu xương vang trong đầu cô nhưng đồng thời cũng có những cảm giác đau nhói nơi trái tim cùng với nội tâm yếu mềm nhất của cô.

Thì ra… Ngay từ lúc đầu, anh không hề yêu cô. Tất cả những gì anh thấy ở cô chỉ là hình ảnh của mẹ. Nghĩ tới việc này, những giọt nước mắt mặn chát bất giác rơi xuống…

Aries dùng hai tay ôm chặt ngực. Cô cảm thấy khó thở… Cảm giác đau nhói, khổ sở. Cổ họng cô nghẹn đắng. Tại sao… Tại sao… Tại sao chứ?

Tại sao?

Tại sao lúc đó anh lại xuất hiện?

Tại sao anh lại cứu cô?

Tại sao anh lại cười với cô?

Tại sao anh lại ở bên cô?

Tại sao anh lại tặng cô đôi cánh đó?

Tại sao…

Vô vàn những câu hỏi tại sao xuất hiện trong đầu Aries. Từ khóe mắt của cô, những giọt nước mắt mặn chát trào ra, đi theo đôi mắt chạy xuôi theo gò mà, chan hòa ở nơi đầu môi rồi tới cằm rồi rớt xuống dưới lớp nệm dày.

Tất cả những gì anh làm cho cô, những cưng chiều ngày ấy, mọi thứ anh mang đến cho cô, cả những lần cứu cô thoát khỏi tử thần, tất cả mọi thứ… Đều dành cho mẹ cô?

Tất cả mọi cảm xúc anh dành cho cô, từ vui vẻ, buồn khổ, hận hay yêu, tất cả đều là do anh coi cô là mẹ, coi cô là người tên Ari. Tại sao chứ?

Trái tim… Thật sự rất đau.

Đau hơn cả cái tát trời giáng của anh vào ngày hôm đó.

Đau hơn cả cảm giác khi anh lạnh lùng đâm đôi răng nanh nhọn hoắt vào cổ cô.

Đau hơn cả những lời nói, cử chỉ tức giận, lạnh lùng, vô cảm của anh dành cho cô.

Đau hơn cả khi anh bẻ nát đôi cánh xanh.

Đau lắm…

“Cộp”

Âm thanh nhỏ xuất phát từ phía ban công lớn. Tuy nhỏ nhưn lại khiến cho cả ba người trong phòng cảnh giác quay mặt về phía đó.

Song Hoàng vội kêu lên

- Leo!

- Không được đụng vào cô ấy! - Giọng nói lạnh lẽo vang lên khiến cho Song Hoàng khựng lại, đầu hơi ngước lên nhìn chằm chằm vào bóng người trước mặt – Cô ấy là của ta!

- Gemini? - Libra khàn giọng nói.

Ánh mắt của Song Hoàng tối sầm khi thấy Gemini và Leo.

- Libra, cậu để Leo bị tên này đưa đi như vậy à? - Song Hoàng tức giận nói với Libra đồng thời vươn tay ra muốn kéo Leo về phía mình.

- Bỏ tay ra! - Libra hét lên.

Mặc kệ cảm giác đau đớn khi phải chịu trận đòn vừa rồi, Libra dùng hết sức nắm chặt lấy hai tay của Song Hoàng.

- Là thái tử đấy! - Libra hét lên - Đừng có gây họa cho tôi!

Cho dù Libra có thân với Gemini, nhưng anh không hề có ý định để cho con người thất thường đó có thể tìm được bất kì cái cớ nào để hành hạ anh.

- Cái…

Song Hoàng nhìn chằm chằm vào cơ thể cao ráo phía ban công. Do không nhìn rõ mặt nên anh không nhận ra, nhưng giờ nghe Libra nói, Song Hoàng mới biết. Người đó chính là William Samity Vincent Gemini - Đứa con thứ ba của hoàng đế và cũng là thái tử của toàn thể vampire.

Đến lúc này, Song Hoàng mới nhận ra. Anis Shatow là gia tộc phò tá thái tử. Thì ra, Leo vốn là của người này.

- Ngươi có thể cứu được Leo? - Gemini nhẹ nhàng đặt Leo lên ghế sofa, nhận được cái gật đầu của Song Hoàng mới bảo - Vậy mau cứu cô ấy đi!

Gemini không hề quan tâm đến Libra đang giữ chặt Song Hoàng hay Aries với khuôn mặt đầm đìa nước mắt trên giường, tất cả những gì anh làm chỉ là ra lệnh cho Song Hoàng với giọng nói lạnh lùng của mình.

Song Hoàng nghiến chặt răng. Lần đầu tiên anh phải nghe lời một thằng oắt con như thế này. Thật sự đây đúng là sự sỉ nhục đối với anh nhưng… Nhìn cơ thể mềm yếu của Leo đang nằm đó, anh cảm thấy thật hối hận và tội lỗi.

- Libra, thả ra.

Đối diện với sự bình tĩnh của Song Hoàng, Libra hơi chần chờ nhưng cuối cùng cũng buông tay, để mặc anh bước lại phía Gemini và Leo.

- Chu Tước. - Song Hoàng nhẹ giọng kêu - Ra đây!

Ngay sau đó, một con chim nhỏ với bộ lông xanh mướt như một đồng có bát ngát được điểm những bông hoa màu đỏ như hoa hồng nhung từ trong áo của Song Hoàng chui ra, đậu lên trên vai anh.