[12 Chòm Sao] Oan Gia Nhà Bên

Chương 15: Rảnh rỗi bày trò



Suốt từ ngày Thiên Yết hóa điên hóa dại và lảm nhảm linh tinh về mối quan hệ Thiên Bình - Song Ngư vào tiết toán cuối ngày đó thì cũng đã trôi qua được gần một tuần lễ. Và kể từ hôm đó đến giờ, Thiên Yết như uống phải thuốc gì đó mà đột ngột trở nên ngoan ngoãn, hiền lành vô hại khiến Cự Giải cảm giác cứ sao sao..

Mỗi sáng, Thiên Yết dậy sớm tập thể dục như thường nhật và đặc biệt còn tự động mua đồ ăn sáng mang sang tận cửa cho tụi con gái. Đến trường, cậu cũng tự giác đứng đợi Cự Giải cùng mọi người đi cùng, còn thuận tiện cầm cặp hộ Cự Giải như lẽ đương nhiên. Rồi khi vào trường, Thiên Yết trở thành một cậu học sinh ga-lăng và lịch thiệp, hết lòng giúp đỡ các bạn nữ cùng nụ cười thân thiện lúc nào cũng có trên mặt. Thậm chí là cho dù học hết năm tiết dài dằng dặc vào buổi sáng, rồi đến lúc ăn trưa hay đến khi hết năm tiết buổi chiều thì Thiên Yết trông như vẫn còn thừa đầy năng lượng để giúp đỡ những người xung quanh.

“Cự Giải. Mày thấy trong tuần qua tao thể hiện tốt không?” - Thiên Yết hí hửng hỏi Cự Giải khi hai người đã tan học và trên đường trở về nhà. Năm thằng con trai kia thì mỗi thằng một việc nên từ lúc trống đánh đã không có thấy bóng dáng đứa nào, và tụi con gái cũng y chang, nên bây giờ chỉ còn mỗi hai người đi trên con đường quen thuộc.

“Ừm.. tàm tạm.” - Cự Giải đang mải mê nhắn tin và không mấy để ý đến những điều Thiên Yết nên chỉ trả lời qua loa đại khái cho có.

Thiên Yết thấy thái độ lạnh tanh của Cự Giải liền ỉu xìu. Nhưng không giống lúc trước rằng cậu sẽ làm ầm lên để có bằng được câu trả lời ưng ý, từ giờ, Thiên Yết đang tập cho mình thói quen kiên nhẫn nên cậu cố gắng đè nén cái khó chịu trong lòng xuống mà càng gia tăng quyết tâm của mình. Cậu bình thản tiếp tục tự độc thoại và luôn mồm kể lể những biểu hiện đáng khen của mình trong suốt mấy ngày qua, rồi mong có một ít gì đó lọt vào tai Cự Giải. Cậu quyết sẽ trở thành một hình mẫu thật hoàn hảo để có được sự cho phép của Cự Giải và có quyền tiến tới với Thiên Bình.

“Đến nhà rồi.” - Thiên Yết nói nhỏ nhắc nhở rồi kéo Cự Giải đang mải nhắn tin dừng lại trước cửa nhà. Cậu lấy chiếc cặp của Cự Giải mà mình đang đeo trên vai đeo trả về vai của cô, tiếp đó, cậu tiếp tục lẳng lặng bước đi và rẽ sang căn nhà bên cạnh.

Mãi cho đến khi Thiên Yết vuốt ve đầu con chó canh trước cửa và bước vào nhà, khép cửa lại, Cự Giải vẫn đứng yên trước cửa y như lúc Yết rời đi. Cô chỉ giả vờ thôi chứ thực chất, cô nghe hết đoạn kể lể khoe chiến tích của Thiên Yết. Cô cảm giác rằng nếu cậu ta đã muốn thay đổi một cách tích cực khi thích Thiên Bình như thế thì nên để cậu ta chịu một chút thiệt thòi đã. Cho đến lúc thời điểm chuẩn xác xuất hiện, cô sẽ nói ra suy nghĩ và quyết định của mình. Bây giờ, cứ coi như là một thử thách dài hạn đối với sự chung thủy của Thiên Yết đi đã.

***

Buổi tối, so với sự ồn ào và náo nhiệt bên phía con gái thì ở nhà của tụi con trai, mọi thứ đều yên lặng và tuân theo những phép tắc, quy luật vốn có của nó. Chẳng hạn là lịch học thêm dày đặc của từng đứa, rồi có cả lịch phân công các việc trong nhà như nấu ăn, rửa bát, quét nhà hay giặt quần áo,.. Và tối nay là ngày mà Xử Nữ học thêm toán, Bảo Bình học thêm hóa và Song Tử thì có lịch tập bơi ở câu lạc bộ nào đó gần đây cho đến tận gần chín giờ. Bữa ăn tối ba người rất giản dị do Song Ngư phụ trách nhanh chóng kết thúc lúc tám giờ và mọi người đâm ra thấy nhàm chán. Căn nhà bình thường còn rộn ràng khi mấy thằng bày trò đuổi bắt trong nhà nhưng bây giờ quân số chỉ còn một nửa nên có bày đặt làm gì cũng tẻ nhạt hơn nhiều.”Ê tụi bay. Có hứng xem phim không?” - Ma Kết chán nản lướt web cả tối và cuối cùng cũng tìm thấy một thú tiêu khiển ra trò - “Phim đảm bảo kà đủ kịch tích, kịch thích mà chúng mày muốn.”

“Ok. Đợi tao kam ít bỏng ngô.” - Song Ngư đang nằm trên giường thở phì phò cho đỡ chán liền bật dậy chạy xuống bếp. Không có thằng bạn chí cốt Bảo Bình ở bên cạnh huyên thuyên đủ thứ đâm ra cậu thấy cứ vắng vắng.

Chỉ mười mấy phút sau, ba thằng đực rựa to xác chúng nó ngồi chen chúc nhau trên chiếc ghế sofa, mỗi thằng cầm một tô bỏng ngô Song Ngư vừa làm và đợi chờ hình ảnh xuất hiện trên TV.

“Yết!!! Tao chọn phim kinh dị nên mày đi ra tắt bớt đèn cho không khí thêm kịch tính.” - Ma Kết ngồi giữa và ra lênh.

“Xì.. lắm trò vãi chưởng.” - Thiên Yết miệng thì càu nhàu nhưng cậu vẫn đứng dậy, đưa tay tắt hết sạch các bóng đèn trong phòng và bây giờ, phòng khách của bọn nó chỉ còn mỗi ánh sáng yếu đuối đang hắt ra từ màn hình TV.

Bộ phim ma được Ma Kết tuyển chọn khá kĩ lưỡng trong bảng xếp hạng các phim hot trong thời gian gần đây. Nội dung bộ phim chính là câu chuyện xoay quanh một tòa lâu đài cũ vào giữa thế kỉ 19 ở Luân Đôn, Anh Quốc. Ở đây, có tới bốn thế hệ sinh sống và trong các ngóc ngách như mọi lâu đài cổ khác, có những bóng ma vẫn chưa siêu thoát vẫn loanh quanh, lởn vởn mãi không rời. Điều kì lạ là trong lâu đài này không chỉ có một mà có tận ba vong hồn còn hiện hữu. Mở đầu mọi việc là một lần cậu hoàng tử nhỏ tuổi ở đây chơi đùa và tình cờ giải thoát cho ba vong hồn được tự do tung hoành trong lầu đài. Từ đây, bắt đầu một chuỗi thảm sát đầy máu me và bi thương - một biến cố lớn vô cùng khiến cả một dòng tộc bị diệt vong.

“Két..ttt..... Kẹt...”

Trên màn hình hiện lên hình ảnh cánh cửa gỗ đung đưa trong đêm gió làm phát ra âm thanh ghê rợn. Song Ngư lúc đầu cảm thấy phấn khích khi được xem phim trong tối giữa cả căn nhà rộng lớn với hai thằng bạn nên đã bật cả loa lên. Ai dè, làm vậy khiến âm thanh phát ra từ bộ phim càng thêm phần ma quái, chân thật. Chưa kể cái TV của tụi nó còn rất to, rộng nên không khác gì ngồi xem phim 3D.

Từ sau cánh cửa đó mở ra là một căn phòng tăm tối. “Quàoooooo...!!!!!“. Một cái đầu máu me hiện rõ mồn một ở ngay chính giữa màn hình làm cả ba thằng giật thót và hét lên điên cuồng. Nhưng chưa dừng lại ở đấy. Khi tiếng hét của cả bọn còn chưa dứt thì đột nhiên, không phải ở trên TV nữa mà là ngay khoảng không trong phòng ở giữa cái bàn cùng chiếc TV, một bóng đen từ từ xuất hiện.. “Ta sẽ mang các ngươi đến địa ngục.. “

Màn hình TV đột ngột tắt phụt hóa màu đen ngòm nên câu nói kia không thể là âm thanh phát ra từ đó. Đồng thời, nghe câu nói này ba thằng đều cảm thấy rất gần, rất gần nên cả ba sống cũng cùng nhau lạnh toát và cảm giác có hơi ghê ghê.

Song Ngư cứng ngắc giữ nguyên tư thế nhìn thẳng về phía trước, tầm mắt ngây ngốc cứ đặt tại chỗ cái bóng đen đen hư ảo vừa nãy xuất hiện nhưng giờ đã biến mất. Bàn tay cậu đổ mồ hôi bởi cảm giác lo lắng cứ mãi sục sạo khắp người. Cuối cùng, cậu đánh bạo quay đầu lại ngó thử, nhưng trong người vẫn chưa đủ dũng khí nên đưa tay qua túm chặt lấy bàn tay của Ma Kết đang để trên từ trước đến giờ. Mượn ánh trăng mờ mờ hắt từ cửa sổ phía sau lưng, Song Ngư cẩn thận dè chường đảo mắt một cách chậm chạm khắp khoảng không phía sau. Không thấy gì khác thường, cậu bèn thở phào nhẹ nhõm và định bụng quay sang nói cho Ma Kết và Thiên Yết biết để bớt căng thẳng. Ai dè, chưa kịp mở miệng thì một gương mặt đen ngòm thình lình xuất hiện ngay trước mắt. Cùng lúc đó, một tiếng la hét thất thanh khác từ đâu vọng lại rất dài và ghê rợn - “Ahhhhhhhh!!!” - chỉ một câu đơn giản đó liền khiến Song Ngư hoảng sợ và hét toáng lên như điên. Trong lúc ấy, tâm trí rối loạn, chân tay cậu bất giác hành động theo cảm tính mà không có chút ý thức hay suy nghĩ gì cả.

“Bốp.. Chát..Hự... Đốp...!!” - Một tràng âm thanh kì dị vang lên rõ mồn một không dứt trong đêm tối thanh vắng làm người nghe khó hiểu. Mãi đến một lúc sau, khi mọi thứ ổn định lại thì hóa ra, sự thật đằng sau tất cả chỉ có mỗi thế này..

Trên đường về nhà, Xử Nữ cùng Bảo Bình, Song Tử lần lượt tình cờ gặp nhau và rồi đi về nhà với nhau. Khi ba thằng vừa mở cửa thì nghe thấy mấy âm thanh ghê rợn từ bộ phim ma, từ đó, một ý tưởng muốn đùa ác tụi kia liền nảy ra trong đầu. Kế hoạch được Xử Nữ bàn xếp nhanh chóng và ba đứa phải ngồi đợi đến khi phim đến đoạn cao trào hoặc hay hay gì đó mới xuất hiện để theo đó làm trò cho nó thêm phần kịch tính. Và như cũng là ý trời, thời cơ cuối cùng cũng xuất hiện. Khi đó, Song Tử lấy chiếc khăn trải bàn chùm lên người và đi ra trước mặt tụi kia như một cô hồn đích thực. Còn Xử Nữ lần ra phía nhà bếp sập cầu giao điện khiến mọi thứ chìm hết vào bóng tối. Nhiệm vụ cuối cùng là của Bảo Bình, cậu sẽ chui ra sau ba thằng kia và giả giọng ồm ồm nói mấy lời gai óc dọa chơi tụi nó.

Ai ngờ, thằng Song Ngư sợ quá hóa điên, bàn tay hẵng còn đang để trên tay Ma Kết liền vung lên không trung. Trước thì đập một phát lên mũi Ma Kết, sau thì đập túi bụi vào khuôn mặt điển trai của Bảo Bình. Ma Kết bất ngờ bị thụi cho như thế thì nghiêng về bên cạnh, cả đầu cậu đập sang Thiên Yết khiến thằng Yết vô tội cũng bị va lây và hưởng một cục u to đùng trên trán. Một cuộc hỗn chiến xảy ra và không có dấu hiệu dừng lại khi cả Song Tử lẫn Xử Nữ cũng đang không hiểu gì nhưng vẫn vì bạn quên mình mà lao vào giải vây.

***

Đến khi bình tĩnh trở lại thì thời gian đã trôi qua hơn ba mươi phút. Bảo Bình hằn học nửa nằm nửa ngồi trên chiếc ghế bành, hai chắt vắt vẻo lên thành ghế và trên tay cầm quả trứng mà Song Ngư vừa luộc xong lăn đi lăn lại trên mặt.

“Đù má thằng Ngư. Huynh đệ sống mái với nhau cả tỉ năm nay mà mày đối xử với tao thế đấy.. Chưa nói gì đã đấm ra nông nỗi này.” - Bảo Bình đang nói thì xuýt xoa vì chẳng may lại đụng mạnh vào vết thương. Cậu với tay lấy cái gương đặt trên mặt bàn rồi nghiền ngẫm mặt mình một cách chăm chú - “Chó họ Song!!! Mặt tao bây giờ sưng vù như cái đầu heo thế này thì tán gái thế nào được??!!”

“Mẹ mày. Đây có tới hai thằng họ Song, mày muốn chửi thằng nào??” - Song Tử đang day day cục u trên trán đốp lại Bảo Bình với thái độ hằn học. Còn Song Ngư thì biết rõ tội của mình nên im lặng. Cậu tình nguyện chuộc lỗi bằng cách lấy đá, lấy thuốc và luộc trứng cho cả bọn chữa trị vết thương và rồi còn khép nép đứng vào xó nhà như một đứa trẻ bị bố mẹ mắng mỗi lần phạm lỗi.”Tao chửi cả hai!!” - Đoạn, Bảo Bình giằng lấy típ thuốc mỡ Thiên Yết đang cầm - “Mày đừng nghĩ mày vô tội, Tử ạ. Mày giáng cho tao mấy cú vào mặt đấy thằng đánh hôi. Tao cũng sẽ băm vằm..”

“Được rồi được rồi. Đừng nhỏ mọn như thế. Có phải là Ngư nó cố tình đâu. Đều do hoàn cảnh đưa đẩy cả mà..”

“Mày cũng im mồm. Tổ sư.. cái thằng bày trò như mày còn ăn hại hơn chúng nó.” - Bảo Bình dù đang chườm đá nhưng vẫn vô cùng nóng nảy. Cậu bực bội cắt lời khuyên ngăn vô cùng dịu dàng của Xử Nữ bằng cả đôi mắt sắc như dao - “Tao thật không hiểu là sao mày có thể đi tắt điện mà làm sập luôn điện của cả khu, khiến nhà nhà lâm vào cảnh mất điện như thế này??Hả??”

Xử Nữ cười cười một cách nhăn nhở rồi thấy cả lũ quay sang nhìn mình kiểu ghét bỏ nên thôi, không cười nữa mà chuyển sang chăm sóc thằng bạn thân Ma Kết. Tại Kết cũng bị Song Ngư và mấy thằng khác tặng cho mấy cú vì cậu ngồi ở giữa cái ghế sofa lúc hỗn chiến xảy ra. Tổng quan thì đứng sau Bảo Bình thì Ma Kết cũng có thể coi là bị trọng thương khá nặng, mặt suýt thành đầu heo y hệt thằng Bảo.

“Mà đúng rồi.. bây giờ tao mới nhớ ra. Trong lũ chúng mày có đứa nào hét lên lúc đó không?” - Song Ngư đứng ở góc tường lên tiếng - “Tại lúc thẳng Bảo nó nói lôi cả lũ xuống địa ngục gì gì đấy tao cũng chả thấy sao cả. Nhưng đột nhiên ai đó hét lên nên tao mới giật mình mà đấm..”

...

Cả lũ liền chìm vào trầm mặc ngay sau câu hỏi của Song Ngư. Mỗi đứa cẩn thận nhớ lại. Hình như là lúc đó đúng là có một tiếng hét chói tai và cao chót vót đột ngột vang lên khiến cả tụi hoảng loạn và giật mình.

Đúng.. chính nó.. chính nó là khởi nguồn của tất cả, là nguyên nhân sâu xa lẫn nguyên nhân trực tiếp dẫn đến cuộc hỗn chiến, là lý do mà cả lũ bầm dập mặt mũi chân tay,.. Và tiếng hét đó, được vọng lại từ bên kia cửa sổ - từ ngôi nhà hàng xóm kì quái.. Chết tiệt thật!

***

Sáng ngày hôm sau, Thiên Yết lôi kéo cả bọn cùng đứng đợi tụi con gái để cùng đi học bởi từ tối hôm qua, sau một hồi phân tích, cuối cùng cả bọn đều nhất trí muốn lùng ra chủ nhân của tiếng hét kinh dị và tai họa đó. Nhưng đợi hoài đợi mãi mà bọn con gái vẫn chưa chỉnh trang xong mà ra khỏi nhà.

“Uầy.. tụi bây đến sớm thế?” - Bạch Dương là người đầu tiên bước ra khỏi nhà. Vừa trông thấy mấy thằng con trai đứng dựa lưng vào tường ở trước cửa, cô ủn đống cặp sách và cả chỗ đồ ăn sáng tự làm đang khệ nệ cầm trên tay cho bọn nó rồi thảnh thơi lấy dây chun buộc lại mớ tóc rối - “Thông cảm và đợi một tí nhé. Nhân Sư mải chơi Liên minh và unnie học tới khuya hôm qua nên vừa mới dậy. Tất cả là tại mất điện nên mọi người đều phải lùi lại hết lịch trình.”

Đoạn, Bạch Dương hất cái đuôi tóc của cô ra sau, chỉnh trang lại cổ áo, vạt áo rồi lúc này mới nhìn lũ con trai và cô giật mình, mặt thằng nào cũng có vết thương và băng dán. Xử Nữ thì mặt mày cứng ngắc khi nghe Bạch Dương nói đến chuyện tối qua. Đúng lúc đó, năm người còn lại trong nhà chạy ào ra, mỗi Thiên Bình đi sau khóa cửa nên có chút chậm trễ. “Mặt chúng mày bị sao thế?” - Cả tụi con gái đồng thanh hỏi.

Nhưng lại không có câu trả lời nào đáp lại, thay vào đó, hết thằng này đến thằng khác chỉ biết ngó ngang ngó dọc rồi gãi đầu gãi tai để đánh trống lảng. Cả sáu thằng đều đã nhất trí sẽ không nói cho ai biết sự thật là cả bọn đánh nhau vì chút rắc rối khi đang bày trò nhát ma nhau. Như thế thật đáng xấu hổ và còn đụng chạm không nhỏ vào tính sĩ diện, tự cao của bọn con trai đang lớn như tụi nó. Nhất là Thiên Yết, hiện tại cậu chỉ muốn tạo một hình tượng thật tốt trong mắt các bạn nữ, đặc biệt là Cự Giải và.. Thiên Bình.

“Ừm.. nói ra thì dài dòng lắm. Bọn tao có bày ít trò khi mất điện thôi.” - Thiên Yết thấy sáu cặp mắt không ngừng về phía cậu và lũ kia một cách chăm chú như muốn câu trả lời đến cùng nên cậu đành giải vây bằng một lời nói dối nho nhỏ. Và cộng thêm một câu hỏi để đánh lạc hướng - “Vậy bên bọn mày có trò gì không? Tao nghe có tiếng hét.”

“Tiếng hét..?!”

Sư Tử lầm bầm tự hỏi lại chính mình thì nghe được điệu cười man rợ của Nhân Mã ngay bên tai thì cô như thoát khỏi cơn mê. Cô liền cùng Nhân Mã cười đến xiêu vẹo, tay hai người cứ chỉ chỏ vào Bạch Dương đang đi chéo chéo gần đó như muốn nói cái gì đó nhưng ngoài lũ con gái ra thì không một ai hiểu. Khuôn mặt tụi con trai nghệt ra, hết nhìn hai con phía trước vừa đi vừa quàng vai nhau cười ngặt nghẽo, rồi lại nhìn sang mấy người kia đang cố tỏ ra bình thường nhưng rõ ràng là họ đang rất khổ sở để nén cười, cuối cùng là nhìn bộ mặt khó chịu, tức tối của Bạch Dương.

“Tóm lại là có chuyện gì thế? Tụi bây hùa vào trêu Bạch Dương nên khiến nó hét lên à?” - Xử Nữ suy luận nhưng ngay lập tức liền khiến Thiên Bình, Cự Giải và Kim Ngưu không nhịn cười được nữa.

“Người anh em..” - Sư Tử quay lại vỗ vai Xử Nữ thân thiết và cả cô lẫn Nhân Mã sau đó liền quay sang đi song song với Xử - “Nếu chú em đã muốn biết thì để bổn thiếu gia khai ân mà kể cho nghe. Chuyện chỉ có thế này không à.. Chả có ai đụng chạm vào con ranh đó hết.”

“Im!! Im!!!! Không cho chúng mày kể.” - Bạch Dương muốn xông lại nhưng Cự Giải và Kim Ngưu đột ngột tiến lên, mỗi người cần một bên tay cô mà xách đi thẳng về phía trước. Vậy là xong rồi, mọi sự tốt đẹp của cô trong mắt mọi người sẽ như thế mà bay theo chiều gió..

***

Thực ra, vào tối hôm qua, ngay trước khi Xử Nữ sập cầu giao ngu khiến cả khu quanh đó mất điện thì Bạch Dương đang rất khó chịu vì bị một cơn gió từ ngoài thổi vào làm cay mắt. Cô dui dụi mãi khiến mắt đỏ lên nhưng vẫn không hết khó chịu và ngứa ngứa ở bên mắt. Vậy nên khi đó, cô bèn lục hết các ngăn kéo ở bàn học, ở tủ và cuối cùng cũng tìm thấy báu vật thần thánh tưởng chừng đã bay vào xọt rác từ lâu - thuốc nhỏ mắt.

Bạch Dương nằm ngửa người ra giường, tay cô ở trên cao cầm lọ thuốc cứ run run mãi mà chẳng dám nhỏ xuống một giọt. Đến khi giọt thuốc rơi trúng vào gần gần mắt, Bạch Dương theo thoi quen từ nhỏ liền nhắm mắt lại để thuốc tràn dần dần vào bên trong. Nhắm một hồi, tưởng sẽ bình thường như mọi lần khi mở mắt ra sẽ nhìn thấy ngay cái trần nhà dán đầy poster thần tượng.. Thì lần này có gì đó không đúng. Trước mắt cô, mọi thứ đều là màu đen, một màu đen kịt, tăm tối. Cảm giác rất đáng sợ. Cô chớp mắt liên hồi nhưng vẫn không thấy có ánh sáng nào xuất hiện.. “Ahhhhhhhh!!!!!!” - Bạch Dương sợ hãi đến phát khóc nên càng hét càng lớn, càng chói tai. Ôi cái định mệnh, đừng nói với cô là lọ thuốc này hết hạn và mắt cô đui luôn rồi. Lúc nãy vội quá nên cô quên không xem ngày tháng ghi trên bao bì. Nhưng mà dù có đui chột thế nào thì ít ra cũng chỉ một bên thôi chứ.. Cô chỉ mới nhỏ một bên mắt thôi mà. Sao đến giờ thì tận hai mắt nó đen thui thế này..?????

Hoang mang tột độ. Càng nghĩ, Bạch Dương đâm ra càng sợ hãi. Cô ngưng hét nhưng đồng thời liền lao như tên bắn ra khỏi cửa. Kết quả là quãng đường chỉ có vài mét rất quen thuộc nhưng Bạch Dương va đập đến chục lần. Mọi đau đớn thể xác lúc đó dường như chả là gì đối với sự sợ hãi khi nghĩ đến việc hai mắt mình sẽ đi tong vì dùng thuốc nhỏ mắt quá hạn sử dụng..

“Con điên này. Mất điện mà mày chạy như ma dại về phía cầu thang làm gì?? Muốn tự tử đêm tối đấy à?”

Khi đó, Cự Giải xuất hiện như một thánh sống và kịp giữ Bạch Dương lại ngay trước bậc đi xuống cầu thang. Ánh đèn pin chiếu rọi vào người lúc đó khiến cô hạnh phúc hơn bao giờ hết, tựa như ánh sáng từ thiên đường chiếu xuống mang cô từ cõi chết trở về.

“Oaaaa.. Unnieee~~~~” - Bạch Dương nhào vào lòng Cự Giải cười hạnh phúc đến nỗi suýt méo cả mồm.

Vừa hay, lúc đó Sư Tử cùng những người còn lại đã tìm thấy đèn pin và họ liền chạy nhanh ra hành lang xem đã xảy ra chuyện gì. Kết quả là khi nghe Bạch Dương kể lại mọi việc thì đứa nào đứa nấy đều cười sặc sụa đến tận nửa đêm vẫn chưa dứt tiếng cười.

Thì ra Bạch Dương chỉ là tình cờ nhắm mắt đúng lúc mất điện..

***

Suốt buổi sáng hôm đấy, Bạch Dương bực bội. Cô rơi vào trạng thái ghét bỏ cả thế giới vì câu chuyện ngu xuẩn kia đã bị Nhân Mã và Sư Tử loa cho cả khối biết. Một trong hai đứa còn gửi một tin nặc danh lên trang Confession của trường trên facebook nên hiện giờ hầu như ai trong trường cũng nhìn cô và tủm tỉm cười.

“Nhìn cái gì mà nhìn, ăn không ăn mà cười cười cái cục shit ý!!!!” - Bạch Dương tức giận hét lên. Tính từ lúc cô bước xuống canteen thì đã có không ít người nhìn cô rồi chỉ chỏ lắm điều, đến cả khi họ đã đi qua mà vẫn nói nói làm cô chỉ muốn xông đến nói cho ra nhẽ. Đều tại hai con bạn thân chết tiệt kia hại cả. Bạch Dương tức giận nên dỗi và bỏ đi ăn trưa một mình mà không đợi ai cả. Nhưng đã được một lúc lâu rồi mà chả có ma nào trong đống kia đi xuống canteen ăn. Vậy nên Bạch Dương thầm nghĩ là do bọn nó cảm thấy tội lỗi trước hành động loan tin ác ý kia nên không dám xuất hiện trước mặt cô.

***

Thực chất lại trái ngược hoàn toàn với ý nghĩ của Bạch Dương. Nhưng rất may là cô không hề hay biết gì.. chứ nếu đã biết, chắc chắn Bạch Dương sẽ làm càn rồi xách cả lít xăng đến đốt trường cho bõ tức.

“Có nên gọi Bạch Dương không?” - Thiên Bình chán nản không muốn ăn. Cô lo lắng hỏi cả bọn nhưng đổi lại, bọn nó chả ai thèm đoái hoài hay quan tâm dù là một chút - “Bọn mình bùng tiết buổi chiều rồi còn ăn uống no say thế này mà Bạch Dương nó...”

“Yên tâm.” - Sư Tử cầm cái đùi gà căn dở khua khoắng trong không trung - “Con nhỏ đó đang tận hưởng cảm giác nổi tiếng được cả trường biết đến. Tuyệt đối không có thiệt thòi. Vậy nên mày không cần thấy áy náy.”

“Được lắm. Đúng là bạn bè tốt. Đến cả bỏ rơi bạn bè mà mày cũng có thể biện minh cho mình bằng mấy lời rất phong cách thế này.”

Sư Tử cười lớn, đáp: “Tất nhiên rồi.”

Tụi con trai bật cười sảng khoái vui vẻ và thi nhau cụng ly với Sư Tử cảm thán. Trong mắt con trai thì tình bạn giữa lũ con gái luôn luôn khó hiểu, có lúc chỉ giây trước giây sau liền có thể hóa bạn thành thù, hóa thù thành bạn nên chứng kiến cái tình cảm chị em vừa thân thiết, vừa bựa bựa điên điên của lũ này thì cả bọn liền có những suy nghĩ khác đối với thứ tình bạn khó hiểu này.

Đến chiều chiều lúc hơn một giờ, cả bọn quàng vai nhau cười cười nói nói và lôi nhau ra khỏi quán gà nướng vừa khai trương đó. Cả lũ đã có một bữa trưa no say vô cùng, lại còn thoải mái kể lể những bí mật thầm kín, xấu hổ của kẻ vắng mặt - Bạch Dương cho cả hội cùng biết. Sau đó, mười một người tụi nó thẳng tiến vào một khu thương mại gần gần để ăn chơi tăng hai thay vì về trường vì chiều nay chỉ có mấy môn phụ không đáng để tâm lắm.

Còn Bạch Dương, cùng lúc đó thì ở lớp vô cùng buồn chán và nằm dài ra bàn muốn ngủ. Cô liên tục bị hắt xì và một dự cảm không lấy gì làm tốt đẹp nên trăm phần trăm là cô đã bị lũ bạn tốt kia mang ra nói xấu khi chúng trốn học tập thể như thế này.

“Phục thù.. phải phục thù..!!!!” - Ý niệm này càng ngày càng dâng cao trong lòng Bạch Dương và còn tỉ lệ thuận với số lần cô hắt xì trong suốt buổi chiều hôm đó.

Và kì diệu thay, khi Bạch Dương đang mơ màng thiếp đi thì cơ hội phục thù mà ông trời ban cho cũng xuất hiện..

[End -